Tuần Thú Đại Minh

Quyển 2 - Chương 196: Tam Nguyên hợp nhất Tà Công pháp




Đoàn Phi nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ Tô Dung có thể trở về bất cứ lúc nào. Đoàn Phi hít sâu một hơi, chắp tay trước ngực bái lạy Hạ Thịnh:

-Hạ đại ca, thuật châm cứu này vô cùng thần diệu, đã được cao thủ Ma Môn viết ra vì thế vừa phức tạp vừa độc ác vô luân, trên đời này, người có thể thuận lợi điều trị liệu cho Hạ đại ca e là chỉ có vài người. Tiểu đệ may mắn biết được bí kíp trong đó, nhưng chưa từng thử qua, không biết có thể giúp Hạ đại ca hay không? Hay ngược lại còn làm hại Hạ đại ca. Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại đã không còn biện pháp nào khác, ta chỉ có thể thử một lần thôi, nếu thành công đương nhiên tốt, nhưng nếu thất bại xin Hạ đại ca đừng trách ta.

Đoàn Phi bái lạy Hạ Thịnh, cắn răng một cái, tay phải nhấc kim châm lên, tay trái vén tóc Hạ Thịnh, một cây châm xuất hiện, từ từ thăm dò, rồi chậm rãi đâm xuống.

Chỉ trong chốc lát, trên đầu Hạ Thịnh đã có hơn mười cây châm, trong đó có bảy cây Hào châm, ngoài ra còn có vài cây Sàm châm, Phong châm, Chi châm. Khi Đoàn Phi nhìn đầu Hạ Thịnh giống như con nhím, cuối cùng cũng không thấy có thay đổi gì quá lớn, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới phát hiện tay mình đã ướt đẫm mồ hôi.

Lau hết mồ hôi trên tay, Đoàn Phi dò xét tình hình Hạ Thịnh một chút, Hạ Thịnh lúc này vẫn trong cơn mê, khẽ ngáy nhỏ một tiếng, còn đâu tất cả đều bình thường.

Đôi bàn tay Đoàn Phi vân vê hai cây châm cắm trên đỉnh đầu Hạ Thịnh, khi hai cây châm trên huyệt thượng chậm rãi chuyển động, cùng lúc ở hai huyệt Hạo Thiên chân khí cũng theo ngân châm tiến nhập cơ thể Hạ Thịnh.

Đúng như Đoàn Phi dự đoán, hai cổ nội lực âm tà luẩn quẩn trong đầu Hạ Thịnh giống như sắt gặp nam châm, nhanh chóng bị hút ra, có được kinh nghiệm từ việc Tô Dung hấp thụ nội lực âm độc, Đoàn Phi cũng không lo lắng. Hắn chỉ cảm thấy hai cổ nội lực âm tà này khiến chính mình nhức mỏi vô cùng, ngón tay run rẩy dường như không vân vê được ngân châm.

Cũng may hai cổ nội lực này đều rất yếu, dù sao cũng dùng để khống chế huyệt đạo và không thể sánh bằng nội lực trong cơ thể Tô Dung, hơn nữa lực tàn phá cũng không mạnh như vậy. Vừa mới đến khuỷu tay đã bị chân khí Hạo Thiên trong cơ thể Đoàn Phi hóa giải sạch sẽ.

Đoàn Phi vui mừng khôn xiết, nhưng khi hắn đưa tay chậm rãi rút ngân châm ra, chân khí Hạo Thiên trong cơ thể đột nhiên bị khống chế dũng mãnh tiến về phía đan điền. Chân khí Hạo Thiên so với thần công Hóa Tự Tại của hắn vốn chiếm thượng phong, giờ phút này hấp thu đồng hóa lực lượng mới, nó lại không đứng yên, thần công Hóa Tự Tại của hắn cũng không chịu lép vế, theo đan điên cuồng trào ra. Chân khí và thần công điên cuồng chiến đấu trong cơ thể Đoàn Phi, khiến Đoàn Phi cảm thấy toàn thân cứng ngắc không thể hoạt động, sắc mặt xanh trắng hỗn loạn, rồi chuyển thành màu tím, kình khí nội thể hỗn loạn, kỳ kinh bát mạch không thể khống chế.

Đoàn Phi không có biện pháp, đành phải cố gắng điểm tĩnh, lặng yên nhớ lại tâm pháp thần công Hóa Tự Tại, lấy cương chế nhu, miễn cưỡng có thể đảm bảo trạng thái cân bằng trong cơ thể.

Tình hình trong cơ thể tuy hỗn loạn, nhưng Đoàn Phi đã có thể hiểu rõ từng mạch máu từng cổ nội lực, từng lần va chạm vào nhau. Hắn thậm chí có thể cảm giác được từng cổ nội lực hỗn loạn không bị khống chế theo hai tay và ngân châm tràn vào cơ thể Hạ Thịnh. Não bộ của Hạ Thịnh bị ngân châm khống chế, không có phòng bị, nếu như bị cổ nội lực hỗn loạn này tấn công, sẽ cực kỳ nguy hiểm. Đoàn Phi càng lúc càng lo lắng, nhưng cũng bất lực.

