Vô Cực Liên Minh

Chương 142: Viện trưởng tới




Trong nháy mắt, Ngô Cẩu sắc mặt tái nhợt một mảnh. Trong con mắt của hắn, hắn thấy được phía sau Lục Đạo, một hư ảnh Tử Thần đang nở nụ cười lạnh lẽo với hắn, trong tay lưỡi hái đang từ từ nâng lên, như thể sắp đối với hắn tuyên án tử hình

Ngô Cẩu muốn mở miệng lựa chọn tha thứ, thế nhưng Lục Đạo bóp cổ hắn thật chặt để hắn hít thở còn không thông huống hồ là nói chuyện.

Liền, hắn hiểu, Lục Đạo muốn giết hắn. Cho phương án sau, chỉ là muốn trêu chọc mà thôi

Ngô Cẩu điên cuồng dãy dụa, tựa như muốn thoát khỏi cái chết. Chỉ là những gì hắn cố gắng, tất cả đều là vô ích. Tử vong ngày càng cận kề, để Ngô Cẩu sợ hãi tột độ, đũng quần lập tức ướt một mảnh lớn

Mắt nhìn Lục Đạo vậy mà thật sự muốn giết Ngô Cẩu. Người xung quanh hoảng sợ cực kì.

Ở đây chỉ là các chàng trai cô gái tuổi trẻ mà thôi, dù là Nguyên Sư nhưng đến một con Tinh Thú còn chưa giết huống hồ là giết người.

Nhưng lại không ai đứng ra ngăn cản. Lục Đạo chỉ đứng đó thôi, nhưng xung quanh hắn lượn lờ thực chất sát khí để người xung quanh cảm nhận vô tận áp lực. Đứng còn không vững huống hồ là đứng ra ngăn cản

Cũng bởi vì không ai dám lại gần, mà bọn họ không thấy được, mắt trái của Lục Đạo, đã biến đổi

Theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, Ngô Cẩu hai mắt bắt đầu trở nên mơ hồ, hơi thở cũng từ từ đứt quãng

“ Lục Đạo, ngừng tay. Chấn Lôi Quyết: Oanh Lôi Cầu” Ngay lúc này, một tiếng quát phẫn nộ vang lên.Chỉ thấy phía sau Lục Đạo, Sở Dao Dao sắc mặt âm trầm tới cực điểm, giận dữ nhìn hắn, hai tay không ngừng kết ấn

Trong nháy mắt, năm quả cầu lôi điện, phát ra từng tiếng tí tách lao thẳng về phía hắn

Lục Đạo không quay đầu lại, chỉ có dơ tay còn lại, cầm lấy Thiên Đạo Kiếm phất một cái

“ Tường Gió”

- Ầm

Lập tức, hư không xuất hiện một bức tường gió cao mấy mét. Năm quả lôi cầu tiếp xúc với tường gió, tựa như đá ném vào mặt biển, tạo nên từng gợn sóng lăn tăn rồi tan biến

“ Không… không thể nào”

Sở Dao Dao thần sắc rung động, nghẹn ngào kêu lên. Mà kể cả người xung quanh, cũng là trợn to mắt nhìn, một bộ gặp quỷ vậy

Oanh Lôi Cầu, đây chính là tuyệt kĩ thành danh của Sở Dao Dao, Hạ Đẳng Chiến Kỹ, nhưng uy lực sánh ngang với Trung Đẳng Chiến Kỹ, uy lực cường đại cực kì. Dù cho Luyện Tinh Cảnh, ở dưới tình thế không kịp phản ứng, trúng chiêu này cũng bị thương như thường

Nhưng mà, Lục Đạo chỉ phất kiếm một cái liền hóa giải. Cảnh tượng vậy, quả thật để người xem, bao gồm cả Sở Dao Dao hãi nhiên, không tin vào mắt mình

Lục Đạo nháy mắt giải quyết nhiều Sơ Nguyên Cảnh, bọn họ có thể cho là hắn xuất kì bất ý.

