Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 194: Hoàn thành nhiệm vụ sử thi (II)!




Trên vùng đất nóng rực.

Khối băng dần dần tan chảy, nhiệt độ trong phút chốc lại tăng lên.

Lục Thiên Thiên phun ra một ngụm máu, trên mặt nàng thể hiện rõ sự suy yếu, cả người vất vả tựa vào vách đá.

Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần bị thương nặng, Chu Hồng tiêu hao hết linh lực, Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi mất đi hàng rào phòng ngự.

Vạn Cổ Đệ Nhất Tông Trailer

Tám tên đệ tử Thiết Cốt Phái đã dùng hết mọi khả năng làm đến cực hạn, dẫn đến sức cùng lực tận!

May mắn là.

Sau khi Hỏa Long Thú gào thét một tiếng xong, thân thể to lớn bỗng ngừng lại vì sự xuất hiện của một vết kiếm hình chữ thập, máu tươi từ nơi đó phun ra tung toé, lửa cháy quanh người cũng từ từ tan biến.

Đáng tiếc là.

Cái con khủng long to xác này không có bởi vì vết thương mà ngã xuống, nó vẫn còn đứng đó!

Đồng thời, mặt đất bỗng nhiên chấn động.

Ở cửa đường hầm phía đông, từng con Tiểu Hỏa Long Thú bao bọc lửa cháy toàn thân xuất hiện.

Chúng nó có chiều cao ước chừng hai ba mét, từ hơi thở của bọn chúng có thể thấy, thực lực ít nhất cũng là hung thú trung cấp ngũ phẩm!

Bành!

Bành!

Giờ phút này, bên trong đường hầm có hơn năm mươi con Tiểu Hỏa Long Thú chạy ra, cả người đều có lửa cháy nóng rực.

Thôi đi đời nhà ma rồi!

Đệ tử Thiết Cốt Phái hiện lên sự tuyệt vọng trong mắt.

Hỏa Long Thú không những không chết, mà còn gọi đến một bầy tiểu đệ. Hiện tại mọi người ở trạng thái toàn thịnh, cũng khó có thể chống lại.

"Đạp."

"Đạp."

Đột nhiên, Quân Thường Tiếu vừa vuốt ve Nan Thu Đao trong tay, vừa cất từng bước một tiến lên, sau đó đứng trước mặt cách Hỏa Long Thú khoảng mười mét, đồng thời đối mặt với năm mươi còn Tiểu Hỏa Long Thú.

Lý Thanh Dương yếu ớt nói:

"Chưởng môn mau chạy đi!"

"Các bảo bối, vất vả rồi."

Quân Thường Tiếu nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hắn tràn đầy sát ý nói:

"Chuyện kế tiếp, giao cho bổn tọa."

"Rống!"

Hơn năm mươi con Tiểu Hỏa Long Thú phẫn nộ tiến công.

Quân Thường Tiếu dùng hai ngón trỏ và giữa của tay phải nắm chặt chuôi đao, ánh mắt uy nghiêm nói:

"Vạn Giải!"

"Roẹt —— ---- "

Ánh sáng lấp lóe, cuồng phong gào thét.

Bọn người bị thương như Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, Dạ Tinh Thần, Lục Thiên Thiên, cùng với đám người đang đứng như Tô Tiểu Mạt, Lý Phi và Chu Hồng đều biểu hiện sắc mặt ngu ngơ, ánh mắt từng người cũng từ từ trừng to!

Bọn họ nhìn thấy cái gì, bộ dạng như thế này là sao?

Bọn họ thấy chưởng môn rút một thanh đao còn cụt hơn cả dao găm, thế nhưng sau khi rút ra lại cực kỳ dài, chiều dài ít nhất cũng là bốn mươi mét!

Dưới tình huống bình thường, trường thương đã có thể xem là binh khí dài nhất rồi, bất quá so với cây đao này lại có chút giống con nít gặp người lớn, bọn người Lý Thanh Dương không dám tin vào mắt mình nữa!

Sau lần đầu tiên khai đao trên Hắc Phong Trại, Quân Thường Tiếu lại một lần nữa rút ra Nan Thu Đao, một cỗ hơi thở khủng bố nhanh chóng tỏa ra ngoài.

