Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 37




Sau khi Phó Tu Vân gặp được Phó Điềm Điềm đã không làm lỡ thời gian trực tiếp đi đến yến hội. Dọc theo đường đi y thong dong nhàn nhã tự đắc, một chút cũng không có loại khẩn trương sợ muộn.

Tu giả giám thị nhìn dáng vẻ của y như vậy khoé miệng trực tiếp giật, quả nhiên thế giới cao nhân gã không hiểu, ở trong mắt gã Triệu gia đã là gia tộc lớn vô cùng, đến loại địa phương này còn dám chậm rãi lắc lư, tối thiểu đạo tâm của y nhất định rất kiên định, không thì tuyệt đối không có khả năng như vậy.

Phó Tu Vân cho dù làm trễ nãi một chút thời gian, nhưng thời điểm y đến yến hội cũng chưa chính thức bắt đầu. Vốn y dự định tùy ý tìm một chỗ trống ngồi xuống, kết quả trực tiếp bị Triệu Cẩm Vinh mắt sắc thấy được, đem y mạnh mẽ kéo đến ngồi trước mấy hàng thượng khách, đương nhiên mặc dù là thượng khách cũng không giống nhau, tu vi của y chỉ là Trúc Cơ tầng một, dường như dâng lên bảo bối Bát phẩm, cũng không có tư cách ngồi vào ba hàng trước.

Không đợi y ngồi xuống an tĩnh bao lâu, lại có Phó Thiên Hải và Phó Điềm Điềm mặt mang nụ cười dẫn tới mấy vị tu giả còn trẻ bất kể là từ quần áo hay là khí độ thoạt nhìn đều đặc biệt cao lớn ngồi vào vị trí, đến lúc này ghế thượng khách toàn bộ ngồi đầy, Triệu Cẩm Vinh mới từ chỗ ngồi đứng lên, "Các vị khoẻ, thỉnh yên lặng một chút."

Trong hoa viên yến hội sắp gần trăm người thoáng cái yên tĩnh lại.

Triệu Cẩm Vinh rất hài lòng thấy được sức lực kêu gọi của bản thân, biểu tình trên mặt càng thêm ôn hòa, "Cảm tạ các vị bận rộn tham gia bách thọ yến của cô mẫu. Đặc biệt cảm tạ các thượng khách hảo hữu ở nơi này, các vị đều là bạn bè Triệu gia và cô mẫu chúng ta, ngày sau bất kể là nơi nào có trắc trở chúng ta tự nhiên cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ. Hôm nay là một ngày vui vẻ, cô mẫu ta niên kỉ hai trăm tuổi, để ăn mừng hôm nay, các vị cộng ẩm một chung đi!"

Mấy trăm người đều nâng lên chén rượu trong tay, trong miệng nói từ ngữ chúc mừng. Người của Tứ đại thế gia trên ghế thượng khách đều tới, không tới được cũng là bọn tiểu bối, chỉ một Triệu Hoa Dung vẫn không mời nổi cầm quyền thế hệ lớn của Tứ đại thế gia, đương nhiên cũng sẽ không để cho bọn họ cảm thấy rất hạ mình, cũng đều tự nói chút thuận lợi. Lúc này trên mặt của Triệu Hoa Dung lộ ra dáng tươi cười vài phần tự đắc, mặc dù bà đã hai trăm tuổi, chẳng qua khuôn mặt của tu giả luôn luôn sẽ bởi vì linh lực ở trong người điều hòa mà già yếu thật chậm rãi, cho nên bà lúc này thoạt nhìn cũng chỉ là dáng vẻ của phu nhân trung niên, không thì đã lộ vẻ lão bà.

Cùng uống một chén sau đó tới biểu diễn ca vũ, còn có vài người dùng linh lực huyễn hóa ra đồ án bất đồng, ngược lại khiến yến hội có vẻ vô cùng náo nhiệt. Vừa lúc đó đại hán mặt đen ngồi ở bên cạnh Phó Tu Vân đột nhiên lên tiếng, "Triệu phu nhân, tại hạ nơi này có một bảo bối muốn đưa Triệu phu nhân, hy vọng Triệu phu nhân có thể thích."

Triệu Hoa Dung đã sớm biết đây là phân đoạn cháu trai an bài dâng tặng lễ vật, lập tức mở miệng mỉm cười, "Ồ, không biết vị này có bảo bối gì tặng ta đây?"

