Vô Cực Liên Minh

Chương 122: Kích Hoạt Huyết Kế Giới Hạn




“ Mấy cái vấn đề này nghĩ sau đi, hiện tại quan trọng nhất là làm sao giết chết tên này” Vừa nói, Lục Đạo ngưng mắt nhìn về phía Sam đứng đối diện mình, nội tâm cực kì trầm trọng

“ Còn may là thằng này hóa thân thành Vận Mệnh Thẩm Phán nhưng lại mất đi ý thức. Hơn nữa, cũng chưa mở ra Mệnh Thai” Lục Đạo liếc mắt nhìn ra tình cảnh của Sam.

Nói đơn giản, Sam giờ tương đương với một con Nguyên Linh Cảnh Tinh Thú. Có sức mạnh, nhưng lại không có trí tuệ.

- G rào

Mặc dù Lục Đạo nghĩ rất nhiều, nhưng bên ngoài cũng chỉ trôi qua chưa đến một giây mà thôi. Mắt thấy được mục tiêu của mình, Sam lập tức gầm lên , hai cánh tay hóa thành họng pháo, hướng Lục Đạo oanh tạc

- Vèo… Vèo

Đạn đạo bay tới, Lục Đạo cũng vứt bỏ tạp niệm, thả < Ma Vũ Song Kiếm >, Lục Đạo lấy khả năng phán đoán biến thái của mình, vừa né tránh đạn đạo, vừa rút lại khoảng cách với Sam

- Ầm… Ầm

Đạn đạo oanh tạc lên mặt đất tạo nên từng trận nổ tung. Đất đá bắn lên tung tóe, bụi bay mù mịt

- Vèo

Từ trong khói bụi, Lục Đạo lao thẳng ra, ( Tốc Biến) sử dụng, trong tích tắc liền xuất hiện bên cạnh Sam.

“ Chết đi” Lục Đạo lạnh rên. Song kiếm dơ lên, không có bất kì lưu thủ, chém ra 13 chiêu kiếm

Keng… keng

Thanh âm kim loại va chạm chói tai vang lên. Lục Đạo cảm thấy mình như chém lên một thứ gì đó cứng rắn vậy. Nhìn kỹ lại, hắn giật mình phát hiện, song kiếm của mình, lại bị một tay của đối phương chặn lại

13 liên kích, cùng với độ sắc bén của Song Kiếm, vậy mà không phá được cánh tay của Sam

“ Cmn chứ!! Thằng này cũng quá cứng đi.” Lục Đạo nội tâm hơi chút chấn kinh, thầm nói

Sam đỡ được thế công của Lục Đạo, cũng không có lộ ra thần sắc gì đặc biệt. Đã không còn ý thức, hắn chỉ có một tiêu duy nhất: Giết chết kẻ thù trước mặt mình mà thôi

Cánh tay còn lại dơ lên, trực tiếp bắn ra một viên đạn đạo

Mắt thấy Sam động thủ, Lục Đạo lập tức mở ra Rinegan

“ Dịch Chuyển Thế Thân"

Ngay lập tức, Lục Đạo biến mất, tích tắc sau liền xuất hiện lại vị trí ban đầu. Chính xác hơn, là vị trí của một trong hai thanh < Ma Vũ Song Kiếm > mà hắn ném trước đó

- Vèo

Đột nhiên, bên tai hắn vang lên tiếng xé gió. Hắn ngẩng đầu lên, lập tức đồng tử co rút lại

Chỉ thấy, vốn là cách hắn mấy trăm mét, không biết bằng cách nào, Sam đã xuất hiện cách hắn chỉ mấy cm mà thôi.

