Tu La Khuynh Thành

Chương 32: Đế Đô chạm mặt




Vì quảng đường xa nên hội trưởng chỉ chuẩn bị 10 ghế cho mười người được chọn trên chuyến đi bằng tàu ma lực. (Con tàu, phương tiện vận chuyển và đi lại trên mặt đất có hình dáng giống xe lửa thời hiện đại. Nó di chuyển bằng sức mạnh ma lực của người dùng, được làm bằng kim loại và ở mỗi ghế có một vòng tay hút ma lực chỉ cần người ngồi trên ghế mang chiếc vòng tay lên người nó sẽ tự động kích hoạt tạo năng lực cho tàu chạy, mã lực sẽ được khuyếch đại nên người dùng không tốn quá nhiều ma lực khi dùng.) Những người còn lại muốn đi theo phải tự mua vé. Tốc độ con tàu rất nhanh chỉ hơn một ngày một đêm đã đến Đế Đô - Kinh thành. Trong mười người được chọn tất nhiên có bộ ba "tam tinh" của hội, trên đường Tiểu Nguyệt và Tiểu Vũ cùng nhau hát những bài hát bằng ngôn ngữ mà mọi người đều nghe không hiểu (Đấy là những hit của Taylor Swift, Lady gaga, Adele: Bad Blood, Look what you made me do, Born this way, Rolling in the deep,...). Bọn họ đến kinh đô thì tìm một nơi để dừng chân lâu dài, rất có thể sẽ ở lại đến khi đại hội kết thúc. Đoàn người quyết định thuê một nhà trọ cách nơi diễn ra đại hội khá xa, gồm nhiều phòng cho tất cả mọi người thời gian là hơn một tháng, với mức giá là 50 đồng vàng, khi thanh toán lão bà hội trưởng không ngừng kêu ca nhưng cuối cùng cũng phải trả. Kinh đô là nơi xa hoa rộng lớn bật nhất của Vạn Thạch đế quốc, nơi đây hội tụ đầy đủ mọi thứ trên đời, phong cảnh lại vô cùng nguy nga, đặc biệt Hoàng Cung tráng lệ nằm ở phía Đông dưới chân ngọn núi phủ đầy cây xanh. Nhìn từ xa khung cảnh ấy như một bức tranh nghệ thuật vô cùng giá trị. Còn có toà hội chiến, nơi diễn ra đại hội vô cùng rộng lớn, chiếm một khoảng diện tích lớn ở phía Nam của Đế đô, được xây dựng từ đá có hình tròn dựng đứng, ở bốn điểm có khắc tượng đá hình bốn người, nhìn sơ lượt thì đó là Chiến sư, Ma thuật sư, Dược sư và Triệu hồi sư. Bên trong Đế Đô còn có nhiều điều thú vị khác mà nhiều người chưa biết đến.

Còn 5 ngày nữa sẽ chính thức bắt đầu đại hội, cả ba tranh thủ đi tham quan kinh đô. Tiểu Nguyệt rất thích ăn nên hai người còn lại cũng dần dần có tính ham ăn giống Tiểu Nguyệt đặc biệt là những món ngọt. Đi một vòng cũng đã tốn hết 5-6 đồng vàng chỉ dùng cho việc ăn uống, cuối cùng cũng dừng lại ở một nơi khá thú vị. Đây là một túp lều khá cũ kĩ, một mùi hương từ bên trong truyền đến khá dễ chịu thu hút người qua lại. Hỏi mọi người xung quanh thì mới biết đây là nơi xem tướng số, rất linh nghiệm.

- Tiểu Nguyệt, ngươi muốn thử vào trong không? -Thiên Vũ-

- Ta không có hứng thú.

Bổng bên trong truyền đến câu nói.

- Người đứng bên ngoài, xin mời vào.

- Ngươi đang gọi ta sao? -Thiên Vũ-

- Mời người dung mạo hơn người, lại là đoá hoa không để người thưởng thức.

- Tiểu Nguyệt, gọi ngươi kìa! - Thiên Vũ có chút giận dỗi-

- ... -Mạc Lâm không hiểu lắm nên chỉ biết đứng một bên lắng nghe-

- Được rồi để xem. - Tiểu Nguyệt cười gian manh-

Bên trong có một phụ nữ đang nhìn vào một khối chất rắn màu đen hình thù kì lạ chẳng giống thứ gì đặt trên bàn, ăn mặc thần bí cứ như có bao nhiêu vàng bạc châu báo đều đem tất mang vào mình nhìn thôi đã thấy nặng thay.

