Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 768: Xúi Giục




Sắc mặt của Đoàn Vô Đạo cũng rất khó coi, Lâm Phong vẫn không ch.ết, hơn nữa còn giải trừ thoát khỏi ma đạo, khôi phục như bình thường, cặp con ngươi băng lãnh kia, càng thêm rét lạnh.

Ngày xưa ở trên vũ đài đại hội Tuyết Vực, Lâm Phong dễ dàng đánh bại hắn trước mặt mọi người, đoạt vị trí quán quân đại hội Tuyết Vực, hiện giờ, từ thời gian đó đến nay ở hoàng tộc Ngọc Thiên, hắn đã được cường giả hướng dẫn tu luyện, tu vi tiến bộ thần tốc, lực lượng ý chí càng ngày càng lớn mạnh, tu luyện công pháp vương giả chân chính, so với trước kia đã hùng mạnh hơn rất nhiều lần, nhưng không biết thực lực của Lâm Phong bây giờ như thế nào.

Ngày ấy ở Tuyết Nguyệt quốc, cảnh tượng Lâm Phong cầm Ma kiếm trong tay, muốn sát phạt chúng sinh thật sự cực kỳ đáng sợ.

- Có nên nhân cơ hội này giết hắn không. Có người đi tới trước mặt cường giả Thiên Vũ dẫn đội, đề nghị nói, người của hoàng tộc Ngọc Thiên ai cũng biết tới sự hiện hữu của Lâm Phong, nếu tiến vào Bí Cảnh, dựa vào ân oán giữa hoàng tộc Ngọc Thiên và Lâm Phong, chỉ sợ Lâm Phong sẽ gây bất lợi đối với người của hoàng tộc Ngọc Thiên, bởi vậy hắn muốn nhân cơ hội này diệt trừ Lâm Phong, chấm dứt hậu hoạn.

- Ngươi cho là người của Thiên Trì Tuyết Sơn đều là người ngu sao? Cường giả kia thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, những người muốn đi vào Bí Cảnh này, giống như những người có thiên phú mà hắn dẫn dắt tới, là căn cơ của tông môn, hy vọng của tương lai, sao lại dễ dàng bị người tính kế loại bỏ như vậy.

- Bảy con Tuyết Ưng kia cực kỳ không tầm thường, thực lực chỉ sợ là rất mạnh, cho dù không có những con Tuyết Ưng này, Thiên Trì không có khả năng không cho người âm thầm bảo hộ.

Người này thản nhiên nói, người vừa đề nghị liền thối lui, đạo lý kia đương nhiên hắn cũng hiểu được, muốn nhân cơ hội này giết Lâm Phong, nói dễ hơn làm, Thiên Trì đế quốc không có khả năng để cho bọn hắn có cơ hội dễ dàng hạ thủ.

Long Lân chiến mã vẫn rít gào, cuồn cuộn lao về phía trước, theo sát hướng di chuyển của Tuyết Ưng, chạy chồm đi, gây nên một mảnh cuồn cuộn sóng triều trên không trung, cực kỳ hùng mạnh, dường như có thiên quân vạn mã đang chạy như bay trên không trung.

Đôi mắt của Lâm Phong khép hờ, kiềm chế sự lạnh lùng trong lòng, lần này đến Bí Cảnh, nhất định hắn sẽ gặp được không ít cố nhân, trong đó có không ít người, đều là địch nhân của hắn, hiện tại việc hắn phải làm là áp chế thù hận trong lòng, không thể để rối loạn tâm thần, tranh thủ tiến vào Bí Cảnh đoạt được kỳ ngộ lớn, nắm lấy trong tay cơ hội trở nên mạnh mẽ hơn, tuyệt đối không thể trôi đi.

- Nhìn bên kia, có rất nhiều người, chẳng lẽ chúng ta đã đến nơi? Ánh mắt của mọi người nhìn về phía xa, ở nơi đó, trên mặt đất có rất nhiều điểm đen, đều là bóng người, bọn họ đã tới rồi Bí Cảnh sao.

- Thật nhiều cường giả, cũng có rất nhiều người giống như chúng ta, đều là cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng chín, có lẽ đều là người chuẩn bị bước vào Bí Cảnh, xem ra thật sự chúng ta tới nơi rồi, nhưng vì sao ta không nhìn thấy Bí Cảnh ở nơi nào.

Mọi người ồn ào nghị luận, ánh mắt cả đám đều nhìn chằm chằm về hướng kia.

Lúc này, đôi mắt của Lâm Phong cũng đã mở ra, một đạo phong mang hiện lên, ở trong tầm mắt của hắn, có một sườn núi cự đại, dường như là một ngôi mộ, mà mọi người cũng đang vây quanh ngôi mộ đó, chờ đợi, ánh mắt bọn họ nhìn chăm chú phần mộ trước mặt.