“ Tốc độ này… thật nhanh” Lục Đạo khiếp sợ. (Dịch Chuyển Thế Thân) gần như là một dạng thuấn di. Vậy mà Sam có thể ngay lập tức bắt kịp hắn, bực này tốc độ, ngay cả Lục Đạo dùng ( Quét Kiếm) cũng không làm được

- Grào

Sam tiếp cận được kẻ địch, lập tức rống lên một tiếng. Tay phải hóa thành nắm đấm kim loại, hướng phía cổ Lục Đạo

Dã thú chiến đấu, là không có bảo lưu thực lực. Thế nên một đấm này, Sam dùng toàn lực. Cường đại nắm đấm, trực tiếp phá vỡ không khí, mang theo kinh khủng lực đạo oanh tới

“ Quét Kiếm”

Đối mặt với một quyền cường đại của Sam, Lục Đạo không lùi mà tiến, ( Quét Kiếm) được sử dụng, thân thể phiêu miểu lướt qua cơ thể của Sam

“ Bão Kiếm”

Mãnh liệt phong bạo lấy Lục Đạo làm trung tâm xuất hiện. Cường đại vòi rồng bộc phát, hất tung Sam lên không



“ Trăn Trối”

Lục Đạo phi thân lên không. Thân hình hắn ở trên không như u linh, lúc ẩn lúc hiện. Lúc hiện ra, là một chiêu kiếm chém xuống cơ thể của Sam. 13 chiêu kiếm lần thứ hai được tung ra. Khác là, sát thương lần này, được gia tăng bởi ( Trăn Trối)

- Bặc

Những tưởng Sam sẽ hứng trọn 13 chiêu kiếm, thì dị biến xảy ra. Chỉ nghe một tiếng thanh thúy vang lên, trong ánh mắt khó tin của Lục Đạo. Sam vậy mà bắt được lưỡi kiếm của < Huyết Kiếm>

“ Cái này… không thể nào…” Lục Đạo trong lòng rung động.

Lần đầu, Sam đỡ được 13 chiêu kiếm của hắn, thì đó là do cơ thể thằng này cứng rắn. Nhưng lần này, Sam dùng tay bắt được lưỡi kiếm của Lục Đạo, thì quả thật để hắn chấn động

13 chiêu kiếm, chính là tung ra trong một giây. Tốc độ như vậy, thằng này vậy mà bắt được. Là may mắn, hay là do thằng này mắt có thể nhìn thấy

- Grào

Một tiếng rống giận vang lên để Lục Đạo tỉnh hồn.. Sau đó, là một hồi mãnh liệt nguy cơ ập tới. Nhìn sang, lập tức phát hiện một quyền ảnh đang công tới mặt mình

Đối mặt với một quyền này của Sam, Lục Đạo muốn dùng ( Dịch Chuyển Thế Thân) né tránh nhưng không thể, bởi lẽ ( Dịch Chuyển Thế Thần) cần đến 20s coldown

Không thể né tránh, hắn không còn cách nào khác hơn là ngạnh sanh đối kháng

“ Tula Đạo”

Thoại âm vừa dứt, cả cánh tay của Lục Đạo liền bao trùm bởi một tầng kim loại cứng rắn, đồng thời, hắn cũng dơ tay lên trước, bảo vệ lấy cổ mình, ngăn chặn một quyền này của Sam

- Ầm

Quyền cùng cánh tay va chạm phát sinh từng tiếng chói tai. Mặc dù đã được Tula Đạo bao bọc, nhưng Lục Đạo vẫn cảm nhận một cỗ cường đại lực lượng ập tới, tựa như một con tinh thú khổng lồ va chạm lấy mình vậy

- Phốc

Há miệng phun ra ngụm máu, Lục Đạo như diều đứt dây rơi xuống đất, gây nên từng trận đất đá bay lên

“ Đây chính là sức mạnh của Nguyên Linh Cảnh sao?” Lau đi vết máu trên miệng, cảm nhận trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo cùng đau đớn, Lục Đạo rốt cuộc có cái nhìn nhận về Nguyên Linh Cảnh

Nếu vừa rồi, không phải có Tula Đạo bảo vệ. Chỉ sợ một kích vừa rồi, hắn không chết thì cũng trọng thương. Nguyên Linh Cảnh cường giả, thật không thể xem thường

“ Xem ra… ta không thể không nghiêm túc rồi”

Đúng vậy, từ đầu đến giờ, Lục Đạo chỉ đang thăm dò mà thôi. Hắn muốn biết, Nguyên Linh Cảnh mạnh mẽ tới mức nào.

