Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 111: Tiết linh vân trở về




Thi triển thuận theo Cổ Đồng Luyện Thể quyết, đồng kính trong cơ thể Lâm Thần nhanh chóng dung hợp với dược hiệu của Cổ Đồng Tinh Hoa còn lưu lại trong cơ thể.

Ông ông ông...

Lâm Thần thi triển quả đấm ra, di chuyển chậm rãi trong phòng theo Mê Tung quyền, dần dần, tốc độ hắn thi triển Mê Tung quyền càng lúc càng nhanh, một lát sau, quyền ảnh xuất hiện ở khắp nơi trong phòng, âm thanh quyền phong xoèn xoẹt, khiến người ta hoảng sợ. 

Đồng thời, trong cơ thể Lâm Thần chợt vang lên tiếng bùm bùm, âm thanh giòn tan trong trẻo.

Tố chất thân thể của hắn đang nhanh chóng tăng lên theo tiếng bùm bùm này.

Phốc phốc! 

Lâm Thần đánh ra một quyền, quả đấm giống như làm không khí bị chấn vỡ phát ra một trận tiếng phốc phốc.

Nghe được âm thanh này, vẻ mặt Lâm Thần vui mừng. 

"Uy lực thật mạnh! Lực quyền bây giờ hẳn là đã len tới ba vạn ba nghìn cân!"

Luyện hóa toàn bộ Cổ Đồng Tinh Hoa, tố chất  thân thể, lực quyền của Lâm Thần đều tăng cao. Mà tố chất thân thể, lực quyền của hắn tăng lên đồng thời thực lực của Lâm Thần cũng tăng mạnh.

Phải biết rằng lực lượng ba vạn ba ngàn cân, cho dù là võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ cũng không dám tùy ý ngăn cản, nếu Lâm Thần kết hợp với Hắc Sắc trường côn vô cùng cứng rắn, như vậy uy lực có thể sánh bằng một kích của võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong.

Mặt Lâm Thần mở nụ cười thản nhiên. 

Nếu giờ phút này gặp phải người trung niên độc ác kia, Lâm Thần liền có thể giải quyết không tốn chút sức nào.

Không suy nghĩ nhiều, Lâm Thần xoay mình trở lại trên giường, nhắm mắt lại rất nhanh ngủ say. Lúc trước đại chiến liên tục, tinh thần của Lâm Thần đã sớm mệt mỏi không chịu nổi, giờ phút này có chút nhàn rỗi tự nhiên muốn nghỉ ngơi.

Đợi đến lúc Lâm Thần tỉnh dậy lần nữa, đã là sáng sớm ngày thứ hai. 

Sau khi rửa mặt, dưới sự hướng dẫn của chấp sự Viên gia, Lâm Thần đi đến phòng khách, bất ngờ thấy đám đệ tử Ngao Hân, Tạ Vĩ, Viên Phi đang ở chỗ này, ngoài mấy người này, còn có hơn mười đệ tử Viên gia tu vi bất đồng từ Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong đến Thiên Cương cảnh trung kỳ.

Còn đám trưởng lão Viên gia lại không thấy bóng dáng.

- Lâm Thần, ngươi đã tới. 

Ngao Hân hướng Lâm Thần gật đầu một cái.

- Lâm Thần, ngươi ngồi ở đây, chúng ta định ăn điểm tâm xong rồi trở về Thiên Cực tông.

Viên Phi chỉ vào chỗ ngồi đối diện hắn, cười nói. 

Đệ tử thiên tài giống Lâm Thần, gia tộc giao hảo chỉ có lợi mà không hại, biểu hiện của Lâm Thần trên chiến trường các trưởng lão Viên gia đã nhận được tin tức, vì vậy lúc này mới an bài đám người Lâm Thần cùng đệ tử Viên gia cùng nhau ăn sáng, chính là hy vọng đệ tử Viên gia cùng đám Lâm Thần xây dựng quan hệ.

- Lâm sư huynh!

- Lâm sư huynh! 

