Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 558: Ý chí bất khuất




Chi!

Sắc mặt hắn liền đại biến, vội vàng thu tay lại, nhưng yêu hỏa hư ảnh kia tựa hồ không muốn buông tha, dùng tốc độ cực nhanh đuổi theo, đốt cho các loại lực lượng trên tay hắn hầu như không còn, lúc này mới dần dần biến mất đi.

- Đây là hỏa diễm gì?!

Hải Bắc Phi rốt cục cảm thấy sợ hãi, trong mặt lộ vẻ hoảng sợ đến tột đỉnh. Chỉ là một đạo hỏa diễm như hư như thật ngay cả chân thân còn chưa hiển hóa ra đã có thể đốt trụi lĩnh vực của Vũ Tôn, giữa Thiên Địa này sao lại có thứ như thế chứ?

Hỏa Vân nơi mi tâm Lý Vân Tiêu lóe lên chợt tắt, hiển nhiên đã tiêu hao không ít hồn lực, sắc mặt trở nên hơi tái nhợt, lãnh ngạo nói:

- Chỉ là yêu hỏa thôi!

Hải Bắc Phi trong nội tâm như đè ép một tảng đá lớn, sắc mặt trở nên âm trầm bất định.

Đối phương không chỉ chỉ mười lăm tuổi đã là Thuật Luyện Sư ngũ giai, hơn nữa còn là Vũ Vương tam tinh, thân mang Thần Thể, càng có được loại hỏa diễm mới nghe lần đầu này. Tiểu tử này rất có thể có bối cảnh cực lớn.

Khó trách hắn một mực ngạo khí như vậy, mình là Vũ Tôn mà cũng không để vào mắt, chắc hẳn trong thế lực của hắn Vũ Tôn cũng không phải là hiếm thấy gì.

Hơn nữa hiện giờ dong binh đoàn Thái Điểu thật sự đang vào lúc mẫn cảm, các loại tình huống tùy thời đều có thể xảy ra, hắn căn bản không dám mạo hiểm gây chuyện lung tung.

Hải Bắc Phi trong lúc nhất thời lại cứng lại, khó có thể lựa chọn.

Lý Vân Tiêu lãnh đạm nói:

- Hải đoàn trưởng, đã cho ta kiến thức xong chưa vậy?

Hải Bắc Phi hừ lạnh một tiếng, trong nội tâm có chút tức giận, nhưng cũng không mạo muội ra tay nữa mà hỏi:

- Không biết Vân Tiêu đại sư đến Khinh Ca Lâm Địa là có chuyện gì thế?

Lý Vân Tiêu nhướng mày, nghĩ đến mục đích của mình chuyến này, chuyện Thái Cổ chi địa rất có thể còn cần nhờ đến dong binh đoàn Thái Điểu, huống hồ đoàn đội này là do đồ đệ mình tổ kiến, cũng không nên náo quá cương với bọn họ, lúc này mới hậm hực nói:

- Ta muốn đi Thái Cổ chi địa.

- Thái Cổ chi địa?!

Hải Bắc Phi vẻ mặt ngạc nhiên, lập tức trầm mặc.

Lý Vân Tiêu hồ nghi nói:

- Có vấn đề gì sao?

Hải Bắc Phi lộ ra vẻ khó hiểu nói:

- Thái Cổ chi địa là một mảnh hoang mạc, chim cũng không thèm ở, điều kiện sinh tồn vô cùng ác liệt. Hơn nữa có Thái Cổ cương phong cực kỳ nguy hiểm, coi như là cường giả Vũ Đế cửu thiên cũng hết sức kiêng kỵ. Không biết Vân Tiêu đại sư đi vào có chuyện gì? Chẳng lẽ là vì lịch lãm rèn luyện?

Lý Vân Tiêu nghe xong, lập tức trong lòng mừng rở. Mục đích hắn đến Khinh Ca Lâm Địa chính là vì thu Thái Cổ cương phong, mở ra Phong chi vực giới trong Giới Thần Bi. Ban đầu còn không quá xác định Thái Cổ chi địa có loại cương phong này hay không, hiện giờ xem ra là sự thật. Tiếp theo cũng phải gặp đồ đệ mình một lần mới được.

- Đúng vậy, ta chính là vì lịch lãm rèn luyện.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói, lộ ra bộ dáng vui mừng.

Hải Bắc Phi cau mày nói:

- Quả thật có không ít cường giả thích đi chỗ kia lịch lãm rèn luyện, nhưng dùng tu vị của Vân Tiêu đại sư, thật sự...

Ý của hắn rất rõ ràng, đó là ngươi còn chưa có tư cách.

Lý Vân Tiêu cười nói

- Cái này cũng không cần Hải đoàn trưởng quan tâm. Đúng rồi, ta muốn hỏi Hác Liên đoàn trưởng có ở đây không?

Hải Bắc Phi chẳng biết tại sao, đột nhiên sắc mặt đại biến, trên người tràn ra một cổ tàn khốc, ánh mắt lúc trước vẫn còn bình tĩnh như nước thoáng cái trở nên sắc bén..., nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu nói:

- Ngươi hỏi tình huống Hác Liên đoàn trưởng là có ý gì?

