Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 148: Thần hồn lột xác!




"Sao vậy? Trợn mắt gì chứ?"

Nam Phong Chỉ Nhu nhìn Tô Nhất Sơn đang trợn mắt hốc mồm, tỏ ra vô cùng đắc ý, cứ làm như người đột phá là nàng ta vậy.

Tô Nhất Sơn đúng là trợn tròn mắt. 

Diệp Viễn hấp thu nguyên lực, nhiều gấp mấy lần người khác!

Nguyên lực khổng lồ như thế chẳng lẽ không làm đan điền căng nứt sao?

Chẳng lẽ Diệp Viễn là quái thai, đan điền lớn gấp mấy lần người khác? 

Đùa gì thế!

Đây không phải là thiên tài, đó là quái thai! Nhìn bộ dạng của Diệp Viễn, nhìn sao cũng không giống đan điền lớn gấp mấy lần người khác!

Nhưng rốt cuộc hắn làm sao làm được? 

"Này, ngươi có muốn đoán một chút không? Diệp Viễn tụ được mấy giọt Linh Dịch vậy? Ta đoán nhất định là bảy, thậm chí là tám!"

Tô Nhất Sơn nghe thế giống như mèo bị đạp đuôi như thế kêu lên: "Tám ư? Vậy sao có thể? Đừng nói là Tần quốc chúng ta, cho dù là cả địa vực U Vân Tông, ghi chép cao nhất đến bây giờ cũng chỉ có sáu! Diệp Viễn coi như có là yêu nghiệt, giọt thứ bảy cũng là hết mức rồi, tại sao có thể là tám?"

"Tại sao lại không thể? Ngươi nói hắn không thể nào trực tiếp đột phá Linh Dịch Cảnh, hiện tại hắn không phải cũng đột phá rồi đấy thôi? Hơn nữa nguyên lực phong bạo mới vừa rồi ngươi cũng thấy đấy, lớn gấp mấy lần thời điểm chúng ta đột phá! Nguyên lực phong bạo kinh khủng như vậy, ngưng tụ thành tám Linh Dịch cũng không kỳ quái chứ?" 

"Có lẽ... có lẽ rất nhiều nguyên lực bị hắn lãng phí thì sao? Nhất định là như vậy!"

"Ngu si! Đến bây giờ còn không chịu tiếp nhận thực tế!" Nam Phong Chỉ Nhu lười để ý đến hắn.

Số lớn nhất là chín, võ giả Linh Dịch Cảnh tầng một tối cao chỉ có thể ngưng tụ chín Linh Dịch! 

Quá trình võ giả tu luyện nguyên lực thông qua quá trình cường hóa nguyên lực toàn thân.

Trong quá trình tu luyện, kinh mạch, thể xác, đan điền, thậm chí là thần hồn đều được cường hóa.

Chẳng qua thần hồn cường hóa hiệu quả quá kém, rất khó phát hiện thôi. 

Nhưng mỗi một cảnh giới lớn, đột phá thân thể cường hóa sinh ra sự bay vọt về chất, thần hồn sau đó lượng biến đến chất, sinh ra một lần lột xác!

Có điều, cho dù sau khi võ giả đột phá Linh Dịch Cảnh, đan điền lấy được cực lớn cường hóa, tối đa cũng chỉ có thể chịu đựng chín Linh Dịch.

Nhiều hơn nữa, đan điền chỉ có bị căng nứt. 

Chín Linh Dịch này, mỗi một Linh Dịch đều hàm chứa nguyên lực khổng lồ vô cùng, mỗi một đều cơ hồ là tổng cộng nguyên lực dự trữ Nguyên Khí Cảnh, có thể tưởng tượng được chín Linh Dịch cường đại dường nào.

Có điều, võ giả đột phá Linh Dịch Cảnh muốn đạt tới chín Linh Dịch, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung: khó như lên trời!

Phần lớn võ giả Linh Dịch Cảnh ngưng tụ đều giữa khoảng giữa một đến ba giọt. Một số võ giả thiên tài có thể ngưng tụ bốn giọt trở lên. 

Giống như Nam Phong Chỉ Nhu và Tô Nhất Sơn đều ngưng tụ bốn giọt Linh Dịch!

Nhưng từ bốn trở đi, độ khó sẽ tăng vụt!

Bởi vì ngưng tụ Linh Dịch càng nhiều, nguyên lực cần càng nhiều, mà võ giả đan điền vốn không thể nào chịu đựng nguyên lực kinh khủng như vậy. 

