Tuyệt Địa Sủng Ái

Chương 45




Trong miệng Lý Phi còn ngậm bàn chải đánh răng, mở Weibo ra liền thấy Chu Thừa Nghiêu lại lên hotsearch, TigerK sủng. Lý Phi xém chút ăn luôn bàn chải, vội vàng súc miệng thả bàn chải đánh răng xuống mở chủ đề ra, bài đầu tiên chính là do trưởng fan của Chu Thừa Nghiêu đăng, trong video tay Chu Thừa Nghiêu chống ở cạnh ghế eSport của Lâm Dã, cúi người nói chuyện với fan.

Giọng nói trầm thấp ôn hòa, bởi vì dựa vào Lâm Dã rất gần, ánh mắt của hắn cũng dịu dàng hẳn. Lâm Dã môi hồng răng trắng ngồi ngay ngắn ở trước máy tính, tuấn tú nho nhã, hai người giống như chụp ảnh kết hôn.

Lý Phi xém phun một ngụm máu già ra ngoài, hai người này muốn làm cái gì?

"Tôi nghi ngờ tôi đã chèo đúng thuyền! TK couple quá ngọt, lão đại TigerK kéo băng biểu ngữ ở giữa phòng livestream cho Tiểu Hawk. Trước đó A Khốc bỏ ra nhiều tiền thuê T thần quảng cáo số phòng cũng không được, Hawk vậy mà có thể khiến cho T thần kéo băng biểu ngữ. Đây là cái tình yêu gì. Đây là tình yêu ngọt ngào cỡ nào... Tình anh em a! Các chị em!"

Lý Phi đấm vào ngực mình, đăng nhập vào acc nhỏ mạnh mẽ trả lời: "Chính là tình anh em, đừng cưỡng ép kéo CP." Fan đều đang ghép CP, mà anh ta lo lắng hai người này đùa thật.

Lý Phi nghĩ đến khả năng này tóc đều dựng thẳng cả lên, Chu Thừa Nghiêu phân hợp đồng livestream cho Lâm Dã, hắn giúp Lâm Dã kéo lượng fan. Lý Phi quen biết Lâm Dã hai năm, lần đầu tiên thấy hắn làm người ấm áp, chỉ là cái ấm này đều cho Lâm Dã. Chu Thừa Nghiêu mặc dù từng thừa nhận mình là GAY, nhưng Lý Phi không tin, anh ta cảm thấy Chu Thừa Nghiêu chính là muốn chơi lớn.

Rất nhanh Lý Phi đã được chủ blog trả lời: "Tiểu lão đệ cậu không xem livestream à? T thần phát đường cho chúng ta ăn."

Sau đó một tấm hình gửi tới, Lâm Dã hơi nghiêng đầu ăn kẹo Chu Thừa Nghiêu đút.

Lý Phi ngao một tiếng quay người xông ra khỏi toilet, mặc áo sơ mi vào, bước chân mập mạp liền chạy vội đi ra cửa tới phòng huấn luyện.

Lý Phi ra khỏi thang máy liếc nhìn Thiên Minh ngồi xổm ở cửa mắt to trừng mắt nhỏ với chó, một tay cầm thuốc một tay cầm ly nhìn Tiểu H ngồi ngay ngắn trước mặt, hai khuôn mặt đều mang vẻ thâm cừu đại hận.

"Thiên Minh cậu làm gì vậy?" Đầu Lý Phi to thêm, đội một KG càng ngày càng khó dẫn.

"Anh nói xem chó uống thuốc này có chết không?" Thiên Minh thở dài một hơi.

"Chó có chết không tôi không biết, cậu nhất định sẽ chết, anh Nghiêu sẽ giết cậu." Lý Phi nói: "Lúc ăn xiên nướng phải cay bi3n thái, sao cậu không nghĩ xem bây giờ thế nào? Xiên nướng phối bia, thật sự sảng khoái đúng không?"

"Đệt!" Thiên Minh cau mày ném thuốc vào trong miệng, uống một hớp nước nuốt xuống.

"Cậu lại không khỏe thì không cần khỏe nữa, Golden Tournament chỉ có thay người khác lên." Lý Phi vô cùng tức giận, thật vất vả mới bảo vệ được Thiên Minh, người này lại một chút tiến bộ cũng không có, "Uống thuốc xong đi huấn luyện."

Lý Phi đẩy cửa ra thấy bên trong vẫn có Tự Kình và Hầu Tử, Chu Thừa Nghiêu và Lâm Dã Dã đều thành thành thật thật ngồi tại chỗ, thở phào một hơi.

