Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 69: Quả cầu thủy tinh




Sáng sớm, Lâm Thần thức dậy chuẩn bị một lát, rồi đi đến đại sảnh của gia tộc dùng bữa sáng.

Từ sau cuộc tỉ thí, Lâm Thần vẫn luôn tu luyện trong tiểu viện. Để tiện cho việc tu luyện của Lâm Thần, Lâm Khiếu Thiên nghiêm cấm không cho bất cứ ai đến quấy rầy Lâm Thần, mọi người cũng không có ý kiến, bây giờ ở trong lòng những tiểu bối của Lâm gia đều rất sùng bái Lâm Thần, ai cũng lấy Lâm Thần làm mục tiêu để phấn đấu tu luyện.

Trong đại sảnh, phần lớn con cháu Lâm gia đều ở đó, đứng đầu là Lâm Khiếu Thiên, phía sau là các hậu bối. 

Thấy Lâm Thần đi vào, ánh mắt mọi người đều tập trung lên người hắn.

- Đến rồi à, qua đây ngồi đi.

Lúc này, Lâm Khiếu Thiên mở miệng, ánh mắt nhìn qua chỗ ngồi bên cạnh. 

Nghe Lâm Khiếu Thiên nói vậy, tất cả mọi người sửng sốt nhìn chỗ trống bên cạnh Lâm Khiếu Thiên, rồi lại nhìn về phía Lâm Thần với vẻ hâm mộ.

Phải biết rằng, vị trí bên cạnh Lâm Khiếu Thiên không phải người bình thường có thể ngồi được, cho dù là Đại trưởng lão Lâm gia, cũng chỉ có thể ngồi ở hàng sau.

Vậy mà Lâm Thần lại trực tiếp vượt qua Lâm Thành Thiên, ngồi ở bên cạnh Lâm Khiếu Thiên. 

Nếu như là bình thường, Lâm Thành Thiên chắc chắn sẽ phản đối kịch liệt, nhưng đáy mắt hắn lúc này thoáng qua một tia phức tạp, nhìn Lâm Thần không nói lời nào.

Bên kia, Lâm Hùng khẽ cắn răng, cũng nhìn Lâm Thần không nói gì.

Lâm Dương, Lâm Cố, Lâm Tuyết cùng với Lâm Lang và mọi người, tất cả đều nhìn Lâm Thần, hâm mộ, ghen tị, bội phục, kính ngưỡng... đủ loại thần sắc toát ra trên người bọn họ. 

Lâm Khiếu Thiên hành động như vậy, rõ ràng là muốn dùng hết toàn lực để đào tạo Lâm Thần!

Nhưng Lâm Thần cũng không có thái độ gì khác, hắn khom người nói:

- Cám ơn phụ thân. 

Vừa nói, hắn vừa đi đến chỗ ngồi bên cạnh Lâm Khiếu Thiên.

Lâm Thần đi được hai bước, đột nhiên có một âm thanh truyền đến:

- Ồ, Lâm Thần, tu vi của người đã đột phá! 

Lâm Thần quay đầu, thấy Lâm An đứng trước mặt nhìn hắn. Tâm tư Lâm An hơi động trong phút chốc nhưng tiêu tan ngay lập tức, dù sao trước đó Lâm Thần đã chiếm được Thanh Nguyên quả, với thiên phú mạnh mẽ của hắn nếu ăn thêm Thanh Nguyên quả vào, tất nhiên sẽ có đột phá.

Nhưng lời Lâm An vừa nói ra, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của mọi người, ai nấy đều quan sát tu vi và khí tức của Lâm Thần với vẻ hâm mộ và bội phục.

Sau khi xem xét qua, trong đại sảnh nổi lên từng âm thanh hô hấp nhẹ. 

- Khí thế thật mãnh liệt!

- Mấy ngày không gặp, thực lực của Lâm Thần đã có đột phá!

Sắc mặt của Lâm Hùng, Lâm Tuyết và những nhân tài của Lâm gia đều hơi biến sắc. 

