Vĩnh Sinh

Chương 1245: Ngang ngược giết chóc




Mấy Thánh nhân Thiên Đình cảm thấy mình phi thường mất mặt.

Bọn họ vừa mới cam doan không có người cố ý đến khiêu khích Vũ Hóa Môn, lập tức liền có người tới khiêu khích rồi. Loại mất mặt trắng trợn thế này. mấy Thánh nhân vừa định lên tiếng quát tháo, nhưng sau khi thấy rõ người tới. sắc mặt họ liền thập phần khó coi. tiếng quát vừa ra đến bên khóe miệng liền rụt trở vào bụng.

Bởi vi người tới là cao thủ của Hoàng Phủ thế gia. Thần Châu Tịnh Thổ.

Thần Châu Tịnh Thổ địa vị cao cả. Thiên Đình cũng không đám lấy quy củ đi áp bách, càng đừng nói những Thánh nhân này.

Nhất là mấy vị Thánh nhân Thiên Đình thấy người lên tiếng nói chính là Quốc Hoàng - Hoàng Phủ Quốc, liền lui lại ra sau mấy bước. Quốc Hoàng là cao thủ so ra còn mạnh hơn Đồ Hoàng mấy phần là đại nhân vật của Hoàng Phủ thế gia. xếp kế Hoàng Phủ Đại Đạo gia chủ của Hoàng Phủ thế gia hiện tại.

Hiện tại Hoàng Phủ Đại Đạo gia chủ của Hoàng Phủ thế gia cũng là cấp bậc Hoàng giả Thiên Địa Đồng Thọ. nhưng nghe đồn thực lực gần như có thể sánh ngang cùng Hi Hoàng, có thể ở dưới tay Thiên Quân giữ được tánh mạng.

Loại cao thủ này là mạnh hơn gấp trăm gấp ngàn lần Hoàng giả bình thường, thậm chí mạnh hơn gấp vạn lần.

Mấy vị Thánh nhân Thiên Đình lặng lẽ rút lui. không đám nói nhiều lời.

Bọn họ cũng không muốn xen vào giữa Hoàng Phủ thế gia cùng Vũ Hóa Môn. sợ gặp phải tai bay vạ gió. chuyện cháy thành họa lâv đến cá trong ao nhìn mãi quen mắt.

Hoàng Phủ Quốc hùng hổ dọa người, vừa tới liền mắng thẳng vào mặt Phương Hàn là "thẳng nhóc nhỏ", Điều này quả thực là làm nhục trắng trợn.

Thánh tử Vũ Hóa Môn lập tức ầm một tiếng, nồ tung, hình tượng Phong Duyên vô địch đã ân sâu trong cảm nhận của bọn họ. không để cho khinh nhờn. Hiện tại không ngờ bị người nhục mạ. điều này còn có thể nhịn được sao?

- Yên lặng.

Phương Hàn nhìn đám đông cao thủ của Hoàng Phủ thế gia. vừa phất tay phát ra hai chữ. ngay lập tức, tất cả Thánh tử Vũ Hóa Môn đều im lặng xuống, không hề bùng nô.

Lần này Hoàng Phủ thế gia đến đây không ít cao thủ áp trận, chính là sợ nổi lên xung đột cùng người các môn phái khác sẽ chịu thiệt, vì thế mang theo lực lượng muốn áp chế tuyệt đối.

Thiên Tài Chiến Thiên Đình lần này. hàng ngàn hàng vạn môn phái tụ tập cùng một chỗ. muốn tiến hành chiến đấu không thể tránh được xung đột.

Chỉ có lực lượng tuyệt đối. mới có thể bảo đảm không chịu thiệt thòi trong lúc xung đột. đồng thời bảo vệ được đanh dự của môn phái.

Hiện tại. Hoàng Phủ thế gia ngay trước lúc bắt đầu Thiên Tài Chiến Thiên Đình, chống lại Vũ Hóa Môn, Phương Hàn cũng hiểu rõ V tứ của đối phương, là muốn hung hàng đả kích một chút sĩ khí của môn phái mình, để trong Thiên Tài Chiến không gượng đậy nổi không thu được kết quả tốt.

Lần này Thiên Tài Chiến Thiên Đình ban thưởng, nghe đồn vô cùng phong phú. cho dù không giảnh được giải quán quân, chỉ cần giảnh được một thứ tự tốt đều có thể được rất nhiều ban thưởng của Thiên Đình.

Thậm chí có cơ hội tiến vào tu luyện bên trong thiên mạch.

