Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 289: Quần chúng khiếp sợ (2)




Edit: Diệp Lưu Nhiên

Hắn liếc nhìn Mộ Khinh Ca. Người sau vẫn bình tĩnh luyện đan như cũ, không hề bị động tĩnh bên hắn làm ảnh hưởng.

Trong lòng hừ lạnh một tiếng, Tống Ngọc giơ tay. Kim đan tự động bay vào lòng bàn tay hắn, không ngừng xoay tròn.

Rũ mắt nhìn thoáng qua, Tống Ngọc vừa lòng kiêu ngạo cười, đi tới phía trưởng lão lôi đài: "Trưởng lão, mời xem qua."

Trưởng lão lôi đài nhìn hắn, đẩy tay hắn đang đưa ra một bên, trầm giọng: "Thi đấu còn chưa kết thúc."

Ánh mắt Tống Ngọc trầm xuống, cười lạnh: "Chẳng lẽ trưởng lão thật sự cho rằng tên tiểu tử lừa gạt này có thể luyện chế ra đan dược cao cấp sao?"

"Thi đấu kết thúc mới có thể nghiệm đan, đây là quy củ." Trưởng lão lôi đài nghiêm khắc nói.

Tống Ngọc bất đắc dĩ, đành phải trầm mặc đứng ở vị trí của mình. Kiên nhẫn chờ Mộ Khinh Ca luyện đan thất bại xong rồi kết thúc thi đấu.

Đan của Tống Ngọc đã thành, mọi người dưới khán đài chú ý đến Mộ Khinh Ca vẫn còn luyện đan.

Mà nàng vẫn thong thả không nhanh không chậm.

"Ta nghe nói quá trình dung hợp đan dược cao cấp rất khó, hơi vô ý là sẽ nổ lò. Không ngờ hắn cư nhiên đã dung hợp được gần nửa dược liệu, chẳng lẽ hắn có thể luyện ra đan dược cao cấp?"

"Ai biết được? Hai lần trước hắn dung hợp thất bại, ai biết một giây sau lại thất bại nữa không?"

"Nếu hắn thật sự luyện chế ra được đan dược cao cấp, vậy chẳng phải ngang bằng Mai sư huynh? Vậy địa vị Điêu sư huynh..."

"Ngươi đừng có nói bừa! Vạn nhất truyền vào tai Điêu sư huynh... Hơn nữa, coi như là có thể luyện ra đan dược cao cấp cũng chỉ thay thế được xếp hạng của Tống sư huynh. Nếu muốn bò lên trên thì hắn phải đi khiêu chiến Điêu sư huynh hoặc Mai sư huynh, hoặc là chờ thi đấu xếp hạng lần sau."

"Xuỵt, đừng nói nữa. Điêu sư huynh đang nhìn đấy. Hắn mới chỉ là đệ tử nhập môn, sao có thể luyện ra được đan dược cao cấp? Chúng ta cũng đừng nghĩ thêm!"

"Phượng Vu Quy." Điêu Nguyên hô tên người bên cạnh, thanh âm lạnh lẽo vô cùng.

Phượng Vu Quy thầm hận: 'Ngươi chỉ là một tên đan sư quèn, nếu không phải ở đây là Dược tháp thì ta đường đường là hoàng tử có thể thấp hèn với ngươi à? Ngày nào đó ngươi tới Ly quốc, ta sẽ trả lại ngươi gấp bội!'

"Điêu sư huynh." Đè hận ý xuống, hắn thấp giọng đáp lại.

"Ngươi xác định hắn đã ăn đan dược?" Điêu Nguyên âm lãnh hỏi. Dung hợp thất bại của hai lần đầu làm hắn cũng cho rằng Mộ Khinh Ca đã ăn đan dược.

Nhưng nhìn bộ dáng kia, lại làm hắn hoài nghi.

Phượng Vu Quy nhíu mày, trong lòng có chút hốt hoảng. Chỉ có thể căng thẳng nói: "Hẳn là đã ăn rồi. Nếu thất bại, Phục Thiên Long kia không có khả năng còn bình yên vô sự ngồi cùng bọn họ."

Con mắt âm lãnh của Điêu Nguyên hung hăng híp lại, giây lát mới nói: "Được, ta tin ngươi lần này. Sau khi trận đấu kết thúc, nếu Mộ Ca thắng thì ngươi không cần phải xin bái sư phụ nữa."

"Điêu sư huynh!" Phượng Vu Quy khiếp sợ nhìn hắn.

Đáng tiếc vẻ mặt lạnh nhạt của Điêu Nguyên không cho hắn có nửa đường sống xoay chuyển.

Giờ khắc hắn chỉ có thể mong Phục Thiên Long đã cho Mộ Khinh Ca ăn đan dược, đã bắt đầu phát tác.

Tâm tư mọi người dưới khán đài đều khác nhau.

Trên lôi đài, Mộ Khinh Ca lại đắm chìm trong thú vui luyện đan.

Quy Nguyên Trú Nhan đan là lần đầu nàng luyện. Đan phương là do nàng vô ý phát hiện từ chỗ Thương Tử Tô. Đó là lần hai người gặp nhau ở Đan phương quán, Thương Tử Tô vừa vặn sao chép đan phương Quy Nguyên Trú Nhan đan, bị nàng nhìn thấy nhớ lại.

Trong truyền thừa Đan thần, phần lớn đều là đan phương thượng cổ. Mộ Khinh Ca không muốn bại lộ ra.

Quy Nguyên Trú Nhan đan là đan dược cao cấp tương đối bình thường, cũng dễ luyện chế. Cho nên trở thành lựa chọn duy nhất của Mộ Khinh Ca.

