Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 57: + 58




Chương 57

Edit : YuTuyTien

Học viên có mặt trong danh sách một trăm người đứng đầu trong thi đấu học viện sẽ có một tháng nghỉ ngơi và chỉnh đốn thời gian, sau đó sẽ đi theo giáo viên đến tiền tuyến rèn luyện.

Ngày thứ tám, Lăng Sơ Nam một chân đá cự long lăn xuống giường, lại nằm nửa ngày nữa, mới bắt đầu ngồi dậy.

"Con rồng ngu này một chút khiêu khích cũng chịu không được."

098:"Ký chủ, không phải ngài...rất thích sao?"

"Eo không chịu được, cũng may thể chất của ta đã được cải thiện, nếu không đã sớm bị chơi hỏng rồi."

Lăng Sơ Nam thở dài một tiếng.

'Tui rõ ràng thấy ngài tỏ vẻ rất thoải mái.' 098 vốn định nói như vậy, có điều tưởng tượng đến việc lỡ như nó chọc cho ký chủ mất hứng, chẳng phải sẽ mất nhiều hơn được hay sao? Cho nên nó tốt nhất không nên nói gì.

"Bảo bối, ta mặc quần áo cho ngươi nha."

Nam nhân được thỏa mãn vẻ mặt ân cần, lần thứ hai bò lên giường, thấy Lăng Sơ Nam nhìn qua, lập tức đảm bảo.

"Nhất định sẽ không động tay động chân."

Cuối cùng, dưới sự hầu hạ của cự long, Lăng Sơ Nam đã mặc quần áo xong, nửa tiếng sau hai người cùng nhau ra ngoài.

"Ký chủ, ngài muốn đến cản Cranna và nam chính xảy ra quan hệ sao?"

098 hỏi.

Hôm nay là sinh nhật Cranna, trong cốt truyện, vào ngày hôm nay nam chính thừa dịp Cranna uống say, xảy ra quan hệ với cô. Cũng chính là vì vậy nên Cranna vẫn ở bên hắn ta mặc dù phát hiện sau lưng hắn còn có những người phụ nữ khác. Cho nên cũng không trách 098 lại hỏi như vậy.

"Không."

Lăng Sơ Nam phủ định suy nghĩ của 098.

"Ta chỉ muốn đến xem trò vui của tên bị ta đánh bại mà thôi."

"......"

Lúc này trời đã sập tối, nhưng bên trong hoàng cung lại ánh đèn sáng rực, người đến tham dự lễ thành niên của tiêu công chúa Cranna đều là các quý tộc, họ mang theo vô số quà cáp vui vẻ dâng tặng, sau đó tự tìm cho mình một vị trí tốt, chờ chính chủ đến.

Rhodes sửa sang lại quần áo trên người mình một lần nữa, cầm món quà đã chuẩn bị, chậm rãi tiến vào bên trong.

Trải qua nửa tháng nghỉ ngơi và chỉnh đốn, vết thương trên người của Rhodes gần như sắp khôi phục, có điều tinh thần của hắn dường như đã chịu đả kích rất lớn, cho dù đã sửa soạn vô cùng kĩ càng, nhưng khí phách hăng hái lúc trước không còn tồn tại nữa, cũng may là vẻ mặt cuồng loạn lúc trước cũng theo đó biến mất.

Lúc Lăng Sơ Nam và cự long đến thì Rhodes đang đứng trong góc, bên cạnh có vài người vây quanh, nhìn qua xem như khá vui vẻ.

"Bảo bối đang nhìn gì vậy?"

Giọng nói của cự long có chút chua chua.

Lúc này Rhodes vừa hay nhìn qua, thấy được Lăng Sơ Nam ở đó biểu tình trở nên có chút vặn vẹo, sau đó theo bản năng dời tầm mắt đi.

Tầm mắt của Lăng Sơ Nam dời lên gương mặt dường như quá mức anh tuấn của cự long.

"Nhìn nam nhân khác."

Cự long :"Ta phải đi làm thịt hắn!"

098:"Phụt!"