Lý Vân Tiêu bị hắn chằm chằm trong nội tâm nhảy dựng, có chút không được tự nhiên, nói:

- Sao hả? Có vấn đề sao?

Hải Bắc Phi sắc mặt lạnh lại, khẽ nói:

- Ngoại giới không phải nhao nhao đồn đãi Hác Liên đoàn trưởng bế quan trùng kích Vũ Đế thất bại, đã thân vẫn sao? Trong khoảng thời gian này rất nhiều người đều muốn nghe ngóng tin tức, hừ, tất cả đều là một đám đạo chích! Ta có thể nói khẳng định với ngươi, Hác Liên đoàn trưởng hiện giờ rất tốt, hơn nữa tiến triển trùng kích Vũ Đế cũng phi thường thuận lợi, không lâu nữa là có thể xuất quan. Về phần hắn bế quan ở nơi nào thì ngươi cũng không cần hỏi.

Lý Vân Tiêu cảm thấy rùng mình, một loại cảm giác xấu tự nhiên sinh ra.

Trùng kích Vũ Đế chính là một cửa khẩu lớn nhất trong võ đạo bên, cần đủ ba thứ thiên thời địa lợi nhân hoà mới có cơ hội trùng kích thành công. Hải Bắc Phi tuyệt đối không thể biết trùng kích có thuận lợi hay không được, tất cả chỉ là lý do. Nhưng qua đó cũng đã nói rõ trong lòng hắn cũng cực kỳ mơ hồ, bởi thế nên mới mẫn cảm, kiêng kị người khác hỏi đến chuyện này như vậy.

Chẳng lẽ tiểu tử Thiểu Hoàng kia thật sự đã xảy ra chuyện sao?

Trong lòng hắn có chút lo lắng, nhưng tiếp tục hỏi tiếp cũng không có kết quả gì. Không nói đến Hải Bắc Phi có lẽ không biết gì, cho dù có biết cũng sẽ không nói, còn có thể cho mình là gian tế gì đó nữa cũng nên.

- Kính xin Hải đoàn trưởng cho biết Thái Cổ chi địa đi như thế nào?

- Ha ha

Hải Bắc Phi cười rộ lên nói:

- Tuy rằng mọi người đều biết cửa vào Thái Cổ chi địa ở Khinh Ca Lâm Địa, nhưng chính thức biết rõ đi như thế nào, toàn bộ Khinh Ca Lâm Địa cũng không hơn mười người. Mà ta chính là một trong số đó. Huống hồ cho dù có biết, không có sự trợ giúp của dong binh đoàn Thái Điểu, Vân Tiêu đại sư cũng không thể vào được Cho nên..., đại sư có thể cân nhắc đến điều kiện ta nói lúc trước.

Lý Vân Tiêu nhịn không được mở miệng mắng:

- Ta đi Thái Cổ chi địa chính là vì lịch lãm rèn luyện, nếu Thần Thể chi lực bị rút ra, võ đạo phế đi, vậy ta còn đi làm gì.

Hắn suy nghĩ một chút, lại nói:

- Tình huống Hải Lâm lão đệ không phải là không có cách giải quyết, ngoại trừ rút ra Thần Thể chi lực ra, ít nhất ta biết có ba cách giải quyết được.

Đồng tử Hải Bắc Phi đột nhiên co rút lại, vội la lên:

- Ba loại nào?

Lý Vân Tiêu nói:

- Hai loại trong đó rất không có khả năng, đối với Hải đoàn trưởng mà nói đáng tin cậy nhất chính là dùng Vạn Cổ Trường Thanh Thụ chắt lọc ra Mộc hệ chi tinh, đủ để trấn áp huyết mạch Mãng Hoang Khôn Ngưu trong cơ thể Hải Lâm lão đệ. Lại dốc hết biện pháp tăng thực lực của hắn lên đến Vũ Tông, về sau huyết mạch chi lực của Mãng Hoang Khôn Ngưu không chỉ không còn là vướng víu, ngược lại còn là một cỗ sức mạnh vô cùng cường đại cho hắn sử dụng.

- Vạn Cổ Trường Thanh Thụ...

Trên mặt Hải Bắc Phi lộ ra vẻ đại hỉ, ngược lại biến thành cực kỳ cổ quái, nói:

- Vân Tiêu đại sư có biết Vạn Cổ Trường Thanh Thụ này ở chỗ nào không?

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Không phải ở trên Yêu Nguyên sao? Hải đoàn trưởng nên rõ hơn ta chứ?

Hải Bắc Phi vẻ mặt cười khổ nói:

- Đích thật là trên Yêu Nguyên, nhưng Vạn Cổ Trường Thanh Thụ kia chính là lúc Thiên Địa sơ khai đã tồn tại, nghe nói đã sinh ra linh tính, có thể tùy ý di động. Trước kia từng có mấy người thấy qua, nhưng đều là ở các nơi khác nhau, hơn nữa cách nhau cực xa. Muốn tìm thập phần khó khăn.