Võ Đạo Đan Tôn

Chương 552: Đột nhiên tăng vọt (2)




Vì phòng ngừa phong tỏa sót chỗ nào, gia chủ ba đại gia tộc Hạ Luân, Lưu Vọng, Hà Sâm thậm chí phái người đi về thành Đại Viêm, lần thứ hai điều động đại nhiều võ giả đến. Những chân võ giả đi theo đám võ giả Hóa Phàm cảnh vây kín núi rừng không lọt kẽ hở. Bọn họ nghiêm ngặt canh gác từng góc nhỏ.

Mấy cao thủ hàng đầu như Hạ Luân thì dẫn đầu nhanh chóng tìm kiếm, cố gắng tìm ra Lâm Tiêu ngay.

Nhóm Hạ Luân từng đến hiệp cốc Lâm Tiêu nhảy vọt qua, nhưng bọn họ cho rằng không đến Quy Nguyên cảnh thì không thể bay được, nên không vội tìm kiếm phía bên kia hiệp cốc. Bọn họ quyết định khe núi là đích cuối cùng, sắp xếp cường giả chủ yếu tìm kiếm trong khu vực này.

Nhưng nhóm Hạ Luân tìm kiếm hai ngày trời, hầu như lật trung toàn bộ khu vực trong khe núi, đào sâu ba tấc đất nhưng không tìm được một cọng lông của Lâm Tiêu.

Ba đại gia tộc không cam lòng, lại mở rộng phạm vi tìm kiếm đến mặt khác trong khe núi. Ba đại gia tộc quyết tâm nếu không tìm ra Lâm Tiêu thì không bỏ cuộc.

Trong lều Hạ gia.

Hạ Luân nghe thuộc hạ báo cáo, gã tức giận gầm lên:

- Chết tiệt, tiểu tử thúi kia đã trốn đi đâu?

Mặt Hạ Luân xanh mét, sát khí đậm đặc điên cuồng lan tỏa trong người gã. Hạ Luân như con dã thú ăn thịt người, làm người ta tim đập nhanh sợ hãi.

Trước mặt Hạ Luân là một đám cường giả Hạ gia cúi đầu, nơm nớp lo sợ. Bọn họ sợ cơn giận của Hạ Luân, không dám hó hé.

Hạ Vĩ cắn răng nói:

- Phụ thân, có khi nào tiểu tử kia đã rời khỏi sơn mạch này không?

Mắt Hạ Vĩ chứa tia độc ác và không cam lòng.

- Không thể nào! Ba đại gia tộc chúng ta đã bao vây khu vực này, trừ phi tiểu tử kia liều mạng vào tận cùng sơn mạch Lạc Nhật, lãnh địa của yêu thú từ thất tinh trở lên. Nếu không hắn có chắp cánh cũng không thể bay mất. Nhưng ta tin tiểu tử này sẽ không ngu ngốc vào tận cùng sơn mạch Lạc Nhật, thất tinh yêu thú khác với lục tinh yêu thú, cảm giác rất nhạy bén, không đến Quy Nguyên cảnh mà vào đó thì chỉ chết không sống, hắn vào đó là tự sát.

- Có khi nào tiểu tử này bị hai gia tộc khác tìm được nhưng bọn họ giấu chúng ta . . .?

Hạ Luân ngắt lời Hạ Luân:

- Điều đó càng không thể nào!

Hạ Luân nhếch mép lạnh băng, mắt âm u độc ác:

- Ta đã phái nhiều đệ tử lẫn vào phạm vi tìm kiếm của hai gia tộc. Nếu Lưu gia, Hà gia tìm ra tiểu tử kia thì chắc chắn sẽ có chiến đấu, không thể giấu được tai mắt của ta.

Hạ Vĩ nghi hoặc hỏi:

- Vậy rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ tiểu tử này biết phi thiên độn địa?

Hạ Vĩ vắt óc nghĩ mãi không ra Lâm Tiêu sẽ đi đâu được.

Mặt Hạ Luân vặn vẹo rít qua kẽ răng:

- Chắc chắn tiểu tử này còn ở đây, chẳng qua hắn núp ở nơi nào đó chúng ta không tìm được. Tiếp tục tìm hắn đi, ta không tin tiểu tử này trốn thoát thiên la địa võng của ba đại gia tộc chúng ta. Chờ khi ta tìm được hắn, ta nhất định sẽ bằm thây hắn ra, cho hắn nếm mùi sống không bằng chết, muốn chết mà không được!

Hạ Luân đã rơi vào trạng thái điên cuồng.

Ngoài lều chợt vang tiếng võ giả khẽ kêu:

- Gia chủ!

Mọi người đưa mắt nhìn, một thám tử Hạ gia phong trần mệt mỏi đi vào.

Mắt Hạ Luân đầy sát khí nhìn thám tử đi vào, lạnh lùng hỏi:

- Nói, chuyện gì?

Thám tử tim đập nhanh, trán toát mồ hôi vội trả lời:

- Gia chủ, khi chúng ta tìm mặt bên kia khe núi dường như phát hiện chỗ tiểu tử kia ẩn núp.