Nhưng Sở Dao Dao bất ngờ thi triển tuyệt kĩ lại bị Lục Đạo dễ dàng ngăn chặn lại. Thì có thể nói, thực lực của Lục Đạo, có bao nhiêu khủng bố

“ Lục Đạo, cậu dừng tay lại cho tôi. Cậu có thể đánh Ngô Cẩu, nhưng không thể giết hắn. Giết hắn, không chỉ vi phạm luật lệ trường học, mà còn vi phạm luật pháp đế quốc. Thời điểm đó, cậu phải đối mặt không chỉ có kỷ luật, mà còn là lao tù”

Sở Dao Dao không hổ là hội phó hội học sinh, rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, hướng về Lục Đạo uy hiếp

Giết người đi tù, dù cho là Nguyên Sư cũng không ngoại lệ. Mặc dù đế quốc thối nát,nhưng luật pháp thì không ai dám chống lại. Trừ khi muốn trở thành phản loạn, khủng bố

Sở Dao Dao không phải là lo lắng cho Lục Đạo, mà đang lo sợ học viện vì cái chết của Ngô Cẩu mà mang tiếng xấu.

Cái này cũng giống như ở địa cầu, đánh nhau trong trường xảy ra chết người vậy, người bị thiết nhất vẫn là trường học

Đối mặt với Sở Dao Dao uy hiếp, Lục Đạo không có lo sợ, mà chỉ nhàn nhạt nói

“ Ồ!! Nếu tôi không nghe đây”

Ngông cuồng

Đây quả thật là quá ngông cuồng rồi. Trước việc có thể đi tù mọt gông mà Lục Đạo vẫn bình thản phản đối. Bọn họ nhìn Lục Đạo, tràn đầy khiếp sợ. Người đàn ông này… là một kẻ điên

Sở Dao Dao thân thể run rẩy vô cùng, sắc mặt khó coi tới cực điểm. Hiện tại, nàng không có tức giận mà chỉ có một cỗ cảm giác bất lực cùng cực.

Trong ba năm làm hội phó hội học viện, chưa bao giờ nàng thấy mệt mỏi như hôm nay. Đánh không lại Lục Đạo, uy hiếp không lại Lục Đạo, để nàng bất lực

Sở Dao Dao trong mắt lóe lên quyết ý, cắn răng một cái, tựa như quyết tâm chuyện gì vậy.

“ Nếu ngươi còn tiếp tục hành vi của mình. Trong tay có Kỷ Luật Lệnh, thay mặt hiệu trưởng, ngay tại thời điểm này đuổi ngươi khỏi học viện"

Liền, trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài dơ lên không, thần sắc lạnh lẽo tới cực điểm, cao giọng "Từ nay, cậu không còn là học viên học viện nữa”

Cái gì!? Kỷ Luật Lệnh

Một câu này, tựa như tiếng sét đánh vao tai tất cả mọi người ở đây, để bọn họ rung động thật sâu. Kỷ Luật Lệnh, lệnh bài có thể thay thế hiệu trưởng tự mình đưa ra kỷ luật dành cho học viên.

Một khi đưa sử dụng Kỷ Luật Lệnh, lời nói của Sở Dao Dao chính là mệnh lệnh của hiệu trưởng, không ai không nghe

Sở Dao Dao dùng Kỷ Luật Lệnh. Cũng có nghĩa, Sở Dao Dao đang nghiêm túc. Nàng muốn đuổi Lục Đạo ra khỏi trường

Ngay tại thời điểm mọi người muốn biết Lục Đạo trả lời thế nào. Là đồng ý thỏa hiệp, hay là bị Sở Dao Dao đuổi khỏi học viện thì một tiếng thanh thúy, nhưng lại vô tình lạnh lẽo vang lên

“ Tất cả ngừng lại ở đây đi”Một tiếng này, để Lục Đạo khóe miệng dâng lên một nụ cười thần bí: Rốt cuộc, nhân vật chính đã tới

