Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 67-2: Ác giả ác báo (Hạ)





Hai bàn tay mang Nhật Nguyệt Quang Huy của Cơ Động chợt nâng lên, từ trên lòng bàn tay, phân biệt nở rộ ra quang mang màu vàng và màu đen sáng chói khác thường. Hai tay nắm chặt lại, phụt một tiếng, hai loại cực hạn song hỏa mãnh liệt đã hoàn toàn bao phủ hai nắm tay của hắn. Hai nắm tay cực kỳ cuồng bạt đồng thời đập mạnh hai bên vành tai của trung niên nhân. Hắn tuyệt đối không cấp cho đối thủ cơ hội liều chết phản kích. Nếu đã ra tay, nhất định phải đem đối phương hoàn toàn hủy diệt.
Song sắc hỏa diễm đột nhiên bùng nổ, hóa thành một cột hỏa trụ cao vút, từ trên hai bả vai trung niên nhân bùng phát lên. Ngọn lửa màu vàng kim trên người hắn đột nhiên cháy mạnh hơn mấy phần. Đầu hắn giống như một quả dưa hấu bị ninh nhừ vậy, dưới tác dụng của hai loại cực hạn song hỏa, nháy mắt đã biến thành tro bụi.
Một đoàn bạch quang chợt từ trong phần đầu bị cháy nát của hắn rơi ra, Cơ Động theo bản năng chụp lấy. Không đợi hắn kịp nhìn kỹ, đột nhiên, phù một tiếng, từ trên phần thi thể còn lại của trung niên nhân, vô số hào quang chợt bắn tung ra tán loạn. Cơ Động theo phản xạ lùi lại một bước, nhìn một màn trước mắt cũng đã sợ đến ngây người.
Ít nhất hơn năm mươi khỏa Tinh Hạch đang bay tán loạn trong không trung, còn có một số thứ gì đó cũng đang bay loạn xạ trước mặt hắn. Hóa ra, túi da lưu trữ vật phẩm mà tên trung niên nhân đang đeo bên hông đã không chịu nổi sự thiêu đốt của hai loại cực hạn song hỏa mà vỡ tung ra, tất cả những thứ lưu trữ trong đó cũng tự nhiên văng tung tóe khắp nơi.
Hai loại cực hạn song hỏa trên hai cái bao tay Nhật Nguyệt Quang Huy của Cơ Động từ từ tắt dần. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, hai khỏa Tinh Miện trên hai cái bao tay đang tản ra nhiệt độ mãnh liệt. Cúi đầu nhìn xuống, hắn có thể phát hiện được trên mặt của hai cái vũ khí ma lực này, vẫn còn dập dờn một chút quang mang của hai loại cực hạn song hỏa. Hơn nữa, trên hai khỏa Tinh Miện hai màu đỏ, lam kia, quang mang màu đen, vàng kim còn lấp lánh rất lâu không tắt hẳn. Hai khỏa Tinh Miện tựa hồ cũng phát sinh một chút biến hóa nữa.
Lam Bảo Nhi cũng không dám tiến lại gần. Đứng đằng xa nhìn Cơ Động, trong mắt nàng hiện ra quang mang sợ hãi mãnh liệt. Mặc dù Cơ Động cũng chỉ có hai quan, thế nhưng cảm giác mà hắn gây cho nàng, thậm chí còn nguy hiểm hơn so với gã trung niên nhân Canh Kim Hệ kia nữa.

Hô hấp Cơ Động dần dần bĩnh tĩnh lại, chỉ có sắc mặt hắn vẫn còn thoáng chút tái nhợt mà thôi. Mặc dù một quyền khi nãy làm cho hắn phải phun ra máu, nhưng thương thế cũng không nặng lắm. Thân thể đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể cũng không phải dễ dàng bị thương nặng như vậy. Hít sâu thêm mấy ngụm khí, một chút đau đớn trong nội phủ cũng dịu lại.
- Thu nhặt mấy thứ này lại đi.