Long Đường sở dĩ có thể lấy cảnh giới Linh Dịch tầng ba trấn áp quần hùng cũng là bởi vì hắn ngưng tụ được năm giọt Linh Dịch!

Linh Dịch Cảnh mỗi lần đột phá cảnh giới tầng một, do sự hạn chế của đan điền, chỉ có thể ngưng tụ lần nữa số lượng Linh Dịch tầng một lúc.

Nói cách khác, khi Long Đường Linh Dịch tầng ba đã có mười lăm giọt Linh Dịch, những học viên Linh Dịch tầng bốn khác cũng chỉ có thể nắm giữ mười sáu mà thôi. 

Chênh lệch nhỏ xíu như thế đối với ngộ tính thiên tài của Long Đường mà nói vốn không đáng nhắc tới, cho nên hắn có thể an ổn đứng vị trí thứ nhất Võ bảng!

Nói cách khác, khi đột phá Linh Dịch Cảnh mà ngưng tụ được bao nhiêu giọt Linh Dịch thì thể hiện sau này võ giả có thể đạt tới độ cao nào!

Thử nghĩ xem, võ giả của chín giọt Linh Dịch khi Linh Dịch tầng chín là chín chín tám mốt Linh Dịch, mà một võ giả Linh Dịch cũng chỉ có chín Linh Dịch. 

Kém như vậy, vốn là không thể nào dùng những phương diện khác để bù vào!

Đương nhiên, tuyệt đại đa số võ giả đều đạt được ba giọt trở xuống, cho nên sự chênh lệch giữa bọn họ cũng sẽ không quá rõ ràng.

Chẳng qua là võ giả có ba giọt trở xuống, nếu như không có nghịch thiên kỳ ngộ gì đó, đời này cũng chỉ dừng bước tại Linh Dịch Cảnh thôi. Muốn đột phá Ngưng Tinh Cảnh là muôn vàn khó khăn. 

Muốn đột phá Ngưng Tinh Cảnh, ít nhất phải nắm giữ bốn giọt Linh Dịch trở lên. Nhưng dù có như thế cũng không phải mỗi người đều có thể đột phá Ngưng Tinh Cảnh.

Linh Dịch càng nhiều, tỷ lệ Ngưng Tinh cũng lại càng lớn.

Võ giả bảy giọt trở lên, tiến giai Ngưng Tinh Cảnh cơ hồ là ván đã đóng thuyền. 

Có điều, võ giả Linh Dịch tầng một mà ngưng tụ sáu giọt Linh Dịch, toàn bộ U Vân Tông cũng chỉ lác đác hai người mà thôi!

Một người trong đó cho đến nay là chưởng môn U Vân Tông - Ngôn Vô Tung!

Như vậy có thể thấy được độ khó khi ngưng tụ sáu giọt Linh Dịch. 

Còn nếu bảy giọt trở lên, cũng chỉ là truyền thuyết...

Chí ít tại U Vân Tông, chưa từng nghe nói có người ngưng tụ ra bảy giọt Linh Dịch!

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Tô Nhất Sơn kinh ngạc như thế. 

Cho dù là hắn không tin Diệp Viễn có thể ngưng tụ tám giọt Linh Dịch nhưng không cách nào phản bác sự thật Diệp Viễn ngưng tụ bảy giọt Linh Dịch! Bởi vì mới vừa rồi Diệp Viễn hấp thu nguyên lực, nhiều hơn hắn ban đầu hấp thu, quá nhiều!

Lượng nguyên lực vượt xa sáu giọt Linh Dịch cần.

Nói cách khác, Diệp Viễn đã vượt qua tất cả mọi người trong U Vân Tông! 

Sự thật này khiến Tô Nhất Sơn chán chường không dứt, ghen tị không dứt, cũng sợ hãi không thôi.

Quả nhiên, trình độ của yêu nghiệt Diệp Viễn đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của hắn.

Bảy giọt Linh Dịch! Vậy nghĩa này Diệp Viễn sau này tùy tiện tu luyện thế nào đi nữa cũng có thể tu luyện tới Ngưng Tinh Cảnh! 

Hơn nữa, Nguyên Khí tầng chín của Diệp Viễn lúc cũng đã đáng sợ như vậy, bây giờ lại một lần nữa ngưng tụ bảy giọt Linh Dịch, thực lực của hắn còn muốn bành trướng tới trình độ nào?