Người lên tiếng là mộ tuyệt sắc mỹ nữ, gương mặt xinh đẹp tuyệt luân làm cho người ta mê mẩn. Dáng người nóng bỏng cùng cực, bộ ngực sữa to tròn có phần vểnh lên, vòng eo nhỏ nhắn, đôi chân thon dài, tạo thành đường cong hoàn mỹ

Chỉ là để các nam sinh xung quanh không dậy nổi tà ý chính là mỹ nữ sở hữu khí chất băng lãnh vô cùng, thần sắc càng là lạnh lùng như băng, không có một tia ấm áo

“ Là Bùi viện trưởng”

“ Xong!! xem ra Lục Đạo khó thoát khỏi bị đuổi khỏi trường”

“ Suýt chút nữa thì giết người trong học viện, không bị đuổi mới là lạ đó”



Bùi Ngọc Lan xuất hiện để các học viên không ngừng nghị luận. Ánh mắt nhìn Lục Đạo, mang theo một tia tiếc hận.

Mặc dù Phong Thần hung tàn để mọi người sợ hãi, nhưng thế giới này, cường giả vi tôn, Phong Thần mạnh mẽ, lại để cho mọi người kính nể

Hiện tại, Phong Thần có khả năng bị đuổi học, mọi người thật có chút đáng tiếc

“ Viện trưởng” Sở Dao Dao thái độ cung kính hướng về Bùi Ngọc Lan khom người. mặc dù Bùi Ngọc Lan hơn nàng một tuổi, nhưng ai bảo đây là viện trưởng đây

“ Dao Dao, em thu hồi lại Kỷ Luật Lệnh đi. Chuyện này để ta” Bùi Ngọc Lan thần sắc vẫn lạnh lẽo như thường ngày, ngữ khí càng là không có nửa điểm hiền hòa, để người người khác có cảm giác khó gần

Bất quá, Sở Dao Dao cũng tập mãi thành quen, cũng biết Bùi Ngọc Lan chân chính là một khối băng sương

Mang theo tâm tình phức tạp, Sở Dao Dao hung hăng nhìn Lục Đạo một cái, sau đó thu hồi lại Kỷ Luật Lệnh

Thời điểm này, Bùi Ngọc Lan đã đi tới bên cạnh Lục Đạo, đứng cách hắn một đoạn.

Nhìn thực chất sát khí lượn lờ xung quanh hắn, dù sắc mặt nàng không thay đổi, nhưng trong mắt vẫn hiện lên một tia rung động

Thực chất sát khí… đây là phải giết bao nhiêu người mới có thể ngưng tụ được

Bất quá, trong lòng lại không có sợ hãi, ngược lại đối với Lục Đạo, càng thêm tán thưởng.

Giết một người là tội phạm giết vạn người là vĩ nhân!!

Chỉ có trải qua sát nhân tẩy lễ, mới có thể thành tựu cường giả. Nếu không, chỉ là cậu ấm cô chiêu, thiên phú cao tuyệt thì sao, cũng sẽ bị giết chết mà thôi

"Lục Đạo, ta là Bùi Ngọc Lan, viện trưởng học viện Hà Bắc. Ta mong cậu có thể buông tha cho Ngô Cẩu” Bùi Ngọc Lan ánh mắt sắc bén nhìn Lục Đạo, lạnh lùng nói

Người xung quanh nghe vậy. liền thở phào một hơi. Quyền lực cao nhất của học viện đã lên tiếng, Lục Đạo không muốn, cũng phải chấp nhận nghe theo ah

Mặc dù Bùi Ngọc Lan ngữ khí rất lạnh, tựa như đang uy hiếp Lục Đạo mà không phải trưng cầu ý kiến hắn vậy. Nhưng Lục Đạo vẫn nghe ra được, nàng đang cùng mình khách khí.

Xem ra… hắn dự đoán là đúng ah