Thanh âm Cơ Động cũng vẫn bình thản như trước, thế nhưng lọt vào tai của Lam Bảo Nhi lại trở nên có chút bất đồng. Nhìn hắn, Lam Bảo Nhi chỉ có cảm giác chính mình đang nhìn vào một vị vương giả cao cao tại thượng vậy, chứ không phải là vị bạn học cùng Học Viện.
Cúi đầu, Cơ Động nhìn lại đoàn bạch quang lúc trước hắn đã chụp lấy kia. Lúc này, luồng bạch quang đã thu liễm lại, một vật thể màu trắng đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Nhìn thấy nó, thân thể Cơ Động không khỏi phải chấn động một chút. Đó không ngờ lại là một khỏa Tinh Miện. Nhìn qua, phẩm chất mặc dù còn xa mới có thể so sánh với hai khỏa Tinh Miện trên hai cái bao tay Nhật Nguyệt Quang Huy của hắn, nhưng phẩm chất rõ ràng cao hơn hai khỏa Tinh Miện hắn hấp thụ lúc đầu nhiều.
Một ý niệm y như tia chớp chợt lóe lên trong đầu Cơ Động. Hắn rốt cuộc cũng rõ ràng lai lịch của Tinh Miện. Tinh Hạch là do ma lực của ma thú ngưng tụ lại, mà Tinh Miện, lại đến từ ma lực của Ma sư a! Ma sư cấp bậc mấy quan, sẽ sinh ra Tinh Miện có cấp bậc tương ứng. Lúc này trong tay hắn đang cầm, hẳn chính là một khỏa Tam Giai Tinh Miện Canh Kim Hệ.
Chỉ là khác với những khỏa Tinh Miện trước đây hắn từng nhìn thấy, xung quanh khỏa Tinh Miện màu trắng này lại có một tầng quang mang màu vàng kim nhàn nhạt bao bọc. Các khỏa Tinh Miện trước đây hắn nhìn thấy, xung quanh chúng lại là một tầng quang mang màu xám nhạt.
Cơ Động rõ ràng, các ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, xung quanh ma lực đều được bao phủ bởi một viền vàng tượng trưng cho thuộc tính của Quang Minh, mà quang mang viền xám hẳn là tượng trưng cho ma lực của mảnh đại lục khác. Không hề nghi ngờ, hai khỏa Tinh Miện mà mình đã hấp thụ, và hai khỏa Tinh Miện nằm trên hai cái bao tay Nhật Nguyệt Quang Huy cũng vậy, hẳn đều là thu hoạch được từ những ma sư đã chết của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Hai khỏa Tinh Miện trên Nhật Nguyệt Quang Huy sở dĩ trân quý, chính bởi vì bọn chúng được thu hoạch sau khi đánh chết hai gã cường giả cấp bậc bảy quan của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Mà Tinh Miện của ma sư Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục hiển nhiên có thể sử dụng trực tiếp được, thế nhưng khỏa Tinh Miện màu trắng trong tay mình lại mang thuộc tính Quang Minh, tựa hồ như có một chút chế ước nào đó. Cảm giác so với Tinh Miện của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng không giống nhau.
Trong mơ hồ, Cơ Động đã chạm đến được một ít huyền bí nào đó. Hắn đoán rằng, những ma sư cùng một đại lục, là không thể sử dụng được Tinh Miện lẫn nhau. Chỉ có những Tinh Miện có thuộc tính tương phản mới có thể trực tiếp sử dụng được. Nếu không mà nói, các ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, chẳng phải sẽ vì lợi ích của Tinh Miện mà gây ra chiến tranh hay sao?
Đem khối Tinh Miện màu trắng này cất lại, Cơ Động đợi đến khi trở về sẽ hỏi lại sư phụ mình, hoặc là vị sư huynh Lôi Đế của mình cũng được. Sau đó hắn nhanh chóng vùi đầu vào việc thu nhặt các khỏa Tinh Hạch trên mặt đất.