Rhodes đột nhiên cảm thấy một trận hàn ý từ đầu đến chân, sát khí đến đột ngột khiến sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch. Rhodes theo bản năng quay đầu lại, nhưng không hề phát hiện được gì.

"Làm sao vậy?"

Quý tộc đứng bên cạnh Rhodes vốn có ý muốn lôi kéo ma kiếm sĩ duy nhất trên đế quốc một phen, lo lắng hỏi.

Rhodes không phát hiện ra được gì quay đầu lại, miễn cưỡng cười cười với tên quý tộc kia.

"Không có gì đâu, cảm ơn tước sĩ Will đã quan tâm."

"Cảm giác của tên nam chính này cũng khá nhạy bén."

Lăng Sơ Nam một bên nói với 098, một bên nắm tay cự long đi vào bên trong đám người.

Cự long lần đầu tiên quang minh chính đại nắm tay bảo bối nhà mình trước mặt mọi người có chút ngây ngốc, làm gì còn nhớ đến việc tìm nam chính tính sổ.

Thấy hai người Lăng Sơ Nam đang đến đây, Đại hoàng tử vội vàng đến đón.

"Tam đệ, đệ phu, cuối cùng hai người cũng đến."

Lăng Sơ Nam :"Đệ phu?"

Đại hoàng tử nhìn về phía cự long, cự long cười đến vô cùng vô tội.

Bọn họ còn đang định nói tiếp thì thị vệ của quốc vương và vương hậu tiến vào, nghiêm trang đứng ở hai bên lễ đường, sau đó bắt đầu thông báo với mọi người.

"Quốc vương giá lâm! Vương hậu giá lâm! Tiểu công chúa giá lâm!"

Mọi người trong yến tiệc sôi nổi khoanh tay cúi người hành lễ.

Cranna lặng lẽ đem tầm mắt nhìn xung quanh, phát hiện Đại hoàng tử và Lăng Sơ Nam đang đứng chung một chỗ, ánh mắt để lộ ra tia vui vẻ.

Rhodes theo tầm mắt của Cranna nhìn qua, thấy được Lăng Sơ Nam, biểu tình có chút khó coi.

Sau khi nói lời dạo đầu, yến tiệc chính thức bắt đầu. Kể từ khi yên tiệc bắt đầu, quốc vương vẫn luôn mỉm cười quan sát mọi người, có điều lại thả một quả bom lớn ở cuối yến tiệc.

"Cranna đã thành niên, dựa theo lệ thường của đế quốc, cũng là lúc phải chọn cho con bé một vị hôn phu."

Còn chưa nói dứt lời mọi người đã hiểu được ý nghĩa bên trong. Thanh niên độc thân có độ tuổi  phù hợp nhìn gương mặt kiều mỹ thanh tú và dáng người xinh đẹp của tiểu công chúa, vẻ mặt trở nên vô cùng hưng phấn.

Quốc vương lại nói thêm mấy câu, sau đó tuyên bố vũ hội bắt đầu, kế tiếp rời đi cùng vương hậu, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cũng đi theo.

Là một người từng bị người thân hoài nghi, bị cô lập, Tam hoàng tử Lăng Sơ Nam cũng lười chạy đến góp náo nhiệt. Sau khi âm nhạc vang lên, bữa tiệc vốn dĩ yên tĩnh và nghiêm túc thoáng chốc sôi trào.

Những người trẻ tuổi sôi nổi nắm tay nhau khiêu vũ, Lăng Sơ Nam bỏ qua ánh mắt khát vọng của người nào đó, trên tay bưng một ly vang đỏ, ánh mắt dừng lại trên người nam chính góc bên kia.

"098, giúp ta tìm xem Cranna đang ở chỗ nào."

098 trả lời :"Ký chủ, tiểu công chúa đến hoa viên rồi."

Lăng Sơ Nam buông ly rượu xuống, lại nhìn về nơi nam chính đứng khi nãy, phát hiện hắn đã rời đi từ khi nào.

---

Trong hoa viên, hai người đứng trên con đường trồng đầy hoa hồng đỏ nở rộ, phía sau lưng là đài phun nước lộng lẩy.

Ngữ khí của Cranna đầy lạnh nhạt.

"Ngươi đến đây làm gì?"

