Vạn Pháp Đế Tôn

Chương 12: Đấu Giá






Vương kinh ngạc nhìn 2 thân ảnh đang che trước mình.

Có thể hạ gục chiến giả ngũ tinh chỉ bằng 1 đòn thì thực lực cũng phải tầm chiến sư.
“Xin hỏi 2 vị là ?”
“Thuộc hạ hộ giá chậm trễ mong thiếu gia trách tội!” 2 hắc bào nhân cung kính lên tiếng.
Hỏi ra mới biết từ sau vụ té vực thì Vân Nhiên luôn cử theo 2 hộ vệ bảo vệ Vương mỗi khi ra ngoài.
“Cảm ơn 2 vị, giờ 2 vị có thể yên tâm về được rồi!” Vương nói, hắn muốn thử xem chức năng nghịch thiên của Hấp Khí Thôn Linh Quyết.
“Còn thiếu gia ?”
“Không sao, tuy ta không biết là ai nhưng giờ này chắc hắn không biết tên sát thủ này thất bại nên không cử người tới nữa đâu.

À cứ để thi thể tên sát thủ này ở đây, ta xử lí cho!”
“Vậy thiếu gia bảo trọng, thuộc hạ cáo lui!” 2 thân ảnh ngay lập tức biến mất không còn giấu vết.
Từ từ tiến gần lại thi thể của tên sát thủ, hắn kết xuất thủ ấn, vận chuyển Hấp Khí Thôn Linh Quyết, trong nội tâm cũng kinh ngạc, thúc dục Hấp Khí Thôn Linh Quyết cắn nuốt chiến khí đối phương, chiến khí đối phương sau khi rót vào trong người của mình, sau đó hóa thành một loại năng lượng, dùng lại trong cơ thể chờ luyện hóa.
Năng lượng này vô cùng tinh thuần, so với chiến khí trong đan điền khí hải cũng kém không xa.
Hô...

Vương phun ra một ngụm trọc khí, trọc khí này tới từ chiến khí của tên sát thủ, cảm giác năng lượng khổng lồ trong cơ thể hoàn toàn là chiến khí trên người hắn, nhưng mà vẫn không thể do mình sử dụng, chỉ có luyện hóa chiến khí đối phương cho mình dùng mới có thể sử dụng.
Hấp Khí Thôn Linh Quyết, năng lực biến thái nhất chính là thôn phệ chiến khí đối phương cho mình sử dụng, mà Vương lúc này cũng chân chính cảm nhận được chỗ biến thái của Hấp Khí Thôn Linh Quyết.

Tên sát thủ là Chiến giả ngũ tinh nên chiến khí trong người rất lớn.
Cảm giác trong người có năng lượng khổng lồ, Vương đoán sau khi chính mình luyện hóa sẽ đột phá lên Chiến giả cũng không thành vấn đề.

Hấp Khí Thôn Linh Quyết thôn phệ thực lực đối phương, nhưng cũng không cách nào cho bản thân sử dụng ngay, sau khi luyện hóa tạp chất sẽ còn lại năng lượng tinh thuần, cũng chỉ có thể chiếm được một phần mười chiến khí của đối phương đã là rất khủng bố rồi.
Mà vào lúc này, Vương thôn phệ toàn bộ chân khí tên sát thủ mà thôi, cuối cùng còn phải luyện hóa chân khí cho mình sử dụng, giống như ăn đan dược, sau khi ăn xong còn cần bản thân mình luyện hóa..
“Thôn phệ chiến khí của người ta so với ăn đan dược còn tốt hơn nhiều”
Vương nhịn không được sợ hãi thán phục nói ra, trong mắt xuất hiện tơ máu đỏ nhạt, quanh thân có sát khí như ẩn như hiện, thôn phệ chiến khí trên người tên sát thủ, lần đầu tiên thúc dục lực thôn phệ của Hấp Khí Thôn Linh Quyết, trong lúc vô hình trên người Vương xuất hiện một đạo sát khí.
Giờ đây thi thể tên sát thủ đã biến thành một cỗ thây khô.