Đại hán vung tay lên một đạo màu sắc xinh đẹp liền xuất hiện ở trước mắt mọi người, đây là một cây quạt nhỏ bảy màu, hình dạng tinh xảo mà hoa lệ. Rất nhiều nữ tu sau khi thấy cây quạt này đã lộ ra vẻ mặt ước ao yêu thích, thậm chí có phát ra tiếng kinh hô.

Đại hán mặt đen cười một tiếng, "Phu nhân, đây là Lỗ mỗ hao hết thiên tân vạn khổ nỗ lực mới tìm được Thất Sắc Phiến Ngũ phẩm! Cây quạt này nhưng không chỉ đẹp, còn là một món vũ khí hoặc người."

Sau khi Triệu Hoa Dung nghe được vũ khí mới lộ ra vài phần sắc mặt cảm thấy hứng thú, "Cách hoặc nhân thế nào?"

Lỗ đại hán nói, "Chỉ cần đem cây quạt này quạt vào người muốn công kích, linh quang bảy màu đánh tới trên người bị công kích sẽ trực tiếp rơi vào trong ảo cảnh, nếu là tu giả đạo tâm không kiên, trực tiếp trọng thương đến chết cũng là có thể, cho dù đạo tâm kiên định cũng có thể khiến hắn ở trong ảo giác giãy dụa."

"Nghe nói như thế, quả nhiên là một món bảo bối tốt. Đa tạ Lỗ đạo hữu, nếu là đạo hữu có chỗ nào muốn Triệu gia xuất lực, có thể tìm một cơ hội nói với Cẩm Vinh, chỉ cần không quá phận Triệu gia tất nhiên sẽ giúp đỡ một tay." Triệu Hoa Dung mở miệng, hứa hẹn của bà trực tiếp khiến đại hán mặt đen lộ ra biểu tình vui sướng, chẳng qua ai cũng biết cái hứa hẹn này là chỉ có một lần cơ hội, nhưng chỉ cần dùng tốt cũng là một con át chủ bài.

Sau khi Lỗ đại hán mở đầu, vị lão giả kia cùng nữ tử không nói được một lời cũng phân biệt đưa lên đồ vật, lão giả cũng chiếm được một lời hứa hẹn, nhưng sau khi nữ tử kia đem thứ đó lên, các nữ tu đang ngồi cũng không ngồi yên được!

Ngay cả Triệu Hoa Dung cũng lộ ra vẻ mặt thận trọng và kích động, "Ngươi muốn dâng lên đan Trú Nhan?!"

Nữ tu kia khẽ lắc đầu, "Chỗ này ta chỉ có nửa viên đan Trú Nhan là muốn tặng cho ngài."

Sắc mặt Triệu Hoa Dung không hờn giận, "Nửa viên kia đâu?"

Nữ tu không vội không nóng mà mở miệng, "Cần ngài tự mình tìm đan sư luyện chế. Nếu như ngài có thể cho ta thứ mong muốn, sau này đừng nói một viên đan Trú Nhan, cho dù mười viên, một trăm viên vậy cũng là chuyện dễ dàng."

Nữ tu thốt lời này ra khỏi miệng, mọi người ở đây đều lộ ra sắc mặt kinh ngạc, đây rõ ràng là một trận yến hội, nữ nhân này thế nào lại chỉ hiến nửa viên đan, còn muốn cùng trao đổi? Nàng là ăn bao nhiêu gan hùm mật gấu mới dám như vậy chứ?

Rất rõ ràng, sau khi người Triệu gia nghe được yêu cầu của nữ tu này sắc mặt cũng trở nên không tốt lắm, ngay cả bản thân Triệu Hoa Dung cũng trong nháy mắt đem người này đuổi ra ngoài, nhưng mà nữ tu này nghĩ rất chính xác, lực hấp dẫn của đan Trú Nhan đối với các nữ tu là trí mạng, ở trong mắt các nàng cho dù dùng trăm năm tu vi để đổi một viên đan Trú Nhan, vậy cũng là chuyện không cần do dự.

Triệu Hoa Dung cũng là nữ nhân, tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.

Vì vậy Triệu Hoa Dung nhịn tức giận hỏi, "Được, vậy ngươi nói coi ngươi cố ý chạy đến thọ yến của ta, hao tổn tâm cơ như vậy là muốn trao đổi vật liệu gì?"