Những thứ này đều là mỗi đại môn phái phải tranh giảnh nhau.

Đương nhiên, lần này Quốc Hoàng trực tiếp khiêu khích, rõ ràng là nhằm vào Phong Duyên.

- Ngươi tên là Hoàng Phủ Quốc thì phái? Được xưng là Quốc Hoàng? Cường giả Thiên Địa Đồng Thọ?

Ánh mắt của Phương Hàn đâm thăng vào Quốc Hoàng, vô cùng bình tĩnh, trên mặt không một chút biểu tình.

- Không sai! Cho dù là Vũ Hoàng Chưởng giáo Vũ Hóa Môn ngươi, cũng không là đối thủ của bổn hoàng. Bổn hoàng có thể một tay bóp chết hắn. Ngươi thẳng nhóc nhỏ này. thật là to gan. lại dám một mình đẫn đắt Thánh tử Vũ Hóa Môn đến đây. không sợ chết sao?

Trong ánh mắt Quốc Hoàng lóe ra một tia khinh miệt, từ trên mặt hắn biểu hiện rõ vẻ khinh thường nồng đậm.

- Thẳng nhóc nhỏ? Tốt lẳm!

Phương Hàn bình tĩnh nói:

- Ngươi ngay mặt gọi ta hai câu này. đôi lại Hoàng Phủ thể gia phải chết hai người, mới

CÓ thể dùng máu tươi rửa sạch tội nghiệt của ngươi. Ngươi biết không?

- To gan!

Nghe câu nói của Phương Hàn. trên mặt Hoàng Phủ Quốc lóe ra sát khí rõ ràng, sát ý này tràn ngập, trong nháy mắt liền bao phủ Phương Hàn:

- Thẳng nhóc nhỏ! Ngươi quá cuồng vọng, đám đối phó với người Hoàng Phủ thế gia chúng ta, ngươi phải trà giá! Tin hay không hiện tại ta liền phế bỏ ngươi? Đổng thời tới Vũ Hóa Môn các ngươi bắt Vũ Hoàng? Để hắn quỳ xuống sám hối?

- Lại là một câu. ba mạng người! Nhục mạ chưởng giáo môn phái chúng ta, tội cao hơn một bậc. năm mạng người. Hoàng Phủ thế gia các ngươi đã thiếu Vũ Hóa Môn chúng ta tám mạng người.

Phương Hàn một chút không để V tới nhục mạ của Hoàng Phủ Quốc, mà vẫn bình tĩnh tính toán.

- Hy vọng không nên vì lời nói của ngươi, mà làm cho Hoàng Phủ thế gia bị diệt môn. Thậm chí ngay cả lão tổ tông Hoàng Phủ thế gia. Hoàng Phủ Bi Ngạn đều bị người ta luyện hóa, nó chẳng qua là một kiện pháp bảo. trước sau gì cũng không thoát được vận mệnh bị người nô địch.

- Ngươi! Muốn chết! Ta liền diệt ngươi!

Rốt cục. Quốc Hoàng Hoàng Phủ Quốc nổi giận rồi, chẳng những là hắn. mà Tất cả cao thủ Hoàng Phủ thế gia đều hoàn toàn bị chọc giận. Câu nói của Phương Hàn này tuy rằng bình thản nhưng là rất ác độc. không ngờ nhục mạ tới Hoàng Phủ Bi Ngạn lão tổ tông của Hoàng Phủ thế gia. Đây là chuyện bất cứ gia tộc nào đều không thể tha thứ.

Ầm ẩm!

Quốc Hoàng. Hoàng Phủ Quốc ra tay. Vừa ra tay chính là kinh thiên động địa, hắn vung tay chụp một trảo, liền thi triển ra Bi Ngạn Thần Quyền của Hoàng Phủ thế gia. thức thứ nhất Khô Hải Vô Biên, chăng những bao phủ Phương Hàn. thậm chí còn bao phủ tất cả Thánh tử của Vũ Hóa Môn.

ở bên trong Thiên Đình, Hoàng Phủ Quốc cũng dám trực tiếp ra tay. biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ cùng dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược của mình.

Khổ Hải Vô Biên, thao thao bất tuyệt. chân khí mãnh liệt, bốn phía sụp đổ. thiên địa mờ mịt. kinh vĩ xoay tròn... Hoàng Phủ Quốc đánh ra một chiêu Khò Hải Vô Biên, lập tức môi trường bốn phía biến hóa, hết thảy đều biến mất. biến thành khổ hải mờ mịt. cuồng phong bão táp. làm cho người ta lọt vào tai ương ngập đầu.