Những đệ tử Thiên Cực tông nhìn thấy Lâm Thần đến, sắc mặt nhất thời lộ vẻ cảm kích, lúc trước nếu không có Lâm Thần, sợ rằng bọn họ đều đã bỏ mình, vì vậy bọn họ cũng muốn có mối quan hệ với Lâm Thần, mặc dù tu vi cao hơn Lâm Thần, nhưng giờ phút này cũng gọi Lâm Thần là sư huynh.

Lâm Thần cười gật đầu, ngồi xuống chỗ Viên Phi chỉ.

Bên kia, Tạ Vĩ ngồi ở bàn cuối nhìn thấy một màn này, trên mặt lộ ra hận ý, không nói chuyện ngồi yên một chỗ. 

Rất nhiều đệ tử Viên gia tò mò đánh giá Lâm Thần, trên thực tế, lúc trước không ít người trong bọn họ nhìn thấy Lâm Thần,  chẳng qua lần này nghe sự tích của Lâm Thần lại càng hiếu kỳ hơn.

Đối mặt với sự đuổi giết của yêu thú Lang Vương cấp năm bậc thấp, Lâm Thần vẫn an toàn không có việc gì. Thậm chí, yêu thú Lang Vương cấp năm bậc thấp kia sống hay chết, ngoài Lâm Thần ra không ai biết.

- Ăn cơm đi. 

Vị trí của Viên Phi trong đám đệ tử Viên gia rất cao, âm thanh của hắn rơi xuống, tức thì tất cả mọi người ăn bữa sáng.

Thời gian ăn cơm trôi qua rất nhanh, sau khi ăn xong, Lâm Thần cùng đám Viên Phi rời khỏi Viên gia, đi đến cửa thành Kim Dương.

Từ sau đại chiến hôm qua, tám đại gia tộc thành Kim Dương, các thế lực lớn cùng thương hội Tử Dương phái ra một số lượng lớn võ giả hộ vệ, thu thập tàn cuộc. 

Rất nhiều thi thể yêu thú và võ giả bị mang đi, các thế lực lớn Kim Dương thành cũng không ngăn cản, dù sao những thi thể võ giả và yêu thú này, phần lớn là tán tu hoặc bị đệ tử tông môn chém giết.

Trải qua dọn dẹp cả ngày, thi thể võ giả và yêu thú ngoài thành Kim Dương đã bị kéo đi, mặt đất cũng được dùng nước làm sạch.

Nhưng dù vậy, đất đai vẫn bị bao phủ một lớp màu hơi đỏ, trong không khí cũng tràn ngập mùi máu tươi. 

Nhìn dòng người đi ở cửa thành giảm xuống đáng kể, Lâm Thần không khỏi thở dài.

Ngao Hân một bên hơi than thở nói:

- Yêu thú công thành lần này, võ giả bỏ mình nhiều không kể xiết, thành Kim Dương sẽ khó có thể trở lại phồn hoa như ngày xưa. 

Viên Phi khẽ gật đầu, thần sắc có chút cảm thán nói:

- Thú triều lần này tới quá đột ngột, nếu như không phải thương hội Tử Dương đang cử hành hội đấu giá, rất nhiều võ giả đến thành Kim Dương, chỉ sợ dựa vào thế lực bên trong thành Kim Dương, muốn ngăn cản nhiều yêu thú công thành như vậy sẽ rất khó khăn.

Mấy chục năm trước, Nhạn Nam vực từng phát sinh một lần thú triều quy mô lớn, thành trì lúc ấy suýt nữa bị công phá, nguy cơ vô cùng hung hiểm. 

Mà lần thú triều tấn công thành Kim Dương này, số lượng yêu thú cũng khổng lồ.

Nghe Viên Phi nói như vậy, trong lòng Lâm Thần không khỏi xúc động, đột nhiên nghĩ tới cuối năm, lúc hắn trở lại Chân Vũ thành gặp phải bầy yêu thú tập kích.

Hai sự kiện bầy yêu thú tập kích võ giả loài người, cách hiện tại không lâu, liệu giữa hai sự kiện này có chút liên hệ nào không? 

