Vãn Hồi

Chương 120




.

Ngày hôm nay được định trước là một ngày vô cùng bận rộn và tràn đầy ý nghĩa. Đối với Lục Diễn mà nói đó là một ngày cực kỳ quan trọng trong đời, đương nhiên, với Tô Mạc cũng thế.

Từ lúc bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, Lục Diễn liền hào phóng công khai thời gian và lịch trình, đồng thời cũng trao quyền ghi hình trực tiếp cho một đài truyền hình duy nhất.

Trong giới giải trí ngày nay, hôn nhân tình cảm của minh tinh luôn là tiêu điểm chú ý của công chúng, có muốn giấu giếm trên cơ bản là không có khả năng, rất nhiều minh tinh cũng vui vẻ công khai hôn nhân của mình để tạo đề tài thu hút công chúng. Nhưng tình huống của Lục Diễn thì lại có chút khác biệt, xã hội còn chưa cởi mở đến nỗi đối xử công bằng giữa đồng tính luyến ái và dị tính luyến ái, huống chi buổi hôn lễ này của hắn còn gây ra động tĩnh lớn hơn bất kỳ một minh tinh nào trong quá khứ. Đương nhiên cũng có rất nhiều nguyên nhân khiến người ta chú ý đến hôn lễ này. Hôn lễ đồng tính, đại minh tinh, đầu não thương nghiệp, trong đó bất cứ nhân tố nào cũng có thể trở thành điểm nóng, huống chi là cả ba cái hợp lại.

Có một lần trong khi ghi hình, có người hỏi Lục Diễn vì sao phải đem hôn lễ tạo tiếng vang lớn như vậy. Lục Diễn rất chân thành trả lời, “Nếu cô cảm thấy đây là làm lớn, tôi cũng không có ý kiến. Trong mắt rất nhiều người, đồng tính luyến ái sở dĩ không được chấp nhận, ngoại trừ số lượng ít còn bởi vì có rất nhiều người xem đồng tính luyến ái là ngoại tộc. Tôi không dám nói chúng tôi muốn vì xã hội làm những gì, tôi chỉ muốn cho mọi người biết, đồng tính luyến ái cũng có tình yêu thật sự, cũng có tâm tình muốn tìm một người sống bên nhau cả đời giống như hầu hết những người yêu người khác phái. Tình yêu chân chính là không phân biệt đồng tính hay dị tính. Yêu thương nhau là chuyện của hai người, nhưng là người của công chúng, chúng tôi muốn chia sẻ niềm hạnh phúc với mọi người, đồng thời cũng hoan nghênh mọi người chứng kiến cho chúng tôi, chúng tôi sẽ ở cùng nhau, trọn đời!”

Trên mạng đối với buổi hôn lễ đồng tính sắp diễn ra mà thảo luận cực kỳ náo nhiệt, một thời gian dài vẫn luôn là đề tài chiếm vị trí đứng đầu trên weibo. Ngoại trừ một bộ phận nhỏ đối với chuyện này một mực khinh thường chờ xem bây giờ đắc ý thế kia, để coi sau này lại tự vả vào miệng mình ra, thì hầu hết bạn bè trong giới đều tiếp tục ủng hộ và chúc phúc. Trong lúc đó, Lục Diễn cũng trả lời từng bình luận của bạn bè trên mạng. Đáng tiếc chủ tịch Tô không dùng weibo, khiến nhóm người trên mạng thiếu đi một người để ủng hộ, có điều Tô nhị thiếu gia sẽ không tránh khỏi vận mệnh này, trong chốc lát khiến Tô nhị thiếu gia vừa vui mừng lại nghẹn uất.

Trước hôn lễ mấy ngày nhóm fan thậm chí còn đếm ngược thời gian trên trang chủ diễn đàn.

Trong sự chú ý của mọi người, ngày này rốt cuộc cũng đến.

Thứ cần chuẩn bị rất nhiều, Lục Diễn đã dậy từ sáng sớm, chuyên viên trang điểm, thợ chụp ảnh, trang phục và cả nhân viên công tác đã sớm vào vị trí.

Mỗi một chi tiết trong hôn lễ đều do Lục Diễn tự mình sắp xếp.

Buổi tối mấy năm về trước, hắn nhất thời nông nổi cùng Tô Mạc lén lút trêu đùa làm nên đêm động phòng hoa chúc kia, khiến hắn đặc biệt nhớ kỹ. Cũng bắt đầu từ lúc đó, hắn hy vọng hai người có cơ hội làm một hôn lễ chân chính kiểu Trung Quốc truyền thống. Cho nên có thể nói, ngày hôm nay là dự mưu từ rất lâu của Lục Diễn.

