Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 156: Chiến lợi phẩm




Hỏa Phượng Song Đồng trong đầu con rối cũng cắt đứt liên hệ với thân thể, đương nhiên con rối mất đi khả năng hoạt động, giống như một võ giả bị chém đầu rơi xuống đất, bỏ mình.

Hỏa Phượng Song Đồng trong đầu con rối giống như đầu não của võ giả, có tác dụng then chốt đối với cái chết!

Vẻ mặt người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đẹp vui mừng, hôm nay bọn họ đụng phải con rối này chính là cấp bậc Thiên Cương đỉnh cao, thực lực mạnh mẽ cực kỳ, bọn họ căn bản không mất bao nhiêu sức, chỉ hợp lại tấn công hai lần, đã “Chém giết” được con rối.

Thật sự quá dễ dàng, thoải mái không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng không thể phủ nhận, con rối thực sự đã mất đi năng lực hoạt động, nếu không thì lâu như vậy, con rối sẽ tấn công tiếp.

- Qua nhìn một chút.

Người trung niên thô lỗ tu luyện mấy chục năm, tâm tư trầm ổn hơn, hắn khẽ nói một tiếng, hai chân di chuyển, vẻ mặt cảnh giác, chậm rãi đi tới gần con rối.

Mặc dù nói, lâu vậy rồi mà con rối vẫn không có hành động nào, nhưng không ai dám khẳng định, con rối có chết thật hay không, nếu như người trung niên thô kệch vội vàng chạy tới trước mặt nó, con rối lại bỗng công kích, vậy chắc chắn hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Thiếu nữ xinh đẹp cũng giống thế, vẻ mặt cảnh giác, chậm rãi đi tới gần con rối, hai tay nắm bảo kiếm thật chặt.

Nhìn thấy dáng vẻ hai người này như thế, Lâm Thần cười thầm một tiếng. Hắn khống chế linh hồn lực chặt đứt liên hệ giữa Hỏa Phượng Song Đồng trong đầu và thân thể nó, chẳng lẽ con rối có thể đột ngột sống dậy hay sao?

Tuy trong lòng Lâm Thần hiểu rõ nhưng không dám nói ra. Hắn đè uể oải trong lòng xuống, tiếp tục khống chế linh hồn lực, bao lại Hỏa Phượng Song Đồng bên trong đầu con rối.

Một lúc sau…

Xèo một tiếng, Hỏa Phượng Song Đồng trong đầu con rối biến mất không còn tăm hơi, cùng lúc đó, trong Trữ Vật Linh Giới của Lâm Thần có thêm một viên ngọc thạch màu đỏ hồng lớn bằng ba đầu người.

Chính là Hỏa Phượng Song Đồng.

Phù…

Làm xong chuyện này, Lâm Thần thở ra một hơi, trên mặt lộ vẻ thả lỏng.

Lúc trước hắn liên tiếp khống chế linh hồn lực chém đứt liên lạc giữa Hỏa Phượng Song Đồng và thân thể con rối, có thể nói cực kỳ mệt nhọc, may mắn Lâm Thần có lực ý chí kiên cường, nếu đổi thành những võ giả khác, cho dù có linh hồn lực khổng lồ như vậy, cũng không ai hoàn thành động tác mạnh mẽ này trong thời gian ngắn.

- Ha ha, chúng ta thành công!

Ngay khi Lâm Thần thu Hỏa Phượng Song Đồng trong đầu con rối vào Trữ Vật Linh Giới, người trung niên thô lỗ đã đi tới trước mặt con rối, hai tay hắn nắm chặt thanh đao lớn, dùng sức chém lên ngực con rối, nó không hề có động tác nào, thấy cảnh này, vẻ mặt người trung niên thô kệch vô cùng vui vẻ nói:

- Cuối cùng cũng thành công.

Thiếu nữ xinh đẹp lộ sắc mặt vui mừng.

Bỗng nhiên, ánh mắt Lâm Thần, người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đẹp, tập trung toàn bộ vào người con rối cao lớn.

Lúc này con rối đã bị bọn họ đánh bại, như vậy tiếp theo… Chính là phân chia chiến lợi phẩm.

Một loạt chiến đấu vừa rồi, ba người Lâm Thần đều sử dụng toàn lực công kích con rối, nhưng cuối cùng công kích của ai hiệu quả, khiến con rối trọng thương, người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đẹp cũng không biết.

Nhưng hai người cho rằng, tất nhiên công kích của mình có hiệu quả!

- Hai vị, trận chiến này, bảy huynh đệ chúng ta, sáu người bị thương nặng, thân thể con rối này, ta muốn sáu phần mười.

Hai mắt người trung niên thô lỗ lóe sáng, trầm giọng nói.