"Cranna, chẳng lẽ nàng không nhớ đã từng đáp ứng điều gì với ta hay sao? Không phải nàng rất ghét hôn nhân của mình bị sắp đặt à?"

Vẻ mặt Rhodes tràn đầy thâm tình.

"Vậy tại sao trong mấy tháng ngươi giam lỏng ta lại không nhớ những thứ mà ngươi đã từng hứa? Lúc ngươi nằm bên cạnh nữ nhân khác ngươi có bao giờ nhớ bản thân đã từng hứa hẹn gì với ta hay không? Bây giờ ngươi mới nhớ ra à?"

Cranna cười lạnh một tiếng.

"Nếu không phải Đại ca phát hiện ra chuyện không ổn, chỉ sợ cho đến hiện tại ngươi cũng không có ý định thả ta ra đúng không? Thật không ngờ rằng ngươi lại là loại người như vậy. Ta không vạch trần ngươi trước mặt phụ vương đã là niệm tình cũ rồi. Không ngờ ngươi vẫn còn dũng khí xuất hiện trước mặt ta lần nữa."

"Cranna!"

Thấy Cranna thực sự muốn bỏ đi, Rhodes luống cuống.

"Ta cũng không biết tại sao mọi chuyện lại trở thành như bây giờ. Trước kia nàng yêu ta đến chừng nào không lẽ nàng quên rồi sao? Ta cũng yêu nàng, nàng không cần gả cho người khác, ta sẽ cưới nàng, chỉ cưới một mình nàng, có được không?"

"Vậy Marleen và Marlu thì sao?"

Cranna xoay người nhìn về phía Rhodes.

"Bọn họ tự nguyện đi theo ta, ta cũng đâu yêu bọn họ, ta chỉ yêu một mình nàng. Nếu nàng đồng ý ở bên cạnh ta, những người khác ta không cần."

Thấy Cranna đã buông lỏng, Rhodes vội vàng đảm bảo.

"Rác rưởi!"

Vốn dĩ ánh mắt Cranna nhìn Rhodes đã có chút độ ấm, hiện tại lập tức trở nên khinh thường.

"Ngươi nói xem nếu bọn họ nghe được lời này của ngươi sẽ là biểu tình gì?"

Cranna nhìn về phía hòn non bộ ở cách đây không xa, nói.

"Ra đây nhìn xem nam nhân của các người là loại rác rưởi gì này."

"Nàng nói gì vậy?"

Rhodes theo bản năng nhìn về phía hòn non bộ, đột nhiên có dự cảm không lành.

---

Lúc Lăng Sơ Nam dẫn theo cự long đến hoa viên liền nhìn thấy hai chị em luôn đi theo Rhodes nước mắt lưng tròng bước ra khỏi hòn non bộ.

"Bảo bối, làm sao vậy?"

Cự long bước lên vài bước, ôm lấy eo Lăng Sơ Nam.

"Không có gì đâu, em chỉ thấy hai chị em này rất thú vị."

Lăng Sơ Nam cười cười với cự long, sau đó nói với 098.

"Xem ra ở đây không cần đến chúng ta.

098 không rõ chuyện gì :"A?"

Vào lúc này, mấy người đang ở bên kia đã nói chuyện xong, hai chị em nọ khóc lóc rời khỏi hoa viên, Rhodes vội vã đuổi theo, chỉ còn lại một mình Cranna lẻ loi đứng tại chỗ, tươi cười trên gương mặt cô dần dần ảm đạm xuống, nhìn qua có vẻ cô đơn.

"Giá trị nghịch tập +10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 80%, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Đi thôi."

Lăng Sơ Nam nói với cự long.

"Không đi an ủi em gái của ngươi à?"

Nam nhân hỏi.

"Tại sao ngài lại cho rằng em sẽ tốt bụng như vậy?"

"Ta thấy ngươi có vẻ rất thích tiểu công chúa đó."

Cho dù hiện tại không thích, thì trước kia nhất định rất thích, nếu không sân nhà cũng sẽ không để cô tự ý ra vào như vậy.