"Soát!"

Hắn dùng một tay cầm trường đao dài hơn bốn mươi mét, ánh mắt khinh thường nhìn về phía năm mươi con Tiểu Hỏa Long Thú đang công tới.

"Vù vù!"

Ngay lúc đó, thân đao tỏa ra một cỗ khí tức khủng bố, trong nháy mắt lan tỏa khắp vùng đất nóng rực này.



Trong nháy mắt, năm mươi con Tiểu Hỏa Long Thú như bị cầm chân lại, đồng loạt cùng nhau dừng bước, khoảng cách với Quân Thường Tiếu chỉ còn vài mét thôi, thế nhưng ánh mắt giận dữ đã bị sự hoảng sợ thay thế.

Chúng nó rất muốn cử động, nhưng lại không động được!

Trong không khí dường như có một loại lực lượng đáng sợ nào đó, trói buộc thân thể của bọn chúng!

"Xoát!"

Quân Thường Tiếu bỗng nâng đao lên chém ra một nhát, nói:

"Đi đầu thai hết cả lũ nào!"

Đại đao hơn bốn mươi mét lấp lóe ánh sáng, giống như lưỡi hái đảo qua ruộng lúa mạch, chỉ nghe âm thanh phốc phốc vang lên, hơn mười cái đầu của Tiểu Hỏa Long Thú ngay phía trước tung bay lên.

Bọn người Lý Thanh Dương trừng mắt đến mức sắp rơi ra ngoài!

"Xoát!"

Quân Thường Tiếu lại nâng đao chém thêm một nhát.

Cứ như vậy, thanh đại đao quét từ trái qua phải, sau đó có đi có về vòng lại, chỉ sau mấy vòng qua lại, năm mươi con Tiểu Hỏa Long Thú bị tiêu diệt toàn bộ.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này!

Năm mươi con hung thú có thực lực tương đương với Võ Sư ngũ phẩm, kết quả tất cả bị chưởng môn dễ dàng tiêu diệt, hình ảnh chẳng khác gì sói lạc bầy dê!

Quân Thường Tiếu lại nâng thanh đao lên, lần này hắn hướng về phía Hỏa Long Thú, giọng đầy lạnh lùng nói:

"Hay cho ngươi dám tổn thương đệ tử Thiết Cốt Phái ta, hôm nay ta muốn chém ngươi thành tám mảnh!"

"Soát!"

Thanh đao bốn mươi mét chém xuống.

Hỏa Long Thú bị bất động, ánh mắt nó nổi lên sự hoảng sợ trước đó chưa từng có, hơi thở tử vong mãnh liệt xông lên não, trong nháy mắt nó ý thức được chính mình ngày tàn tháng chết đã tới!

"Phốc!"

"Phốc!"

Đao ảnh lấp lóe, đan xen như lưới.

Sau một lúc, Quân Thường Tiếu dừng lại, đầu lâu của Hỏa Long Thú tách rời thân thể rơi xuống đất, sau đó thân thể nó lại bắt đầu từng khối tách ra, tựa như quả dưa leo năm ở trên thớt gỗ bị dao chặt thành mấy khúc!

"Ực.."

Mọi người cùng nhau nuốt một ngụm nước bọt.

Một con hung thú cao ngũ phẩm, kết quả bị chưởng môn biến thành tám khối thịt, đây là đâu, ta là ai!

"Đinh! Chủ nhân hoàn thành tiêu diệt toàn bộ hung thú yêu cầu, thỏa mãn điều kiện của nhiệm vụ sử thi (II), mức độ hoàn thành 200%, nhận được 1000 điểm cống hiến môn phái."

"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 1500/1000."

"Đinh! Điểm cống hiến đã vượt quá hạn mức, trong vòng 24 giờ chủ nhân phải sử dụng hết, nếu không điểm cống hiến dư thừa sẽ tự động biến mất."

Cho thẳng 1000 điểm luôn á!

Quân Thường Tiếu còn chưa kịp hưng phấn, bên tai lại vang lên tiếng âm thanh thông báo từ hệ thống.

