Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 660




Chương 660:

 

Bé con trong nháy mắt buông lỏng cánh tay, hé mắt từ khe cửa nhìn vào phòng sách, ngay lập tức liền nghẹn họng, khóc không ra nước mắt.

 

Cố Tiểu Mạch thấy thế, hoàn toàn không nở một nụ cười, đây đúng là một đôi…tấu hài?

 

Hoàn toàn là xa lạ, nhưng Ngu Thâm đã tự mình giới thiệu bản thân làm Cố Tiểu Mạch không còn phòng bị nhiều, hơn nữa cô cũng nắm lấy chút manh mối này, chậm rãi tìm về ký ức.

 

Mà một mặt khác, vết thương Cố Lan Tâm đã đỡ hơn nhiều rồi, vết ban đỏ trên người đang dần biến mất, điều duy nhất mà Cố Lan Tâm chưa hết giận chính là, vốn là cô ta muốn mượn việc này để bắt chẹt Cố Tiểu Mạch, làm cho Cố Tiểu Mạch vĩnh viễn không ngóc đầu lên được, thậm chí là vì việc này mà làm cho phòng làm việc đóng cửa.

 

Vậy mà lại bị vây cánh của Mộ Bắc Ngật bảo vệ, cô ta động chân động tay với Cố Tiểu Mạch đều không làm được gì, lại khiến cho mình chịu nhiều thiệt thòi, mà vết thương đang kéo mài làm cô ta ngứa sắp chết rồi!

 

Có điều là, mặc dù Cố Tiểu Mạch đã mất tích nhiều ngày rồi nhưng Mộ Bắc Ngật vẫn không có cách nào tìm ra được, làm cho tâm trạng bất mãn của Cố Lan Tâm tốt trở lại, vui sướng nở nụ cười, trong lòng lập tức thầm dâng lên hi vọng, sau khi xuất viện Cố Lan Tâm liền lặng lẽ trực tiếp ngồi xe đến Cố gia.

 

Hiện tại công ty Cố thị đã sắp sụp đổ, hằng ngày Cố Chấn Hải không còn bận rộn như xưa, mọi người trong nhà thì đều đã đi hết, chỉ còn duy nhất một đứa con gái cũng sắp nhận người mà hắn ghét nhất làm cha!

 

Cố Chấn Hải trong lòng cảm thấy như vậy là không công bằng, nhưng chỉ có thể rầu rĩ thừa nhận, không cách nào nói ra.

 

Thời điểm Cố Lan Tâm xuất viện, cô ta đã cẩn thận tránh khỏi người của Lương Dật An nhưng lại không ngờ tới, ở trong chiếc xe gần đó, có một đôi mắt luôn theo dõi mọi động thái Cố Lan Tâm cho đến khi cô ta rời đi.

 

Dịch Bách dè dặt nhìn Mộ Bắc Ngật qua gương chiếu hậu, đôi mắt đẹp của Mộ Bắc Ngật thâm trầm, hình như đang suy nghĩ gì đó, đột nhiên ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo và đen tối.

 

“Tổng giám đốc Mộ, anh muốn phái người theo dõi cô Mộ sao?”

 

“Ừ” Mộ Bắc Ngật nhàn nhạt trả lời.

 

Chuyện Cố Lan Tâm hãm hại Cố Tiểu Mạch còn chưa giải quyết xong, trong lòng Mộ Bắc Ngật bực bội, hiện tại trên mạng vẫn đang lan truyền những lời bịa đặt ác ý về Cố Tiểu Mạch!

 

Trong mắt anh, hiện tại mọi việc cho dù là nhỏ nhất anh đều sẽ không bỏ qua. Mấy ngày nay, trên mặt Mộ Bắc Ngật lạnh nhạt thờ ơ nhưng buổi tối thì tâm trạng cực kỳ tồi tệ, không thể nào khống chế được đau khổ.

 

Anh rất nhớ Cố Tiểu Mạch, nhớ đến không thở nổi. Anh nhìn những thước phim một nhà ba người, làm tim Mộ Bắc Ngật càng ngày càng đau đớn.

 

Anh đã cho người tìm kiếm khắp nơi trong cái thành phố này, nhưng lại không phát hiện chút hình bóng của cô.

 

“Dịch Bách, anh đi bệnh viện điều tra bệnh án của Cố Lan Tâm.”

 

“Vâng, tổng giám đốc Mộ”

 

Cố Lan Tâm lặng lẽ đến nhà họ Cố, vừa đến nhà họ Cố liền thấy Cố Chấn Hải mặt mày thất thần đang ngồi ở ghế sa-lông, ông ta nhìn thấy Cố Lan Tâm mới có chút phản ứng.

 

“Sao ngay lúc này mà cha còn tìm con, lỡ như bị phát hiện ra thì phải làm sao!” Cố Lan Tâm vừa vào đến cửa liền giận dữ nói.

 

“Con là con gái của cha, ta nhớ con gái cũng không được à! Nghe.

 

nói Lương Dật An muốn làm tiệc nhận con, Lan Tâm à, lần này con nhất định phải phải giúp cha một tay, Cố thị chỉ có con mới có thể cứu thôi”

 

Cố Chấn Hải đem hết mọi hi vọng đều đặt cược lên người Cố Lan Tâm, khẩn thiết nói.

 

Đôi mắt Cố Lan Tâm xuất hiện mấy phần thâm độc, nhếch môi nói: “Cha, cho tới bây giờ cha mới biết ai mới là người…cha nên coi trọng, còn Cố Tiểu Mạch có tác dụng gì?”

 

Cho đến bây giờ, Cố Lan Tâm vẫn muốn cùng với Cố Tiểu Mạch so đo, trong lòng luôn muốn phân thắng bại đến cùng.

 

“Lan Tâm, Tiểu Mạch từ trước đến giờ vẫn không phải là con gái ruột của cha, cha từ đầu tới cuối đều không yêu thương gì tới nó, cho dù nó có chết ở bên ngoài cha cũng không thèm quan tâm, cha chỉ mong muốn Lan Tâm của cha luôn luôn khỏe mạnh”

 

“Con cũng nghĩ như vậy cũng tốt, hôn nhân của con cùng Bắc Ngật cũng không phải là do cô ta phá vỡ sao, hiện tại con được việc như ý nhưng Bắc Ngật lại không yêu con” Tâm trạng Cố Lan Tâm lập tức trở nên buồn bã, nước mắt cũng tự nhiên mà rơi xuống.

 

Cố Chấn Hải vội vã dụ dỗ, thấp giọng nói: “Chờ Lương Dật An nhận con, con sẽ trở thành đứa con mà nhà họ Lương cưng chiều nhất, bọn họ sẽ đem tất cả mọi thứ cho con, đây chính là giới thương nhân, Lan Tâm, con có được những thứ này, con muốn có được nó không phải là rất đơn giản sao?”

 

Tức khắc Cố Chấn Hải đã dẫn dụ Cố Lan Tâm.