Vĩnh Hằng Chi Tâm

Chương 135: Tiến cấp, công lực tăng mạnh




Dưới hang động ẩm ướt tối tăm.

Trần Vũ ngồi xếp bằng, vận chuyển Vân Sát tâm pháp.Trần Vũ ngồi xếp bằng, vận chuyển Vân Sát tâm pháp.

Trong cơ thể dường như có một dòng nước mát đang dần lan tỏa, tan vào trong Vân Sát nội tức, lực lượng mát mẻ lập tức thẩm thấu khắp toàn bộ máu thịt, kinh lạc. 

Đây là lần thứ hai Trần Vũ phục dụng hạt của U Thủy Mặc Liên.

Lần trước hắn cùng hai người Mục Tuyết Tình phục dụng U Thủy Mặc Liên một lần, bao gồm cánh sen và hạt sen, khiến tu vi đạt tới cực hạn Luyện Tạng sơ kỳ, thậm chí còn khiến công lực của Vân Sát nội tức tăng tiến một đoạn.

Vốn dĩ, trước đây Trần Vũ đã có cơ hội trùng kích Luyện Tạng trung kỳ, nhưng sau đó lại bị Tên Hề Ác Ma truy tung nên tạm hoãn lại. 

Mà lần này, Trần Vũ có lòng tin là địa điểm vừa tìm được rất am toàn, có thể an tâm tu luyện.

Hơn nửa ngày sau.

Lực lượng của hạt U Thủy Mặc Liên thứ haiddax haofn toàn dung nhập vào nội tức và kinh lạc của Trần Vũ. 

Điều đáng mừng là công lực hỏa hầu của Vân Sát nội tức đã tinh tiến hết sức rõ ràng, mơ hồ hơi vượt qua Luyện Tạng hậu kỳ một chút.

Không chỉ có vậy, Trần Vũ còn cảm giác hạt của U Thủy Mặc Liên có thể điều hòa cải thiện thể chất, nội tức, thậm chí huyết dịch.

Thế nhưng, Trần Vũ vẫn không thể khai mở được kinh lạc tương ứng với 12 kinh lạc chính, tu vi vẫn dừng lại ở Luyện Tạng sơ kỳ. 

- Trước tiên không vội.

Trần Vũ lại phục dụng hạt U Thủy Mặc Liên thứ ba.

Hắn quyết định sẽ tích súc hỏa hầu công lực của Vân Sát nội tức thêm một chút nữa, đây là nhân tố có thể trực tiếp ảnh hưởng tới thực lực. 

Đương nhiên,nếu liên tục phục dụng thì hiệu quả cũng sẽ kém đi. Nhưng Trần Vũ cho rằng: rất đáng!

Hoàn cảnh Huyết Táng Thiên Viên hiện nay luôn là kỳ ngộ và hung hiểm tồn tại song song.

Thực lực tăng thêm một phần thì nhiều thêm một tia cơ hội. 

Nửa ngày sau.

Hạt sen thứ ba cũng bị Trần Vũ hấp thu hoàn toàn, hỏa hầu công lực của Vân Sát nội tức cũng tăng trưởng thêm hai ba phần nữa.

Vù... 

Trần Vũ lật bàn tay một cái, lòng bàn tay bốc lên một đoàn Vân Sát nội tức, lượn lờ khí lưu màu xanh đen, tản mát một luồng khí tức âm sát (*) mãnh liệt bá đạo.

(*) âm trầm chết chóc

Phốc... 

Hắn phất tay đánh ra một chưởng, Vân Sát nội tức lập tức hằn lên vách đá hình thù một bàn tay.

- Uy lực này...

Trần Vũ có chút kinh ngạc, hiệu quả đề thăng này cũng không kém trước kia bao nhiêu. 

Theo lý thuyết, càng về sau thì biên độ đề thăng càng nhỏ. Nhưng sự thực thì không phải như vậy, điều này khiến Trần Vũ cảm thấy nghi hoặc không thôi.

Hắn suy đoán, có lẽ khí tức huyết sát cất giữ trong cơ thể hắn trước đây đã bị khai quật ra cho nên tiềm lực mới tăng trưởng không nhỏ như vậy.

Lúc này, cường độ uy lực của Vân Sát nội tức đã tiếp cận Luyện Tạng kỳ đỉnh phong bình thường rồi. 

Trần Vũ lại sử dụng một cánh hoa U Thủy Mặc Liên.

Kết quả, khoảng khắc cánh hoa vừa bị tiêu hóa, Vân Sát nội tức trong cơ thể gần như tự động dịch chuyển, mở ra khu vực tuần hoàn mới trong mạng lưới kinh lạc.