Aizzz. Theo tiếng than nhẹ, Tô Dung xuất hiện bên cạnh Đoàn Phi, nàng điểm một cái vào huyệt thượng của Hạ Thịnh, Hạ Thịnh ngã soài xuống giường. Lúc này Tô Dung nhổ từng đám từng đám ngân châm trên đầu Hạ Thịnh, thủ pháp của nàng sử dụng không hề thua kém thủ pháp của Đoàn Phi sử dụng khi trước. Hạ Thịnh lập tức phát ra tiếng ngáy o o, Tô Dung tiếp tục kiểm tra Hạ Thịnh, xác nhận không có vấn đề gì mới dìu y nằm ngủ. Sau đó nàng quay lại nhìn Đoàn Phi.

Đoàn Phi nhìn nhất cử nhất động của nàng, ngoài ánh mắt ra thì toàn thân dường như không thể nhúc nhích, vì thế chỉ có thể dùng mắt biểu hiện sự cảm kích. Tô Dung thản nhiên nhìn hắn, nói:

-Ngườiđã không tín nhiệm tiểu nữ, tiểu nữ cũng chẳng muốn cứu người, để người từ từ giãy dụa.

Nói xong, Tô Dung rời đi, để Đoàn Phi trơ mắt nhìn nàng và thoáng liếc nhìn chính mình, trong lòng hắn quýnh lên, chân khí trong cơ thể càng thêm rối loạn, hắn chỉ cảm thấy chính mình giống như khinh khí cầu càng lúc càng phồng lớn. Nhưng tận mắt rõ ràng nhìn thấy thân thể của mình không có gì khác thường, nhiều nhất chỉ có chút sung huyết mà thôi.

Tô Dung vẫn chưa bỏ đi, chẳng qua nàng đứng phía sau Đoàn Phi mà thôi, chỉ cần Đoàn Phi gặp nguy hiểm, đương nhiên nàng sẽ ra tay cứu giúp, công pháp Tiên Thiên kỳ diệu như vậy. Tô Dung phát hiện Đoàn Phi sau nhiều lần tâm thần đại loạn, ngược lại công lực tăng tiến rất nhanh, bởi vậy nàng liền nghĩ ra hai loại công pháp cùng lúc tu luyện vừa có thể đột phá vừa có thể khiến Đoàn Phi rơi vào tuyệt cảnh, cố ý kích thích hắn, khiến hắn đứng bên bờ vực thẳm. Dưới áp lực này, Đoàn Phi có thể đột phá tiếp.

Trong lòng Đoàn Phi thực sự vô cùng lo lắng, hắn càng lo lắng kình lực hỗn loạn trong cơ thể lại càng rối rắm. Thân thể Đoàn Phi càng lúc càng phồng lên, theo thời gian Đoàn Phi chỉ cảm thấy toàn thân phồng tới cực điểm, lục phủ ngũ tạng đều bị thiêu đốt, giống như khí cầu bị thổi phồng đến mức sắp nổ. Trong lòng Đoàn Phi hoảng sợ, thầm nhủ:

-Chẳng lẽ Đoàn Phi ta sẽ chết không minh bạch như vậy? Chết bi thảm như vậy? Điều này thật nực cười.

Ngay khi Đoàn Phi mất hết can đảm, đột nhiên một cổ lực từ sau lưng hắn phá vỡ chướng ngại đâm thẳng vào huyệt Giáp Tích. Đoàn Phi chỉ cảm thấy đau nhức lên tận não, hắn không chịu đựng được nữa, ngửa mặt lên trời rống thảm thiết. Sau khi đạo lực kia đâm vào huyệt Giáp Tích, hắn liền cảm giác toàn thân đang phồng lên đột nhiên xẹp đi, tiếp đến hai cổ lực rối rắm lần lượt thoát ra. Chúng một lực chạy từ trên xuống dưới, vọt mạnh về phía huyệt Ngọc Chẩm trên đỉnh đầu, một từ dưới lên, dũng mãnh đi vào huyệt Vĩ Lư, sau đó đồng loạt tấn công huyệt Giáp Tích.

Tô Dung cảm thấy vô cùng kinh ngạc đối với tình hình vừa mới phát sinh trong cơ thể Đoàn Phi, nàng vốn muốn tìm cơ hội thay Đoàn Phi khai thông tâm thận, để cơ thể hắn hình thành vòng tuần hoàn, bảo vệ cái mạng nhỏ của hắn. Nhưng không ngờ sự việc phát sinh hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng, hiện tại nếu như nàng rút tay lại e là hai cổ nội lực này sẽ gặp nhau tại huyệt Giáp Tích, bất luận là hai cổ nội lực kết hợp lại công kích tâm thận, hay chiến đấu một hồi tại huyệt Giáp Tích, đều khiến Đoàn Phi không chịu đựng được.