Hạ Luân trợn to mắt nói:

- Cái gì?

Sát khí đáng sợ khuếch tán, Hạ Luân túm cổ thám tử nhấc lên.

- Cái gì gọi là dường như phát hiện chỗ tiểu tử kia ẩn núp? Phát hiện thì là phát hiện, không phát hiện chính là không phát hiện, nói mau!

Thám tử sợ hết hồn, rối rít nói:

- Gia chủ, chúng ta tìm đến một ngọn núi rất kỳ lạ, bên trên núi phát ra không khí nóng ấm, còn kèm theo hơi thở linh dược nên . . .

Không đợi thám tử nói hết câu Hạ Luân bỗng ném gã sang góc:

- Chắc chắn là hơi thở của Thiên Nguyên Long quả!

Mắt Hạ Luân tràn ngập sát khí:

- Tiểu tử thúi, rốt cuộc ta đã tìm thấy ngươi. Thông báo cho mấy trưởng lão khác lập tức đi theo ta, ta muốn tự tay lột da hắn!

Hạ Luân ra lệnh, một đám võ giả Hạ gia hành động. Cả đám đi theo Hạ Luân đằng đằng sát khí xông hướng bên kia khe núi.

Hạ Luân hành động không lâu sau Lưu gia, Hà gia cũng nhận được tin tức.

Nam nhân trung niên khô gầy Hà Sâm đôi mắt âm trầm bắn tia sáng lạnh, nanh tranh nói:

- Rốt cuộc tìm ra tiểu tử này, để ta xem hắn còn trốn đi đâu được?

Lão nhân tóc bạc phơ Lưu Vọng sắc mặt âm trầm, mắt tràn ngập chiến ý nói:

- Đi! Các đệ tử Lưu gia hãy theo ta, quyết không để tiểu tử kia trốn thoát!

Vù vù vù!

Trong phút chốc tất cả cường giả ba đại gia tộc tụ tập ngọn núi nơi Lâm Tiêu ở, rầm rộ như nước lũ.

Trong hang núi yên tĩnh, Lâm Tiêu đã tu luyện đến giai đoạn cuối cùng.

Người Lâm Tiêu đỏ hồng giờ da thịt đã trở về màu lúa mạch. Cơ thể hoàn mỹ đường cong nhu hòa, tràn ngập mỹ cảm sức mạnh. Nếu có cường giả cảm giác nhạy bén ở đây sẽ cảm nhận được ngay lực lượng bạo tạc kinh khủng ẩn dưới lớp cơ bắp của Lâm Tiêu.

Khiến người giật mình là hơi thở trên người Lâm Tiêu, hai ngày trước lúc mới hấp thu Thiên Nguyên Long quả hắn từ Hóa Phàm cảnh trung kỳ đột nhiên đến đại thành. Bây giờ khí thế của Lâm Tiêu mạnh mẽ hơn Hóa Phàm cảnh trung kỳ đại thành mấy phần, nguyên lực đáng sợ di chuyển, đã đến cảnh giới Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong.

Nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công đậm đặc tựa nước lũ lao nhanh trong người Lâm Tiêu. Nguyên lực xoay tít kèm theo uy lực đáng sợ, từ đệ thất chuyển đột phá đến đệ bát chuyển.

Chỗ đan điền, nguyên trì dồi dào âm u như vực sâu không thấy đáy, lại tựa ánh sao trong trời đêm, sâu thẳm mênh mông.

Ong ong ong!

Tiếng nguyên lực lao nhanh vang lên. Bởi vì Lâm Tiêu hấp thu thời gian dài, tất cả dược lực trong Thiên Nguyên Long quả đã bị hắn hút sạch chuyển thành một phần nguyên lực của mình, thành lực lượng của riêng hắn.

Lâm Tiêu luyện hóa xong tia nguyên lực cuối cùng trong Thiên Nguyên Long quả, hắn khoanh chân tu luyện trong hang đá mấy ngày rốt cuộc mở đôi mắt sáng khiếp người ra.

- Phù.

Lâm Tiêu toát ra khí thế cường đại, thanh âm trầm thấp vang trong hang núi:

- Thiên Nguyên Long quả không uổng là linh dược thất giai, khiến ta từ Hóa Phàm cảnh trung kỳ đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, cách hậu kỳ chỉ có một bước, thật khiến người ta giật mình.

Biểu tình Lâm Tiêu rung động, hắn đứng dậy. Đá cứng dưới chân Lâm Tiêu bị nhiệt độ cao nấu chảy một cái hố sâu, đá xám đen bên mép bị đốt chảy thành tinh thạch khét đen. Có thể thấy Thiên Nguyên Long quả chứa sức nóng đáng sợ cỡ nào.

Lâm Tiêu mặc lại Thanh Nguyên Giáp vào người, lấy bộ võ phục sạch sẽ ra khỏi không gian giới chỉ. Mặc đồ ngay ngắn xong Lâm Tiêu nội thị thân thể mình.

Trừ đẳng cấp từ Hóa Phàm cảnh trung kỳ đột phá đến đỉnh phong ra, Long Tượng luyện thể từ đệ tam trọng đột phá đến đệ tứ trọng.