Đồng đội của người trung niên thô lỗ có sáu người, thêm hắn vào, chính là bảy người. Mà trong trận chiến năm người trong đó bị thương, một người bị con rối đánh vào vách động nham thạch bị thương nặng, có thể nói tổn thất nặng nề.

Người trung niên thô lỗ vừa dứt lời, thiếu nữ xinh đẹp hơi nhướng mày, nhìn chằm chằm đầu con rối nói:

- Chờ đã, các ngươi nhìn kìa, vì sao hai mắt chỗ hai viên Hỏa Phượng Song Đồng không bị phá hủy?

Theo lý mà nói, chỉ có phá hủy Hỏa Phượng Song Đồng trong mắt nó, mới có thể giết con rối này đúng nghĩa. Nhưng lúc này, Hỏa Phượng Song Đồng trong hai mắt con rối không bị phá hỏng, nhưng thân thể của nó vẫn chết…

Chuyện này có chút kỳ lạ.

Chẳng qua người trung niên thô lỗ nghe lời thiếu nữ xinh đẹp xong, không cảm thấy kỳ lạ chút nào, hắn không nhịn được nói:

- Cái này có gì mà ngạc nhiên, con rối này từ thời thượng cổ do tông môn Chân Bảo Môn luyện chế ra, ai biết trong thân thể có gì? Nói không chừng vừa rồi chiến đấu, nó bị chúng ta công kích làm bị thương nặng bên trong, thân thể trọng thương, cho nên mới có thể như vậy.

Thiếu nữ xinh đẹp nhíu mày lại, hừ lạnh một tiếng:

- Hừ, ta thấy công kích của ta làm nó bị thương nặng mới đúng, nếu không có ta và vị huynh đệ này, chỉ dựa vào ngươi và bạn của ngươi có thể đối phó con rối này ư?

Nghe vậy, người trung niên thô lỗ trừng lớn mắt, đỏ cả mặt, kìm nén một câu cũng không sao nói ra được. Thiếu nữ xinh đẹp nói không sai, nếu như người trung niên thô lỗ cộng thêm bạn của hắn đối mặt với con rối này, bọn họ không có sức lực phản kháng, kết quả cuối cùng chính là mọi người đều chết.

- Nhưng huynh đệ của ta đã bị thương nặng trong lúc chiến đấu là thật, ít nhất ta phải được năm phần mười!

Người trung niên thô lỗ hít sâu một hơi, hư một cái nói.

- Không được, cho dù người của ngươi đều bị thương nặng, nhưng không thể một lần nhận đến năm phần mười! Nhiều nhất cho ngươi được bốn phần mười, sáu phần khác, ta và vị huynh đệ này chia đều.

Thiếu nữ xinh đẹp lập tức lắc đầu, không cam lòng yếu thế nói.

Lâm Thần chỉ im lặng đứng bên cạnh nhìn hai người này. Hắn chiếm được Hỏa Phượng Song Đồng trong con rối này, Hỏa Phượng Song Đồng vô cùng lớn, giá trị có thể hơn tất cả bộ phận khác của con rối cộng lại, đúng nghĩa vô giá! Vì vậy, những bộ phận khác của con rối, trước mặt Hỏa Phượng Song Đồng, đều ảm đạm mờ nhạt, dù Lâm Thần không được phần nào, hắn cũng không ý kiến.

Đương nhiên, Lâm Thần không thể không lấy phần nào, dù sao lần chiến đấu với con rối này Lâm Thần ra sức nhiều nhất, đặc biệt thực lực Lâm Thần mạnh khiến người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đẹp kiêng kỵ, coi như hai người này không muốn chia con rối cho Lâm Thần, vậy cũng phải cân nhắc thực lực Lâm Thần một chút, lo lắng Lâm Thần trả thù.

Nghe xong lời của thiếu nữ xinh đẹp, người trung niên thô lỗ quay đầu, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lâm Thần một cái, trong mắt hắn lộ chút kiêng dè. Nếu chia đồ không được các bên đồng ý, Lâm Thần và thiếu nữ xinh đẹp sẽ hợp lại xử lý hắn, người trung niên thô lỗ sẽ không lấy được thứ gì, thậm chí phải bỏ mạng ở chỗ này…

Thiếu nữ xinh đẹp có thực lực mạnh mẽ, sắp bước vào cảnh giới Thiên Cương đỉnh cao, thực lực Lâm Thần cũng không yếu. Giống như lo lắng chuyện như vậy xảy ra, người trung niên thô lỗ cắn răng, như chịu thiệt nói:

- Được rồi, nhưng ta muốn đầu con rối, một cánh tay, và một phần lồng ngực!

Người trung niên thô lỗ nói những vị trí trên người con rối, chất liệu trên những chỗ này đều cực kỳ quý giá, đặc biệt đầu con rối, hai mắt trên đầu chính là hai viên Hỏa Phượng Song Đồng lớn chừng nắm đấm, cho dù không lớn được như của Lâm Thần, nhưng cũng cực kỳ quý giá, thứ đó bán ra ngoài cũng có được cái giá vô cùng lý tưởng.