- Mộ phần, mộ địa Hoàng giả?

Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, chẳng lẽ thật sự như những cường giả kia đã nói, Bí Cảnh, thật ra là nơi táng thân của Hoàng giả, mộ địa Hoàng giả?

Chỗ này treo ngược trên sườn núi, quả thật rất giống một tòa huyệt mộ, làm cho người ta không thể không miên man bất định, liên hệ với một phần mộ.

- Tới rồi, vùng núi giống như ngôi mộ kia, chính là cửa vào Bí Cảnh.

Trong miệng Tuyết Ưng phun ra một câu, mọi người đều gật đầu, hai tay nắm chặt, vừa khẩn trương, lại vừa hưng phấn, đến rồi, rốt cục bọn họ đã tới được Bí Cảnh, bước vào trong đó, vùng đất này đang chờ đợi bọn hắn thăm dò.

Nhìn thấy bên này có người đến, rất nhiều người hướng ánh mắt tới nơi này, một số cường giả lập tức nhìn ra thân phận của bọn họ.

- Thiên Trì đế quốc cũng tới rồi, còn có hoàng tộc Ngọc Thiên, động tác thật nhanh.

Cách thời điểm Bí Cảnh mở ra còn thời gian mấy ngày, nhưng hiện tại nơi này đã tụ tập hơn phân nửa thế lực cường đại của Càn Vực, người của Càn Vực có tư cách tiến vào, đã đến gần đủ rồi, chỉ có một số ít thế lực vẫn chưa tới.

Bí Cảnh chính là cung điện của Hoàng giả hoặc là mộ địa, trong đó không phải là nơi ai cũng có thể tiến vào, chỉ có người của Càn Vực là có thể bước vào, hễ là thế lực của địa vực khác tiến đến, chắc chắn đụng phải sự ngăn cản của toàn bộ thế lực cường đại ở Càn Vực, muốn đối địch với tất cả lãnh thổ quốc gia của một địa vực thật sự quá khó khăn, trừ phi là thế lực khủ ng bố Thánh thành Trung Châu giáng lâm, tuy nhiên loại thế lực kh ủng bố này riêng thân mình đã hùng mạnh khôn cùng, có vô số tài nguyên, sẽ không hao phí thời gian sức lực vào một cái mộ địa Hoàng giả hư vô mờ mịt này, thậm chí ở trong một số thế lực vô cùng dũng mãnh, vẫn còn những nhân vật thông thiên đạt tới Hoàng Vũ tồn tại.

Những thanh niên thiên phú kinh người kia mục tiêu không phải tìm kiếm bảo vật trong Bí Cảnh, mà là có một mục tiêu kiên định chấp nhất duy nhất, đó là trở thành môn đồ của Hoàng Vũ.

Môn đồ của Hoàng Vũ đối với bọn họ mới là vinh quang cao nhất, cùng với đó là tiền đồ võ đạo tuyệt vời.

Đương nhiên, mặc dù là người bản địa ở Càn Vực, cũng không có khả năng đều có tư cách bước vào Bí Cảnh, bên trong Bí Cảnh tràn đầy kỳ ngộ, thực lực cường đại của Càn Vực không cho phép quá nhiều người đến chia cắt, bởi vậy, chỉ có những tông môn thế lực với lực lượng ngang nhau thế lực hạng nhất, mới có tư cách mang theo môn hạ đệ tử tiến vào, bước vào Càn Vực, thế lực bên ngoài, cá nhân đều không cho phép tiến vào Bí Cảnh.

Bảy con Tuyết Ưng khi giáng lâm xuống phía trước mộ địa Hoàng giả liền đồng thời hóa thành nhân hình, ánh mắt sắc bén, chậm rãi rơi xuống mặt đất, những người khác cũng đều ổn định thân hình, nhìn sườn núi trước mắt, cực kỳ bình thường, nhìn không ra bất cứ điều gì khác biệt, rất khó tưởng tượng nơi này lại là chỗ mở ra Bí Cảnh.

Ánh mắt của Lâm Phong không nhìn sườn núi lớn, mà ánh mắt tìm kiếm trong đám người, khi đôi mắt hắn dừng ở một nhóm người, hàn quang nổ bắn ra, khí tức lạnh lùng từ trong thân thể tuôn ra.

Ở phương hướng của Đông Hải Long Cung, Tử Kim Long Vương tự mình dẫn theo một đám người tới nơi này, dường như là đã nhận ra điều gì đó, lông mày hắn nhíu lại, ánh mắt hướng về phía đám người Thiên Trì, những người này sao vừa tới đã có người dám dùng đôi mắt lạnh lùng khiêu khích bọn họ?