Không đến nửa ngày. 

12 chính kinh trong cơ thể Trần Vũ đã mở rộng thêm hai phần ba khu vực.

Điều này có ý nghĩa là Trần Vũ đã bước vào Luyện Tạng trung kỳ.

12 chính kinh là mạng lưới kinh lạc trong cơ thể, liên thông với tạng phủ, có thể cường hóa nội tạng thân thể. 

Sau khi đạt tới cảnh giới này, Trần Vũ cảm thấy cường độ nội tức và hỏa hầu lấy khí hải làm trung tâm, vận chuyển tuần hoàn vài vòng, mơ hồ tăng trưởng vài phần.

Thể tích của luồng khí xoáy nội tức trong khí hải đã bành trướng một vòng lớn.

Càng bất ngờ là Đồng Tượng công của Trần Vũ đã tinh tiến thêm một bậc, cách xương đồng đại thành càng gần hơn một bước. 

Suy cho cùng, Luyện Tạng kỳ có tác dụng cường hóa tạng phủ thân thể, cho nên khiến Đồng Tượng công tiến bộ cũng rất bình thường.

Lại củng cố gần nửa ngày.

Trần Vũ chậm rãi thu công, mặt đỏ lên vì kích động, thở phào một hơi. 

- U Thủy Mặc Liên quả thật không hổ là trân bảo tà đạo, bây giờ ta mặc dù là Luyện Tạng trung kỳ, nhưng hỏa hầu Vân Sát nội tức lại có thể so với Luyện Tạng kỳ đỉnh phong bình thường.

Trần Vũ không khỏi cảm khái.

Có công lực thâm hậu như vậy, cho dù tư chất của hắn kém, chỉ cần tu luyện vài tháng cũng có thể đạt tới Luyện Tạng kỳ đỉnh phong. 

Sau đó, Trần Vũ không tiếp tục trùng kích nữa, quá vội vàng cũng không tốt.

Bây giờ, cho dù hắn dùng U Thủy Mặc Liên để cưỡng ép đề thăng tu vi tới Luyện Tạng hậu kỳ thì thực lực cũng sẽ không tăng trưởng quá lớn.

Bởi vì uy lực và độ tinh thuần của Vân Sát nội tức đã đạt tới giai đoạn cực hạn rồi. 

Trừ phi Trần Vũ có thể tu luyện được vài tia “Vân Sát chân khí”.

Thế nhưng điều này quả thật quá khó khăn, cần mất rất nhiều thời gian, sử dụng càng nhiều hạt sen, thậm chí phải phối hợp với lĩnh ngộ tinh thần thì mới có chút khả năng.

- Nếu Đồng Tượng công có thể đột phá xương đồng đại thành, thực lực sẽ tăng một đoạn dài, còn hơn tiến cấp Luyện Tạng hậu kỳ. 

Trần Vũ có chút trầm tư.

Bây giờ, Đồng Tượng công của hắn chỉ còn cách xương đồng đại thành một khoảng ngắn nữa mà thôi.

Theo phương hướng này mà đột phá, hắn sẽ đề thăng Luyện Tạng hậu kỳ hoặc ngưng luyện Vân Sát chân khí dễ dàng hơn rất nhiều. 

Rầm rầm rầm...

Trần Vũ đạp trên mặt nước ngầm, chậm rãi đi ra khỏi hang động này.

- Xà quật mà lúc trước tên đệ tử Cốt Ma Cung nhắc đến có lẽ cách nơi này không quá bốn năm dặm. 

Trần Vũ lấy bản đồ ra đối chiếu.

Trong Xà quật này có đông đảo hung xà, thậm chí có Xà Vương sánh ngang Hóa Khí Hậu Thiên.

Trần Vũ thu được một gốc Thổ Linh Tham 200 năm, nên nhất định phải phối hợp với mật rắn có phẩm chất cao hơn thì mới có thể phát huy được hiệu quả lớn nhất. 

- Nếu thu hoạch được túi mật của Xà Vương thì ta nhất định có thể tấn thăng xương đồng đại thành.

Trái tim Trần Vũ đập thình thịch.

Đương nhiên hắn cũng biết hi vọng này không lớn, cũng không quá cưỡng cầu. Cho dù trong tay hắn có đòn sát thủ “Âm Hỏa Châu” có thể uy hiếp trọng thương Hóa Khí Hậu Thiên đi nữa. 

Chẳng qua, mục tiêu thấp nhất của Trần Vũ là có thể chém giết loại hung xà có thực lực chạm đến Hóa Khí cảnh.

Vù...

