Tử Xuyên Tam Kiệt

Chương 153: Chương 2 : Toàn dân giới bị (1).





Tử Xuyên Tam Kiệt
Tác giả: Lăo Trư
Quyển 19: Liệt hỏa phần thành.
-----oo0oo-----
Chương 2: Toàn dân giới bị (1).
Nhóm dịch: Tú XuyênSưu Tầm by nguoibantot8 --- 4vn.eu

Sáng hôm sau, trận mưa lớn hiếm thấy cũng kết thúc, ánh nắng mai xinh đẹp chiếu qua song cửa vào phòng.

Khi Bạch Xuyên thức dậy thì không thấy Tư Đặc Lâm và Văn Hà, giường bọn họ sắp xếp chỉnh tề giống như chưa từng nằm ngủ.
Nhìn chiếc giường trống không, Bạch Xuyên ngớ ngẩn thất hồn, nàng có cảm giác chuyện đêm qua không biết có phải là giấc mộng hay không.
Nhưng may mà, còn có vài thứ có thể chứng minh được.
Khi Bạch Xuyên xuống lầu, một nam tử cao gầy giả dạng hương dân bước tới chào hỏi: "Bạch Xuyên đại nhân phải không? Hạ quan là quân quan Đông nam quân Bố Lãng. Tư Đặc Lâm đại nhân căn dặn tôi dẫn đường cho các vị, nghe theo phân phó của các vị".
"A, rất cảm ơn!" Bạch Xuyên quan sát vị sĩ quan trước mặt, người này da đen, môi dày, gương mặt trung hậu, rất thích hợp giả dạng nông dân.
"Chúng ta xuất phát được chưa?" Bạch Xuyên hỏi.
Bố Lãng hàm hậu cười đáp: "Đại nhân, tôi không biết trên đường ngài làm thế nào đến được đây. Bất quá nếu cứ như vầy tiếp tục lên đường, bảo đảm không đến mười dặm là bị ma tộc quân tóm rồi. Tư Đặc Lâm đại nhân trước khi đi đã căn dặn, các vị phải thay đổi y phục, tôi đã chuẩn bị hết rồi".
Đợi Bạch Xuyên và bộ hạ lên lầu thay đổi y phục xong, mọi người nhìn nhau không khỏi bật cười.
Bố Lãng là một thiên tài hóa trang, hắn chỉ cấp cho chúng nhân vài bộ y phục rách rưới, trên mặt quệt vài đường sình. Lập tức, khí chất của mọi người biến thành khác hẳn, giống hệt một đám hương dân đang chạy nạn.
Nhưng Bố Lãng vẫn còn chưa mãn ý, hắn cẩn thận nhìn bọn Bạch Xuyên một hồi lâu, tặc lưỡi tán thán: "Người thì giống, nhưng tọa kị của các vị quá tốt, một đám nông dân sao lại cưỡi chiến mã vào thành chứ?"
Hắn đi đâu lôi về mấy con lừa nhảy chồm chôm, sau đó dùng ngữ khí rất vô tội nói với Bạch Xuyên: "Các vị đổi chiến mã thành lừa được chứ? Ai, mọi người đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, vì sưu tập tình báo, tôi có bố trí một trại buôn bán lừa trong trấn, việc này đã được Tư Đặc Lâm đại nhân cho phép rồi".
"Vậy chiến mã của chúng tôi..."
Bố Lãng cười hàm hậu: "Trại lừa thỉnh thoảng cũng có thể mua chiến mã. Mọi người đều cống hiến để đánh ma tộc, tôi cũng phải hi sinh, không thu thủ tục phí. Một con chiến mã đổi một con lừa thượng đẳng!"
Nhìn chiến mã oai hùng của bản thân, lại nhìn qua mấy "Con lừa thượng đẳng" nhảy nhót bất kham, Bạch Xuyên suy nghĩ một lúc, hỏi: "Các hạ trước đây có phải từng làm thủ hạ dưới trướng một người tên Tử Xuyên Tú đúng không?"
Bố Lãng rất kinh ngạc: "Ai nha, đại nhân sao biết? Trước đây tôi là Hắc kì quân, hiện tại chỉnh biên nhập vào Đông nam quân".
Sau khi hóa trang, đoàn người Bạch Xuyên lắc lư trên lưng lừa xuất phát.