Nếu như hắn biết việc mà Diệp Viễn ngưng tụ không phải bảy giọt Linh Dịch, mà là việc hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ tới là chín giọt, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.

Thật ra không riêng gì Tô Nhất Sơn không dám nghĩ, ngay cả Nam Phong Chỉ Nhu cũng vậy. 

Nàng nói tám giọt Linh Dịch chỉ là vì trêu chọc Tô Nhất Sơn thôi. Thật ra chính nàng cũng không thể nào tin được, Diệp Viễn có thể ngưng tụ tám giọt Linh Dịch.

Bởi vì... như thế không phải là người!

"Chín giọt Linh Dịch sao? Không nghĩ tới lần đột phá này hoàn mỹ không ngờ, mạnh hơn đời trước quá nhiều!" Diệp Viễn tự mình than thở. 

Đời trước, Diệp Viễn chẳng qua chỉ ngưng tụ ra bảy giọt Linh Dịch mà thôi. Để đứng đầu thế lực Thần Vực, bảy giọt Linh Dịch không tính ghê gớm là bao.

Thiên tài chân chính đều ngưng tụ ra chín giọt Linh Dịch!

Chín giọt Linh Dịch tại hạ giới chỉ tồn tại trong truyền thuyết nhưng ở Thần Vực một số người có thể đạt tới. 

Đương nhiên, đó cũng là bởi vì Diệp Viễn không có hứng thú với võ đạo, nếu không dựa vào trình độ yêu nghiệt của hắn, chín giọt Linh Dịch cũng không giỏi đến vậy.

Mà lần này dưới tác dụng đồng thời của linh đan và “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, rốt cuộc đạt tới chín giọt Linh Dịch hoàn mỹ.

Đang lúc này Diệp Viễn bỗng nhiên cảm thấy thần hồn run lên, một loại cảm giác đau đầu như muốn vỡ tung truyền tới. 

"A... thật là đau! Muốn bắt đầu sao?"

Ngưng tụ Linh Dịch, trùng kích Linh Dịch Cảnh chẳng qua mới hoàn thành một nửa, còn một nửa chính là gột rửa thần hồn!

Đây là lần đầu tiên thần hồn võ giả lột xác chân chính, cực kỳ quan trọng! 

Chương 150: Thay đổi bất ngờ!

"Két... két..."

Vô Biên Sâm Lâm vốn tinh không vạn lí, đột nhiên thay đổi bất ngờ, bị tầng tầng mây đen che lấp. 

Trên bầu trời xẹt qua một đạo thiểm điện, từng trận sấm từ xa đến gần liên tục truyền tới.

"Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"

Tô Nhất Sơn cả kinh, hắn chưa từng nhìn thấy khí trời quỷ dị như vậy, theo bản năng cảm thấy có chút không ổn. 

Cảm giác thay đổi bất ngờ này không giống như tự nhiên tạo thành, ngược lại giống như cảnh giới đại thể đột phá dẫn tới dị tượng trong trời đất.

Ánh mắt Viên Phi lóe lên, như biết chuyện gì xảy ra, vì vậy một tay vỗ nhẹ bả vai của Nam Phong Chỉ Nhu, một tay xách Tô Nhất Sơn lên như xách gà con, lao về hướng xa xăm.

Lần này Viên Phi cách Diệp Viễn xa hơn, khoảng cách chừng mấy dặm! 

"Ầm!"

Viên Phi tiện tay ném Tô Nhất Sơn xuống, ánh mắt nhìn chằm chặp nơi Diệp Viễn đột phá.

Nam Phong Chỉ Nhu lúc này cũng theo sau, nhìn Viên Phi tràn đầy nghi ngờ. Nàng rất muốn hỏi Viên Phi tới cùng đã xảy ra chuyện gì nhưng ngôn ngữ giữa bọn họ không thông, có hỏi Viên Phi cũng nghe không hiểu. 

Có điều nhìn cử động của Viên Phi, chẳng lẽ là ngọn nguồn dị tượng trời đất này là do Diệp Viễn?

Điều này sao có thể?

Dị tượng trời đất bậc này đừng nói là đột phá Linh Dịch Cảnh, cho dù đột phá Ngưng Tinh Cảnh cũng không có khả năng! 

Trên người Diệp Viễn tới cùng chuyện gì xảy ra?