- Về tông môn trước rồi nói sau!

Lâm Thần trầm ngâm một lát, mở miệng nói.

Lâm Thần không rõ lần trước khi hắn gặp phải sự kiện yêu thú tập kích, cùng thú triều lần này có liên quan hay không, mà có liên quan đối với Lâm Thần cũng không có quan hệ lớn, năm tông môn lớn ở Nhạn Nam vực sẽ phái cường giả đi vào dãy núi Mặc Liên thăm dò. 

Ngao Hân cùng Viên Phi gật đầu, nhảy lên hắc mã hướng Thiên Cực tông mà đi. Đám Lâm Thần mang ngựa đến, có những thương nhân xấu nhân cơ hội cướp lấy ngựa đã biến mất trong cuộc chiến trước đó, Viên gia đã chuẩn bị ngựa cho đám người Lâm Thần.

Một đường tiến về phía trước không nói lời nào, ở trên đường đám người Lâm Thần gặp không ít thi thể võ giả, cùng với một ít thi thể yêu thú cấp một cấp hai.

Cho đến khi đoàn người đi tới thảo nguyên thì tình hình này mới không thấy nữa. 

Mấy ngày sau, Thiên Cực tông.

Sau khi đám Lâm Thần trả lại ngựa, chuẩn bị tách ra ở cổng bên trong quảng trường.

- Đa tạ Lâm sư huynh cứu giúp, sau này Lâm sư huynh có chuyện gì, cứ việc phân phó. 

Một đệ tử nội môn Thiên Cực tông vẻ mặt nghiêm túc chắp tay với Lâm Thần nói.

- Đúng vậy đúng vậy, Lâm sư huynh, nếu như không có ngươi, sợ rằng chúng ta đều chết hết. Còn có... thực lực Lâm sư huynh thật mạnh mẽ, Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong có thể chém chết yêu thú cấp bốn đỉnh phong, sau này ta phải lấy Lâm sư huynh làm mục tiêu, cố gắng tu luyện!

Một nữ đệ tử Thiên Cực tông thần sắc sùng bái nhìn Lâm Thần nói. 

Mấy đệ tử Thiên Cực tông khác đều gật đầu, miệng nói lời cảm kich.

Lâm Thần gật đầu cười nói:

- Chúng ta đều là đệ tử đồng môn, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện đương nhiên. 

Một bên, Tạ Vĩ nghe Lâm Thần cùng mấy đệ tử Thiên Cực tông nói chuyện, sắc mặt nhất thời không tốt, lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp xoay người rời đi, ngay cả cáo từ cùng Ngao Hân cũng quên luôn.

Thấy tình hình này, Ngao Hân, Viên Phí đều nhíu mày, thần sắc không vui.

Mà mấy đệ tử Thiên Cực tông trố mắt nhìn nhau, một người trong đó nói: 

- Lâm sư huynh, Ngao sư tỷ, Viên sư đệ, chúng ta đi trước một bước, cao từ!

- Cáo từ!

- Cáo từ! 

...

Lâm Thần, Ngao Hân cùng Viên Phi gật đầu, lúc này mấy đệ tử nội môn Thiên Cực tông hướng nơi ở mỗi người mà đi.

Đợi sau khi mấy người này đi, Ngao Hân trầm giọng nói: 

- Không nghĩ tới Tạ Vĩ là người như vậy, Lâm Thần, nếu hắn dám tìm ngươi gây phiền toái, ngươi nói với ta, để ta giáo huấn hắn!

Dù sao Lâm Thần cũng mới vào nội môn không lâu, chỉ là một đệ tử mới, mà quan hệ của Tạ Vĩ ở nội môn thâm căn cố đế, là đệ tử nội môn thiên tài, tư chất thiên phú rất cao, tỏa ra ánh hào quang, chỉ cần Tạ Vĩ muốn đối phó với Lâm Thần, sợ rằng sẽ tụ tập được một nhóm lớn các đệ tử nội môn.

- Không cần! 