Hoàng giả bình thường mà gặp phải một kích này lập tức sẽ tử vong.

Thế nhưng Phương Hàn thủy chung vẫn bình tĩnh, không có một chút cảm xúc đao động, cũng không thấy hắn hành động gì. vô số phù văn long lân từ bên trong thân thể bay lên. nổi tiếp thành một mảng màn trời lân phiến hình vò trứng, bao bọc tất cả Thánh tử của Vũ Hóa Môn bảo vệ trong đó. Mảng màn trời này tự hình thành một giới riêng biệt.

"Thủy Tổ Long Vực."

Phương Hàn phát ra mảng long vực này ngăn cản, để mặc cho lực lượng của Khổ Hải Vô Biên bá đạo kia tấn công, vẫn sửng sững bất động.

Dưới lực lượng công kích bá đạo của khổ hải. hắn chẳng những chặn đứng, hơn nữa trong khoảnh khắc đó. hắn còn ngang nhiên phản kích!

- Hoàng Phủ Phi! Ngươi hãy nhìn kỹ đây! Trung Dung Thần Quyền của ngươi, căn bản không phải thi triển như vậy, ta sẽ cho ngươi mớ mang kiến thức, thế nào là Nho Môn Thần Quyền, là chân chính Trung Dung Đạo.

Phương Hàn ngang nhiên phản kích, không ngờ còn thi triển ra Trung Dung Thần Quyền là tuyệt học Nho môn. hắn lĩnh ngộ từ trên người Hoàng Phủ Phi!

Thiên Phu Sờ Chỉ* - Nhân Thần Cộng Phẫn - Khánh Trúc Nan Thư* - Di Xú Vạn Niên*

- Thiên Tru Địa Diệt, năm đại sát chiêu, ở trong một quyền của Phương Hàn, toàn bộ cuồn cuộn cuốn tới. liền xé nát quyền kình của Khô Hải Vô Biên ngay tại đương trường.

* Thiên Phu Sớ Chỉ: Xúc phạm nhiều người nổi giận, Khánh Trúc Nan Thư: Tội lỗi chống chất, Di Xú Vạn Niên: Để tiếng xấu muôn đời.

"Ba!"

Tất cả lực lượng của Quốc Hoàng Hoàng Phủ Quốc bị đánh tan. cà người không tự chủ được ớ trên không trung lui ra phía sau mấy bước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Phương Hàn.

Hắn vạn lần không ngờ Phương Hàn lại có thể phá tan quyền pháp của hắn. còn đẩy lui hắn về phía sau mấy bước.

Thực lực của Phương Hàn lại có tinh tiến, trong lúc chiến đấu cùng Đồ Hoàng, lĩnh ngộ được không ít Điều bổ ích. Sau khi trở về hắn dùng hết toàn lực suy tính, hấp thu nguyên khí thiên mạch tấn công cảnh giới Hoàng giả. Tuy rằng không có thành công, nhưng lĩnh ngộ đối với đại đạo càng thêm thâm sâu. Kỷ nguyên Thân Quyền của hắn tăng lên đạt tới một cảnh

giới khủng bổ.

Tất cả Văn Minh Sử, từng trang từng trang bốc lên. từng chữ từng chữ như châu ngọc.

Mỗi một cái văn minh tư tướng của Phương Hàn đều ngao du ở trong đó. bất cứ thời điểm nào cũng như đi vào cõi đại đạo thân tiên. Giờ khắc này, chăng những hắn tiến vào cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể. mà còn thành công tiến vào cảnh giới Đại Đạo Đổng Du.

Hắn biết, mình ở bên trong Vô Hoa Điện của Thiên Đình, tu luyện một đoạn thời gian vừa qua có tiến bộ rất nhiều. So với lúc vừa mới tiến vào Thiên Đình mạnh hơn không ít.

Một Chưởng đẩy lui Quốc Hoàng, mí mắt Phương Hàn buông xuống, miệng phát ra âm thanh:

- Quốc Hoàng! Thực lực không đủ đừng khoa trương! Lực lượng của ta so với Chưởng giáo Vũ Hoàng còn kém một ít. mà Ngay cả ta ngươi cũng không thể chiến thắng, còn bị ta đây lui. nếu gặp phải Chưởng giáo Vũ Hoàng, nhất định sẽ bị đánh chết tươi. Còn dám mớ miệng nói càn? Cũng tốt. nếu ngươi đã không thể chống lại ta, vậy phải trá giá cho các lời ngươi nói vừa rồi đi. Tám mạng người của Hoàng Phủ thế gia. ta tự mình tới lấy đi. Coi như thanh toán xong.