Thiếu nữ xinh đẹp nghe vậy, quay đầu nhìn Lâm Thần, người sau khẽ gật đầu, biểu thị mình đồng ý, nàng lập tức nói:

- Có thể. Như vậy, ta muốn hai chân con rối.

Thân thể con rối bị ba người chia xong nhanh chóng, Lâm Thần lấy được lồng ngực và phần gáy con rối. Con rối này cao một trượng, mặc dù chỉ được một vị trí, diện tích cũng cực kỳ lớn.

Thương lượng xong, người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đều lộ vẻ hài lòng. Nhưng bất chợt, ba người lại trầm tư, cau mày nhìn thân thể con rối.

- Thân thể con rối này cực kỳ cứng rắn, chúng ta cắt ra làm sao?

Thiếu nữ xinh đẹp có giọng nói dễ nghe, mở miệng hỏi.

Con rối này được tông môn Chân Bảo Môn luyện chế vào thời thượng cổ, chất liệu vô cùng quý giá, độ cứng rắng này, dù võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh cao, cũng không thể nào cắt đứt.

- Chuyện này phải làm sao…

Người trung niên thô lỗ cũng tỏ vẻ u sầu, đùa gì thế, bọn họ phải rất vất vả mới đánh bại con rối, cuối cùng cũng đã thương lượng xong phần của mỗi người, nếu bị vấn đề cắt ra làm khó, phải từ bỏ con rối này, ba người không muốn.

Lâm Thần khẽ nhíu mày, hắn cũng không muốn cứ thế mà từ bỏ con rối, nếu một người lấy đi cả thân thể này, hai người khác cũng không đồng ý.

Trầm ngâm một chút, Lâm Thần mở miệng:

- Để ta thử xem…

- Ngươi làm?

Người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đẹp sững sờ, thân thể con rối này cực kỳ cứng, tuy Lâm Thần có chút thực lực, nhưng muốn đánh tan được nó, cắt thân thể thành từng bộ phận, hầu như không có khả năng.

Lâm Thần là cường giả Chân Đạo cảnh sơ kỳ, sử dụng chân nguyên công kích, còn có một phần khả năng, nhưng tu vi Lâm Thần chỉ là Thiên Cương sơ kỳ, sao hắn có thể làm được?

Lầm Thần khẽ gật đầu, nói với thiếu nữ xinh đẹp:

- Mượn kiếm của ngươi dùng một chút.

Có lẽ nhìn thấy vẻ mặt Lâm Thần hờ hững, bị sự tự tin mạnh mẽ của hắn cảm hóa, thiếu nữ xinh đẹp nghe hắn nói, rút bảo kiếm bên hông ra, đưa cho Lâm Thần.

Lâm Thần cầm kiếm, nhẹ nhàng ước lượng một chút rồi nói:

Kiếm kính là hình thái ban đầu của kiếm ý, lực công kích rất lớn, hiện ta đang nắm giữ tám phần kiếm kính, nói vậy cắt khối thân thể con rối này không khó khăn gì. Mà thanh kiếm này là phàm khí thượng phẩm, có lẽ chịu nổi uy lực kiếm kính.

Sức phòng ngự của con rối rất mạnh, nếu đổi thành những võ giả khác, tất nhiên không có cách nào, mà Lâm Thần không giống, tuy hắn không phải cường giả Chân Đạo, chân khí trong đan điền không phải chân nguyên, nhưng hắn nắm giữ kiếm kính!

Lực công kích tám phần mười của kiếm kính cực kỳ mạnh, chỉ cần đủ thời gian, chưa chắc là không thể cắt được thân thể con rối này.

Vì thế, Lâm Thần dự định vận dụng kiếm kính trong cơ thể, giấu bên trong bảo kiếm, cắt thân thể con rối này ra.

Nhưng uy lực kiếm kính quá mạnh, vũ khí như vậy, căn bản không chịu nỗi. Như kiếm Tinh Cương Lâm Thần sử dụng lúc trước, kiếm Hàn Thiết, nhưng không chịu nỗi uy lực này dẫn đến phá nát, may mà thanh kiếm của thiếu nữ xinh đẹp chính là kiếm quý thượng phẩm, có thể miễn cưỡng chịu đựng tám phần kiếm kính bao phủ.

Nghĩ là làm, Lâm Thần nắm kiếm, bước chậm rãi đến trước người con rối, sau đó cơ thể hắn chấn động, từng luồng kiếm kính trào ra, bao trùm lên thanh kiếm trong tay Lâm Thần.

Bảo kiếm trong tay Lâm Thần là phàm khí thượng phẩm, có thể miễn cưỡng chịu được tám phần mười uy lực kiếm kính.