Chẳng qua nghi thức hôn lễ kiểu Trung Quốc truyền thống quá mức phức tạp, mà hai người lại đều là đàn ông, cùng với lễ cưới thời cổ đại không giống nhau, cho nên nghi thức đều được giảm bớt.

Trần Việt đã sớm đòi làm phù rể trong hôn lễ của Lục Diễn, buổi tối hôm trước còn ngủ trên nền đất trong biệt thự của hắn, tiện tay làm một buổi lễ tạm biệt cuộc sống độc thân nho nhỏ. Nếu đổi là người khác, có lẽ đã bị bọn họ giày vò không lết dậy được, nhưng tửu lượng của Lục Diễn rất tốt, hơn nữa nghĩ đến đối tượng kết hôn là ai, đám công tử này cũng không dám quá phận, có ý là được rồi.

Về phần Tô Mạc, ba ngày trước anh đã quay về nhà cũ của Tô gia. Có nhiều nơi có truyền thống là đôi vợ chồng ba ngày trước hôn lễ không được gặp mặt, tuy rằng không nhất thiết phải chặt chẽ như trong hôn lễ truyền thống, nhưng tuân thủ một chi tiết nhỏ cũng coi như tôn trọng lễ cưới.

Ngoại trừ mấy người Trần Việt, Lục Diễn còn mời bạn bè tốt nhất trong giới của hắn – Cốc Dương và Đan Sở Du đảm nhiệm vị trí phù rể, đảm nhiệm trọng trách cùng hắn đi đón dâu.

Hai vị đại minh tinh lên sàn chính là khác biệt, còn tự mình mang theo đạo cụ và nhân viên hóa trang, khiến Lục Diễn bớt không ít chuyện.

Đối với hai vị ‘tân lang’ muốn người có người, muốn tiền có tiền, cố hết sức làm tốt từng chi tiết trong hôn lễ không phải chỉ là nói chơi. Cho nên từ khi hôn lễ được định ra, cũng đã bắt đầu làm trang phục và đồ dùng, ra sức khiến mỗi vị khách mời tham dự hôn lễ đều có thể dung nhập vào bầu không khí này. Công sức bỏ ra không nhỏ, người nào không biết còn tưởng đây là cảnh quay của đoàn phim cổ trang lớn nào đó.

Nhóm quay phim của đài truyền hình đã sớm vào vị trí, khi Lục Diễn một thân lễ phục đỏ thẫm đi vào màn ảnh, cho dù ở đây hay người đang chiếm giữ trước TV đều phát ra tiếng than sợ hãi. Trong lễ phục là vạt áo xếp kín, bên ngoài tà áo dài mở rộng, chất liệu đều là tơ lụa mềm mại, chủ yếu lấy màu đỏ làm chủ đạo chỉ có thắt lưng và viền áo thêu hoa văn màu đen làm điểm nhấn.

Nam tử cổ đại đã thấy nhiều trên phim ảnh, trong đó được gọi là mỹ nam cổ trang cũng không ít. Nhưng có lẽ bởi vì không khí và khí chất, giờ phút này Lục Diễn thoạt nhìn có vẻ đặc biệt phong thần tuấn lãng, ngọc thụ lâm phong. Vừa bước ra đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, có không ít fan nữ còn ôm ngực hút khí, chỉ muốn xông ra gào thét quá đẹp trai.

Càng khiến người ta không chống đỡ được chính là, phía sau Lục Diễn đủ loại mỹ nam tử cổ đại, loại hình nào cũng có, đứng tụ lại một chỗ vô cùng đẹp mắt.

Cổng của tiểu khu, đã có một hàng ô tô đứng chờ. Có điều nếu khán giả muốn cho rằng trong hôn lễ cổ đại phối với ô tô hiện đại có chút sát phong cảnh, nói vậy thì sớm quá.

Mục tiêu của đoàn xe là nhà cũ Tô gia ở ngoại ô thành phố, mấy dặm xung quanh nơi ấy đều là trang viện chỗ ở xa hoa, mỗi căn nhà đều là nhà cũ của các thế gia trăm năm.

Đoàn xe đi ra khỏi nội thành, đến đường lớn chỗ nhà cũ Tô gia thì đã sớm có hơn mười con tuấn mã đang đứng đợi, đây mới là trọng tâm của hôn lễ ngày hôm nay.