Lăng Sơ Nam không phủ nhận, dù sao thì trước đây Tam hoàng tử thật sự rất yêu thương người em gái bảo bối này.

"Sẽ có người đến an ủi thôi."

Quay lại bữa tiệc, hai người vừa hay gặp phải tướng quân Currus cao lớn nghiêm túc, hắn đang nhìn nhìn xung quanh tìm gì đó, Lăng Sơ Nam bước đến vỗ vỗ bả vai của hắn.

"Cranna ở hoa viên phía sau."

"Cảm ơn Tam hoàng tử."

Tướng quân trẻ tuổi tươi cười cảm kích với Lăng Sơ Nam, sau đó nhanh chóng đi về phía hoa viên.

"Tam hoàng tử, quốc vương gọi ngài đến thư phòng."

Lúc này một thị vệ vội vàng đến bên cạnh Lăng Sơ Nam, sau đó dời tầm mắt lên người cự long.

"Vị tiên sinh Monasius này, mong ngài cùng đi."

"Ừm, dẫn đường đi."

Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Ký chủ, sẽ không có chuyện gì chứ?"

098 có chút lo lắng.

"Quốc vương vé vẻ không thích ngài cho lắm."

"Không sao cả, có lẽ là do lần trước không tìm được chứng cứ phản bội của ta, cho nên áy náy thôi."

".....Những người ở đây không ai đáng tin cả. Thật ra tui cảm thấy có lẽ do ông ta phát hiện ngài đi cùng với cự long đến yến hội, cho nên hoài nghi quan hệ của ngài với y, sau đó gọi ngài đến."

098 nói.

"098, ngươi thông minh lên rồi."

Lăng Sơ Nam nói.

"Hơn nữa, nhất định bên trong còn có Nhị ca của ta dẫn dắt."

"........."

---

"Bệ hạ, Tam hoàng tử và Monasius tiên sinh đã đến."

Thị vệ gõ hai cái lên cửa, nói.

"Vào đi."

Cửa được mở ra, Lăng Sơ Nam và cự long cùng nhau đi vào, đập vào mắt là vẻ mặt lo lắng của Đại hoàng tử và ánh mắt chứa đầy đắc ý của Nhị hoàng tử. Quốc vương cúi đầu nhìn tư liệu trong tay, Lăng Sơ Nam đáp lễ một tiếng sau đó đứng một lúc, ông ta mới chậm rãi ngẩng đầu lên, tầm mắt dừng lại đôi tay đang giao nhau của hai người, kế đó trực tiếp nhìn về phía Lăng Sơ Nam.

"Con không có ý định tham dự vào việc cạnh tranh ngôi vị sao?"

"Người có từng muốn con tham dự vào sao?"

Giọng nói của Lăng Sơ Nam rất bình tĩnh, nhưng ngữ khí lại vô cùng chắc chắn, không hề lộ ra nửa điểm khách khí.

Biểu tình của quốc vương đột nhiên trở nên tức giận.

"Lời này của ngươi là có ý gì? Ta đã bao giờ bắt ngươi từ bỏ chưa?"

"Nói như vậy là người muốn con trở thành quốc vương kế nhiệm hay sao?"

Lăng Sơ Nam không nhanh không chậm hỏi lại.

Đại hoàng tử che miệng, dường như sợ bản thân sẽ cười ra tiếng, sắc mặt Nhị hoàng tử vô cùng khó coi. Hắn chưa từng nghĩ rằng Tam đệ từ trước đến nay luôn luôn ít nói lại có thể giảo biện đến như vậy.

"Ngươi!"

Sắc mặt của quốc vương đỏ bừng.

"Mơ tưởng!"

Lần nói chuyện này tan rã trong không vui, Lăng Sơ Nam vẫn cứ bình bình an an rời khỏi hoàng cung, cự long bị cậu giữ không cho lên tiếng cuối cùng cũng có thể mở miệng.

"Bảo bối, tại sao lúc nãy ngươi lại không để ta lên tiếng?"

Lăng Sơ Nam nhìn biểu tình tức giận đùng đùng của cự long, nói.

"Em sợ ngài sẽ dọa đến họ."

"Ta chỉ ăn ngay nói thật thôi."