"Buổi trưa anh đi ngủ ở chỗ của em." Giọng nam trầm trầm thấp êm tai, là Chu Thừa Nghiêu.

Lý Phi đụng đầu vào lên cửa kính, tiếng vang cực lớn, Chu Thừa Nghiêu và Lâm Dã đồng thời quay đầu lại, Lâm Dã tháo tai nghe xuống, "Anh Phi, cậu không sao chứ?"

Sao lại ngủ chung một chỗ? Lý Phi che trán lại, quả thực muốn chết tại chỗ, đám người này rất khó dẫn.

"Anh Nghiêu, phòng cậu sao vậy?" Lý Phi ráng cười, quả thực muốn khóc thét, "Còn nữa, lúc livestream đừng nói chuyện riêng tư."

Chu Thừa Nghiêu nhíu mày, mặc kệ anh ta, khoát tay ra hiệu để Lý Phi cút nhanh lên.

"Buổi sáng anh mang Tiểu H về phòng anh, nó tè dầm lên." Chu Thừa Nghiêu quay đầu giải thích với Lâm Dã, giọng vẫn trầm trầm, có chút khàn, "Buổi trưa tới phòng em ngủ bù."

Lâm Dã vì nhịp tim chính mình đột nhiên tăng mà cảm thấy xấu hổ, hẹp hòi, đội trưởng ngủ trưa ở phòng anh mà thôi, cũng đâu phải ngủ cùng anh.

"Mật khẩu vẫn như cũ, tôi không đổi." Lâm Dã trên mặt không có biểu lộ chút nào, thật sự là thanh âm nhỏ đi.

"Vậy giường phòng cậu có người dọn không?"

"Nhân viên quét dọn sẽ thu dọn."

Lâm Dã trầm mặc một lát, nói: "Mấy giờ cậu qua? Tôi thay ga giường." Lâm Dã tự biết lôi thôi, sợ Chu Thừa Nghiêu ghét bỏ.

Chu Thừa Nghiêu cười nhẹ rơi vào trong tai: "Không cần." Hắn chính là muốn ngủ giường... Lâm Dã, có hơi thở của Lâm Dã.

Hệ thống thông báo: Hội viên chí tôn Phì Phì kim quang lấp lánh tiến vào phòng livestream.

Phì Phì: Các cậu trò chuyện những cái khác được không? Ban ngày ban mặt nói gì mà ga giường? Bình thường chút, các cậu là muốn bị cấm kênh livestream à!

Mưa đạn: Lúc đầu không có chuyện gì, Phì Phì vừa nói vậy, sao tôi lại cảm thấy K thần và Nghiêu gia có gian tình nhỉ?

Hệ thống thông báo, Phì Phì bị cấm nói.

Lâm Dã ngẩng đầu nhìn thông báo Lý Phi vào phòng livestream, Lý Phi kèm theo đặc hiệu, đặc hiệu hội viên kim quang lấp lánh, "Trông coi anh Nghiêu,đừng để cậu ấy nói chuyện không chừng mực nữa."

Mưa đạn: "Phì Phì? Quản lý của KG?"

Mưa đạn: "Hoan nghênh Phì Phì tiến vào kênh livestream! Phì Phì không khen thưởng cho K của chúng tôi sao?"

Mưa đạn: "Người khác phát sóng Phì Phì đều tặng siêu xe, K thần chúng tôi liền không tặng sao? K thần chúng tôi không phải con ruột?"

Lâm Dã rất biết ơn KG, anh vội vàng mở miệng, "Đừng kéo tiết tấu, không cần tặng."

Một phút sau, Phì Phì tặng một chiếc siêu xe ở kênh livestream. "K thần, có thể quản anh Nghiêu một chút không?"

Lâm Dã nhìn thấy tên Chu Thừa Nghiêu, mặt có chút nóng, "Cảm ơn siêu xe thể thao của anh Phi." Anh hắng giọng một cái, lại cám ơn một lần, "Anh Phi không cần tặng, cảm ơn." Lâm Dã đối với chuyện khen thưởng không quan tâm lắm, anh cũng không thiếu tiền.

"Anh Phi hào phóng vậy, tặng anh Dã hai chiếc siêu xe?" Hầu Tử lập tức kêu ra tiếng, nói: "Anh Phi bất công, bên nặng bên nhẹ, anh Phi anh không yêu tiểu Hầu Tử của anh sao?"

Đệt!

Lý Phi vào phòng huấn luyện lấy đồ, nghe vậy liền ném một hộp sữa bò lên người Hầu Tử: "Cậu ngậm miệng đi!"

