Vĩnh Sinh

Chương 1337: Tôi luyện trong chiên đâu cùng Thiên Quân! (thượng)




- Tạo Hóa Thần Quyền, ba trăm lần chiến lực...

Hoàng Phủ Bi Ngạn nhìn thế quyền của Phương Hàn, sắc mặt hơi ngưng trọng, nhưng thế trảo không mảy may thay đổi chút nào, năm ngón tay như móc câu chụp xuống lấy cứng chọi cứng cùng Tạo Hóa Thần Quyền.

Trảo quyền va chạm cùng một chỗ.

Toàn bộ khổ hải gần như trong nháy mắt bị bốc hơi lên, Phương Hàn bị chấn đến thân thể gần như vỡ tan, trên người hiện ra từng vết nứt nhìn thấy mà ghê người, còn Hoàng Phủ Bi Ngạn ngay cả thân thể cũng không có lay động chút nào, lại bước tới phía trước từng bước:

- Không phải Thiên Quân đều là con kiến. Phương Hàn! Lần này ta tới giết ngươi, không phải phân thân, mà là lực lượng chân chính của chân thân, cho dù ngươi vận dụng ba trăm lần chiến lực, cũng không hề là đối thủ của ta. Ngươi đối mặt chính là một Thiên Quân chân chính đuổi giết.

- Lại tới đi!

Phương Hàn hét lớn một tiếng, trên người vô số Chân khí bổ thiên ngưng tụ thành tinh vụ, sau đó tinh vụ hợp thành từng đạo thần thạch, lại lần nữa hóa thành chất lông lưu chuyển trong cơ thể, tất cả vết nứt từng cái từng cái được tu bổ, căn bản không có bị chút thương tổn gì.

Từ khi hắn cắn nuốt Vạn Mệnh Lôi Trì, kết hợp cùng Bổ Thiên Lô của bản thân, trong đó Kỷ Nguyên Thần Trận suy tính càng thêm hoàn mỹ. Chân khí trong Bổ Thiên Lô phối hợp cùng Vạn Mệnh Lôi Trì có thể chừa trị hết thảy thương thế trên cơ thể, đây cũng là chuẩn bị cuối cùng của hắn để vượt qua đại kiếp nạn Thiên Quân. Một chiêu của Hoàng Phủ Bi Ngạn tuy rằng đánh cho hắn bị thương, thế nhưng hắn điều động thần trận lập tức liền khôi phục lại.

Chiến ý càng ngày càng cô đọng, trong lúc dâng trào sục sôi đó, hai quyền phân ra, hắn trầm ổn nói:

- Hoàng Phủ Bi Ngạn! Ngươi tới thật đúng lúc, ta chính là muốn ngươi toàn lực ra tay, để ta hiểu được Thiên Quân là cái cảnh giới gì. Ngươi có sát tâm càng mạnh đối với ta, ta càng được tôi luyện. Tốt nhất là ngươi phải hận ta thấu xương, thề quyết giết ta, để ta chân chính cảm nhận được sát ý của Thiên Quân.

- Người trẻ tuổi! Ngươi thật sự rất mạnh, có tư chất của Thiên Quân.

Hoàng Phủ Bi Ngạn nghe câu nói của Phương Hàn này, không ngờ tỉnh táo lại:

- Ta chưa từng thấy qua người trẻ tuổi mà có ý chí kiên định như ngươi, không ngờ muốn dẫn phát hoàn toàn lửa giận của Thiên Quân?

- Không sai! Hoàng Phủ Bi Ngạn! Ngươi cứ xông tới ta, càng phẫn nộ càng tốt, giết được ta là vận mệnh của ta không tốt, giết không được ta là lực lượng của ngươi không đủ.

Tâm linh Phương Hàn bình ổn trong sáng như bầu trời vạn dặm, như mặt trời chói chang, hai tay hắn nắm giữ tuyệt học của ba đại Tiên Vương Tạo Hóa, Khởi Nguyên. Chân Lý, thân thể vận chuyển Kỷ Nguyên Đạo, trong cơ thể vô số Pháp bảo đều đang vận chuyển theo Kỷ Nguyên. Ờ sau lưng hắn từng thiên từng thiên Văn Minh Sử không ngừng hiện lên, trong hai mắt hiển hiện ra sinh diệt của ức vạn văn minh.