Nữ tu kia nghe được Triệu Hoa Dung nói như vậy, cũng là thở phào nhẹ nhõm, nàng cắn răng nói, "Tiền bối, ta muốn đan Ngọc Lưu Ngưng Mạch!"

Nhất thời, ánh mắt dò xét của mọi người liền rơi xuống trên người của nữ tu này, nữ nhân này lại muốn Ngưng Mạch sao? Trách không được nàng phải đặc biệt chạy đến Triệu gia, thì ra là muốn đan Ngọc Lưu Ngưng Mạch. Chẳng qua, yêu cầu này quả thực không thấp, dù sao đan Ngọc Lưu Ngưng Mạch thế nhưng chỉ có Đa Bảo các, và thần dược Bành gia mới có thể luyện chế đan dược. Hàng năm cũng cứ như vậy chừng mười viên, cũng không biết Triệu Hoa Dung có thể đại biểu Triệu gia trao đổi một viên này hay không? Chẳng qua cũng không nhất định, dù sao phương pháp luyện đơn của đan Trú Nhan đã có rất nhiều năm chưa từng xuất hiện, nếu như phương pháp luyện đơn đan Trú Nhan này là thật, Triệu gia từ nay về sau lại thêm một tài lộ.

Quả nhiên, Triệu Hoa Dung chỉ do dự chốc lát, đã đồng ý điều kiện của nữ tu. Chẳng qua sự tình đương nhiên không có đơn giản như vậy, bà yêu cầu ở trước khi luyện chế thành công đan Trú Nhan nữ tu không được rời thành Triệu gia, chờ luyện chế thành công rồi, đan Ngọc Lưu Ngưng Mạch tự nhiên sẽ cho nàng.

Nữ tu Tô Vũ mặc dù có chút do dự lo lắng, chẳng qua nghĩ đến Triệu Hoa Dung nếu có thể trước mặt nhiều người làm ra hứa hẹn như vậy, có lẽ chắc là sẽ không nuốt lời, vì vậy sau cùng cũng gật đầu, trong mặt mày lộ ra vài phần sắc mặt vui mừng.

Phó Tu Vân ở bên cạnh nhìn biểu tình của nữ tu này sau đó không nhịn được trong lòng khen nàng ngây thơ, Triệu Hoa Dung là một người như thế nào y thật sự là quá rành, một nữ nhân ích kỷ tới cực điểm như vậy, nếu như nguyện ý đưa ra đan Ngọc Lưu Ngưng Mạch đó mới là chuyện buồn cười. Không cần phải nói, chủ ý của nữ nhân này nhất định là cướp sạch cách luyện đan Trú Nhan. Mặc dù bà trước mặt nhiều người làm ra hứa hẹn như vậy thoạt nhìn rất quang minh chính đại, chẳng qua bà hứa hẹn cho ngươi, ngươi sẽ nhất định có mệnh nhận được sao?

Phó Tu Vân ở trong lòng khẽ lắc đầu một cái, sau đó suy nghĩ một chút, hoặc là y có thể lại đi làm một cuộc làm ăn, tiện thể có thể được một người trợ giúp nhỉ?

Sau đó đã đến phiên Phó Tu Vân hiến bảo bối, rất tự nhiên Độn Thổ Hoàn Bát phẩm này là một bảo bối giá trị cao nhất trong cuộc, bảo bối này vừa ra, ngay cả người của ba thế gia khác ngồi ở thượng khách cũng đồng loạt nhìn về phía Phó Tu Vân, trong đó Chu gia tới là đại ca Chu Không của Chu Năng, mà Thiết gia tới ngược lại là người quen, Thiết Thành Công.

Món bảo bối này của Phó Tu Vân xuất hiện, khiến sắc mặt của Thiết Thành Công trở nên có chút sai, gã trực tiếp mở miệng, "Độn Thổ Hoàn này là chính ngươi luyện chế?" Trong giọng nói hoài nghi đã đột phá phía chân trời rồi.