Vương kết thủ ấn trong tay, xuất ra chiến khí ngưng tụ thành một hoả cầu lập tức bao phủ thi thể tên sát thủ, chưa tới một phút sau, thây khô đã hoá thành tro tàn.
Vương tiếp tục khoanh chân luyện hóa năng lượng trong cơ thể, thủ ấn không ngừng giao nhau, hai tay lập tức đặt lên gối, Hấp Khí Thôn Linh Quyết bắt đầu luyện hóa năng lượng khổng lồ trong người.
Luyện hóa năng lượng trong người so với luyện hóa năng lượng trong đan dược dễ dàng hơn một ít, chuyện này làm thôn phệ năng lượng của tên sát thủ hóa thành chiến khí bản thân đã đạt tới tinh thuần nhất định, nhưng Hấp Khí Thôn Linh Quyết dường như yêu cầu chiến khí tinh thuần cao hơn không ít, cần luyện hóa lần nữa.
Tăng thêm chiến khí này và chiến khí trong người Vương không phải giống nhau, hai luồng chiến khí tự nhiên sẽ chịu bài xích, phải luyện hóa sau đó mới có thể dung nạp vào đan điền khí hải, trong quá trình luyện hóa trừ đi tạp chất, cuối cùng Vương hấp thu cũng chỉ là một phần mười.
Tất cả trở lại bình tĩnh, cảm giác Hấp Khí Thôn Linh Quyết cường hãn, trong nội tâm Vương càng trở nên cao hứng hơn vài phần, chỉ là không thể trắng trợn thi triển lực cắn nuốt, nếu như bị người ta biết rõ mình có công pháp biến thái như thế, nhất định sẽ trở thành đối tượng bị võ giả trên đại lục đuổi giết.
“Thực lực, chờ khi bản thân mình có thực lực tuyệt đối, cũng không cần e ngại!” Vương nghĩ thầm trong lòng, toàn lực bảo vệ tốt bảo vệ tốt chính mình, mình nhất định phải nhanh chóng trở thành cường giả, chỉ có trở thành cường giả mới có thể bảo vệ tốt tất cả, đồng thời đạt được tất cả những gì mình muốn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Trong thức hải của Vương một hố đen to lớn mờ ảo hiện ra cái hố đen liên tục cắn nuốt chiến khí của tên sát thủ vừa mới hấp thụ, hố đen như một con quái vật đói khát với cái bụng không đáy hút toàn bộ chiến khí Vương hấp thụ vào nhiều lúc Vương cảm thấy như mình sáp chạm chân vào chiến giả nhưng vẫn thiếu một chút cả thân thể cậu bốc lên một hào quang ngũ sắc sáng rục lên rồi vụt tát .Vương đình chỉ luyện hóa, phun một ngụm trọc khí và mở mắt ra.
“Vậy mà chỉ đạt đến chiến khí 9 đoạn!”
“Do ngươi sở hữu 3 hệ cùng với 2 hệ ẩn nên kinh mạch của ngươi cũng rộng gấp 10 lần so với người thường nên chỉ đạt đến chiến khí 9 đoạn! Bù lại ngươi cũng mạnh hơn võ giả bình thường cùng cấp 10 lần!” Hồn Tháp lên tiếng giải thích.
“Cũng không còn sớm nữa ta cũng nên về thôi” Nguyệt Vương thở dài rồi bước từ từ về nhà.

Khuôn viên phòng của Vân Nhiên.
Hai thân ảnh khoác áo bào đen khom người cung kính trước Vân Nhiên nói về chuyện gì đó.
Đó chính là 2 tên hộ vệ mà Vân Nhiên cho đi theo bảo vệ Vương với biệt danh Hắc Ảnh song sát.

Sau một lúc lâu 2 thân ảnh liền biến mất khỏi phòng.
“Ta biết con không phải phế vật mà!”

Ở phòng Nguyệt Vương.

Vương lúc đang luyện hóa và cố gắng làm chủ lượng chiến khí mới hấp thu được vì nếu tăng chiến khí quá nhanh mà không kiểm soát sẽ gây ra loãng chiến khí sẽ khiến cho khi chiến đấu không bằng với chiến lực thật của mình.

Một đêm tu luyện trôi qua.
Thanh Thuỷ trấn hôm nay trở nên sôi động hơn, người người tấp nập tụ tấp đến Phòng đấu giá Hoàng gia.
Hôm nay là ngày Phòng đấu giá Hoàng gia tổ chức đấu giá.

Đấu giá chỉ được tổ chức 3 tháng 1 lần nên các đại gia tộc đều chuẩn bị rất nhiều chiến kim để tranh đoạt những bảo vật ngon.

Sau khi rời khỏi Nguyệt gia, Vương liền tìm 1 chỗ vắng người sau đó lấy bộ hắc bào từ nhẫn trữ vật ra và trùm lên.

Xong xuôi Vương liền tiến vào Phòng đấu giá Hoàng gia.
Ở gần cửa vào, có vài người phụ trách tiếp đãi, tu vi toàn bộ đều đạt tới Chiến Giả, thậm chí một người trong đó, tu vi còn đạt tới Chiến Sư cấp bậc.
“Vô đại nhân, mời bên này!”
Trong số những người tiếp đãi, có một người lộ vẻ tươi cười, tiếp đãi Vương vào bên trong.
Trên tay Vương có một tấm thẻ khách quý, có thể trực tiếp tiến vào khán đài khách quý của đấu giá hội.
Khán đài khách quý từ trên cao nhìn xuống, có tính bí mật rất lớn, nếu như nguyện ý, người bên ngoài thậm chí còn không thể nhìn thấy dung mạo của ngươi.
Có hơn một nửa khán đài khách quý đều áp dụng biện pháp che giấu, những người này đều tương đối ít nổi danh.