Cự long ôm lấy Lăng Sơ Nam.

"Bảo bối, nếu ngươi muốn làm quốc vương, ta sẽ khiến hắn thoái vị."

"Không muốn làm."

Lăng Sơ Nam nói.

"Rất phiền phức."

"Nếu ngươi ghét phiền phức có thể làm Long Vương, vừa hay cái lão già của Long tộc cũng đến tuổi rồi, làm Long Vương rất đơn giản.

"......."

----

Editor:

Mọi người có nghĩ Cranna đáng tha thứ không nhỉ? Theo mình thì chả đáng chút nào. Nếu LSN không xuyên đến, nếu cự long không phải chủ thần, thì Tam hoàng tử đã chết. Áy náy cái m* gì? Mình thấy có xin lỗi hết đời cũng không đáng tha thứ, xứng đáng bị tròng lồng heo!

---

Chương 58

Edit : YuTuyTien

Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn cự long hứng thú bừng bừng đề nghị.

"Em quản một mình ngài đã đủ mệt rồi."

Nụ cười trên mặt cự long càng thêm xán lạn, liên tục gật đầu.

"Bảo bối nói rất đúng, chúng ta mặc kệ bọn họ, sau này ta sẽ ngoan ngoãn, không khiến ngươi mệt nữa."

098 :"....." Nó dường như thấy được chiếc đuôi đang vẫy vẫy của người nào đó, muốn hổ thẹn dùm luôn.

Đế quốc Rand là đế quốc đứng đầu trong nhân loại, mặc dù có thể nói không phải là quanh năm chiến tranh, nhưng biên cảnh vẫn luôn bị thú nhân ngấp nghé.

Nơi mà học viên của học viện đế quốc đến lần này là phía bắc, là nơi xảy ra chiến tranh khốc liệt nhất.

Bắc Nguyên hàng năm bị tuyết bao phủ, là nơi tụ tập của Tuyết Lang (Sói tuyết). Người sói là chủng tộc yêu thích chiến tranh, chỉ hận không thể đem chiến tranh trải rộng khắp đại lục. Trong cốt truyện, nam chính đã bộc phát sức mạnh cường đại của mình ở đây. Nhờ vào tri thức và lý luận chiếc tranh nho nhỏ học được ở thời hiện đại, lại may mắn nhận được sự ưu ái của con gái tộc trưởng Tuyết Lang. Trong ứng ngoại hợp, chỉ huy đế quốc Rand đánh bại hoàn toàn Tuyết Lang tộc, trở thành đại anh hùng của đế quốc Rand.

Có điều hiện tại lại không giống vậy, dưới sự an bài của Đại hoàng tử, người dẫn đầu học viên đế quốc đã trở thành tướng quân Currus.

Tài năng của tướng quân Currus không biết đã bỏ xa Rhodes mấy con phố. Sau khi mất đi những người ủng hộ bên cạnh, Rhodes ngoại trừ giá trị vũ lực ra thì đã hoàn toàn trở thành một người bình thường không có tiếng tăm gì, mà thứ duy nhất hắn có cũng đã bị Lăng Sơ Nam ép đến gắt gao.

Nhưng dưới sự cường đại của cốt truyện, Rhodes vẫn gặp được con gái của tộc trưởng Tuyết Lang.

"Ký chủ, ngài đang làm gì vậy?"

098 nhìn ký chủ nhà mình không màng hình tượng trốn ở phía sau một đống cỏ khô, có một loại cảm xúc chỉ muốn che mặt lại. Ký chủ của nó tại sao càng ngày càng trở nên ấu trĩ vậy a?

"Suỵt!"

Lăng Sơ Nam nói với 098, trên tay cậu đang cầm một viên đá ký ức.

"Không ngờ nam chính vẫn còn rất thu hút nữ giới đấy."

Cách đây không xa, Rhodes đã sắp hôn cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp của tộc Tuyết Lang, ánh mắt Lăng Sơ Nam trở nên sáng ngời.

"Sắp hôn rồi."

098:"......" Nó có nên nhắc nhở ký chủ là cự long đang ở phía sau nhìn ngài ấy không?