Nói vừa đút lời. Phương Hàn bước ra một bước.

"Vẻo!"!

Thân thể hắn vô ảnh vô hình, không ngờ trực tiếp nhảy vào giữa đám Thánh tử Hoàng Phủ thế gia. ngay cả rất nhiều Hoàng giả đều ngăn cản không được.

Ầm!

Một Thánh tử Hoàng Phủ thế gia tu luyện tới cảnh giới Nguyên Tiên, bị hắn nhảy vào trong đó. trên không trung chấn động trực tiếp xé rách, trong tiêng kêu thảm thiết liền biến thành một đạo phù lục.

- Mạng người thứ nhất!

Phương Hàn giết chết Thánh tử này, trong miệng vang lên tiếng đếm như đọc bùa đòi mạng.

- Tặc tử. ngươi dám!

ở trong đám Hoàng Phủ thế gia không thiếu cao thủ. một Hoàng giả sắc mặt cuồng biến, há mồm phun một cái. hằng hà sa số phù lục từ trong miệng hắn bay ra. kết thành một chiếc thuyên lớn. nhắm ngay Phương Hàn đập mạnh tới.

Phương Hàn cũng không thèm quay đầu lại. vung ngược tay tung ra một chưởng, chụp lấy chiếc thuyên lớn nắm trong tay. vận sức bóp chặt, lại lần nữa trở lại thành phù văn như cũ. hắn run tay đánh vào trong cơ thể một Thánh tử Hoàng Phủ thế gia khác.

Thánh tử kia tu luyện tới Bán Thánh, hét lớn một tiếng thân thể hóa thành làn khói nhẹ. ngưng tụ thành phù lục rơi vào trong tay Phương Hàn.

- Hai mạng người.

Phương Hàn thủ đoạn không ngừng, thi triển ra rất nhiều bộ pháp bên trong Tự Do Cửu Biến. Hành Giả Vô Cương, Ký Nguyên Thần Quyền ngầm có ý Thâu Thiên Đạo. xâm nhập giữa đám Thánh tử của Hoàng Phủ thế gia. Gần như là không ai có thể biết được Ngay sau đó hắn sẽ xuất hiện ở chỗ nào. cho dù là Hoàng giả đều suy tính không ra. Tiêu Túc Mệnh Thuật hoàn toàn che dấu vận mệnh của hắn.

"Một mình chiến đấu ba ngàn dặm chiến trường, một kiếm hoành ngang chặn trăm vạn sư."

"Vẻo!" Xoay tròn ở trong đó. Phương Hàn thúc động Văn Minh Kiếm đạo. Táng Kiểm khí. lại xuyên thủng ba Thánh tử cấp bậc Nguyên Tiên.

- Năm mạng người.

Phương Hàn lóe ra thần niệm, lại di chuyển. ở phía sau hắn Hoàng giả liên tục rống giận. Thánh nhân liên tục công kích, thế nhưng ngay cả một góc áo của hắn đều không thể chạm tới, chỉ có thể lấy mắt nhìn hắn như ma quỷ giết chóc, như tử thần thu gặt tính mạng.

"Quẩn long vô thủ thiên hạ cát, kỷ nguyên hỗn độn lại một năm.

Phương Hàn lại ngâm xướng ra hai câu thơ ca Kỷ Nguyên Thần Quyền. toàn lực bừng bừng phân chấn. Ầm âm! Lại hai Thánh tử nứt toát ra. bị hắn chộp trong tay.

- Bảy mạng người! Còn một mạng, ta muốn thu gặt Thánh nhân, mới có thể nia sạch lời nhục mạ của các ngươi!

Phương Hàn tại trong chớp mắt này giết chết bảy người, đột nhiên ánh mắt hắn chợt lóe sáng, rồi nhắm Ngay một trương lão Thái thượng chí tôn cấp bậc Thánh nhân bên trong Hoàng Phủ thế gia.

Hắn thét dài một tiếng, toàn lực ra tay với vị Thánh nhân. Dưới lực lượng bao phủ. pháp bảo trên thân thể Thánh nhân kia đột nhiên hóa thành một làn khói nhẹ. trực tiếp bị hòa tan.

0O0

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