Hắn chưa từng có khoảnh khắc như lúc này, ý chí kiên định như thế, dục vọng mành liệt như thế.

Lần đầu tiên đối mặt với Thiên Quân, mọi người đều sẽ cảm nhận được áp lực đến tuyệt vọng và không có năng lực chống lại. Nhưng với hắn tất cả lại đều là hưng phấn, vui mừng, bình tĩnh, trấn định... trải qua bất cứ cảm xúc phản diện gì đều không một chút bối rối, hoảng loạn, khiến cho người ta có cảm giác hắn cũng

là một Thiên Quân.

Hoàng Phủ Bi Ngạn thân là Thiên Quân cũng chưa từng nhìn thấy qua một người như vậy.

Lão nhìn thấy thiên tài hằng hà sa số, nhưng trấn tĩnh tự nhiên giống như Phương Hàn, đối mặt với truy đuổi công kích của Thiên Quân mà còn hưng phấn, đích thật là một người lão cũng không thấy.

- Như ngươi mong muốn!

Trong lòng Hoàng Phủ Bi Ngạn đã nổi sát tâm rồi! Nếu đã biết người trẻ tuổi khủng bố như vậy, không thể để hắn tiếp tục trường thành. Vạn nhất về sau hắn tấn chức tới cảnh giới Thiên Quân vô thượng, chỉ sợ chính mình sẽ nhiều thêm một kình địch trước nay chưa từng có.

Nếu như Phương Hàn tấn chức thành Thiên Quân, bàng vào tiềm lực hiện tại, Hoàng Phủ Bi Ngạn cảm thấy mình cực kỳ nguy hiểm.

Vù!

Lào như diều hâu chụp thò, thân mình phóng xuống, đánh thẳng tới Phương Hàn. Một chưởng trấn áp, bên trong năm ngón tay lại xuất hiện khổ hải cuồn cuộn, sóng dậy quay cuồng, sóng lớn ngập trời, bên trong ba đào còn thấy long xà lui tới, oai lực của Thiên Quân hiện ra thật vô cùng nhuần nhuyễn.

Phương Hàn lập tức liền cảm nhận liên hệ giữa mình cùng thiên địa toàn bộ bị cắt đứt, mình hoàn toàn bị cô lập cùng vũ trụ, nhất cử nhất động của đối phương đều có thể chấn cho thần niệm của mình tan vỡ.

Nếu đổi là cao thủ khác, tỷ như Vạn Dương Thiên Chủ, Xích Hải Ma Tôn, dưới một chiêu này đều không ngăn cản được.

A...!

Bên trong cổ họng Phương Hàn bộc phát ra một tiếng thét dài, như tất cả cự long của cả Long giới cùng chung nhau gào lên. Hai tay hắn luân phiên đánh ra một đám thế giới, Long giới, Phật giới, Thần giới...

"Ta sáng tạo văn minh, ta sáng lập thế ai ới, ta chuyển hoán kỷ nguyên, ta đắp nặn thiên địa, ta quản lý chung càn khôn..." Phương Hàn tung hai quyền đấm lên không trung, mỗi một lần công kích, đều vận dụng ba trăm lần chiến lực, ý đồ một lần nữa cảm ứng thiên địa. Mỗi một quyền đánh ra, vạn giới đều đắm chìm, chư thiên đều tan biến, vòm trời đều sụp đổ.

Hoàng Phủ Bi Ngạn mặt không đổi sắc, chưởng thế biến hóa, khổ hải dậy sóng, sau lưng một vòng xoáy mãnh liệt phát tán lan ra phía ngoài. Lão bắt đầu vận dụng pháp tắc vượt qua thiên địa độc hữu của Thiên Quân, hủy diệt từng cái từng cái thế giới của Phương Hàn.

Ầm!

Rốt cục một chưởng đánh xuống, tất cả pháp lực của Phương Hàn đều bị đánh tan, thân thể hắn bị chấn đến liên tục bay ngược trôi nổi trên không trung, máu huyết sôi trào phun ra một ngụm màu Huyền Hoàng, đây không phải là máu huyết bản mạng của hắn, mà là Huyền Hoàng chân huyết của bản thân kết nối cùng thiên địa sinh ra.

- Muôn đời trầm luân!

Thấy Phương Hàn bị thương, Hoàng Phủ Bi Ngạn lại đạp bước tới từng bước, bàn tay biến thành một chiếc đại hạm di chuyển bên trong khổ hải khôn cùng theo gió vượt sóng, đánh xuống, muốn đè ép chết Phương Hàn.