Lam Bảo Nhi nhất thời trở nên trầm mặc, thậm chí có chút không dám đến gần Cơ Động. Hai người rất nhanh thu hoạch hết tất cả các Tinh Hạch nằm rãi rác trên mặt đất. Về phần những thứ linh tinh còn lại, ngoại trừ một ít kim tệ ra, cũng không có gì có giá trị nữa.
Lam Bảo Nhi đem đám Tinh Hạch mà mình nhặt được đưa đến trước mặt Cơ Động. Trong mắt nàng mơ hồ biểu lộ thần sắc sợ hãi.
Cơ Động nhìn nàng:
- Ngươi đang sợ ta sao?
- Ta…
Thân thể Lam Bảo Nhi khẽ run lên một chút, nhưng nàng vẫn khẽ gật đầu.
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Nhớ kỹ, chúng ta là đồng bọn. Bất luận là ta sử dụng ra lực lượng gì đi nữa, cũng chỉ có nhắm vào địch nhân mà thôi. Hi vọng ngươi có thể giữ bí mật giúp ta. Bí mật này, hiện tại cũng chỉ có sư phụ ta và Chúc Diễm đại ca biết mà thôi.
- Ta nhất định sẽ giữ bí mật giúp ngươi.
Lam Bảo Nhi cơ hồ là ngay lập tức thốt lên. Nghe xong những lời Cơ Động nói, tâm tình của nàng mới có thể dần dần trầm tĩnh lại.
Cơ Động gật gật đầu, rất nhanh kiểm tra lại những gì mà hai người bọn họ thu nhặt được. Khi hắn nói ra con số, Lam Bảo Nhi nhịn không được nói to:

- Lần này chúng ta phát tài rồi.
Trong túi lưu trữ vật phẩm kia của trung niên nhân, tổng cộng rơi ra sáu mươi hai khỏa Tinh Hạch. Trong đó, Tinh Hạch cấp hai chỉ có hai mươi mấy khỏa, cấp ba lại có hơn ba mươi khỏa, cấp bốn cũng có đến mười khỏa, tính luôn cả khỏa Tinh Hạch của con Tùng Lâm Cự Thú kia trong đó. Mười hệ hệ nào cũng có cả. Phải biết rằng, sứ mệnh sơ khảo lần này của hai người bọn họ, cũng chỉ cần một viên Tinh Hạch bất cứ thuộc tính nào. Dưới tình huống hiện tại, có thể coi như bọn họ đã hoàn thành vượt mức nhiệm vụ rồi. Ngoại trừ những loại Tinh Hạch cấp hai ra, Cơ Động còn chiếm được ba khỏa Bính Hỏa Tinh Hạch cấp ba, hai khỏa Đinh Hỏa Tinh Hạch cấp ba. Lam Bảo Nhi cũng chiếm được hai khỏa Quý Thủy Tinh Hạch cấp ba nữa, phù hợp với điều kiện sơ khảo của bọn họ.
Chỉ mới tiến vào Địa Linh Sơn có hai ngày, nhiệm vụ sơ khảo của hai người cũng đã hoàn thành được hơn phân nửa. Thi thể của trung niên nhân kia lúc này cũng đã biến thành tro bụi. Dưới tác dụng của cực hạn song hỏa, thậm chí ngay cả một mẩu thi thể cũng không có lưu lại. Mãi đến khi thi thể hắn hoàn toàn biến mất, hai ngọn hỏa diễm hai màu đen và vàng kim kia mới lặng yên biến mất, giống như là chui vào lòng đất vậy. Mà ngay cả những cây cỏ xung quanh, không có bị cực hạn song hỏa tiếp xúc, cũng đã biến thành một mảng khô vàng. Cấp bậc càng cao, ưu thế thuộc tính cũng càng lớn hơn, đây chính là đánh giá của Liệt Diễm. Đối với điểm này, hôm nay Cơ Động mới hoàn toàn hiểu rõ.
Cơ Động nói:
- Ác giả ác báo, xem như là may mắn hoàn thành phân nửa sơ khảo đi.
Sau khi giết một người, trong lòng hắn chỉ có cảm giác nóng rực, tựa như hai đại quân vương, vốn không để sự tồn tại của các sinh vật khác trong mắt vậy.