Đương nhiên cũng có một vài người thân phận cao đều lộ diện với bên ngoài, bộ dạng như nắm chắc thắng lợi trong tay vậy.
“Tứ đại gia tộc, Liễu, Nguyệt, Hồng, Lôi.

Toàn bộ đều đã tới, trong đó còn có cả gia chủ của Liễu gia và Hồng gia”
“Hắc hắc, nghe nói lần đấu giá này xuất hiện nhiều bảo vật quý, thậm chí có cả hoả diễm Hoàng giai sơ cấp.

Nếu như kết hợp với võ giả hoả hệ thì như hổ mọc thêm cánh!”
“Ta nghe nói đợt này còn đấu giá cả Hoàng giai cao cấp chiến kĩ, Hoàng bảo cửu phẩm nữa!”
Đấu giá còn chưa bắt đầu, nhưng trong hội trường đã nhao nhao nghị luận.
Ước chừng nữa canh giờ trôi qua, đấu giá hội liền chính thức bắt đầu.
Toàn bộ phòng đấu giá hình bán nguyệt.

Trên đài đấu giá, có một lão nhân tố bào, bên cạnh còn có hai vị mỹ nữ.

“Khục khục! Hoan nghênh đại giá quang lâm bản đấu giá hội, mọi người đều là bằng hữu cũ, tin tưởng cũng biết quy củ của đấu giá hội, đó chính là bất luận vật phẩm đấu giá gì đều là người trả giá cao được, bắt đầu từ dưới lên trên.

Kiện vật phẩm thứ nhất Hoàng bảo ngũ phẩm quang hệ Quang Dao Kiếm!” Lão nhân tố bào lộ ra vẻ mặt hòa ái, trong thanh âm có một loại hấp dẫn người nghe.
Vỏ kiếm màu thuần trắng, lòe lòe tỏa sáng, ở trên chuôi kiếm có khảm có một khỏa thủy tinh màu tím lớn chừng ngón cái, mặt khác cũng không có trang trí dư thừa nào cả.
“Kiếm này xuất từ tay luyện khí đại sư Tần đại sư, thuộc về hàng tinh phẩm trong Hoàng bảo ngũ phẩm kiếm khí, giá khởi điểm 500 vạn chiến kim, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 5 vạn chiến kim!” Lão nhân chỉ vào Quang Dao Kiếm lần nữa nói.
Lão nhân vừa dứt lời đã có một gã thanh niên của tiểu gia tộc kêu giá:
“Ta ra 505 vạn chiến kim!”
“Ta ra 510 vạn chiến kim!”
Một hướng khác, cũng là thanh niên một tiểu gia tộc kêu giá.
“520 vạn chiến kim!”
Thanh niên kêu giá đầu tiên cũng không cam lòng đáp trả.
“530 vạn chiến kim!”
...
Theo đấu giá bắt đầu, tiếp theo lại có mấy người theo vào kêu giá, hơn nữa kêu giá càng ngày càng cao.
Liễu Nha trong rạp Liễu gia cũng coi trọng thanh kiếm trước mắt này, nói với phụ thân hắn:
“Cha, ngươi xem chuôi kiếm này thế nào?”
Liễu Kình ( Gia chủ Liễu gia ) từ từ nhắm hai mắt thản nhiên nói:
“Đồ ngon con ở phía sau, người chờ đi!”
Ngược lại bên phía Lôi gia, Lôi Hóa ( Đại trưởng lão Lôi gia ) cảm thấy chuôi kiếm nầy không tệ, con lớn nhất của hắn cũng chủ tu quang hệ lại vừa bế quan đột phá Chiến giả tam giai đang lo không có vũ khí sử dụng, kiếm này tựa hồ rất phù hợp.
Lôi Hoá thập phần thoải mái hét lớn:
“Lôi gia chúng ta ra 650 vạn chiến kim!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trầm mặc lại, không người nào dám đái giá với Lôi gia cả.
“Còn ai tăng giá không, không người nào tăng giá thì kiếm này sẽ thuộc về thiếu gia Lôi gia!”
Lão nhân thét to nói, bất quá hắn biết rõ bình thường một trong tứ đại gia tộc đã mở miệng thì có rất ít người dám đấu giá.
Quang Dao Kiếm cũng thuộc về Lôi gia.