Song, khi đôi mắt của hắn nhìn thấy Lâm Phong, không khỏi cứng đờ ra, ngoại trừ Tử Kim Long Vương, trong số những người của Đông Hải Long Cung, còn có hai người đôi mắt cũng đọng lại, bọn họ theo thứ tự là làm từ đầu đã lựa chọn gia nhập Đông Hải Long Cung, Đế Lăng, cùng với sau mới gia nhập Long Cung, Đoàn Vô Nhai.

- Lâm Phong! Trong miệng Đế Lăng phun ra một đạo thanh âm rét lạnh, ở vũ đài đại hội Tuyết Vực bị Lâm Phong đánh bại, lại thấy tận mắt chứng kiến Lâm Phong đánh bại Đoàn Vô Đạo đoạt được vị trí thứ nhất, Đế Lăng hắn làm sao có thể quên người thanh niên trước mặt, mặc dù khí chất trên người hắn so với ngày xưa khác biệt rất nhiều.

Nhưng thật ra Đoàn Vô Nhai lại có vẻ thản nhiên, cặp con ngươi yêu dị kia tuy rằng cũng sửng sốt, nhưng lập tức lại lộ ra một nụ cười tươi, nhưng nụ cười này rơi vào trong mắt Lâm Phong, không thể nghi ngờ là nụ cười mà hắn ghê tởm nhất thế gian.

Nhị Hoàng tử Tuyết Nguyệt quốc Đoàn Vô Nhai, tất cả mọi người cho là hắn ôn hòa, bình dị gần gũi, nhưng bộ mặt thật của hắn, so với Đoàn Vô Đạo còn dữ tợn hơn vô số lần, mấy chục vạn tướng sĩ vì hắn mà ch.ết ở biên cương, ba vị tướng quân vì âm mưu của hắn mà ch.ết, hắn còn muốn Lâm Phong đấu với Đoàn Vô Đạo, khiến Thần cung và hoàng tộc Ngọc Thiên đối đầu nhau, mà hắn và Đông Hải Long Cung lợi dụng trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Nếu nói ai là người Lâm Phong muốn giết nhất, người đó chính thị là Đoàn Vô Nhai không thể nghi ngờ, hết thảy âm mưu đều là bắt đầu từ trong tay của Đoàn Vô Nhai.

Trong đôi mắt Lâm Phong sát khí trầ n trụi lộ ra, không e dè, Đoàn Vô Nhai mỉm cười, ánh mắt đối diện với Lâm Phong, hắn đương nhiên biết Lâm Phong hận không thể chém hắn thành trăm ngàn mảnh, đối với Lâm Phong, Đoàn Vô Nhai cũng rất kiêng kị, hắn đã tính toán không bỏ sót điều gì rồi, bày ra kết cục nghịch thiên, lại vẫn không đủ để lấy mạng Lâm Phong, ở thời khắc cuối cùng, Lâm Phong tế ra Ma kiếm, đánh lui bọn hắn, thậm chí bọn hắn thiếu chút nữa đã ch.ết trên tay Lâm Phong.

Tuy nhiên Lâm Phong hiện giờ nếu không ch.ết, từ trong ma đạo thoát ra, như vậy cũng không thể nào vận dụng Ma kiếm rồi, không biết Lâm Phong lấy đâu ra vận may, hoặc đạt được kỳ ngộ gì, không ngờ có thể khôi phục từ trạng thái nhập ma, còn gia nhập một cỗ thế lực ngoài Thần cung.

Nghĩ vậy, đôi mắt của Đoàn Vô Nhai hướng tới Thần cung thăm dò, người của Thần cung đã sớm tới, bởi vì ngoại trừ nội bộ thiên tài của Thần cung bọn họ ra, bọn họ còn hẹn không ít thanh niên có thiên phú ở đại hội Tuyết Vực cùng tiến đến, tất nhiên muốn sớm chờ ở chỗ này, bằng không bị người khác lôi kéo đi thì thật không hay.

- Quán quân đại hội Tuyết Vực không phải là ở chỗ Thần cung các ngươi đấy sao? Đoàn Vô Nhai thản nhiên nói một tiếng, khiến đám người Thần cung đồng tử mạnh mẽ ngưng tụ, lập tức toàn bộ hướng về phía đám người Thiên Trì nhìn lại, đôi mắt rất nhiều người, đều rơi vào Lâm Phong.

Đoàn Vô Nhai vừa mở miệng, đã xúi giục quan hệ giữa Thần cung và Lâm Phong!