Kiếm kính của Lâm Thần tăng lên tới tầng thứ tám, khí chất của hắn đích thực cũng thay đổi rất nhiều, nhìn tổng thể giống như một thanh kiếm sắc bén vậy, khiến cho người ta phải đối xử kính cẩn.

Tuy mọi người không biết kiếm kính của Lâm Thần đã tăng lên tầng thứ tám, nhưng khí thế của Lâm Thần lúc này đã có biến hóa to lớn so với mấy ngày trước.

Quan trọng hơn là mới qua có mấy ngày? Thực lực Lâm Thần đã tăng lên lần nữa, nếu như cho hắn một tháng, hay là một năm, như vậy thực lực của hắn sẽ tăng tới mức nào! 

Đám người Lâm Hùng đều cảm thấy áp lực to lớn. Muốn vượt qua Lâm Thần e là không dễ chút nào.

- Được rồi, Thần nhi lại đây, chuẩn bị ăn cơm.

Thấy mọi người như vậy, sắc mặt Lâm Khiếu Thiên bình thản nói. 

Mọi người chẳng qua là nhìn từ bề ngoài nhận ra được sự biến hóa của Lâm Thần, còn Lâm Khiếu Thiên biết rất rõ thực lực của hắn, mặc dù vậy, trong lòng hắn cũng giống mọi người không khỏi ngạc nhiên trước thiên phú mạnh mẽ của Lâm Thần.

- Vâng, phụ thân.

Lâm Thần hơi gật đầu, nở một nụ cười với Lâm An, rồi đi tới ngồi bên cạnh Lâm Khiếu Thiên. 

Đợi sau khi Lâm Thần ngồi yên, Lâm Khiếu Thiên nói:

- Ăn cơm.

Toàn bộ đại sảnh yên lặng, tất cả mọi người không nói gì nữa, đều cúi đầu ăn cơm. 

...

Ăn xong điểm tâm, mọi người lần lượt rời đi. Lâm Hùng, Lâm Tuyết và phần lớn con cháu trong Lâm gia hôm nay đều trở lại tông môn.

Như Lâm An đi ra ngoài lịch luyện, hôm nay cũng quay về. 

Sau khi từ biệt Lâm Khiếu Thiên, Lâm Thần lấy một con Thanh Ô mã trong tộc cùng Lâm An ra ngoài thành.

- Lâm Thần, ngươi không lên tiếng thì thôi nhưng một khi xuất hiện liền khiến người khác không khỏi bất ngờ. Một năm không gặp, không nghĩ đến ngươi lại thay đổi nhiều như thế.

Trên đường cái, hai người sóng vai, phía sau dắt theo hai con ngựa. 

Trong thành Chân Vũ phần lớn là người dân bình thường, do vậy trong thành này nghiêm cấm cưỡi ngựa, nếu không gặp phải con ngựa không thuần hóa được sẽ làm người dân bị thương.

Nghe Lâm An nói xong, Lâm Thần cười nói:

- Cố gắng tu luyện, ngươi cũng có thể làm được. Đúng rồi, Lâm An, sắp tới ngươi định đi đâu? 

- Sư phụ ta bây giờ đang ở phía đông nước Thương Vân, hiện tại thi đấu đã kết thúc, chắc ta sẽ đi theo sư phụ cùng ra ngoài lịch luyện, còn đi nơi nào, có lẽ là phương bắc.

Lâm An trầm ngâm một chút nói.

Sư phụ của Lâm An chính là một võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong, thực lực mạnh mẽ, trên giang hồ có danh tiếng không nhỏ, đưa Lâm An theo tu luyện, cũng khá thích hợp. 

Khi Lâm An còn nhỏ, hắn thường theo sư phụ đến cách thành Chân Vũ không xa giết yêu thú, hoặc là tiêu diệt đạo tặc. Hiện tại hắn đã trưởng thành, tu vi đạt tới Luyện Thể cảnh tầng chín hậu kỳ, vì vậy hai người đi du ngoạn khắp nơi mở rộng đến toàn bộ Nhạn Nam vực.