Tô Nhất Sơn có chút chật vật bò dậy, vừa đúng lúc tiến thấy ánh mắt nghi hoặc của Nam Phong Chỉ Nhu, không khỏi căm tức nói: "Đừng nhìn ta, sao ta biết được có chuyện gì xảy ra? Diệp Viễn này là một tên quái thai! Quái thai! Quái thai!"

Tô Nhất Sơn không dám nổi giận với Viên Phi, không thể làm gì khác hơn là nói liên tục ba tiếng "quái thai" để bày tỏ bất mãn của mình, đồng thời che giấu trong lòng đang chấn động. 

Thông qua phản ứng của Viên Phi, Tô Nhất Sơn hiển nhiên cũng ý thức được ngọn nguồn đưa tới dị tượng trời đất này chính là Diệp Viễn rồi.

Có điều hắn quả thực không nghĩ ra, Diệp Viễn chẳng qua chỉ đột phá Linh Dịch Cảnh mà thôi, vì sao lại dẫn tới dị tượng trời đất kinh khủng như vậy?

Nam Phong Chỉ Nhu không còn gì để nói: "Diệp Viễn tụ khí hóa dịch đã hoàn thành, bây giờ hẳn là thần hồn lột xác. Nhưng thần hồn lột xác sẽ dẫn tới dị tượng trời đất như vậy sao? Chẳng lẽ là bởi vì hắn ngưng tụ bảy Linh Dịch ư?" 

"Đã nói không biết rồi! Thần hồn lột xác chẳng qua là thể thức tính, làm sao có thể dẫn tới dị tượng trời đất như thế?" Tô Nhất Sơn tức giận nói.

Nam Phong Chỉ Nhu suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra cho nên không thể làm gì khác hơn là quan sát kỹ động tĩnh của Diệp Viễn.

...

Cùng lúc đó, ngoài vạn lý U Vân Tông, một lão già tiên phong đạo cốt phá cửa ra, nhìn dị tượng phía chân trời xa xa, sắc mặt ngưng trọng.

"Vô Biên Sâm Lâm bên kia đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ một con yêu thú cấp bốn lại ra đời ư? Nhưng cấp bốn yêu thú cũng không thể dẫn tới dị tượng bực này mà?"

...

Sâu bên trong một chỗ nào đó của Vô Biên Sâm Lâm, một lão già gầy như que củi nhìn dị tượng trên cao, sắc mặt cũng ngưng trọng!

"Là lão yêu quái nào đột phá? Dị tượng bực này quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Ta còn là cách xa hắn! Tên này đột phá tại Vô Biên Sâm Lâm, chẳng lẽ không sợ trêu chọc lão yêu quái bên trong sao?"

Lão già mặc dù tò mò chuyện gì xảy ra nhưng vẫn không quay đầu lại, rời đi. 

...

Một chỗ khác ở Vô Biên Sâm Lâm, nơi này là được xưng cấm địa Vạn Yêu Cốc, bên trong có vô số yêu thú cường đại!

Trong huyệt động sâu nhất của Vạn Yêu Cốc, một tên thiếu niên ngồi xếp bằng. 

Thiếu niên đang tĩnh tọa tu luyện, bỗng nhiên mở mắt, lẩm bẩm nói: "Là khí tức nhân loại! Không nghĩ tới trong nhân loại lại xuất hiện một nhân vật nghịch thiên như vậy! Đáng tiếc, lúc này ta cũng đến giai đoạn khẩn yếu nhất, nếu không ta cũng sẽ đi gặp hắn."

Nói xong, thiếu niên lại nhắm hai mắt lại, cắt đứt ngũ cảm lục thức.

...

Giờ khắc này, vô số cường giả bị kinh động bởi dị tượng trời đất mà Diệp Viễn tạo thành.

Chỉ là bọn hắn sao cũng không nghĩ ra, người tạo thành dị tượng bậc này chẳng qua chỉ là một tên Linh Dịch Cảnh nho nhỏ mà thôi.

Có điều, tình trạng lúc này của Diệp Viễn cũng không phải quá tốt. 

"A... Thần hồn của Linh Dịch Cảnh lột xác, làm sao sẽ đau như vậy?"

Lúc này đầu Diệp Viễn đau muốn nứt ra, thần hồn có cảm giác bị xé nát khiến hắn đau đến không muốn sống.

