Vợ Boss Là Công Chúa

Chương 412




“Đúng là không biết xấu hổ!”

“Đàn ông con trai chúng ta đúng là xui xẻo tám đời nên cưới phải loại đàn bà này!” “Loại phụ nữ này đúng là kiểu ngàn vạn người cưỡi!”

“Hay là mắt kém, người đàn ông tốt như Lục Minh cũng không thấy rõ?”

Chỉ mới được vài giờ đã có hơn một vạn bình luận. “Rầm!” một tiếng, sắc mặt Lục Minh xanh mét, anh hung hăng ném điện thoại vào vách tường, khiển điện thoại vỡ tung ra.

Sau đó, anh lấy điện2thoại cố định trên bàn làm việc gọi cho trợ lý.

“Chặn ngay tin wechat kia đi, bên truyền thông nào dám đăng tin này thì bảo hắn tới tìm Lục Minh tôi!”

Nói xong, Lục Minh hung hăng đập điện thoại. Sau đó, anh bỗng nhiên đứng dậy khỏi ghế, cầm chìa khóa và áo khoác rồi bước nhanh ra ngoài... Anh rời khỏi phòng đọc sách, đi nhanh về phía phòng ngủ chính, lúc tới gần, Lục Minh vô thức nhẹ nhàng bước chậm lại. Cửa phòng mở5hé, Cảnh Y Nhân đã để cửa cho Lục Minh.

Lục Minh xuyên qua khe cửa nhìn vào căn phòng tối mờ, thấy Cảnh Y Nhân đang tựa vào đầu giường ngủ, đèn bàn bên giường vẫn sáng, màn hình tivi hiển thị bông tuyết tức là đã hết giờ phát sóng.

Lục Minh nhẹ nhàng đi vào phòng tắt tivi.. Sau đó anh đi đến bên giường, nhẹ nhàng đỡ Cảnh Y Nhân nằm xuống rồi kê gối dưới đầu để cô ngủ được thoải mái hơn. Hai ngày6nay Cảnh Y Nhân phải huấn luyện quân sự nên vừa nằm xuống là ngủ rất sâu.

Cô có người lại tìm một tư thể thoải mái, ở trong chăn, còn cúi đầu trề môi nói: “Cậu ơi, cậu đừng nổi nóng nữa, Y Nhân sẽ ngoan mà.”

Lục Minh đau lòng cúi người hôn lên trán cô, sau đó đứng thẳng lên xoay người ra khỏi phòng.

Anh thay quần áo chỉnh tề, cầm chìa khóa xe rồi ra cửa...

Tại Kim Sắc Niên Hoa, trong căn phòng tổng thống sang5trọng, thanh lịch mang phong cách châu u với cửa sổ ngắm cảnh sát đất, Lục Minh đứng giữa phòng, lạnh nhạt liếc nhìn xung quanh một lượt. Nhạc Phong có vẻ không hề ngạc nhiên khi Lục Minh xuất hiện ở đây. Thậm chí anh ta còn chuẩn bị một chai rượu và rót sẵn vào hai cái ly chân cao.

Anh ta bước lên thảm, đi đến trước mặt Lục Minh rồi dừng lại, lễ phép đưa cho anh một ly rượu. Lục Minh đứng trong phòng3khách, vẻ mặt anh vô cảm, lạnh lùng nhận lấy ly rượu, không chút khách khí mà uống một hơi cạn sạch. Nhạc Phong nhếch khóe miệng lên: “Không hổ là Lục tổng, quyết đoán lắm. Anh không sợ tôi hạ độc trong rượu à?” Lục Minh thờ ơ nói: “Dù anh có hạ độc thật thì tôi cũng sẽ không chết được, chẳng ai lại ngu ngốc đến mức ra tay tại chính địa bàn của mình cả.” Lục Minh đặt ly rượu rỗng lên bàn trà giữa phòng khách, rồi lười nhác ngồi xuống sô pha. Nhạc Phong hừ lạnh một tiếng, không thể không bội phục sự thông minh và can đảm sáng suốt của Lục Minh. “Chắc anh đã nhìn thấy bức ảnh rồi chứ, tâm tình lúc ấy thế nào?” Hôm nay, khi đám sinh viên đề nghị chơi trò quay chai rượu, anh ta đã nghĩ ra cách này để kích động Lục Minh rồi. Cho nên lúc quay chai rượu, anh ta đã tính toán chuẩn lực đạo để nó chĩa vào Cảnh Y Nhân.

Tất cả đều không phải trùng hợp.

Hơn nữa, một vài người trong số bạn bè đó có quan hệ không mấy tốt đẹp với Cảnh Y Nhân, tất nhiên họ sẽ nhân cơ hội này để chơi khăm cô.

Kế hoạch ban đầu của anh ta vốn là như thế, vậy mà chẳng may lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà anh không ngăn chặn được.

Giây phút anh hôn lên môi Cảnh Y Nhân, cảm giác rung động khó tả đã khiến anh ta phải ngây người giật mình, thậm chí còn có chút lưu luyến không muốn rời khỏi môi cô. “...” Đôi mắt của Lục Minh trở nên thâm thúy, anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.