Có điều, băn khoăn của 098 rất nhanh đã biến mất. Lăng Sơ Nam đang định nghiêm túc lưu ký ức vào đá, đột nhiên lại bị người phía sau ôm lấy, vừa mới quay đầu lại đã bị ngăn chặn miệng.

"098, tại sao ngươi lại không nhắc nhở ta?"

Lăng Sơ Nam bị cự long hôn đến nỗi mơ màng, sau khi phục hồi tinh thần chuyện đầu tiên làm chính là chất vấn 098.

Giọng nói của 098 đầy vô tội.

"Ký chủ, lúc tui phát hiện ra thì y dã đứng sau lưng ngài, chưa kịp nhắc."

Có điều, Lăng Sơ Nam cũng không còn tâm tư đâu mà nghe 098 giải thích, cuống quýt giữ lại tay cự long. Trong thời gian ngắn như vậy mà con rồng ngu này đã lột sạch quần cậu.

Cho dù cấp bậc ma pháp của Lăng Sơ Nam có cao đi nữa, thì thể chất của cậu vẫn không so được với cự long.

"Ngô....Dừng tay, bên kia còn có người đó."

"Bảo bối, nơi này của ngươi hình như không nói như vậy nha."

Cự long nhẹ giọng nói vào tai Lăng Sơ Nam.

Động tác trên tay của cự long khiến Lăng Sơ Nam kêu lên một tiếng, cậu có chút thẹn quá hóa giận.

"Câm miệng!"

Lúc này, lớp tuyết trên đống cỏ khô trước mặt hai người đột nhiên trượt xuống.

"Ai ở bên đó?"

Giọng nói cảnh giác của nam chính vang lên, sau đó là tiếng bước chân sột soạt rất nhỏ. 

Lăng Sơ Nam trừng mắt nhìn cự long, đang định lên tiếng, cánh tay của y đã bắt đầu không thành thật sờ soạn. Lăng Sơ Nam hít sâu một hơi, vội vàng nhắm mắt lại, nuốt xuống lời nói đã đến bên miệng.

Lúc này, nam chính đã bước đến phía bên kia của sống cỏ khô, ánh mắt của hắn đầy sắc bén, nhìn xung quanh một vòng, sau đó tầm mắt liền dừng lại nơi đống tuyết vừa trượt xuống lúc nãy.

"Ở đó có ai sao?"

Giọng nói sợ hãi của cô gái nhỏ tộc Tuyết Lang vang lên phía sau lưng.

Rhodes nhìn chăm chăm đống tuyết ấy thêm một lần, quay đầu nói.

"Chỉ là âm thanh tuyết đổ thôi."

Hai người lại lặng lẽ nói với nhau thêm vài câu, sau đó lần lượt rời đi.

---

Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam được cự long ôm về lều trại, trên đường đụng phải tướng quân Currus.

"Tam hoàng tử làm sao vậy?"

"Mệt mỏi nên ngủ thôi."

Cự long khó có khi lộ ra gương mặt hiền lành với người khác ngoại trừ Lăng Sơ Nam.

Gương mặt của tướng quân Currus đỏ lên, ho khan một tiếng.

"Ta....Ta còn có việc phải đi trước. Hôm nay là ngày nghỉ để chuẩn bị, Tam hoàng tử có thể ngủ nhiều hơn một chút."

Lăng Sơ Nam ngủ một giấc đến tận chiều, cả người mơ mơ màng màng tỉnh dậy, sau đó mặc quần áo vào.

"098, đá ký ức của ta đâu?"

"Ở chỗ cự long."

098 trả lời.

"Tối hôm qua ngài làm rơi nó trên đất, y đã nhặt cho ngài. Ngài muốn gây rắc rối cho nam chính à?"

Chỉ bằng đá ký ức ghi lại cảnh nam chính lén lút gặp con gái tộc trưởng Tuyết Lang thôi thì vẫn chưa đủ. 098 nghĩ nghĩ, ký chủ thông minh như vậy, nhất định cũng biết, cho nên không cần nó nhắc nhở.

Quả nhiên Lăng Sơ Nam liền nói.