Phương Hàn đột nhiên ngẩng đầu lên, trong hai mắt bắn ra hào quang sắc bén, đâm thủng bầu trời, hai tay của hắn một khum một thẳng, xuất hiện một cái môn hộ, hướng thiên đoạt mệnh.

Đây là "Chúng Diệu Môn".

"Chúng Diệu Môn" vừa xuất hiện, ngay lập tức, vô số tinh khí cuồn cuộn từ trên bầu trời rơi xuống, thân thể Phương Hàn phóng lên cao, hai tay liên tục vạch ra, từng tòa từng tòa môn hộ mọc lên như nấm, Tru Tiên Môn, Thiên Địa Huyền Môn, Vô Thượng Pháp Môn, Phá Toái Môn, Thần Thánh Môn...

Vô số môn hộ xuất hiện bên trong Kỷ Nguyên Hỗn Độn đều vọt ra, bảo hộ Phương Hàn ở trung ương.

Mà bản thân Phương Hàn thì lại biến thành một cánh cửa Vĩnh Sinh mây mù lượn lờ, dẫn dắt ngàn vạn môn hộ công kích Hoàng Phủ Bi Ngạn.

- Môn là môn tốt, đáng tiếc ngươi không hiển hiện ra được huyền bí chân chính của nó.

Hoàng Phủ Bi Ngạn biến đổi bàn tay, "Thần Châu Tịnh Thổ."

Khổ hải cuồn cuộn biến thành một chốn bồng lai, là chốn bồng lai chân chính, là đại châu nơi thần linh Thần Châu cư ngụ, bao bọc toàn bộ ngàn vạn môn hộ, thậm chí cánh cửa Vĩnh Sinh đều ở trong đó, năm ngón tay ở bên trong Thần Châu Tịnh Thổ bốc lên từng tòa từng tòa thần phong, tiến hành ma diệt Phương Hàn.

Ầm!...

Chúng Diệu Môn, Tru Tiên Môn... từng tòa từng tòa môn hộ đều bị làm hao mòn, tan biến.

Hoàng Phủ Bi Ngạn thật đúng là một Ma Thần, bất kỳ pháp lực gì đều không thể đánh bại. Bất kể Phương Hàn thi triển ra đạo thuật gì, ở trước mặt lão đều là ấu trĩ đến buồn cười, chỉ một tay đủ trấn áp, đây là uy lực của Thiên Quân. Thực lực của Thiên Quân, dưới Thiên Quân không có bất luận kẻ nào có thể chống lại.

- Thiên Địa Ma Bàn, Ngũ Chỉ Thần Phong.

Hoàng Phủ Bi Ngạn làm tan biến vô số môn hộ, cuối cùng chộp lấy bản thể của Phương Hàn, bàn tay to có thể phá vỡ thiên địa, chụp xuống, bất cứ thiên thế, thiên ngân. thiên quỳ, thiên ba... gì toàn bộ đều tan biến.

- Ta nắm giữ thế gian, xoay chuyển vận mệnh, ta nói phải vỡ nát, thì không có năng lực sống lại.

Đột nhiên ngay lúc đó, bên trong thân thể Phương Hàn bộc phát ra một cổ lực lượng số mệnh khổng lồ, giải khai bàn tay của Hoàng Phủ Bi Ngạn, bay vọt ra ngoài. Là hắn thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật, mở ra uy lực của vận mệnh.

- Tiểu Túc Mệnh Thuật, năm đó Điện Mau Thiên Quân lĩnh ngộ Vận Mệnh Đạo, đáng tiếc ngươi không có nhìn thấy cánh cửa Vĩnh Sinh chân chính, mà chỉ là suy tính ra, nên một chút uy lực này còn không đặt ở trong lòng ta.

Lúc này hai mắt lão già Hoàng Phủ Bi Ngạn thủy chung nhìn chằm chằm vào Phương Hàn, mi tâm đột nhiên nứt một đường, rồi một con mắt lồi ra. Bên trong con mắt bắn ra hào quang Bi Ngạn tiến hành công kích tới Phương Hàn, mỗi một đạo hào quang đều có thể phá vỡ lực lượng phòng hộ của Thiên Quân.

Thân thể của Phương Hàn ở không trung vặn vẹo, lấp lóe, tránh né hào quang.