Hơn mười con tuấn mã, ngoài mấy con tự mang theo từ bên ngoài của mấy cậu ấm kia, hầu hết đều do Hạ Minh hữu nghị tài trợ, ở trường đua ngựa của anh ta không thiếu nhất chính là tuấn mã cao lớn đẹp mắt như vậy. Tô Mạc là tri kỉ của anh ta, Lục Diễn lại là người bạn anh ta thừa nhận, hôn lễ hai người kia thì một Hạ thiếu gia luôn luôn xem trọng tình nghĩa coi nhẹ lời lãi sao có thể không thể hiện.

Dẫn đầu là một con ngựa cao lớn tuấn lãng, trên trán còn buộc một đóa hoa đỏ thẫm, nhìn qua càng thể hiện bầu không khí cực kỳ vui mừng, cũng có cảm giác hân hoan.

Sau khi xuống xe, đoàn người Lục Diễn liền xoay người lên ngựa.

Kỹ thuật cưỡi ngựa của Lục Diễn rất tốt, đám phù rể phía sau, không phải đám cậu ấm thường xuyên chơi đùa trong trường đua, thì chính là đại minh tinh từng diễn qua không biết bao nhiêu cảnh, tự nhiên cũng không thua kém nhiều.

Mười mấy con ngựa tạo thành náo nhiệt không nhỏ, đừng nói đây là ở trong thành phố, cho dù trên thảo nguyên đầy ngựa cũng khó có thể nhìn thấy nhiều tuấn mã một lần như vậy. Có thể dễ dàng đoán ra, đoàn kỵ mã sẽ khiến người khác vây xem đến thế nào. Cũng may hôn lễ đã sớm sắp xếp chuẩn bị kỹ càng, việc đảm bảo an toàn cũng được đưa lên hàng đầu, mặc dù có đám đông vây xem nhưng cũng không thể tạo ra tình cảnh rối ren gì.

Tới nhà cũ của Tô gia thì vừa đúng giờ lành.

Nhà cũ của Tô gia từ một tháng trước đã được đại quản gia là thím Phương chỉ đạo bắt đầu trang trí, bây giờ đã sớm sắp đặt mười phần hương vị cổ trang, nơi nơi giăng đèn kết hoa, toàn bộ nhà cũ gần như đều bị bao phủ bởi màu đỏ. Nếu Lục Diễn từ xa không thấy Tô Quyết và Lý Nhiễm đứng đợi ở cửa lớn, thiếu chút nữa nghĩ rằng mình tìm nhầm địa chỉ.

Tô Quyết và Lý Nhiễm cũng mặc đồ cổ trang phù hợp với khung cảnh, trên thực tế, mỗi người giúp việc ở nhà cũ Tô gia đã trình diện trước khách khứa đều mặc đồ cổ trang, trong sân đặt những bộ bàn ghế chạm trổ hoa văn đặc biệt có phong vị.

Chiếu theo nghi lễ chân chính cổ xưa, nơi này còn một đống lớn công việc cần làm, có điều người hiện đại chú ý hiệu suất hơn nữa người muốn đón đi là tân lang không phải tân nương, cho nên mấy thứ như qua cửa phải bước chậu than hay đá kiệu linh tinh tất cả đều lược bớt. Chính là Tô Quyết muốn để Lục Diễn bắn tên, có ý nghĩa loại bỏ điềm xấu, từ nay về sau tất cả thuận lợi. Nhưng không phải vào cửa kiệu, mà là vào cửa lớn.

Lục Diễn cười kéo căng dây cung, bắn ba phát liên tiếp, tất cả đều trúng hồng tâm, xung quanh nhất thời ồ lên trầm trồ khen ngợi.

Thật ra khoảng cách cũng không xa lắm, hơn nữa cung tên là chuyên dùng đúng tiêu chuẩn cho du khách, cho nên không có gì khó cả. Tại giờ phút vui mừng then chốt này, Tô Quyết tự nhiên cũng không dám làm anh rể khó xử, càng không thể khiến anh rể mất mặt.

Sau khi bỏ tấm bia xuống, cửa lớn cũng mở ra. Tô Mạc một thân lễ phục đỏ thẫm giống hệt Lục Diễn đã đứng sẵn ở trong chờ đợi.

Không phải là tân nương cho nên không cần khăn voan. Đôi mắt Tô Mạc sáng ngời, ánh mắt mang chứa đựng vô hạn nhu tình theo cánh cửa lớn vững chắc dần dần mở ra mà dừng lại trên thân ảnh khí phách hào hùng ở trên lưng ngựa kia. Ánh mắt Lục Diễn cũng không chút do dự nào khóa lại trên người đối phương.