"Chỉ là dự định thôi, có lẽ trong tương lai sẽ có ngày dùng đến."

Sau đó trong trận chiến loạn, học viên học viện đế quốc được nhận nhiệm vụ của mình, mặc dù cũng không xem là đóng vai trò quan trọng gì, nhưng bản thân họ đến đây chỉ để rèn luyện, không gây thêm phiền toái đã rất tốt rồi.

"Ký chủ, nam chính lại đi ra tạo cảm giác tồn tại rồi."

098 báo cáo với Lăng Sơ Nam.

"Hửm?"

Lăng Sơ Nam đang chuẩn bị rời khỏi lều trại, đến tìm Đại hoàng tử nói chuyện một chút, đột nhiên lại nghe được 098 nói.

"Có chuyện gì vậy?"

098 còn chưa kịp nói đã nghe được còi cảnh báo từ bên ngoài cổng thành, bước chân Lăng Sơ Nam không khỏi nhanh hơn.

"Ký chủ, nam chính lấy được tin tức mật từ con gái tộc trưởng Tuyết Lang, đêm nay Tuyết Lang tộc sẽ đánh lén, cho nên hắn định chỉ huy mọi người đánh lui địch. Có điều tướng quân thủ thành không tin lời hắn, cho nên hắn liền triệu tập học viên đế quốc."

Giọng nói của 098 rất vội vàng.

"Trong cốt truyện, nam chính nhờ trận chiến này đạt được lòng tin của mọi người, uy danh vang dội, có thể nói đây là một trận chiến mang tính quyết định."

Lăng Sơ Nam như có như không gật đầu.

"Ký chủ, ngài đừng xem nhẹ chuyện này. Trận chiến này trong cốt truyện là nguyên nhân dẫn đến việc Đại hoàng tử bị thất tín."

Thanh âm của 098 rất nghiêm túc.

"Ừm."

Lăng Sơ Nam làm biểu tình của mình đứng đắn hơn một chút.

"Ta biết rồi."

"......"

Mặc dù nhìn qua có vẻ đứng đắn hơn, nhưng biểu tình vẫn là vẻ không thèm để ý. 098 thở dài trong lòng, nó không hiểu ký chủ nhà mình rốt cuộc đang nghĩ gì nữa.

Hành động đêm hôm đó Lăng Sơ Nam không tham gia vào. Có điều việc khiến người khác xấu hổ chính là lần này nam chính không đạt được giải quán quân của thi đấu học viện, cho nên uy vọng không có bao nhiêu, dẫn đến việc học viên nguyện ý tham gia hoàn toàn không nhiều.

Cho nên cuối cùng, Rhodes dẫn theo ba mươi bốn mươi học viên, bị đánh đến nỗi bầm dập mặt mày, còn đụng trúng mai phục của địch, suýt chút nữa đã toàn diệt ở đó, ngay cả Rhodes cũng phải nhờ tướng quân Currus và Đại hoàng tử dẫn cứu viện đến mới thoát hiểm.

---

Ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam tỉnh dậy trong ngực cự long thì mọi chuyện đã trở nên yên ắng.

098 vội vàng báo cáo.

"Ký chủ, giá trị nghịch tập đã tăng lên 85%. Tối hôm qua Rhodes thua thảm, còn bị thương rất nghiêm trọng. Hiện tại hắn đang ở lều y tế, y sư nói hắn cần phải dưỡng thương nửa tháng."

Giọng nói của 098 tràn đầy vui sướng.

"Ký chủ, tại sao ngài lại không hề kinh ngạc vậy?"

"Ta rất kinh ngạc mà."

Ngữ khí của Lăng Sơ Nam vô cùng bình thường.

098 cũng không biết phải dùng biểu tình gì để đối mặt với Lăng Sơ Nam, nó cảm thấy ký chủ nhà mình càng ngày càng khó hầu hạ. Nó sửa sang cảm xúc lại một chút, sau đó mới tiếp tục báo cáo.

"Ký chủ, tin tức mà cô gái kia nói cho nam chính là tin tức giả. Cô ta nói với nam chính chỉ có khoảng 50 người tập kích, nhưng trên thực tế lại hơn trăm người." Nếu không nam chính cũng không thua thảm như vậy.