Thần sắc Hoàng Phủ Bi Ngạn khẽ động, hai tay bấm một cái pháp ấn cổ quái, không ngờ là chiêu thức mở đầu của Thiên Tử Càn Khôn Chí Tôn Công. Môn thần quyền cổ xưa này chấn động trên không trung, lập tức tất cả vũ trụ chung quanh

Phương Hàn toàn bộ đều tan biến, biến thành từng đạo hỗn độn, một Thiên Tử thượng cổ buông xuống.

Thiên Tử Càn Khôn Chí Tôn Công này, nghe đồn ở rất nhiều kỷ nguyên trước là do một Tiên Vương tên là Thượng Thương Tử sáng chế ra. VỊ Thượng Thương Tử này thống lĩnh rất nhiều kỷ nguyên. thậm chí còn ở trên Thánh Vương thủy tổ của Thần tộc, đáng tiếc đã ngã xuống trong dòng sông lịch sử. Tuy nhiên môn thần thông này lại truyền lưu xuống, được Hoàng Phủ thế gia vô tình học được. Nghe đồn người có thể học được môn công phu này, đều là thiên tài vô địch được trời xanh chiếu cố.

Hiện tại Hoàng Phủ Bi Ngạn thi triển ra đây, không ngờ đánh ra hư ảnh của Thiên Tử thượng cổ, Thiên Tử thượng cổ này đầu đội mão bình thiên, thân thể cao lớn, bàn tay to bấm một cái, xoay chuyển nhật nguyệt, vận chuyển càn khôn, bốn mùa thay đổi, trực tiếp buông thẳng xuống thân thể Phương Hàn.

Phương Hàn thần sắc trang nghiêm, ba trăm lần chiến lực lại bùng nổ, cứng rắn chống lại Thiên Tử Càn Khôn Chí Tôn Công này.

"Ầm" một tiếng nổ vang, khí kình tràn ngập bốn phương tám hướng.

Phương Hàn lần này cũng không có bị đánh bay đi, một tấm phù lục bay ra, sáu đại Pháp thân của Thế Gian Tự Tại Vương Phật hiển hiện ra, thêm vào ở sau lưng. Đạo phù lục kia trấn áp muôn đời, đè ép sụp đổ chư thiên, hoàn toàn ngăn cản thánh quang của Bi Ngạn, cùng lúc đó phật quang trên người Phương Hàn gần như là hoàn toàn hỏa hợp thành một thể cùng Thế Gian Tự Tại Vương Phật, tự thân đã là Tiên Vương.

- Phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật.

Ánh mắt Hoàng Phủ Bỉ Ngạn vừa động:

- Đạo phù lục này không ngờ xuất hiện trong tay ngươi, thu cho ta!

Tay lão tung ra một chiêu, lập tức khổ hải xoay tròn, tạo ra một lực hút về phía Phương Hàn, lập tức vô số phật quang đều tiến vào trong tay lão, không ngờ muốn đoạt lấy phù lục kia.

- Thiên Ý Cầm Nã Thủ?

Thân thể Phương Hàn lại vặn vẹo, từng bước bước ra, ở trên hư không Kỷ Nguyên Đạo trong truyền thuyết xoay tròn, trên tay xuất hiện cái "Chìa khóa Sát Na", không ngừng toát ra, lại biến hóa thành một cây "Phương Thiên Họa Kích", ở phía trên kích phong lấp lóe vô số huyết tích, không ngờ Phương Hàn lại trả lại huyết tích của Tạo Hóa Tiên Vương như cũ phóng ra.

Xoạt!

Cây Phương Thiên Họa Kích thật lớn vạch ngang trên không trung, không ngờ thoáng cái cầm nã thủ của Hoàng Phủ Bi Ngạn bị chém nát, thậm chí ngay cả khổ hải khôn cùng CŨNG bị xé rách thành một cái khe hở.

Oai lực của một kích, không ngờ mãnh liệt tới mức độ như thế.

Lúc này "Chìa khóa Sát Na" ở trong tay Phương Hàn, trải qua suy tính chu đáo, tế luyện, dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật chặt đứt vận mệnh, hoàn toàn dung hợp cùng nguyên thần bản mạng của Phương Hàn, uy lực so với lúc còn ở trong tay Hoa Thiên Đô, không biết lớn hơn gấp bao nhiêu lần.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