Vạn Yêu Chi Tổ

Chương 133: Bí thuật Hồ tộc




Theo lời Bạch Hồ, hình như cũng không phải là không có biện pháp hỗ trợ, chỉ là nàng đối với chuyện Đế Thích Thiên đột nhiên muốn học đàn rất hiếu kỳ mà thôi.

- Thật sự có biện pháp?

Hai đồng tử Đế Thích Thiên hơi co lại, sau khi biết rõ tin tức của Bạch Hổ mụ mụ, biết rõ sự cường đại của Vạn Thú Tông, ham muốn biến cường của hắn dâng trào càng thêm mãnh liệt, mà phương pháp khiến hắn có được sức mạnh, không thể nghi ngờ cũng chỉ có "Thất Tội Thần Khúc" là thích hợp nhất.

Hơn nữa, dù không hiểu cầm nghệ, dùng động tác lỗ mãng gảy Thất Tội Yêu Cầm, vẫn có thể mơ hồ chống lại được một tên Kết Đan tu sĩ, nếu học được cầm kỹ, lại gảy một khúc nguyên vẹn, sẽ là cảnh tượng bực nào. Hắn có lòng tin, bằng vào thần khúc này, tuyệt đối có thể chống lại Vạn Thú Tông khổng lồ.

- Ngươi thật có biện pháp? - Đế Thích Thiên trầm ngâm một chút, chăm chú nhìn Bạch Hồ, nói.

Bạch Hồ mở trừng hai mắt, nói: 
- Ngươi có thể không tin, nhưng ta nghĩ dùng tu vị hiện tại của ngươi, muốn đạt tới Yêu thú đỉnh phong, ngưng kết ra Nội Đan, không phải thời gian ngắn có thể làm được. Ta chỉ là hiếu kỳ, vì sao ngươi lại một mực muốn học đàn.

Kỳ thực, Đế Thích Thiên cũng minh bạch, muốn hóa hình, tuyệt đối không phải là chuyện một hai tháng thời gian, cho dù bản thân hắn có Yêu Phủ, đã thu vào mấy nghìn thi thể tên tu sĩ, chỉ cần hoàn toàn luyện hóa, muốn đạt tới Yêu thú đỉnh phong, thậm chí ngưng tụ ra Nội Đan, cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

Nhưng hắn hiện tại không thể đợi được một hai năm thời gian.

Đế Thích Thiên hít sâu một hơi, nói: - Kỳ thật cũng không có gì, chẳng qua bổn mạng yêu khí của ta là một cây Ngọc Cầm, muốn phát huy hoàn toàn uy lực của nó thì phải am hiểu âm luật - Nói xong, tâm niệm vừa động, chỉ thấy, một đạo bạch quang óng ánh từ trong cơ thể Đế Thích Thiên lóe đi ra, rơi xuống trước người.

Xuyên thấu qua bạch quang nhu hòa, có thể thấy được một cây cửu huyền cầm xanh ngọc, khiến cho người ta vừa nhìn, đã nhịn không được xúc động muốn tiến lên ôm nó vào ngực.

- Leng keng! Leng keng!

Chín dây đàn phát ra âm thanh dễ nghe, vang vọng khắp sơn động, nghe được tiếng đàn, đủ loại thất tình lục dục trong lòng bị khuếch đại lên vô số lần. Từng sợi hắc khí từ khắp bốn phía, theo tiếng đàn tràn vào ngọc cầm, nhìn rất bí hiểm.

- Ngươi vậy mà cũng có bản mệnh yêu khí, còn là một cây ngọc cầm, ồ, cây ngọc cầm này...

Gần như lúc Đế Thích Thiên mở miệng nói ra, trong mắt Bạch Hồ tràn đầy kinh ngạc, bản mệnh yêu khí chính là bản mệnh pháp khí, muốn luyện chế, chỉ cần chuẩn bị đủ tài liệu, ai cũng có thể làm, thế nhưng, bên trong Yêu Tộc có thể hiểu được điều này cũng không nhiều, hơn nữa, muốn thu thập tài liệu, cũng vô cùng khó khắn, yêu tộc nếu không hóa hình, sẽ không đi luyện chế bản mệnh yêu khí. Giống như nàng, cũng có một kiện. Đế Thích Thiên ở cấp bậc yêu thú đã luyện chế ra bản mệnh yêu khí, khiến nàng vô cùng kinh ngạc.

Hơn nữa...

Lúc nhìn thấy Thất Tội Yêu Cầm, nàng phát giác ra, cây đàn cổ này có thể tự động hấp thu loại hắc khí khiến nàng cảm thấy thập phần tà dị và kiêng kị. Hơn nữa, khi tiếng đàn vang lên, nàng cảm giác được tâm tình của mình bỗng nhiên dậy sóng. Nếu như không phải tu vị cao thâm, chỉ sợ đã rơi vào tình cảnh không tốt. Tổng kết lại, gần như trong chốc lát, Bạch Hồ đã xác định được, cây Ngọc Cầm này tuyệt đối không phải là yêu khí bình thường.