"Kỳ lạ, trong cốt truyện, không phải cô gái tộc Tuyết Lang vô cùng mê luyến nam chính bởi vì được hắn anh hùng cứu mỹ nhân hay sao?" Tại sao lại lừa gạt hắn?

"Con người là một loài động vật rất phức tạp, đương nhiên thú nhân cũng vậy."

Lăng Sơ Nam đột nhiên nói một câu không thể hiểu được.

"Ký chủ, ngài đang nói gì vậy?"

"Không có gì."

Lăng Sơ Nam ngáp một cái.

"Bảo bối tỉnh rồi à."

Cự long cọ cọ mặt lên người Lăng Sơ Nam.

"Eo có đau không? Cơ thể có mệt không? Có cảm thấy không thoải mái ở đâu không?"

Lăng Sơ Nam dùng một chân đá y xuống giường.

"Lấy quần áo cho em."

Sau lần thất bại này, danh dự của Rhodes liền tuột dốc không phanh, một chút uy tín còn lại của hắn với học viên cũng hoàn toàn biến mất, không còn ai nguyện ý tin tưởng hắn nữa. Ít nhất trong thời gian sắp tới, hắn sẽ không thể xoay chuyển cục diện.

Thân là Tam hoàng tử, vì tỏ vẻ yêu thương bạn học, ngày hôm sau Lăng Sơ Nam liền cố ý đến thăm Rhodes và những học viên bị thương trong trận chiến, đạt được không ít lời khen ngợi từ bọn họ ngoại trừ Rhodes.

Trước khi rời đi, còn nhận được vẻ mặt khinh thường và một câu 'giả tạo' của nam chính.

Nếu không phải Lăng Sơ Nam ngăn cản, chỉ với thái độ này của Rhodes, cự long đã có thể một tay nghiền nát tên hề không biết trời cao đất dày này rồi.

Mà những học viên vốn dĩ đang có hảo cảm với Lăng Sơ Nam cũng sôi nổi phóng tầm mắt bất mãn đến chỗ đầu sỏ gây thương tích cho mình, Rhodes xấu hổ ngậm miệng, sau đó nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

---

Nửa tháng sau, thương tích trên người Rhodes đã hoàn toàn lành lại, mà bây giờ chỉ cách thời gian kết thúc rèn luyện của học viên đế quốc hai ngày.

Vào đêm Rhodes phục hồi thương tích, Lăng Sơ Nam kêu cự long ra ngoài.

Đến gần nửa đêm, cự long xốc màn lều trại đi vào, trước tiên xua tan hơi lạnh trên người, sau đó mới duỗi tay ôm Lăng Sơ Nam vào trong ngực.

"Bảo bối, ngươi đoán xem vừa nãy ta nhìn thấy gì?"

"Gian d*m?"

Lăng Sơ Nam nâng nâng mí mắt.

"Khụ khụ."

Cự long bị lời nói của bảo bối nhà mình làm cho sặc, mãi một lúc lâu mới nói tiếp.

"Không phải kịch liệt như vậy, cùng lắm chỉ là lén lút gặp nhau."

Nói xong, cự long đưa đá ký ức trong tay cho Lăng Sơ Nam xem.

"Bảo bối, ngươi xem, ta nghe lời như vậy, có phải nên thưởng hay không?"

Lăng Sơ Nam không thèm để ý ánh mắt trông mong của cự long, chậm rãi xem qua nội dung trong đá ký ức, sau đó cất vào.

"Bảo bối?"

Thấy Lăng Sơ Nam đã xem xong, cự long vội vã dán đến.

Tầm mắt của Lăng Sơ Nam dừng trên hầu kết của cự long, sau đó cười cười, đưa tay ôm lấy cổ y, ngồi lên đùi y, thuần thục lột quần áo trên người cự long xuống, một ngụm cắn lên bả vai y.

"....."

Đang lúc Lăng Sơ Nam dùng bữa, còn cự long chuẩn bị thực hành bước tiếp theo, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

"Tam hoàng tử, không xong rồi! Có người tố cáo ngài thông đồng với quân địch phản quốc!"