Mấy thợ chụp ảnh giỏi về nắm bắt khoảnh khắc dĩ nhiên sẽ không bỏ qua hình ảnh này.

Lục Diễn vẫn ngồi trên lưng ngựa, hơi hơi cúi người xuống, mỉm cười vươn một tay với Tô Mạc.

Phảng phất tựa như vượt qua thời gian ngàn năm, giống như chỉ vì chờ đợi giờ phút này, Lục Diễn kiên định vươn tay ra không chút run rẩy, Tô Mạc bước đi không nhanh nhưng chỉ một mực tiến lên chưa từng lùi bước. Giờ phút này, trong mắt bọn họ chỉ còn lẫn nhau, tất cả xung quanh đều trở thành phông nền của hai người.

Chờ đến khi Tô Mạc đi tới dưới ngựa, Lục Diễn lập tức nắm chặt tay anh, cúi người xuống một tay đỡ bên hông của anh, Tô Mạc đặt chân lên bàn đạp nhấn một cái, đã bị Lục Diễn nửa ôm nửa kéo lên ngựa. Chân trái xoay về trước một cái, liền vững vàng ngồi xuống, tư thế tựa lưng vào người Lục Diễn.

Hai người kết hợp ăn ý không một kẽ hở, động tác cũng tự nhiên đẹp mắt giống như đã cùng luyện tập mấy chục lần, xung quanh ngập tràn tiếng vỗ tay và tiếng huýt sáo.

Tô Mạc hơi nghiêng đầu cười với Lục Diễn ở phía sau, trong mắt của hắn cũng không giấu nổi nhu tình, hai tay vòng quanh về phía trước, tương đương với ôm cả người Tô Mạc vào ngực.

May mà tuấn mã cao lớn, hai người cùng nhau cưỡi cũng không thấy chật chội, còn có cả không gian hoạt động.

Lục Diễn kéo dây cương, hai chân khẽ kẹp, tuấn mã liền phóng đi. Mười mấy con ngựa phía sau cũng đi sát theo.

Dựa theo kế hoạch, bọn họ sẽ cưỡi ngựa vòng quanh con đường này một lần rồi quay về, con đường này cũng không tính là quá ngắn, hơn nữa tuy rằng đã là vùng ngoại ô thành phố nhưng dù sao cũng không so được với trường đua ngựa, không có cách nào để ngựa thả hết tốc độ, phải khống chế tốc độ cho nên đi hết một vòng cũng mất gần một giờ đồng hồ.

Nhóm thợ quay phim ngồi trên xe phía sau quay, lấy tốc độ ô tô đuổi theo đoàn ngựa dĩ nhiên không có vấn đề gì.

Dọc đường đi, sớm có tin tức thông báo cho bạn bè trên mạng và nhóm fan bên đường theo kịp, cho nên càng đi về phía trước càng nhiều xe tham gia, nhất thời con đường sau đoàn kỵ mã gần như trở thành nơi triển lãm xe tư nhân. Chính là con đường này tuy không chật hẹp, cũng không chứa nổi nhiều xe đi cùng đến vậy, rất nhanh chóng liền có bảo vệ an ninh đi ô tô tiến lên ngăn lại. Quần chúng vây xem bị cắt dở dang chỉ có thể ồn ào than thở nhìn đoàn ngựa xa dần.

Cùng lúc đó, trên weibo và diễn đàn cũng hừng hực khí thế thảo luận về hôn lễ. Từ kiểu dáng trang phục được thợ cắt may tỉ mỉ, từ sắp xếp nghi thức cưỡi ngựa biểu diễn thật kinh diễm, lại đến một đoạn tình cảm nồng nàn khi hai người đối mặt ở cửa lớn, còn có sự lãng mạn và nhu tình của hai người khi cưỡi chung một con ngựa. Thậm chí có cô nàng hùng hồn tuyên bố trong tương lai nếu lão công không cưỡi ngựa tới đón thì kiên quyết không gả, người tán thành cũng rất nhiều. Đương nhiên còn một nhóm fan tiến hành thảo luận theo một hướng khác, Lục đại thần tới cửa để đi đón dâu, nhưng nếu nói là cưới thì lại nghe nói một chút nữa hôn lễ được tổ chức tại nhà cũ của Tô gia, phòng cưới cũng được sắp xếp ở đó. Vì thế có người tổng kết lại rất rõ ràng là nam thần tới ở rể, có vô số người tán đồng ý kiến này.

Một giờ sau, đoàn ngựa về đến nhà cũ của Tô gia. Tiếp theo còn nghi thức rất quan trọng chính là bái đường.