Lâm An có chút áy náy nói:

- Lâm Thần, ta không thể chung đường với ngươi. 

Lâm An muốn đi về phía đông, mà Lâm Thần, thì lại muốn đi phía tây hướng Thiên Cực tông. Hai người hoàn toàn đi hai hướng khác nhau.

Nghe thế, Lâm Thần lắc đầu một cái, tỏ ra không thèm để ý.

Hai người tán gẫu, một lát sau, đã ra tới của thành, đi tới một bình nguyên rộng rãi. 

Cửa thành võ giả ra ra vào vào nhiều vô kể, Lâm Thần cùng Lâm An cưỡi Thanh Ô mã, nhìn phía xa thảo nguyên vô hạn.

Chỗ xa hơn, chính là những ngọn núi cao lớn hùng vĩ, phong cảnh cực kỳ mỹ lệ.

- Lâm Thần, đỡ. 

Bỗng nhiên, Lâm An lấy ra một quả cầu thủy tinh, ném cho Lâm Thần.

Lâm Thần giơ tay bắt lấy, quan sát quả cầu thủy tinh một chút, quả cầu này to bằng nửa nắm tay, màu tím nhạt, không nhìn ra là làm từ cái gì.

Sau khi quan sát một chút, Lâm Thần ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn Lâm An. 

Lâm An nhún vai một cái, cười nói:

- Vật này là khi ta và sư phụ chém chết một tên đạo tặc có được, có tác dụng gì ta cũng không rõ, nhưng nhìn rất đẹp, cho ngươi làm kỷ niệm.

Lâm Thần khẽ gật đầu, cất quả cầu thủy tinh vào trong trữ vật linh giới. 

- Đi đây!

Thấy vậy, Lâm An cười lớn một tiếng, tiêu sái cưỡi Thanh Ô mã đi, nhắm hướng đông chạy như bay.

Đi không bao xa, Lâm An bỗng nhiên quay đầu, hướng Lâm Thần hô to: 

- Lâm Thần, ngươi rất lợi hại! Nhưng ta cũng sẽ cố gắng tu luyện, lần sau gặp ngươi, ta nhất định sẽ khiến ngươi bất ngờ!

Nghe vậy, Lâm Thần cũng cười lớn nói:

- Ta mỏi mắt mong chờ! 

- Ha ha!

Lâm An cười lớn, bóng người chầm chậm nhỏ đi...

...

Thu hồi ánh mắt, Lâm Thần lấy lại bình tĩnh, cưỡi con Thanh Ô mã tương tự đi phía tây hướng đến Thiên Cực tông.

Bây giờ cách thời điểm kết thúc Thiên La sơn bí cảnh đã hai tháng, mà thời gian Lâm Thần nhận nhiệm vụ giết lão Cao đồ tể, cũng đã qua hơn một tháng.

Hao phí năm ngày, cuối cùng Lâm Thần chạy tới ngọn núi của Thiên Cực tông. 

Người mặc quần áo đệ tử Thiên Cực tông rất đông, túm năm tụm ba đi ra phía ngoài, vốn dĩ là đi làm nhiệm vụ của tông môn, hoặc là tiến vào núi Mặc Liên giết yêu thú.

Lâm Thần không dừng lại lâu, trực tiếp thuê ngựa địa phương đi tới tông môn. Trên đường đi ngựa Thanh Ô mà hắn mượn lúc ra khỏi thành Chân Vũ, đã bị yêu thú chém chết, nhưng bây giờ Lâm Thần lại lấy được một con Thanh Ô mã, giờ nộp lên cũng coi như ổn thỏa.

Giao xong ngựa Thanh Ô, Lâm Thần đi đến điện nhiệm vụ nội môn. 

Tiến vào điện, nghe thấy những tiếng xì xào nhỏ, không ít đệ tử nội môn đang chọn nhiệm vụ, cũng không ít người làm xong nhiệm vụ, đến lĩnh điểm cống hiến.

