Tử Cực Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 55: Thủ chiến




Editor:HamNguyet

"Bá bá bá" vài tiếng,nam tử trung niên cùng vài thiếu niên dưới tàng cây phi thân trợ trận,nàng kia hung hăng dậm chân,cũng quơ roi tiến lên,chỉ là gắt gao đi theo phía sau nam tử trung niên,sau khi nam tử trung niên phát động công kích liền bổ lên mấy roi.

Phong Lang thuộc tính phong,tốc độ cực nhanh,giỏi về né tránh đánh lén,trời sinh tính tình thị huyết,có được năng lực đại đa số bầy sói hiệp đồng tác chiến,bầy sói phối hợp ngay ngắn có trình tự,có một bộ phận sói đánh từ chính diện,một bộ phận vòng đến mặt bên đánh lén ở những nơi phòng thủ yếu.

Sơ sơ nhìn lại khoảng gần nghìn đầu Phong Lang,không nhanh không chậm tới gần hai mươi mấy người,bầy sói bên cạnh phân ra,cấp tốc xuyên qua bụi cây chạy vội mà đến,chỉ trong chốc lát liền vây quanh hai mươi mấy người,bầy sói cũng thu nhỏ vòng vây lại,vô số ánh mắt tập trung vào mọi ngườinhe răng cúi đầu gào thét,răng nhọn lộ ra hàn quang liễm diễn.

"Không được! Đàn súc sinh này đã vây lên,Thiết Tam Nhi ngươi đến phía sau,Tiểu Ngũ,Liêu Tử đổi địa phương!Vài người các ngươi,có thể đánh về phía trước liền đánh cho ta,nếu không thể liền đánh phía sau tiếp ứng! Mau!" Nàng kia quay đầy nhìn lại,gặp bầy Phong Lang không biết lúc nào đã bao quanh,tuy kinh hãi nhưng không bị rối loạn đầu trận tuyến,rất nhanh phân phó mọi người thay đổi trận hình.

Vòng chiến đấu hí kịch tính ngừng ở dưới tàng cây nơi mấy người Vương Tử ẩn nấp,một Phong Lang bị chém giết,mùi máu tươi bắt đầu lan tràn,bầy Phong Lang gần nghìn đầu,đối phó với hai mươi mấy người lại lâu không xong,càng ngày càng nhiều đồng loại chết đi,phẫn nộ cùng mùi máu tươi nồng đậm đồng thời kích thích bầy Phong Lang,một Phong Lang hung ác nhào lên,đại bộ phận đều bị ngăn trở bởi tường đất thật dày,thủy mạc,mộc thứ, băng nhận, phong nhận,hỏa cầu không ngừng gián đoạn phát ra.

Đây là lần đầu tiên Vương Tử nhìn thấy Tu Chân chân giới chiến đấu,đủ loại phương pháp công kích,nhưng đại đa số đều là dựa vào linh lực chống đỡ,các loại phù chú liên tiếp ném ra,pháp bảo công kích thêm thành,tốc độ Phong Lang quá nhanh! Hơn nữa số lượng quá lớn,cứ thế mãi,linh lực những người này sẽ bị hao hết!

"Hữu Kỷ cẩn thận!" Chỉ thấy nam tử trung niên kia kinh hãi hô,bàn tay hung hăng ném ra một đoàn hỏa cầu,nhưng vẫn trơ mắt nhìn bụng thiếu niên bị móng vuốt sắc bén của Phong Lang xé mở một đạo vết thương thật dài,Phong Lang bị hỏa cầu đánh trúng kêu gào hai tiếng liền ngã xuống đất.

"Nhị thúc yên tâm,ta không sao!" Thiếu niên bị kéo gần trong vòng vây,một lính đánh thuê mộc thuộc tính rất nhanh cầm máu cho hắn,miệng vết thương dữ tợn,da thịt tầng tầng trào máu,nhưng thiếu niên lại cắn răng không rên một tiếng,cự tuyệt dược tề của lính đánh thuê,từ trong túi không gian của chính mình lấy ra dược tề cùng đồ vật băng bó,cầm tới kiếm còn muốn tái chiến.

"Tiểu tử làm tốt lắm! Nhưng ngươi hiện tại phải nghỉ ngơi!"Lính đánh thuê kia nhìn thiếu niên cứng cỏi như thế,nhịn không được bội phục,thân là thế gia công tử lại có thể có khí độ như thế!

"Chờ miệng vết thương khôi phục trong chốc lát,là nam tử hán cũng đừng đi lên thêm phiền." Vỗ vỗ bả vai của thiếu niên nói thêm,rất nhanh liền xoay người đầu nhập chiến đấu,tu sĩ mộc thuộc tính phối hợp ở trong đoàn đội tác chiến,là nhân vật nội vây trợ giúp tốt nhất,tiêu trừ thương tổn của đồng đội,bảo hộ đồng đội phía sau lưng!

Theo thời gian trôi qua,dần dần nhiều người bắt đầu bị thương,không ngừng bị móng vuốt sắc bén của Phong Lang thương tổn,trận hình phòng ngự bắt đầu không xong,bầy sói gặp địch nhân thế yếu,càng thêm hung ác nhào lên.

"Ngao..." Một tiếng gào rít giận dữ,tinh thần bầy Phong Lang nhất thời chấn động,nảy sinh ác độc công kích đi lên,là con đầu đàn phía sau chỉ huy bầy sói! Mọi người không nhìn thấy tình huống phía sau,nhưng cũng biết tình huống Dã Lang bên kia thật không tốt,chọc giận sói đầu đàn,mâu thuẫn hai phe trở nên gay gắt,bầy sói công kích càng hung ác,không muốn sống nhào lên,tường đất có tính phòng ngự cùng thủy mạc đã bắt đầu chớp động,tầng phòng ngự sắp bị đột phá!