Cho đến việc bởi vì bảo lưu thực lực mà bị Sam một kích giết chết? Lục Đạo biểu thị không tin. Không phải hắn khinh thường Sam, mà chỉ đơn giản, dù Sam thực lực cao hơn hắn, nhưng lại không có chiến kỹ. Thử hỏi, chỉ bằng man lực, cùng với đạn đạo, lại có thể giết chết được Nguyên Sư sao?

Cái này, chính là khác biệt giữa hai thứ nguyên, giữa Tranformers và Nguyên Sư

Tất nhiên, biểu hiện của Sam, đặc biệt là chuyện hắn nắm được kiếm mình là điều ngoài sức tưởng tượng của Lục Đạo

Sam cũng không biết suy nghĩ hiện tại của Lục Đạo, mắt thấy đối phương bị mình đánh bay, hắn liền rống lên một tiếng hưng phấn, hai tay biến thành mũi kiếm sắc bén, như một con quái vật khát máu, hướng Lục Đạo công tới

Nhìn Sam càng ngày càng gần, Lục Đạo sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, chậm rãi tháo xuống kính mắt. Mắt trái biến thành Rinegan, một ngón tay hướng về phía Sam trên không, chậm rãi thanh âm từ miệng Lục Đạo phát ra

“ Tula đạo. Giam Cầm”

Thoại âm vừa dứt, phía sau lưng hắn xuất hiện vô số kim loại màu đen. Các kim loại bắt đầu điên cuồng gắn chết, cuối cùng hình thành lên một tấm lưới sắt khổng lồ

- Bặc

Sam đang bay nhanh tới, lập tức va vào lưới sắt. Lập tức, liền bị lưới sắt chặn đứng lại.

Lục Đạo phất tay, lập tức lướt sắt cuộn tròn lại, các khớp nối liên kết với nhau. Trong tích tắc, hình thành nên một cái lồng sắt hình quả trứng, giam cầm Sam bên trong

- Grào

Bị giam cầm, Sam phẫn nộ gầm gừ, song kiếm dơ lên, chém mạnh xuống.

-Keng

Chỉ là, tấm lưới sao mà cứng rắn, kiếm của Sam chém xuống nó, tựa như chém vào núi vậy, không bị sứt mẻ mảy may

“ Đừng cố gắng vô ích. Kim loại do Tula đạo tạo ra có tên là Kim Loại X, loại vật liệu cứng rắn bậc nhất vũ trụ Vô Cực. Nếu ngươi sở hữu Chiến Kỹ, thì may ra cắt được. Đáng tiếc ah” Lục Đạo cười nói. Không biết là đang đắc ý bởi vì bắt được Sam, hay là than thở cho Sam không có Chiến Kỹ

Tiêp đó, Lục Đạo không động thủ, mà lẳng lặng đứng đó, tựa như đang suy nghĩ gì. Cuối cùng, hắn thở dài một tiếng

“ Cũng là thời điểm… nên đối mặt với nó ah”

Lần thứ hai mở mắt, không gian xung quanh hắn thay đổi. Đã không còn thung lũng nữa, thay vào đó là một thư viện khổng lồ

Cõi Mộng

Tiến vào Cõi Mộng, Lục Đạo liền đi tới điểm cuối của thư viện. Ở nơi đó, có đặt lấy một chiếc thang máy.

Bước vào bên trong thang máy, trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện Thiên Phạt.

Lẳng lặng vuôt ve Thiên Phạt, cảm nhận cái lạnh giá từ khẩu súng mang lại, trong mắt, toát lên từng trận do dự

“ Lục Đạo, cháu thật quyết định vậy sao?”

