Vẫn Luôn Thích Em

Chương 261: Người đẹp cứu anh hùng (2)




Editor: Waveliterature Vietnam

"Đúng vậy, bọn ta giấu hộp bút của Ngô Đình Đình thì liên quan gì đến ngươi!?" Một cậu bé khác cũng lớn tiếng quát nạt và thẳng tay đẩy Từ Hướng Thần về sau: "Ngươi nghĩ ngươi là ai hả? Ngươi là ai mà dám can dự vào chuyện của bọn ta!?"

Hướng Thần bặm chặt môi, gương mặt nhỏ nhắn khôi ngô của cậu ấy không hề biểu hiện sợ sệt, nhìn thẳng vào những cậu nhóc kia và không nói lời nào.

"Nhìn cái gì! Ngươi nhìn chằm chằm vào bọn ta vậy là có ý gì!"

"Thôi đừng phí lời với cậu ta nữa, không nói nhiều mà đánh cậu ta một trận đi!"

Khung cảnh bắt đầu như một cuộc hỗn chiến, đám nhóc liên tiếp xô ngã, huých vai vào người Hướng Thần, vừa đánh vừa chửi, trong đám có một cậu nhóc đang xắn tay áo lên chuẩn bị đấm thẳng vào mặt Hướng Thần thì đột nhiên một giọng nói vang lên.

"Các cậu đang làm cái trò gì vậy hả, đang làm gì ở đây vậy!?" Thỏ trắng thấy tình hình có vẻ càng ngày càng căng thẳng nên đã liều mình chạy đến can ngăn, cô đỡ Từ Hướng Thần dậy và để cậu ấy đứng đằng sau lưng, thỏ trắng dang rộng hai tay giận giữ nói: "Các cậu muốn gì!?"

Thỏ trắng bây giờ đã là học sinh năm nhất của trung học với chiều cao gần mét rưỡi, đối mặt với một đám nhóc mới lớp 3 chiều cao chỉ tầm một mét hai khiến thỏ trắng hơi lúng túng.

"Cô là ai?" Cậu nhóc tóc cắt trọc lúc nãy lớn tiếng nhất bây giờ cũng hất hàm hỏi thỏ trắng: "Cô quan tâm đến chuyện này làm gì, đi ra đi, đây không phải chuyện của cô?"

"Tôi….." Thỏ trắng nhăn mặt nghĩ một lúc, rồi hét to: "Tôi là chị gái của Hướng Thần, các cậu muốn làm gì em trai của tôi hả??"

"Chị gái ư?" Đám nhóc sững sờ nhìn thỏ trắng và Hướng Thần nãy giờ đang đứng núp sau lưng cô, bọn chúng bắt đầu nhốn nháo bàn luận, ánh mắt đều tỏ vẻ nghi ngờ.

"Vậy chị học lớp nào!? Tên gì!? Chủ nhiệm lớp của chị là ai!? Có phải là sự thật hay không, tôi sẽ tự mình đính chính vào ngày mai sau khi đến tận trường, tận lớp của chị để kiểm tra!"

Sau khi quan sát thấy khí thế bọn chúng đang chùng xuống, thỏ trắng được đà lấy hai tay chống nạnh, vẻ mặt đanh thép nói với đám nhóc kia.

"Các cậu cứ đến đi! Ai sợ chứ!? Tôi thật sự là chị gái của Hướng Thần, đám nhóc thích bắt nạt người khác, các cậu nghĩ chừng này người mà đủ đánh lại được tôi à??" Tên cầm đầu trong đám nhếch mép, vẩy tay ra hiệu cho đám người phía sau lưng: "Xông lên, đánh cô gái này cho tớ!"

!!

Các cậu làm tôi thực sự giận rồi đấy!!

Thỏ trắng nhìn hai tên nhóc thúi xông lên phía trước mặt. Cô không nói gì, cởi bỏ túi sách ra ném lại cho Hướng Thần, và nói với cậu ấy: "Giúp chị giữ nó một lát!"

Sau đó xắn tay áo lên và bắt đầu tính toán để chiến đấu với từng tên nhóc đang hung hăng trước mặt.

"Tôi không cần chị giúp, chị đi đi." Hướng Thần một tay cầm lấy túi thỏ trắng, một tay giữ tay cô ấy kéo lại và lạnh lùng nói.

"Em đang nói gì vậy…" Thỏ trắng quay lại nhìn Hướng Thần với ánh mắt khó hiểu chưa kịp nói xong câu, một nắm đấm cực mạnh đã dội xuống lưng của thỏ trắng.

"Này— " Thỏ trắng hét lên một tiếng, rồi hít một hơi thật sâu cơn đau đang bắt đầu lan tỏa, những tên nhóc thúi này, chỉ vừa lên lớp ba với vóc dáng nhỏ bé vậy mà lực đấm lại rất mạnh!

Lập tức, thỏ trắng bỏ qua lời nói của Từ Hướng Thần và quay người đi không nói gì, khuôn mặt tức giận, cô bắt đầu xử lý từng tên một.

Tuy nhiên, sau một lúc chiến đấu, cô rơi vào thế yếu, mặc dù có lợi thế hơn về chiều cao nhưng bên kia quá đông lại hung hãn, nên thỏ trắng liên tục bị đánh vào người.

Từ Hướng Thần nãy giờ đứng im lặng, chứng kiến từ đầu đến cuối, cậu ta không thể chịu đựng nổi nữa.

Hướng Thần đặt chiếc cặp của thỏ trắng xuống đất, rồi lao nhanh về phía trước, dang tay che chắn cho thỏ trắng, sau đó đi những đường đánh rất thuần thục, dễ dàng quật ngã từng tên nhóc một.

Thỏ trắng nhìn cảnh tượng trước mắt mà sững sờ. Một lúc sau mới định thần lại, nhíu mày hỏi: "Em… …em biết đánh nhau ư?"

Từ Hướng Thần quay lại nhìn thỏ trắng, vẫn giữ thái độ lạnh tanh trả lời: "Tôi đã đạt đến đai đỏ rồi Taekwondo rồi, năm sau sẽ lên đai đen."