Ngân Nguyệt Trùng Vương đi trước dò đường, Trần Vũ cẩn thận đi ra khỏi hang động. 

Qua một hai ngày, không biết đám người Cốt Ma Cung và Mai Trường Thanh có ở gần đây hay không.

Ngân Nguyệt Trùng Vương đi dạo một vòng khu vực 2 dặm quanh đây, không phát hiện dấu vết Cốt Ma Cung nào.

Vù... 

Trần Vũ dọc theo con đường bí mật, tiếp cận khu vực Xà quật.

Dọc theo đường đi, Ngân Nguyệt Trùng Vương làm quân tiên phong, tìm hiểu tình báo phía trước, còn Trần Vũ thì lựa chọn lộ tuyến ẩn núp an toàn.

Nửa canh giờ sau. 

Trong một động quật thấp bé âm u đập vào mắt Trần Vũ, cách xa một dặm cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Trần Vũ phát hiện, trong phạm vi hai ba dặm quanh đây, ngoại trừ rắn thì rất ít có các loại trùng thú khác.

Vù... 

Ngân Nguyệt Trùng Vương vẫn đi trước dò đường, đến gần Xà quật, thăm dò hoàn cảnh địa lý nơi này.

Trên đường thỉnh thoảng có hung xà từ một góc xó xỉnh nào đó nhào về phía tiểu côn trùng. Nhưng tiểu côn trùng hiển nhiên không hề sợ hãi, trực tiếp chui vào miệng của hung xà, sau đó đâm xuyên một lỗ máu trên bụng rắn là được.

Xà độc bình thường đều không ảnh hưởng tới Thiết Nguyệt Thi Trùng bình thường, huống chi là loại biến dị như Ngân Nguyệt Trùng Vương? 

Đối diện Xà quật là một sườn núi tương đối thấp.

Sáu bảy tên nam nữ đệ tử của Thủy Nguyệt phái tập trung ở nơi này, số lượng nữ chiếm đa số.

Trong đó, Dịch Vân Phi một thân áo trắng đứng giữa đám nữ tử, trông như hạc giữa bầy gà. 

- Dịch sư huynh, Y sư tỷ... chúng ta thật sự phải vào Xà quật sao? Ta trời sinh đã sợ rắn, vừa nhìn thấy rắn sẽ run...

Một nữ đệ tử Luyện Tạng sơ kỳ run rẩy nói.

- Hừ! Thật không có tiền đồ! Hung xà trong Xà quật này có đến bảy thành đều là thực lực Thông Mạch kỳ, huống chi chúng ta còn có thủ đoạn khắc chế rắn. 

Một nữ tử áo vàng hừ lạnh một tiếng, nói.

Nữ tử áo vàng này đứng song song với Dịch Vân Phi, hai người đều là tu vi Luyện Tạng hậu kỳ. Mà nữ tử này thậm chí còn là Luyện Tạng hậu kỳ đỉnh phong.

Nàng chính là “Y sư tỷ” trong lời nói của nữ tử kia, hiển nhiên rất được mọi người kính nể. 

Lúc này, trong ba Luyện Tạng hậu kỳ của Thủy Nguyệt phái đã tập trung hai người, đội hình không hề đơn giản.

- Y sư tỷ, nàng không muốn vào thì chúng ta cũng không nên cưỡng cầu. Để nàng ở bên ngoài Xà quật cảnh giới là được.

Dịch Vân Phi khoát tay áo. 

Ở trước mặt đám nữ đệ tử, hắn luôn tỏ vẻ rất phong độ.

- Được! Ngươi cứ ở lại bên ngoài đi! Ngươi cầm cái kèn này, nếu như bên ngoài có địch nhân, ngươi hãy thổi nó, cho dù ở sâu trong động quật thì ta cũng có thể cảm ứng được.

Y sư tỷ tàn nhẫn trừng mắt nhìn nữ đệ tử nhát gan một cái. 

Cứ như vậy, ngoại trừ nữ đệ tử nhát gan kia, sáu người Dịch Vân Phi, Y sư tỷ bắt đầu tiến vào trong Xà quật thăm dò.

Phía sau lưng mọi người, một con tiểu côn trùng màu bạc chợt lóe lên.

Cùng lúc đó, Trần Vũ đã tiếp cận Xà quật chừng trăm trượng cũng lộ vẻ kinh ngạc. 

- Kỳ quái, thật là kỳ quái... Ngay cả Mai Trường Thanh và đám người Cốt Ma Cung đều bỏ qua việc chinh phục Xà quật này, đám đệ tử Thủy Nguyệt phái vậy mà vẫn cố gắng tiến công nơi này...