Khi ma tộc tiến công, quân dân An tạp lạp hành tỉnh từng tiến hành chống cự kịch liệt, ma tộc đã trấn áp tàn khốc để hồi báo.
Dọc đường Bạch Xuyên qua, đâu đâu đều là hương xá bị phá hủy, đâu đâu cũng thấy dấu vết ma trảo ma tộc quân tàn bạo.
Rất nhiều thành trấn bị thiêu thành đất chết, cư dân bị giết sạch bởi thủ đoạn tàn khốc nhất, thậm chí cả người thu thây cũng không có.
Bạch Xuyên đi qua một thôn, trong thôn thứ gì cũng bị thiêu sạch, hai bên đường chất đầy thi thể đang thối rữa, nam phụ lão ẩu bị ma tộc quân treo cổ lủng lẳng trên cành cây, dã cẩu kết thành đàn cấu xé thi thể, trên không đen bóng quạ và kền kền, mùi xú uế ngửi không nổi.
Một đoàn người yên lặng đi trên con đường hai bên chất xác người, Bạch Xuyên tính sơ, cả thôn có đến gần ba trăm bình dân bị đồ sát, mà trên đường, không biết đi qua bao nhiêu thôn làng như thế.
Nhà cửa bị đốt cháy thành tro, dân chúng bị đồ sát, điền dã phì nhiêu biến thành đất hoang, thị trấn phồn hoa trở thành đất chết, sức tàn phá không thua kém gì một cơn đại hồng thủy.
Ma tộc tàn bạo như thế, điên cuồng đồ sát như thế, Tú tự doanh binh chưa từng tưởng tượng qua.
Hành động diệt tuyệt phi nhân tính mà ngay cả dã thú hung tàn nhất cũng vô pháp gây ra, lại được sinh vật có trí tuệ thực hiện.
Đi qua từng thôn làng bị biến thành nghĩa trang lộ thi, trong bi phẫn căm thù, Tú tự doanh sĩ binh siết chặt vũ khí, phát thệ nhất định sẽ bắt ma tộc nợ máu trả bằng máu.
Qua khỏi An tạp lạp hành tỉnh, có hai đường thông đến Đế đô. Một là đi theo con đường Áo tư hành tỉnh, nhưng do Áo tư vẫn là chiến khu, cần phải thông qua chiến tuyến, ma tộc phong tỏa cực kì nghiêm mật. Do gặp Tư Đặc Lâm nên Bạch Xuyên bỏ qua đường Áo tư hành tỉnh, chọn con đường qua Ba đặc lợi hành tỉnh để đến Đế đô.
Lúc đi qua Ba đặc lợi hành tỉnh, Bạch Xuyên đặc biệt đi một vòng quanh thành.

Bởi vì thành thị là do Mã Duy hiến thành đầu hàng, so với thành thị tàn phế vì thủ quân kháng cự quyết liệt, thành này được bảo trì hoàn chỉnh, cuộc sống vẫn sung túc.
Ba đặc lợi thành, một trong những cổ thành có lịch sử lâu đời của Tử Xuyên gia tộc. Lúc nhỏ Bạch Xuyên từng đến đây du lịch, khi đó bản thân rất say mê hương sắc cổ kính của thành, hiện tại, trở lại chốn cũ, cảm giác đã hoàn toàn bất đồng.
Thành thị vẫn là thành thị cũ, mái nhà chóp nhọn, ống khói màu xanh, ban công nhà phủ xanh bởi dây trường xuân, trước ngõ nhà đều có vườn hoa nhỏ khoe sắc.
Mọi thứ vẫn như năm đó, chỉ là tầng lớp thống trị đã thay đổi rồi. truyện từ
Trong thành đâu đâu cũng là ma tộc, ma tộc binh da xanh nghêng ngang đi lại trên phố, từ xa nhìn thấy ma tộc binh, nhân loại lập tức tránh sang hai bên đường, cúi đầu không dám nhìn. Nếu như có chút không cung kính, nhẹ thì bị đánh, nặng thì mất mạng.
Con người ở đây vốn nhiệt tình, hào sảng, hiếu khách, hiện tại những biểu hiện tốt đẹp này, đã không còn thấy ở họ.
Mọi người đều nhìn quanh với sự hoài nghi và cảnh giới cao nhất, bước chân gấp rút, phảng phất như đang có ma quỷ bám theo sau lưng họ.
Ở trong thành, dạng người thích kiểu không khí này chỉ có ma tộc, hoặc là đám bại hoại đi theo ma tộc.
-o0o-