Tô Dung khẽ do dự một chút, hai cổ nội lực đã phá vỡ huyệt Ngọc Chẩm và huyệt Vĩ Lư, dọc theo kinh mạch trên dưới giáp công!

Đoàn Phi hiểu rất rõ biến hóa trong cơ thể, nhưng hắn không thể làm gì được, chỉ biết rằng Tô Dung sẽ khôngbỏ mặc mình, mọi lo lắng đột nhiên thả lỏng, chỉ cần Tô Dung ở bên cạnh hắn, hắn tin rằng chính mình có thể vượt qua bất cứ tai họa gì. Hai loại tâm pháp Tiên Thiên cùng lúc dâng trào trong lòng, cũng không cần Đoàn Phi suy nghĩ đọc ra, chúng lại tự động vận hành trôi chảy giống như gió cuốn mây trôi. Đoàn Phi chỉ cảm thấy nội lực hỗn loạn trong cơ thể nhanh chóng bị quét sạch, hai cổ thực khí công kích huyệt Giáp Tích tăng cường gấp hơn hai lần, nhanh chóng phá vỡ huyệt đạo trên đường đi, hung hăng đập vào điểm nối bên ngoài huyệt Giáp Tích và lực kìm hãm của Tô Dung.

Ầm!

Trong đầu Đoàn Phi vang lên một tiếng long trời lở đất, cảm giác giống như thuyền nhỏ bị chấn động trong cơn bão. Hai cổ chân lực của Đoàn Phi đụng vào bị bay ngược trở lại, Tô Dung nhân cơ hội này liền thu hồi chưởng lực, tuy nhiên mọi việc vẫn chưa hết, hai cổ chân lực của Đoàn Phi bị hất ngược trở lại chạy về phía Kỳ Kinh Bát Mạch của Đoàn Phi, cuối cùng đi vào Đan điền, ở một điểm nào đó lại lặp lại cảnh loạn đấu rối rắm, biến hạ Đan Điền thành khu chiến trường tốt nhất.

Tâm tình Đoàn Phi rất bình thản, chỉ tập trung phòng thủ Linh Đài, hai loại tâm pháp trong lòng đan xen vào nhau, tựa như thực khí vô hình giao chiến, theo thời gian trôi đi hai loại tâm pháp Tiên Thiên dung hòa với nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, rốt cuộc khó tách rời. Thực khí trong Đan Điền của Đoàn Phi cũng nổ ầm một tiếng, sau đó điền cuồng vận chuyển trong cơ thể Đoàn Phi, mỗi lần đi qua thượng Đan Điền và hạ Đan Điền liền được tăng cường, Sở hành kinh mạch lúc này đã hoàn toàn khác so với lúc trước. Đến khi nó tích tụ tới mức độ nhất định, đột nhiên thay đổi tuyến đường, từ Âm Kiểu, Vĩ Lư theo xương sống tiến về phái trước, qua Giáp Tích tốc hành về phía Ngọc Trẩm, Nê Hoàn.

Đoàn Phi chỉ cảm thấy toàn thân thông thái, tâm như say như mê, toàn thân đều cảm thấy khoan khoái, ấm áp như trong gió xuân, hoàn toàn không biết chính mình vì sao có thể đả thông hai mạch Nhâm Đốc, sau này tu luyện sẽ càng thêm dễ dàng. Đáng mừng hơn chính là hai loại tâm pháp Tiên Thiên hắn tu luyện đã trở thành một khối, về sau chân khí trong cơ thể đã có thể vận hành theo ý mình, thượng Đan Điền đã xuất hiện chân khí thần công Hóa Tự Tại của hắn, trong Đan Điền sinh ra chân lực thần công Hạo Thiên, sau đó hai luồng chân khí đều tự động chạy vào hạ Đan Điền rồi cô đọng lại, một công ba việc, ba Đan Điền thượng trung hạ có thể cùng nhau tu luyện. Quả thực trong chốn võ lâm trước đây chưa từng có kỳ tích này!

Tô Dung cảm giác được biến đổi trong cơ thể Đoàn Phi, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc khó hiểu, nếu như người khác cùng lúc tu luyện hai loại công pháp không chết cũng phải tàn phế, không ngờ Đoàn Phi vận khí tốt như vậy. Vài lần hiểm nguy đều có người trợ giúp vượt qua, dựa tu vi của hắn, ít nhất phải trải qua mười năm mới có cơ hội khởi xướng tấn công hai mạch Nhâm Đốc, không ngờ, thực sự không ngờ.

Trong lòng Tô Dung không kiềm chế nổi cũng dâng lên một chút ghen tị. Năm năm trước chính mình trải qua không biết bao nhiêu đau đớn khổ cực, được sư phụ và vài vị tiền bối bảo vệ đả thông hai mạch Nhâm Đốc, mọi người đều nói mình là thiên tài trăm năm khó gặp, nhưng Đoàn Phi vừa mới tu luyện mấy tháng...Thực sự người thường không thể so sánh a.