Trần Vũ có chút suy tư.

Thông qua thị giác của tiểu côn trùng, hắn phát hiện đám người Dịch Vân Phi dưới sự dẫn đầu của vị “Y sư tỷ” kia, có vẻ rất tự tin. 

- Y sư tỷ, ngươi có chắc chắn là hai ngày nay Xà Vương đang đẻ trứng, thực lực giảm mạnh ba, bốn thành không? Chuyến này có liên quan đến an nguy của tất cả mọi người đấy.

Dịch Vân Phi cẩn thận hỏi.

- Yên tâm đi! Ngươi hỏi lần này là lần thứ bao nhiêu rồi? Ta thường xuyên trò chuyện với rắn, Xà sủng của ta còn có vài tia huyết thống Cổ Xà đấy... 

Y sư tỷ mất kiên nhẫn nói.

- Vậy làm phiền Y sư tỷ, nếu Xà Vương đẻ trứng thì chúng ta cũng thuận tiện thu hoạch “Ô Ngọc Tinh” và “Thiên Duẩn Dịch” rồi. Nếu vận khí tốt, tiện đường làm thịt Xà Vương một thân toàn bảo kia thì cũng thu hoạch lớn.

Dịch Vân Phi cười ha ha nói. 

Đám người Thủy Nguyệt phái phấn chấn tinh thần tiến sâu vào Xà quật.

Vù...

Đúng lúc này, gần Xà quật chợt có một người nhảy ra. 

- Người nào!

Đám người Thủy Nguyệt phái giật mình hô lên.

Nhìn kỹ lại, chỉ thấy một thiếu niên thân hình cao lớn. 

- Là ngươi!

Trong mắt Dịch Vân Phi thoáng hiện một tia sát cơ âm lãnh.

- Giáo Liệp Ma Trần Vũ. 

Đám nữ tử Thủy Nguyệt phái đều tò mò nhìn Trần Vũ.

- Ngươi là Trần Vũ? Nghe nói ngươi đánh cướp U Thủy Mặc Liên, bị Tên Hề Ác Ma đuổi giết khắp nơi phải không?

Y sư tỷ ngẩng cao đầu, giọng điệu cũng có chút bất thiện. 

Trong lúc mơ hồ, Trần Vũ cảm ứng được một tia tham lam mà vị Y sư tỷ này cố gắng che giấu.

U Thủy Mặc Liên cực kỳ phù hợp với công pháp của đám nữ tử Thủy Nguyệt phái này.

- Trần Vũ, ngươi tới đây làm gì? Nếu không phải hiện nay đối mặt với đại địch Cốt Ma Cung, Dịch mỗ đã hạ sát thủ với ngươi rồi. 

Dịch Vân Phi mặt trầm như nước.

Mặc dù nói vậy, nhưng trên thực tế hắn cũng âm thầm trao đổi ánh mắt với Y sư tỷ, thậm chí có chút kích động muốn ra tay.

Bất luận là vì U Thủy Mặc Liên giá trị trân quý hay là vì cừu thị với Trần Vũ, Dịch Vân Phi đều quyết tâm nhất định phải giết đối phương. 

- Các vị, thương lượng một chút đi. Chỉ cần các ngươi mở đường, giúp Trần mỗ đánh chết Xà Vương, thu hoạch túi mật của Xà Vương thì một nửa U Thủy Mặc Liên sẽ tặng cho các ngươi.

Trần Vũ cười nhạt nói.

Hả? 

Dịch Vân Phi và Y sư tỷ nhìn nhau, đều cảm thấy kinh ngạc.

Quá ngoài ý muốn.

Trần Vũ đơn độc một mình, vậy mà muốn chủ động tìm bọn họ hợp tác? 

Đám người bọn hắn có đến hai Luyện Tạng hậu kỳ, cộng thêm vài đệ tử nội môn khác.

Ở trong Xà quật nguy cơ tứ phía này, một mình Trần Vũ cũng dám hợp tác với sáu người bọn họ? Không sợ bị gặm không còn thừa xương hay sao?

- Được! Giao dịch này chúng ta nhận! 

Dịch Vân Phi và Y sư tỷ ngẩn ngơ, chợt lộ ra nụ cười thân thiết, biểu tình hết sức hoan nghênh.

- Thật đúng là thịt ngon dâng tận miệng mà...

Dịch Vân Phi mở cờ trong bụng. 

- Làm phiền chư vị.

Trần Vũ nghênh ngang tiến vào đội ngũ Thủy Nguyệt phái, dường như không hề hay biết đám đệ tử Thủy Nguyệt phái đều thầm âm mưu xằng bậy.