"Anh Phi thích K thần." Hầu Tử nhận sữa bò cắm ống hút vào uống một ngụm, không sợ chết tiếp tục châm lửa: "Có phải anh thầm mến K thần rất lâu rồi không? Chờ K thần vừa mở livestream liền lập tức ngồi chờ?"

Chu Thừa Nghiêu đổi tư thế ngồi, tựa vào ghế, ánh mắt tối xuống. "Thật sao? Lá gan Phì Phì lớn như vậy?". Dám cướp người của hắn?

Lý Phi nghiến răng nghiến lợi tặng mỗi người một cái siêu xe, Hầu Tử nói: "K thần cảm ơn tới hai lần."

"Hầu Tử cậu muốn chết đúng không? Không dứt đúng không? Hawk chỉ là cảm ơn hai lần, tặng một cái!"

Chu Thừa Nghiêu tháo tai nghe xuống quay đầu, anh mắt hững hờ đặt trên người Lý Phi, "Cảm ơn hai lần đưa một cái? Hào phóng thật."

Lý Phi: "..."

"Lời cảm ơn của K thần nhà tôi không đáng tiền?" Chu Thừa Nghiêu lại mang tai nghe lại, "Lừa gạt cảm ơn, thiên lôi đánh xuống."

Lý Phi: "..."

Lâm Dã lúc đầu muốn phản bác, thật chỉ thưởng một cái. Nhưng Chu Thừa Nghiêu vừa nói như thế, anh thất thần. Đầu óc đều là K nhà hắn là của Chu Thừa Nghiêu, Lâm Dã c ắn môi dưới, khóe miệng nhịn không được giương lên.

Thiên Minh tiến vào phòng huấn luyện, bật máy tính lên tiến vào kênh YY, "Các cậu ai ở trong đó, có dư chỗ không?"

"Bọn tôi chơi squad." Hầu Tử thuận miệng trả lời.

Nụ cười trên mặt Thiên Minh biến mất, tiến vào sân huấn luyện. "Vậy các cậu chơi đi, tôi luyện ép súng."

"Đánh xong trận này tôi off." Chu Thừa Nghiêu buồn ngủ thật, một đêm không ngủ, mấy phát súng vừa rồi đều phiêu, "Buồn ngủ, đợi lát nữa các cậu chơi squad đi."

"Không sao, anh muốn đánh thì cứ đánh, tôi chơi solo cũng được." Thiên Minh lắc chân, mở livestream ra, mưa đạn quét qua.

"Thiên Minh bảo bối trở về rồi? Mụ mụ nhớ con."

"Viêm dạ dày không sao chứ?"

"Bọn họ đang đánh squad, nếu không cậu đi tìm A Khốc đi?"

"Hawk không phải dự bị sao? Sao cùng bọn họ đánh squad? Anh vẫn sẽ tham gia Golden Tournament chứ? Là tạm thời thay phiên hay là vĩnh viễn thay thế?"

Thiên Minh há to miệng không phát ra âm thanh, cậu ta nghe được âm thanh Lâm Dã phối hợp với ba người khác trong kênh, Thiên Minh rời khỏi kênh YY, mặt hướng camera, bỗng nhiên có chút lo lắng. Tự Kình nói Hawk tới sẽ đổi ai đi? Ở Golden Tournament biểu hiện kém nhất là Thiên Minh.

Mang tiết tấu cũng tới, "Đánh như thứ đồ ăn vậy mà còn không biết xấu hổ tiếp tục ở lại KG?"

Sắc mặt Thiên Minh thay đổi, cậu ta cố gắng không nhìn người mang tiết tấu, nhưng từng cái mưa đạn hiện ra, tất cả đều là acc nhỏ dưới cấp mười, tính công kích cực kỳ mạnh.

Ánh mắt Thiên Minh tối xuống, cậu ta quay đầu liếc nhìn Lâm Dã ngồi bên kia, mắng: "Quản phòng đều ăn cứt à? Ra làm việc."

Màn đạn đã chặn một đám acc nhỏ, Thiên Minh vào sân huấn luyện ép súng.

Lần lượt có mưa đạn mới quét qua Thiên Minh không huấn luyện chung với các đội viên KG khác, Thiên Minh ghì con chuột đạn b ắn ra ngoài, càng xem những vấn đề kia càng đau mắt.

"KG qua cầu rút ván, vì sao còn muốn ở lại KG? Nơi này không giữ cậu sẽ có nơi khác giữ."

Mưa đạn đã không thấy, Thiên Minh còn nhìn chằm chằm màn hình.

"Thiên Minh."