- Ngươi là người từ một nơi xa, rất xa. Ôi! xa vô cùng.

"Con mẹ này, ngươi là đang trêu đùa ta à!!"

- ...

- Ngươi sẽ phải gặp nhiều nguy hiểm, nhưng không sao. Bên cạnh ngươi sẽ luôn có quý nhân tiếp ứng.

- Còn gì nữa.

- Ngươi sẽ bị... Ơ sao lại thế này.

- Chuyện gì! Ta bị gì? - Nguyệt nguyệt khó chịu-

- Ngươi là nam nhân?

- Đúng vậy!

- Sao kỳ lạ vậy??

- Có chuyện gì??

- Ngươi... Ngươi sẽ bị nam nhân, một nam nhân tuấn tú ép ngươi làm thê tử!! - vừa nhìn vào khối chất rắn màu đen, miệng thì nói, tim đập mạnh, máu từ mũi từ từ xuất hiện-

- Cái gì? - Cậu bất ngờ hét lên, làm bên ngoài ai cũng hoảng hốt-

- Ngươi... ngươi... còn sinh con cho hắn. - bà ta vừa nói mà đẫm mồ hôi, máu cam thì tuông trào, miệng thì cười trong rất dâm đãng-

- Bà... bà điên rồi!!! - Cậu ngượng đỏ mặt chạy nhanh ra ngoài, bên kia bà ta không biết nhìn thấy gì mà máu mũi cứ chảy ra- (ôi giời ơi!! là cảnh H đấy, mụ ta thấy cảnh H)

Chạy ra ngoài thì hai người Mạc, Vũ đang chờ, thấy cậu chạy ra hớt hải nên chạy theo phía sau. Bất ngờ Tiểu Nguyệt va mạnh vào một người đi đường.

- Thần Linh ơi!! Đài hoa cúc của ta!!! - tiểu Nguyệt bị ngã, mông ôm nền đất đau đớn ê ẩm-

- Cậu không sao chứ? -Chàng trai bị cậu tông trúng lo lắng tiến đến gần hỏi thăm tình hình-

- Thật là xui mà!! - cậu hờn trách trời, trách người rồi trách mình xui xẻ-

- Để ta đỡ cậu dậy.

Chàng trai đưa tay ra cho cậu nắm lấy, không nghĩ nhiều cậu cầm lấy bàn tay cứng rắn cường tráng ấy, tay còn lại không quên xoa bóp cái bàn tọa nở hoa kia.

- Thật là!! -cậu là đang giận cá chém thớt-

- Cậu là đang trách ta sao?

- Ta có bảo là lỗi tại ngươi à?

- Thái độ đó của cậu đã quá rõ rồi.

- Nè, ngươi có thôi đi không!!!. Thật là...

- ...

- Xem như Tử Nguyệt ta xui xẻ. - nói rồi cậu tránh hắn sang một bên mà đi tiếp-

"Tử Nguyệt, ta là không nghe nhầm chứ"

- Khoang đã!! Cậu không được đi!!!

- Ta nói này, con người của ngươi quá ích kỉ, chỉ là ta vô tình tông vào ngươi. Ngươi xem, ngươi không bị gì còn ta, hoa mông sắp kết trái rồi. Hay là ngươi muốn tiền bồi thường, đừng có mơ mang được 1 đồng nào từ ta. - Cậu đang đi nghe có người gọi thì điên tiếc một trận xả ra hết-

- Nam Cung Nguyệt, là đệ đúng không?

- Nè ta nói ngươi định điều tra gia thế để đòi tiền đấy hả ta nói ngươi...

Chưa nói dứt câu, hắn ta lao đến ôm cậu vào lòng. Đúng lúc này phía sau là hai người Mạc, Vũ còn phía trước thì có vài người mang vũ trang chạy đến. Cả hai bên nhìn thấy cảnh tượng ấy thì ngạc nhiên một lúc rồi giả vờ huýt sáo quay mặt đi. Còn người trong cuộc tiểu Nguyệt như kẻ khờ không bít chuyện gì diễn ra, mặt cho người kia "chiếm tiện nghi".