Lâm Thần lắc đầu, thiên phú Tạ Vĩ không tệ, thực lực cũng rất mạnh, nhưng Lâm Thần vẫn không coi ra gì, nếu hắn dám tìm người gây phiền toái, Lâm Thần không ngại giáo huấn hắn.

Ngao Hân cũng không nói nhiều:

- Vậy ngươi cẩn thận một tí. 

Nói xong, nàng hướng Viên Phi gật đầu, đang định rời đi, bỗng dưng, Ngao Hân xoay người hướng về phía Lâm Thần nói:

- Đúng rồi, quên nói cho ngươi, đoán chừng không lâu nữa Linh Vân sẽ trở lại, cho nên... khoảng thời gian này, tốt nhất ngươi cố gắng tu luyện, tận lực tăng thực lực lên.

Ngao Hân nói xong, vung tay liền rời đi. 

Lâm Thần nghe nói như vậy, trong lòng nhất thời chấn động. Tiết Linh Vân muốn trở lại?

Tiết Linh Vân phụng mệnh tông môn, đảm nhiệm nhiệm vụ Tuần Sát Sứ ở bên ngoài, nếu như không phải là tình huống ngoài ý muốn, ví dụ như nội mônthi đấu, còn không thì không tới kỳ hạn không cho phép bọn họ trở về.

Viên Phi bên cạnh thần sắc kinh ngạc nhìn Lâm Thần, nói: 

- Tiết Linh Vân, Tiết sư tỷ?

Tựa hồ rất kinh ngạc với mối qua hệ giữa Lâm Thần cùng Tiết Linh Vân.

Phải biết, Tiết Linh Vân không chỉ là đệ tử thiên tài nội môn có thiên phú dị bẩm, mà còn là một đại mỹ nữ, trong nội môn có một nhóm lớn người theo đuổi, ở những tông môn khác, cũng có không ít người yêu thích Tiết Linh Vân. 

Viên Phi không suy nghĩ nhiều, hắn dừng một chút, tiếp tục nói:

- Thi đấu của nội môn còn một năm nữa sẽ bắt đầu, Lâm Thần, ngươi phải chuẩn bị nhiều hơn.

Quả nhiên! Nội môn thi đấu sắp bắt đầu, chắc hẳn vì nguyên nhân này mà Tiết Linh Vân mới có thể trở lại tông môn trước thời hạn. 

Lâm Thần gật đầu, hướng Viên Phi cáo từ, liền trở về tiểu viện của mình.

Nội môn Thiên Cực tông thi đấu thời gian ba năm diễn ra một lần, lần thi đấu nội môn trước đã qua gần hai năm, nói cách khác, qua một năm nữa, đúng lúc cử hành thi đấu nội môn.

Đên lúc đó, đệ tử nội môn đi ra ngoài đảm nhiệm Tuần Sát Sứ sẽ trở lại tông môn. 

Bên trong tiểu viện, Lâm Thần nâng chung trà lên, nhẹ nhàng hớp một hớp, rồi sau đó, treo bảng "Bế quan chớ quấy rầy" lên cửa, liền tiến vào phòng, chuẩn bị khổ tu.

Lâm Thần ngồi xếp bằng trên giường, nhìn một viên đan dược linh khí dồi dào trong lọ thủy tinh.

Chính là Thiên Linh đan! 

Cách thi đấu của nội môn còn một năm, Lâm Thần phải cố gắng hết sức tăng tu vi, tăng thực lực!

Mà Thiên Linh đan trong tay hắn, vừa vặn có thể giảm bớt phần lớn thời gian tu luyện của Lâm Thần.

Mặt Lâm Thần không đổi sắc, há miệng uống vào viên Thiên Linh đan này. 

Dược hiệu của viên Thiên Linh đan này mạnh mẽ, có tác dụng cực lớn cho võ giả Thiên Cương cảnh tu luyện, mặc dù Lâm Thần chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, nhưng sau khi Thiên Linh đan bị tiểu đỉnh tinh luyện, lượng Thiên Địa linh khí giảm xuống rất nhiều, vì vậy Lâm Thần có thể lấy tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong để luyện hóa Thiên Linh đan này.