Bả vai bị vỗ một cái, Thiên Minh ngẩng đầu nhìn thấy Tự Kình, nhíu mày bỏ tai xuống nghe, "Sao vậy?"

"Làm gì ngẩn ra? Vào YY, đánh một trận."

Vị trí Chu Thừa Nghiêu bên cạnh đã trống không, Thiên Minh rời khỏi sân huấn luyện gia nhập tổ đội cũng tiến vào kênh trò chuyện, "Anh Nghiêu đâu?"

"Đi ngủ rồi." Hầu Tử nói: "Hôm nay sáu giờ anh ấy đã livestream."

"Sao sớm vậy?"

"Không biết."

Lâm Dã mở bình nước ra uống một hớp nước, ánh mắt vừa tối xuống, sáu giờ Chu Thừa Nghiêu đã livestream rồi sao? Tối hôm qua hắn có lẽ một đêm không ngủ, người này làm gì?

Lâm Dã trong lòng có chút khó chịu, đau lòng Chu Thừa Nghiêu.

"Các cậu đánh trước, ván sau tôi đánh với các cậu, tôi đi lên lấy đồ." Lâm Dã nói rời khỏi tổ đội, cầm tai nghe xuống nói: "Các cậu muốn ăn gì không?"

"Bao lâu? Nếu không thì bọn tôi chờ anh?" Hầu Tử nói.

"Không cần, các cậu chơi đi." Lâm Dã đẩy ghế ra bước nhanh ra ngoài, giường của anh rất loạn, Chu Thừa Nghiêu ngủ khẳng định không thoải mái, vẫn nên thay cái ga giường thôi.

Lúc Lâm Dã ở trong thang máy yên lặng ảo não, ngay từ đầu nên tính toán tốt, anh đối với Chu Thừa Nghiêu thực sự quá không tốt.

Tới cửa Lâm Dã gõ cửa, bên trong không có trả lời, Lâm Dã suy nghĩ Chu Thừa Nghiêu có lẽ còn chưa tới, liền nhấn mật khẩu đi vào, đối diện với ánh mắt của Chu Thừa Nghiêu.

Trong phòng không mở máy lạnh, nhiệt độ rất cao, không khí nóng bỏng bên hông Chu Thừa Nghiêu quấn khăn tắm của Lâm Dã. Lông mi của hắn còn ẩm ướt, đôi mắt sâu xa nhìn chằm chằm Lâm Dã.

Lâm Dã chỉ cảm thấy nhiệt độ trong phòng đột nhiên tăng cao, mặt của anh cũng nóng lên theo, cuống họng khô khốc, mắt cũng không biết nên nhìn chỗ nào

"Tôi... Tới thay ga giường cho cậu."

Chu Thừa Nghiêu cầm lấy áo sơ mi thả một bên chậm rãi mặc vào, ngước mắt, "Ừm."

"Cậu chưa tắm xong hả?" Lâm Dã trở tay đóng cửa lại bước nhanh đi qua mở ra ngăn tủ lấy ra ga giường mới, không dám nhìn Chu Thừa Nghiêu, "Vậy cậu tắm tiếp đi, tôi thay xong đi liền."

Lúc đầu Chu Thừa Nghiêu định quay người, nhìn thấy lỗ tai Lâm Dã đỏ lên, nhếch miệng lên, cúc áo sơ mi cũng không cài, giọng nói trầm xuống, "Hiền đức như vậy?"

Nhiệt độ trong phòng cao hơn, trên mặt Lâm Dã nóng hổi, "Tôi làm cũng không tốt lắm."." Ôm tất cả đồ đạc của mình ở trên giường ra sofa, thay ga giường, rồi lại đi lấy chăn mới đến. Sau lưng vang tiếng bước chân, Lâm Dã quay đầu liền thấy Chu Thừa Nghiêu bước nhanh đến, khuôn mặt lạnh lùng càng ngày càng gần. Lâm Dã khẽ giật mình hô hấp đều trì trệ, Chu Thừa Nghiêu từ phía sau ôm lấy anh. Kéo áo thun Lâm Dã lên, tay dán lên thắt lưng Lâm Dã.

"Chu... Chu -- "

"Cái gì?" Lòng bàn tay Chu Thừa Nghiêu lướt qua da thịt Lâm Dã, hô hấp nóng rực rơi phả lên tai Lâm Dã, giọng nói trầm khàn, "Gọi anh Nghiêu."

- -----

Tác giả có lời muốn nói:

Lâm Dã: Con nít mới muốn làm anh.

Sách này chính là thường nhật văn về yêu đương chơi game, đừng có chờ mong những cái khác nha, tác giả không viết ra được đâu.