Vương Tử từ trên cao nhìn xuống chiến dịch phía dưới,Phong Lang thế như chẻ tre,sức lực mọi người đều yếu dần,chú ý tới thiếu niên bị thương ở bụng kia,không biết lúc nào đã gia nhập chiến đấu,bụng băng bó tạm hiện lên từng vòng ửng đỏ,vẻ mặt thiếu niên lại buộc chặt,chỉ chuyên chú chiến đấu,ngưng thần nhìn lại phía sau,đã thấy đầu lang phía sau đang cùng nam tử kia chiến một chỗ,y phục nam tử bị cào xé,lại không có tính thương tổn thực chất gì,ngược lại là đầu lang,chân sau có một vết kiếm thật sâu,máu tươi ào ạt chảy ra.

Vương Tử hướng Lý Chiến nhìn lại,tựa hồ sớm đã sớm biết Vương Tử sẽ nhìn qua,Lý Chiến làm một thủ thế,ý bảo đi xuống gia nhập chiến đấu,người đoàn dong binh kia cũng không sai,giúp bọn hắn một hồi,sẽ có thêm một nhân tình.

"Thình thịch!" Một quang cầu kim thuộc tính ở trong bầy sói nổ vang,hơn mười Phong Lang tức thì ngã xuống đất kêu rên không dậy nổi,mọi người phân thần nhìn thoáng qua,chỉ thấy trên cây cối phía trên là một nam tử phi thân xuống,trước khi đáp xuống đất hai nắm đấm liền tụ tập linh khí,lại là hai quang cầu phát ra,làm đám Phong Lang bay lên tứ tán,trên đất là một mảng trống trải,chỉ thấy nam tử không dùng binh khí,chỉ là thân pháp cực nhanh loé lên tiến vào bầy sói,ra quyền như mãnh hổ uy áp,nhanh như chớp điện,một quyền lại một quyền bổ xuống,thân hình quỷ dị ở trong bầy Phong Lang tránh trái tránh phải,Phong Lang bị hắn đánh trúng tất nhiên phải chết không thể nghi ngờ!

Người này đúng là Vệ Tử Sở,ở trên cây nhìn nửa ngày đã sớm ngứa tay,nề hà Lý Chiến cùng Vương Tử điện hạ đều không cho xuống dưới,vừa rồi nhìn thấy thủ thế của Lý Chiến,đương nhiên hắn trước tiên lao xuống,từ nhỏ đến lớn,hắn không cự tuyệt nhất chính là chiến đấu nhiệt huyết như vậy!

"Ngao ô..."Tiếng vang kêu gào liên tiếp không ngừng,đoàn dong binh mới vừa rồi còn cố hết sức ứng đối bên này thoáng chốc thoải mái,đang không ngừng tới gần bầy sói thì thình lình phía xa xa xảy ra vài đạo công kích,người trong đoàn dong binh ngốc lăng nhìn theo vài nam tử phi thân từ trên trời xuống.

Lý Chiến hàn khí lành lạnh,thân hình lẫm liệt giống như trời giáng chiến thần,một mình đứng ở trong bầy sói,nhấc chân thật tiêu sái đá bay mấy đầu Phong Lang vây tới,lục tục tiêu diệt hơn mười đầu Phong Lang mà ngay cả linh khí đều không dùng!

Hai tay Vệ Tử Khiêm kết ấn,một đạo kình phong chém ra,đang ở chiến trường như thế vẫn như gió xuân phất qua,mặt không đổi sắc.

Giống như trời sinh vì hắn sáng tạo ra chiến kỹ,một đoàn hoả diễm từ nơi hắn đặt chân nổ tung,trong nháy mắt đã phi thân vào vòng chiến,bầy Phong Lang bị lan đến thống khổ tru lên không ngừng,tựa như hồn hoa được sinh ra từ địa ngục,Mộ Thiên Công miễn cưỡng đứng bên kia,hoả diễm chung quanh làm nổi bật lên một thân không nhiễm bụi trần,khóe miệng vẫn giữ nguyên tươi cười yêu dã,ánh lửa chiếu vào tạo ra ánh sáng lãnh mị.

Mà so với việc bốn người xuất hiện kinh bạo ánh mắt mọi người,cơ hồ Vương Tử xuất hiện không ai chú ý tới,không phải nàng không đủ đoạt mắt,mà là quá nhanh! Nhanh đến mức không có người phát hiện ra trong vòng chiến đấu nhiều thêm một người,nhìn đến một góc dần dần trống trải,Phong Lang bên người dần thưa thớt,theo tầm mắt nhìn lại,mới phát hiện trong bầy sói có một thân hình như ẩn như hiện,trong tay cầm một thanh chủy thuỷ,thây Phong Lang chết ở dưới thanh chuỷ thủ đã xây đủ một ngọn núi cao sau người!

Nhanh! Quá nhanh!Nện bước dưới chân quỷ dị,chuỷ thủ trong tay căn bản nhìn không thấy loạn vũ như thế nào,chỉ là mỗi một lần hạ xuống đều mang đi tính mạng của một đầu Phong Lang! Mọi người hút một hơi lãnh khí,như thế nào sẽ có thân pháp nhanh như vậy! Chỉ dựa vào một thanh chủy thủ liền dám ở trong bầy Phong Lang kêu gào,hơn nữa không hề chống đỡ lực một phương đã hung mãnh như vậy,lấy tốc độ xưng danh Phong Lang