Lâm Thần hơi động linh hồn lực, mang đầu lão Cao đồ tể từ trữ vật linh giới ra, sau đó đưa cho trưởng lão của nhiệm vụ điện.

- Ồ, lão Cao đồ tể? Chém chết lão Cao đồ tể là nhiệm vụ cấp ba sao, ngươi lại hoàn thành được? 

Trưởng lão nhiệm vụ điện vốn nghĩ Lâm Thần tu vi ở Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong, còn tưởng rằng hắn nhiều lắm là làm được nhiệm vụ hai sao, ai ngờ lại mang được đầu lão Cao đồ tể về, hắn lấy làm bất ngờ, vẻ mặt kinh hãi nói.

Lâm Thần gật đầu một cái.

- Không sai. 

Trưởng lão gật gù tán thưởng, sau đó chuẩn bị phần thưởng cho Lâm Thần.

Đệ tử nội môn bốn phía xung quanh nghe được lời trưởng lão điện nói, nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt kinh ngạc quay đầu nhìn Lâm Thần.

- Hắn lại có thể hoàn thành nhiệm vụ giết được lão Cao đồ tể! Trời ơi, tu vi của hắn mới ở tầng thứ bảy Luyện Thể cảnh đỉnh phong. 

- Giết lão Cao đồ tể là nhiệm vụ cấp ba sao độ khó cũng coi như cao, hắn một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy, lại làm được.

Đột nhiên, một đệ tử nội môn vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lâm Thần, thất thanh nói:

- Ta nhớ ra rồi! Hắn là Lâm Thần, hơn một tháng trước, chính hắn nhận nhiệm vụ chém chết lão Cao đồ tể. Nhưng ta nhớ là, lúc đó tu vi của hắn còn đang ở Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ, một tháng trôi qua, hắn không chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ chém chết lão Cao đồ tể, mà tu vi còn đột phá đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong! 

- Thật hay giả? Lợi hại như vậy?

- Nói như vậy, hắn chẳng phải là ở thời điểm tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ, có thể giết lão Cao đồ tể?

Nghe được lời tên đệ tử này nói, những người còn lại nhất thời náo động, kinh ngạc thốt lên. 

Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong giết chết lão Cao đồ tể Thiên Cương cảnh sơ kỳ, đã khiến cho mọi người chấn kinh rồi, lại không ngờ rằng, Lâm Thần tại thời điểm giết lão Cao đồ tể, tu vi mới đột phá đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong.

Nghe những lời này, Lâm Thần cũng quay đầu nhìn, lúc hắn tiếp nhận nhiệm vụ giết lão Cao đồ tể, chính là những người đã bàn luận nói "Vương Cương".

Trong lúc mọi người tranh luận, trưởng lão đã chuẩn bị xong phần thưởng cho Lâm Thần. 

Hắn đưa cho Lâm Thần một quả nạp giới, cười nói:

- Lâm Thần, ngươi rất giỏi, những thứ này là phần thưởng của ngươi. Bên trong nạp giới có một nghìn khối linh thạch hạ phẩm, cùng ba trăm điểm cống hiến, cho thêm vào minh bài của ngươi.

- Đa tạ trưởng lão. 

Lâm Thần nhận lấy minh bài và nạp giới, hơi gật đầu một cái, sau đó hắn xoay người đi ra ngoài nhiệm vụ điện.

Đệ tử nội môn bốn phía kính sợ nhìn Lâm Thần, có thể dùng tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy giết được lão Cao đồ tể, thực lực này, đã vượt qua phần lớn bọn họ.

Đột nhiên, một đệ tử thấp giọng nói: 

- Hắn là Lâm Thần? Có phải là người năm ngoái xông vào Thiên La sơn bí cảnh đánh bại được đệ tam Lâm Thần? Ta nghe nói hắn với đệ tử nội môn Đoạn Phương có ước chiến, nếu như người đó thực sự là hắn, như vậy Đoạn Phương sau này thảm rồi.