Ngay tại thời điểm này, một tiếng già nua nhưng đầy quan tâm vang lên. Chỉ thấy, không biết bằng cách nào, trong thang máy, xuất hiện một vị lão nhân

“ Cháu nên nhớ, một khi cháu kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn của Thiên Phạt. Cháu phải đối mặt, chính là Thiên Địa Tâm Kiếp.

Thiên Địa Tâm Kiếp là một dạng Thiên Kiếp nhắm vào lòng người. Thiên Tâm Kiếp là ước nguyện lớn nhất trong lòng cháu. Mà Địa Tâm Kiếp liền là thứ hối hận nhất của cháu. Cháu, liệu đã sẵn sàng rồi chứ” Bụt ngữ khí ôn hòa, nhưng vẫn có thể nghe thấy được, sự lo lắng trong lời nói của ông

Ông là người hiểu rõ quá khứ của Lục Đạo hơn bất kì ai. Biết ước nguyện lớn nhất của hắn là gì, cũng biết hắn hối hận nhất là gì. Ông sợ rằng, thằng nhóc này sẽ không vượt qua được Thiên Địa Tâm Kiếp.

Có câu: Thiên Kiếp đến, thành công thành tiên, thất bại vạn kiếp bất phục. Nếu Lục Đạo thất bại, cái giá phải trả, thật sự quá đắt

Nghe Bụt nhắc nhở, Lục Đạo chỉ có lựa chọn trầm mặc. Điều Bụt nói, hắn làm sao mà không biết. Hắn cũng biết, khi kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn, hắn sẽ đối mặt cái gì.

“ Cháu biết điều đó chứ. Bởi vì biết, mà cháu đến này vẫn không có kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn của Thiên Phạt. Cháu sợ, mình sẽ không vượt qua được Thiên Địa Tâm Kiếp,”

Lục Đạo vuốt ve Thiên Phạt trong tay, thân thể run lên từng đợt, thần sắc bi thương, nhiều hơn là một sự sợ sệt. Một nỗi sợ, đến từ sâu trong linh hồn hắn

Nhìn vẻ mặt khổ sở của thằng nhóc này, Bụt không khỏi thở dài. Lục Đạo mà ông biết, là một kẻ cao ngạo cực kì, không sợ trời không sợ đất. Không nghĩ tới, hắn lại có một nỗi sợ trong lòng, mà nỗi sợ đó, còn bắt nguồn từ chính quá khứ của hắn

“ Chỉ là ngày hôm nay, cháu không thể không đối mặt. Bởi vì chỉ có kích hoạt Thiên Phạt, mới là cách duy nhất”Nói ra những lời này, Lục Đạo hai tay siết chặt lại, gương mặt tuấn mỹ, hiện lên một sự kiên định cực kì

Hóa thân thành Vận Mệnh Thẩm Phán, Sam đã không phải là thứ mà hắn có thể dễ dàng chém giết.

Hắn biết, dù cho có thi triển tất cả chiêu số, muốn giết Sam là điều không thể. Trừ khi, hắn kích hoạt Thiên Phạt

“ Ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra với cháu. Nhưng nếu cháu đã quyết định vậy, ta cũng không ngăn cản.” Bụt nhìn Lục Đạo, biết hắn tâm ý đã quyết, liền thở dài một tiếng, ông vỗ vai Lục Đạo, đoạn nói

“ Trong vụ này, ta không thể giúp cháu cái gì. Có thể làm, cũng chỉ là ở trong Ngự Long Giới, chúc phúc cho cháu thành công thôi” Nói xong, Bụt liền hóa thành một đoàn khói trắng biến mất

Trong tháng máy, chỉ còn lại một mình Lục Đạo. Dùng hai tay nắm chặt Thiên Phạt, chậm rãi đưa lên phía trước, nhắm về phía cửa thang máy, trong mắt lóe lên thần mang

“ Như vậy,… quá khứ của ta… ước nguyện của ta… sau bảy năm, chúng ta lại gặp nhau”

“ Đến đây đi… Thiên Địa Tâm Kiếp”

- Oanhhhh