Diệp Viễn từng có kinh nghiệm đột phá Linh Dịch Cảnh, đương nhiên biết thần hồn của Linh Dịch Cảnh lột xác là chuyện gì xảy ra. 

Nhưng bây giờ, loại đau khổ này đã vượt xa kinh nghiệm của hắn.

"A!"

Diệp Viễn rốt cuộc không chịu nổi, ôm đầu, thống khổ lăn lộn trên đất. 

Xa xa Nam Phong Chỉ Nhu thấy vậy kinh hãi muốn nhào qua, bị Viên Phi ngăn lại.

"Viên Vương, ngươi không thấy dáng vẻ thống khổ của Diệp Viễn sao? Nhanh cứu hắn!" Nam Phong Chỉ Nhu khóc nức nở nói.

Viên Phi chẳng qua là lắc đầu một cái cũng không có ý muốn qua đó. 

"Viên Phi! Diệp Viễn là chủ nhân của ngươi, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, ngươi cũng sẽ gặp báo ứng đấy!" Nam Phong Chỉ Nhu thấy nói không được Viên Phi liền uy hiếp.

Viên Phi lại khoát tay một cái, ý không muốn qua như cũ.

Nam Phong Chỉ Nhu thấy Diệp Viễn không ngừng lăn lộn trên mặt đất, dáng vẻ càng ngày càng thống khổ, không kiềm được, giơ tay lên đánh một chưởng về hướng Viên Phi. 

Có điều, tốc độ của Viên Phi còn nhanh hơn nàng, trực tiếp một chưởng chém vào gáy Nam Phong Chỉ Nhu, Nam Phong Chỉ Nhu nhất thời hôn mê bất tỉnh.

Tô Nhất Sơn ở một bên nhìn không rõ vì sao, Viên Phi này chẳng lẽ muốn nhìn Diệp Viễn chết sao?

Có điều Viên Phi cũng không cho hắn nhiều thời gian suy tính, một chưởng tương tự chém xuống, Tô Nhất Sơn cũng hôn mê bất tỉnh. 

Làm xong những việc này, Viên Phi ngồi trên chiếu, lẳng lặng nhìn Diệp Viễn lăn lộn trên mặt đất.

Lúc này Diệp Viễn cảm thấy cả người như sắp bị xé nát. Loại cảm giác đó, dù hắn là người của hai thế giới cũng không chưa từng thử.

Cơ Thanh Vân là linh hồn trên mọi người, nếu không hắn cũng không thể trở thành Đan Đế trẻ tuổi nhất. 

Nhưng hắn đời trước đột phá cảnh giới nhiều như vậy cũng chưa từng trải qua thống khổ như vậy.

Đây chẳng qua là đang đột phá Linh Dịch Cảnh!

Thần trí Diệp Viễn sắp bị ma diệt, lúc này là bản năng sinh tồn chống đỡ, giữa lại cho linh đài một tia thanh minh bất diệt cuối cùng! 

Cơ Thanh Vân hắn muốn báo thù!

Cơ Thanh Vân hắn muốn giết tỉnh hồn vực, chính tay đâm chết tên phản đồ kia!

Cơ Thương Lan còn sống tốt ở Thần Vực, Cơ Thanh Vân hắn tại sao có thể chết đi như thế? 

Diệp Viễn không cam lòng!

Dùng một tia thanh minh cuối cùng, Diệp Viễn chuyển lên “Thiên Diễn Hồn Quyết”!

Đây là lần đầu tiên trong đời này hắn chuyển “Thiên Diễn Hồn Quyết” bởi vì tu luyện hồn lực dưới Linh Dịch Cảnh không có chút ý nghĩa nào. 

Dù vậy, sự quen thuộc Diệp Viễn với “Thiên Diễn Hồn Quyết” có xuất xứ từ sâu thẳm linh hồn đấy!

Đời trước, hắn đã tu luyện môn pháp quyết này nhiều lần, bộ pháp quyết này giống như một phần của thân thể hắn!

Đời trước, Cơ Thanh Vân không có hứng thú với công pháp, đối với vũ kỹ cũng không có hứng thú, duy chỉ hồn quyết thì mê như điếu đổ! 

Thân là Luyện Dược Sư, Cơ Thanh Vân không thể rời bỏ hồn quyết!

Nhưng mà “Thiên Diễn Hồn Quyết” sai liên tiếp, lần này dĩ nhiên cũng mất hiệu lực!

Điều này sao có thể?