Nàng đã nghĩ tới trong Đan phương quán giới hạn cấp bậc, vậy thì nàng dứt khoát bại lộ một phần. Đổi thẻ bài đan sư cấp thấp thành đan sư cao cấp, vậy là có thể lên thêm mấy tầng Đan phương quán, nhìn thấy nhiều đan phượng hữu dụng hơn.

Nếu không, sao nàng có thể dễ dàng đáp ứng Tống Ngọc khiêu chiến?

Bỏ dược phấn cuối cùng vào đan lô, Mộ Khinh Ca tiến hành bước cuối cùng.

Giờ khắc này bên dưới khán đài đã sớm yên lặng. Bất kể mọi người ôm mục đích gì, mặc kệ hy vọng nàng thành công hay thất bại. Đều ngừng thở chờ đợi thời khắc cuối cùng.

Ngay cả Tống Ngọc chờ một bên cũng có chút khẩn trương, lòng bàn tay rịn mồ hôi.

Một mùi đan hương thấm nhân tâm tràn ra từ lò đan, chậm rãi khuếch tán bốn phía.

Người ngửi được mùi hương này đều cảm thấy thần thanh khí sảng, không nhịn được phát ra tiếng rên thoải mái.

"Xem ra là sắp thành đan rồi!" Trong mắt Mai Tử Trọng lập loè tinh quang, mang theo vài phần ý cười.

Mai Tử Trọng là đệ tử duy nhất trong Dược tháp có thể luyện chế ra được đan dược cao cấp. Hắn nói thành, đương nhiên có thể tin.

Chu Linh không khỏi cẩn thận đánh giá Mộ Khinh Ca lần nữa, cười duyên nói: "Nhìn không ra Mộ sư đệ này của chúng ta có vài phần bản lĩnh."

"Đâu chỉ có vài phần bản lĩnh?" Triệu Nam Tinh cười nhìn Chu Linh: "Hai chúng ta đều không luyện ra được đan dược cao cấp."

Lời nói chế nhạo lập tức làm ánh mắt Chu Linh phát lạnh.

"Mau xem, đó là gì!"

Đột nhiên có người chỉ vào Mộ Khinh Ca trên lôi đài, kinh ngạc cảm thán.

Mọi người chỉ thấy trên nắp lò đan có làn khói nhẹ lượn lờ, tựa như ảo mộng, giống như đang ngưng kết thành đoá mây tụ lại bên nhau.

"Đan vân!" Người thần bí xem dưới đài nhìn thấy một màn trước mắt này, khiếp sợ nói.

"Đan vân." Cơ hồ đồng thời Mai Tử Trọng cũng giải đáp nghi hoặc cho những người khác. "Đó là dấu hiệu cần có khi đan dược cao cấp thành đan."

Trước gương, Hoa Thương Truật nhìn đám mây ngưng kết trên đan lô, thì thào nói: "Đan vân. Quả nhiên là thiên phú dị bẩm!"

"Lại biến hoá!" Mọi người dưới khán đài đã sôi trào.

Đan dược cao cấp ra lò có mấy ai thấy qua.

Hoa viện trưởng và Lâu đại sư đương nhiên sẽ không tùy ý luyện đan trước mặt mọi người, mà Mai Tử Trọng lại luôn ở trong nhà. Ngọc bài đan dược cao cấp bên hông hắn là đạt được lúc khảo hạch luyện chế ra được đan dược cao cấp.

Hắn vẫn chưa luyện chế đan dược cao cấp trước mặt mọi người. Cho nên rất nhiều người vào giờ phút này mới chính mắt nhìn thấy đan dược cao cấp được luyện chế.

Một mảnh ngưng kết thành phiến đan vân dần dần phân tán, hoá thành bảy đoá hoa nhỏ. Theo thời gian trôi đi, đan hương ngày càng dày đặc. Bảy đoá hoa nhỏ càng thêm tinh xảo rõ nét, giống như chân thật tồn tại.

"Kia là gì vậy?" Chu Linh nghi hoặc hỏi.

Nhưng Mai Tử Trọng không trả lời.

Làm cho Chu Linh không xuống đài được, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Thương Tử Tô.

Thương Tử Tô bất đắc dĩ, đành nói Mai Tử Trọng: "Sư huynh, Tử Tô rất nghi hoặc." Nàng vẫn luôn hy vọng có thể trở thành luyện đan sư cao cấp. Hôm nay chứng kiến làm nàng khiếp sợ, cũng được lợi không ít.

Chu Linh hỏi vấn đề, Mai Tử Trọng có thể không để ý tới. Nhưng Thương Tử Tô hỏi thì hắn sẽ không cự tuyệt: "Kia gọi là đan hoa. Sư phụ nói tiến vào cảnh giới đan sư cao cấp, phàm là khi luyện đan dược cao cấp đều sẽ xuất hiện đan vân và đan hoa. Cái trước là dấu hiệu, cái sau là định dạng nhân đan. Nếu phẩm chất thuộc cao phẩm thì sẽ xuất hiện đan hoa, số lượng đan hoa càng nhiều càng giống thật thì nói lên phẩm chất đan dược càng tốt."

"Nói vậy là Mộ sư đệ luyện chế đan dược phẩm chất đã đạt tới cao phẩm, thậm chí trên cả cao phẩm?" Triệu Nam Tinh nói.

Mai Tử Trọng chậm rãi gật đầu, đồng ý với giả thiết của hắn.

"Cao cấp cao phẩm? Ngay cả sư phụ cũng không phải lần nào cũng luyện chế thành công, hắn rốt cuộc là ai?" Chu Linh khiếp sợ nói.

Thương Tử Tô cũng nhìn về phía Mộ Khinh Ca, ánh mắt bình tĩnh cũng bị khiếp sợ và tò mò thay thế.