Nhìn thấy thân Ngọc Cầm, ánh mắt Bạch Hồ hơi ngưng tụ, lập tức vô cùng kinh ngạc, nổi lên sóng dữ. Thân cầm này, chính là khối ngọc phôi còn sót lại từ bàn thạch sau khi bị Thiên Kiếp đánh trúng lần trước.

Lúc trước, khi Đế Thích Thiên lấy được khối ngọc phôi này, nàng cũng tận mắt nhìn thấy, tất nhiên cũng rõ ràng, ngọc phôi bị sét đánh mà không tổn hại, chắc chắn không phải là vật phẩm bình thường. Khi ấy, nàng không cướp đoạt, chẳng qua là vì thấy lực lượng ẩn chứa trong ngọc phôi hình như đã bị Thiên Kiếp đánh tan, không còn linh tính, nhiều nhất thì cũng chỉ tương tự như một khối ngọc tuyệt mỹ trong thế tục mà thôi.

Cũng không ngờ, Đế Thích Thiên lại đem khối ngọc phôi này làm tài liệu, luyện chế thành thân Cầm, bên trong ngọc cầm, nàng mơ hồ cảm giác được một loại khí tức yêu dị quanh quẩn, xem ra, khối ngọc phôi này dù linh tính biến mất, nhưng tuyệt đối vẫn là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế pháp khí.

Lấy ánh mắt của Bạch Hồ, tất nhiên nhìn ra được, phẩm chất của Ngọc Cầm này chính là đỉnh cấp pháp khí, chưa tấn chức thành pháp bảo là vì tu vị của chủ nhân nó còn thấp mà thôi, riêng uy lực hiện tại của nó, chắc chắn sẽ không thua kém bất kỳ pháp bảo nào.

Dùng ngọc phôi để luyện chế cây ngọc cầm này, hình như vô cùng thích hợp. Quan trọng hơn, nàng cảm nhận được một loại lực lượng kỳ lạ trong Ngọc Cầm, loại lực lượng nàng chưa bao giờ gặp qua.

- Tên Đế Thích Thiên này quả thực tràn đầy thần bí. - Trong lòng Bạch Hồ thì thầm một câu.

Nàng nhìn Đế Thích Thiên, nói: Bổn mạng yêu khí của ngươi là đàn cầm, dùng cầm làm vũ khí, xác thực cần hiểu rõ âm luật, hiểu rõ cầm kỹ, mới có thể phát huy tận cùng uy năng của nó. - Nói xong, Bạch Hồ dừng lại một chút, lại nói tiếp: - Cầm kỹ, ta đúng là không biết, nhưng muốn học cầm, lại là pháp bảo, nhất định phải thâm nhập thế giới loài người.

- Hả? - Ánh mắt Đế Thích Thiên hơi ngưng tụ lại.

- Lấy bộ dạng hiện giờ của ngươi, muốn thâm nhập thế giới loài người thật sự có chút khó khăn. - Bạch Hồ không nhanh không chậm nói: - Đương nhiên, ta đã từng nói, chỉ cần ngươi nói ra lý do, ta sẽ giúp ngươi giải quyết khó khăn này. - Sắc mặt nàng giống như đã dự liệu trước mọi tình thế, rất tự tin có thể giải quyết được vấn đề này.

- Giải quyết như thế nào? - Đế Thích Thiên nhìn nàng đặt câu hỏi.

Bạch Hồ mở trừng hai mắt, toát ra hào quang khác thường, nói: 
- Hồ tộc ta có một bí thuật, gọi là Huyền Nguyệt Luyện Hình Thuật, chỉ cần tu luyện môn bí pháp này, dù không kết thành Nội Đan, vẫn có thể hóa thành nhân hình, tuy rằng không phải luôn luôn bảo trì nhân hình, nhưng cũng đủ để ngươi dung nhập vào thế giới loài người.

Không sai, đạo bí thuật mà Bạch Hồ nói có thể xem như bí thuật trấn tộc trong Hồ Tộc, tương đối đặc biệt, từ trước tới nay đều cất giữ nghiêm mật, không truyền cho bất kỳ ngoại nhân nào.

Việc này cùng Hồ Tộc trong truyền thuyết có quan hệ. Hồ ly nếu có linh tính, được loài người xưng là hồ tiên. Rất nhiều chuyện tình giữa hồ ly với văn nhân trong nhân loại được lưu truyền rộng rãi, đều miêu tả những yêu hồ này cùng văn nhân tình cảm thắm thiêt, rất là thê mỹ (thê lương đẹp đẽ). 

Kỳ thật, những yêu hồ cùng văn nhân phát sinh tình cảm trong truyền thuyết, tuyệt đại đa số đều không kết xuất ra Nội Đan, lột xác thành yêu. Vì nếu là hồ tộc đã lột xác thành yêu, tâm trí đã sớm trở nên trầm ổn, đám văn nhân kia sao có thể đơn giản đánh động được tín niệm của các nàng.