Phó Tu Vân mở ra biều tình giả dối không hề gì, chỉ là gật đầu, giọng nói ngược lại là có chút cẩn thận, "Đúng vậy, chẳng qua ta cũng là đạt được đúng dịp. Thời gian ta luyện chế không cẩn thận đem hoa Bách Hoan Thất phẩm bỏ vào trong đó, dường như có biến dị, sau cùng Độn Thổ Hoàn này lúc luyện chế ra, tại hạ cũng là lại càng hoảng sợ. Phúc duyên này quá lớn sợ tu vi Trúc Cơ của ta gánh không nổi, liền đưa đến trước mặt Triệu phu nhân, tại hạ cảm thấy phu nhân rất thích hợp phúc duyên này."

Phó Tu Vân giải thích một phen ngược lại khiến những tu giả bên cạnh kia dùng ánh mắt nóng bỏng theo dõi y bình tĩnh một ít, nếu như luyện chế thứ này chỉ là ngẫu nhiên xuất hiện, như vậy Phó Tu Vân sẽ không đáng bọn họ toàn lực mượn hơi rồi. Chẳng qua đây là một luyện khí sư có tiền đồ, cho nên vẫn có thể kết giao được đi.

Triệu Hoa Dung rõ ràng cũng nghĩ như vậy, hơn nữa Phó Tu Vân tặng chỗ tốt lớn như vậy còn chưa như nữ tu trước đó đưa ra yêu cầu, lập tức vui vẻ gật đầu, "Ngươi có lòng, như vậy đi, thứ này tốt, ngươi cũng là hao phí đại tâm lực, đợi lát nữa để đại quản gia dẫn ngươi đi lĩnh năm viên linh thạch thượng phẩm, hy vọng sau này đường luyện khí của ngươi có thể thuận lợi hơn."

Năm viên linh thạch thượng phẩm, cũng chính là năm ngàn viên linh thạch trung phẩm, Triệu gia bạo tay cũng là không nhỏ rồi. Phải biết rằng đi phòng đấu giá mua, một thứ linh khí phòng ngự Bát phẩm cực phẩm, cũng không sai biệt lắm chính là số này rồi.

Có linh thạch tặng không đưa tới cửa, Phó Tu Vân tự nhiên là không nên từ chối không muốn. Y gật đầu nỗ lực để cho khuôn mặt giả của mình lộ ra vài phần dáng tươi cười, sau đó theo đại quản gia đi khố phòng.

Mà đứng dậy cùng lúc Phó Tu Vân, người được phái đến của Bành gia Bành Giác Nhiên cũng từ từ đứng lên, như là không có mục đích theo bọn họ đi ra ngoài.

Chờ sau khi Phó Tu Vân lĩnh linh thạch trở về, đã thấy trên đường y phải đi qua, Bành Giác Nhiên một thân bạch y đứng đó.

Phó Tu Vân bĩu môi, y cũng không có mặc một thân màu trắng kia.

Chậm rãi đi tới, Bành Giác Nhiên đã trực tiếp mở miệng, "Vị đạo hữu này, có thể để tại hạ nhìn dáng vẻ của ngươi hay không đây?"

Tâm tình Phó Tu Vân vốn nhàn nhã trong nháy mắt căng thẳng, hai mắt nheo lại thần tình tĩnh táo đáng sợ.

Bành Giác Nhiên còn muốn nói cái gì đó, Triệu Cẩm Vinh bên kia đã đi sang, "Ơ, Bành huynh, luyện khí huynh, các ngươi ở chỗ này làm gì?"

Vào lúc này, Phó Tu Vân đã làm xong dự định lỡ như lổ tẩy trực tiếp giết người.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thổ tào kịch trường:

Xuân xanh. [chỉ tuổi xuân của nữ]

Triệu Cẩm Vinh: Cô mẫu của ta hai trăm xuân xanh rồi.

Phó Tu Vân:... Ha ha. Hai trăm tuổi ở chỗ chúng ta là "Yêu nghiệt sống lâu."

Lực hấp dẫn của đan Trú Nhan.

Nữ tu: Lực hấp dẫn của đan Trú Nhan đối với nữ nhân là trí mạng!

Nữ tu nào đó: Nhưng vẫn có nữ tu càng thích năng lực.

Nữ tu: Ngu ngốc, loại đó không phải nữ nhân, là nữ hát tử!

Cảm tạ các vị ném lôi mạo phao ủng hộ ~ moah moah ~

———

Thất Sắc Phiến: quạt bảy màu.

Nữ hán tử là chỉ người phụ nữ mạnh mẽ như con trai, ko bánh bèo.

N1��19�6