Tuy nói giảm bớt tất cả không coi trọng, nhưng nên có thì vẫn phải có.

Trong tiếng pháo vang trời, một đôi tân lang đi qua sân bước vào sảnh lớn bố trí thành hỉ đường, nến long phụng tất nhiên cũng được mang lên. Người chủ trì hôn lễ chính là anh cả trong giới Thư Hàng, Thư Hàng có chút gầy yếu trong bộ trang phục cổ đại rộng thùng thình, nhưng không che lấp đi vẻ hân hoan ở hắn. Thím Phương cả người cũng hớn hở trong không khí này, cười toe toét.

Khi Thư Hàng hô “Nhất bái thiên địa” hôn lễ đã đi vào trong điểm, bởi vì cha mẹ Tô Mạc và mẹ Lục Diễn đều đã mất, cho nên khi hai người “Nhị bái cao đường” là vái lạy trước bài vị cha mẹ. Về phần vị họ Kha còn khỏe mạnh nào đó, Lục Diễn ngay cả nghĩ cũng không nghĩ tới ông ta, dĩ nhiên sẽ không mời ông ta tham dự lại càng khỏi nói tới chuyện ngồi ở vị trí cao đường. Sau đó Trần Việt nghe người khác nói, ông Kha ‘không cẩn thận’ đã ném vỡ bộ đồ cổ trị giá hàng triệu trong cùng ngày hôn lễ của Lục Diễn.

Theo câu “Phu phu giao bái” của Thư Hàng, hai người đứng đối mặt nhau, nhu tình vô hạn quấn quanh. Hai người nhìn ánh mắt của đối phương, sau đó cúi thật thấp xuống. Đương nhiên, cái cúi đầu nhẹ nhàng này không thể thỏa mãn hết tâm trạng của quần chúng khách mời, vì thế trong tiếng ồn ào hai người lại làm thêm lễ chạm trán phổ biến lúc bấy giờ, cho đến tận khi nghe được tiếng “cốp” vang dội, mọi người mới coi như là thỏa lòng.

Nếu theo nghi thức sau đó của cổ đại, bái đường xong nên đưa vào động phòng nhưng khách mời hiện đại làm sao dễ tính như vậy, vì vậy sắp đặt hôn lễ đã sớm chuẩn bị nghi thức kết tóc đồng tâm và lễ uống rượu giao bôi.

Kết tóc đồng tâm chính là từng người cắt một đoạn tóc của mình đặt cùng một chỗ làm tín vật đính ước. Hai người đều đội tóc giả dài, phải cắt tóc mình xuống cũng không dễ dàng nhưng bọn họ vẫn nghiêm túc mà làm. Khi hai người đem tóc được thợ chuẩn bị sẵn trước đó bỏ vào túi vải nhỏ, nghi thức được hai người làm vô cùng trịnh trọng.

Lúc uống rượu giao bôi, đám khách khứa ồn ào lần thứ hai, nếu cứ uống như vậy thì quá đơn điệu, phải đổi mới thì xem mới đã mắt.

Lục Diễn nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt mang theo ý cười lại khiến tất cả mọi người ngậm miệng.

Trong khi tất cả đều nghĩ sẽ không có gì xảy ra nữa, đột nhiên Lục Diễn đoạt lấy chén rượu trong tay Tô Mạc, đổ cả hai chén vào miệng, sau đó bước thêm một bước, một tay ôm lấy thắt lưng Tô Mạc, một tay nâng đầu anh lên, cúi người dùng miệng mớm rượu cho anh. Tô Mạc rất nhanh phản ứng phối hợp với hắn, nhưng đoạn đầu nhịp điệu không nắm tốt, rượu chảy ra có chút nhanh, không kịp nuốt xuống mà tràn ra khóe miệng nhanh chóng làm ướt một mảng nhỏ trên áo, lại hết sức kiều diễm.

Quần chúng khách mời kinh ngạc một giây, sau đó òa lên tiếng vỗ tay và cười vang.

Thợ quay phim chân thành ghi lại giờ phút này.

Dùng tư thế đặc biệt uống xong rượu giao bôi, hai người mỉm cười nhìn nhau.

Trước sự chứng kiến của mọi người, cái nhìn chăm chú của máy quay, tay hai người giấu trong ống tay áo rộng thùng thình gắt gao nắm cùng một chỗ.

Cả đời này, có thể có một người cùng bạn tâm ý tương thông, cho dù sống chết sang nghèo, không xa không rời, còn có gì hạnh phúc hơn chuyện này sao?



Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão!

-Hoàn-