Giống như Bạch Hồ, nếu một vị thư sinh văn nhược xuất hiện trước mặt nàng, chỉ sợ nàng sẽ xì mũi coi thường, nhìn cũng không thèm nhìn. Nội tâm của nàng sớm đã quyết định, nếu muốn thành phu quân của nàng, tối thiểu cũng phải mạnh hơn nàng. Duy chỉ có cường giả mới có khả năng hấp dẫn được thể xác và tinh thần nàng, cũng chỉ có cường giả, mới có thể khuất phục được nàng, cấp cho nàng một chỗ dựa mạnh mẽ.

Nếu không, khả năng có thể khiến cho nàng động tâm, thật sự quá ít.

Mà những hồ tiên trong truyền thuyết lưu lại ở nhân gian kia, khỏi cần nói, đều từng tu luyện qua Huyền Nguyệt Luyện Hình Thuật, tâm tính bản thân còn chưa thành thục, chỉ là tiểu hồ ly đối với ngoại giới sinh lòng tò mò mà thôi. Bằng vào bí thuật thần kỳ này, các nàng có thể hóa thành nhân hình, đi vào nhân gian, lưu lại đủ loại truyền thuyết thê mỹ, mà kết cục của các nàng cũng đều tương đối bi thương.

Dù sao, bí thuật này tuy rằng thần kỳ, nhưng không có cách nào khiến tu vị các nàng tăng trưởng. Từng người một, ngay cả nội đan cũng không thể ngưng kết, lại lưu lạc ngoại giới, nên kết cục sau cùng cũng không khó đoán.

Thế nhưng, điều này cũng không có nghĩa Huyền Nguyệt Luyện Hình Thuật không có chỗ huyền diệu, ngược lại, đây là một loại bí thuật kinh thế. Bạch Hồ thân là cường giả mạnh nhất trong Hồ Tộc, làm sao có thể không rõ điểm này. Hơn nữa, Huyền Nguyệt Luyện Hình Thuật đối với yêu tộc khác cũng có tác dụng vô cùng thần kỳ.

Bất kể là phi cầm hay thú vật, chỉ cần tu luyện, hoàn toàn không cần đợi đến lúc có Nội Đan, đã có thể hóa thành nhân hình dung nhập vào thế giới loài người. Cho nên, nếu Đế Thích Thiên tu luyện loại bí thuật này, cũng có thể sớm hóa thành hình người.

- Huyền Nguyệt Luyện Hình Thuật? - Ánh mắt Đế Thích Thiên trở nên nóng bỏng, không khỏi chăm chí nhìn Bạch Hồ, nói: Đạo bí thuật này thật sự có thể khiến ta sớm hóa hình? Nếu tiến vào thế giới loài người, sẽ không bị phát hiện ra thân phận chứ? - Đế Thích Thiên vốn tưởng rằng, phải đợi đến khi kết xuất ra nội đan mới có thể hóa hình, hiện tại xuất hiện tình huống ngoài ý muốn như vậy, hắn sao có thể không vui mừng.

Hắn thiếu thốn nhất chính là thời gian.

Nếu không, sớm muộn gì cũng hóa hình, hắn cũng không quá để ở trong lòng, càng không cho rằng, chỉ cần hóa hình, đã có hình người, thì chính là nhân loại. Hắn nhận thức rất rõ ràng, Yêu chính là Yêu, không phải cứ hóa hình, có bộ dáng nhân loại, thì không còn là Yêu.

Kiếp trước tuy là người, nhưng kiếp này lại là yêu, hắn cũng không cảm thấy có gì không tốt. Huống chi, Yêu sinh ra sớm hơn người, so với người còn xa xưa hơn, hóa hình, chỉ là để thuận lợi hơn cho việc tu luyện mà thôi.

- Đúng vậy, chỉ cần tu luyện bí thuật Hồ tộc ta, ngươi có thể sớm hóa hình. Nhưng... 

Khi đang xác thực lời nói của Đế Thích Thiên, Bạch Hồ lại lại đột nhiên chuyển hướng, sau khi dừng lại một lát, lại nói tiếp: 

- Huyền Nguyệt Luyện Hình Thuật dù sao cũng không phải là ngưng đan hóa hình chân chính, chưa từng trải qua Thiên Kiếp hóa hình tẩy lễ, nên cũng có chỗ thiếu hụt, không cách nào luôn luôn bảo trì hình người, thật sự hơi bất tiện.

Đế Thích Thiên nghe xong, cũng không cảm thấy kỳ quái. Nếu như chỉ cần một loại bí thuật hóa hình, là có thể triệt để hóa hình, thì phần lớn yêu tộc sao còn phải đi độ kiếp. Trong thiên địa, tuyệt đối không có khả năng tồn tại chuyện tình nghịch thiên như vậy.