"Đinh! Chủ nhân hoàn thành vượt mức nhiệm vụ sử thi, nhận được một trung phẩm bóng chưởng môn, một trung phẩm bùa lực lượng, một cực phẩm dịch cải tạo tư chất, cùng với đó là điểm kinh nghiệm!"

"Vù vù!"

Sau khi âm thanh thông báo từ hệ thống kết thúc, linh lực bên trong đan điền của Quân Thường Tiếu tự vận chuyển tiến hành rèn luyện, số lượng mặc dù dần dần giảm bớt, nhưng chất lượng cất bước tăng lên!

"Đinh! Chủ nhân thành công đột phá đến Võ Sư nhất phẩm!"

"Đinh!"

"Đinh!"

"Đinh! Chủ nhân thành công đột phá đến Võ Sư tứ phẩm!"

Từ lúc linh lực bên trong khí toàn trở nên thuần khiết hơn, cảnh giới cũng như nước lên thuyền lên, kết quả tu vi đạt đến Võ Sư tứ phẩm. Quân Thường Tiếu có thể cảm nhận được lực lượng bản thân tăng lên trong nháy mắt, cảm giác đó thật sự là vô cùng thoải mái!

"Không tệ, không tệ."

Hệ thống nói:

"Mức độ hoàn thành 200%, không chỉ giúp cho chủ nhân đột phá đến Võ Đồ cảnh, mà còn thẳng bước đến Võ Đồ tứ phẩm."

Quân Thường Tiếu có chút không hài lòng nói:

"Thời điểm ta hoàn thành nhiệm vụ sử thi (I), chính là xông thẳng một đường từ Khai Mạch mười hai đoạn đến Võ Đồ ngũ phẩm lận đấy."

Hệ thống bất lực nói:

"Cảnh giới càng cao, tu luyện càng khó, chủ nhân mượn nhờ hoàn thành vượt mức nhiệm vụ bước vào Võ Sư tứ phẩm, cần phải học được cách thỏa mãn đi chứ."

"Chưa một ngày ta bước vào Võ Đế cảnh, há có thể thỏa mãn."

Quân Thường Tiếu nói.

Lời này, chuẩn con em nó rồi!

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sử thi (II), Quân Thường Tiếu rốt cuộc cũng có thể phá vỡ gông xiềng Võ Đồ cảnh, đạp vào cảnh giới Võ Sư, hơn nữa còn trực tiếp tăng lên tới Võ Sư tứ phẩm, chuyện này không thể không nói cực kỳ ghê gớm.



Bọn người Lý Thanh Dương đã ngây ngốc như hồn lìa khỏi xác.

Mới vừa rồi, bọn họ tận mắt chứng kiến quanh người chưởng môn tỏa ra hơi thở đột phá, sau đó còn như thế chẻ tre một đường xông thẳng lên!

Trời đất!

Ta vừa mới nhìn thấy cái gì vậy?

Ngay cả Võ Đế trọng sinh như Dạ Tinh Thần, sau khi chứng kiến toàn bộ quá trình chưởng môn đột phá, trong nội tâm cũng là một trận sóng to gió lớn, thầm nghĩ:

"Hắn đến cùng là đột phá tu vi, hay vẫn là bộc phát tu vi vẫn luôn ẩn giấu đây?"

"Ha ha ha!"

Quân Thường Tiếu cười như điên, cười vô cùng vui vẻ!

Hoàn thành vượt mức nhiệm vụ sử thi, không chỉ giúp bản thân thăng cấp, còn thu hoạch được thêm một cái trung phẩm bóng chưởng môn, một cái trung phẩm bùa lực lượng, một bình cực phẩm dịch cải tạo tư chất, hắn chưa cười đến mức răng rơi đầy đất đã là tốt lắm rồi!

Bất quá.

Quân Thường Tiếu xác định trong cốc không còn bất kỳ hung thú nào khác, sau đó mới thu hồi Nan Thu Đao vào vỏ, trong nháy mắt thân thể như bị rút sạch năng lượng, cả người như một đống bùn nhão ngã xuống đất.