Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Quyển 1 - Chương 53: Huynh Đệ Song Hành




Tuyết Thiếu vội vã chạy đến công ty Tần Lạc , sờ sờ túi mới phát hiện ra điện thoại không có mang. Bất đắc dĩ đi tới trước quầy lễ tân , nhìn cô bé lễ tân ngồi ở trong quầy đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn, lúc này mới phát hiện ra áo sơ mi của mình thế nhưng cài lộn nút rồi. Mới vừa rồi ở cửa hàng của Hàn Dạ chắc là hắn cũng nhìn thấy, chết tiệt thế mà không nói ? Dám chơi xỏ mình , ngu ngốc, ngu ngốc , tuyệt đối là con lừa ngu ngốc.

" Giúp tôi liên lạc với Tần Lạc." Tuyết Thiếu tựa trên quầy lễ tân , nhỏ giọng nói ra.

"Xin hỏi , anh có hẹn trước không ?" Cô bé Lisa ở quầy thu ngân giương mắt liếc mắt nhìn Tuyết Thiếu , hỏi một cách công thức hóa.

"Tôi gặp hắn còn phải hẹn trước, cô gọi điện hộ tôi ." Vốn là tâm tình không thoải mái , bị nhân viên lễ tân hỏi như vậy, Tuyết Thiếu có chút không vui .

"Xin lỗi , CEO rất bận, không có hẹn trước không thể gặp. Lisa mới mặc kệ Tuyết Thiếu có giận hay không , chỉ là cự tuyệt theo công thức .

"Có thể cho tôi mượn điện thoại được không ?" Tuyết Thiếu không nhịn được hướng cô bé ở quầy thu ngân liếc mắt, đem cơn giận của mình đè xuống , lễ phép hỏi .

"Vâng, có thể." Lisa nhìn hắn một chút, đem điện thoại đẩy tới trước mặt Tuyết Thiếu .

"Hàn Dạ, cậu nói số điện thoại của Tần Lạc cho mình , mình quên mang điện thoại di động người ta không cho mình đi lên." Tuyết Thiếu bấm số cửa hàng Hàn Dạ , không vui nói.

Lisa nghe được Tuyết Thiếu vừa nói như thế, mới ý thức tới mình vừa rồi tựa hồ có chút quá mức. Thật ra thì nếu khách không có hẹn trước cũng là được phép thông báo . Chỉ là cô xem bộ dạng Tuyết Thiếu có chút quái dị, cho nên tự động bỏ qua, không nghĩ tới hắn cư nhiên sẽ có số điện thoại riêng của CEO , nhìn tình huống lần này chắc cô chuẩn bị phải cuốn gói đi. Cô bé ở quầy thu ngân ai oán nhìn Tuyết Thiếu , hối hận đến mức ruột xanh mét rồi.

"Cám ơn." Cúp điện thoại, Tuyết Thiếu nhìn cô bé lễ tân tâm tình có chút xuống thấp nói.

"Thật xin lỗi, em không biết anh quen CEO." Lisa có chút xấu hổ nhìn Tuyết Thiếu nói xin lỗi .

"Không có việc gì, cô làm không sai, đừng lo lắng, tôi sẽ không nói ." Tuyết Thiếu tà tà cười, hướng cửa thang máy đi tới.

Nhìn nụ cười tà mị của Tuyết Thiếu , Lisa có chút mất hồn

Còn chưa có bước vào phòng làm việc của Tần Lạc , liền nghe đến bên trong truyền đến từng đợt tiếng gầm gừ, Tuyết Thiếu vội bước nhanh hơn, một bước vào phòng làm việc, bị một màn trước mắt làm cho sợ trực tiếp lại lui trở về.

"Cô quậy đủ chưa, tôi đã có bạn gái, tôi từ trước đến giờ đều không có thích cô ." Tần Lạc xoa xoa đầu, la hét.

"Tuyết Thiếu , cậu đứng ở bên ngoài làm gì, đi vào." Tần Lạc có chút không vui kêu.

"Ặc, em tới không đúng lúc ." Tuyết Thiếu có chút lúng túng nhìn Kha Nham chỉ mặc áo sơ mi nam đang đứng ở một bên , hắn dám đánh cuộc cô này ở bên trong nhất định không có mặc đồ lót.

"Rầm " một tiếng, cửa kính nặng nề khép lại, Tần Lạc đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, có chút chán chường.

"Mới vừa rồi còn tốt , đây là diễn tuồng nào a ?" Tuyết Thiếu liếc Kha Nham ở ngoài cửa hỏi.

"Ai biết , tự nhiên vào nói quần áo bị bẩn , hỏi anh mượn một cái áo sơ mi, mượn liền mượn, kết quả." Tần Lạc lắc đầu một cái không có nói tiếp.

"A a a nha." Tuyết Thiếu tràn đầy đồng cảm, cảm thán. Thì ra là mọi người tình cảnh đều là giống nhau đó a.

"Cậu không đi làm à, tới đây làm gì mà vội vã thế ." Tần Lạc liếc mắt nhìn Tuyết Thiếu, cười cười.

"Em và anh không sai biệt lắm." Tuyết Thiếu đóng lại nút áo lần nữa , rất là bất đắc dĩ nói .

"Xem ra huynh đệ chúng ta thật là khó khăn, đúng rồi A Di có gọi cho cậu không ?" Tần Lạc quan tâm hỏi thăm, hôm nay hắn gọi điện thoại cho Hạ Toa nhưng không có được , Tần Di thì máy toàn báo bận , Tang Thuyết thì để hộp thư thoại , thật là không biết ba người này làm cái quỷ gì vậy .

"Em còn muốn hỏi anh đây? A Di là không chủ động liên lạc với em , đừng nói anh cũng không gọi được cho Hạ Toa ." Tuyết Thiếu quay đầu liếc mắt nhìn Tần Lạc, suy đoán nói.

"Uh, cho nên anh mới hỏi cậu ." Tần Lạc gật đầu một cái cũng không phủ nhận.

" Ài, mẹ nó, chẳng lẽ anh không phải biết khuya ngày hôm trước em bị bắt quả tang sao?" Tuyết Thiếu đứng lên đi tới đi lui ở bên trong phòng .

"Anh thật đúng là không biết." Tần Lạc ngẩn người một chút, lắc lắc đầu nói.

"Sẽ không có chuyện gì chứ?" Nghĩ tới ba người họ liên lạc không được, Tần Lạc có chút bận tâm, Tang Thuyết với Tần Di hai người đều là không dễ chọc . Hạ Toa lại dễ bị kích động , bây giờ biết làm thế nào đây . Nghĩ đến đây Tần Lạc cũng không ngồi yên.

Đang lúc hai người nóng nảy không dứt , thì chuông điện thoại của Tần Lạc vang lên .

" Chị Thuyết, Hạ Toa với A Di không có việc gì chứ?" Vừa nhận điện thoại, Tần Lạc vội hỏi thăm.

"Không có việc gì, chị gọi điện chỉ là nói cho các cậu biết , chúng ta tính toán chơi thêm mấy ngày, cuối tháng mới về, thế nhé ."

"Cuối tháng mới về , vậy không phải là nửa tháng?" Nghe trong điện thoại truyền đến tiếng tút tút , Tần Lạc lẩm bẩm.

Nghe Tần Lạc lầm bầm như vậy , Tuyết Thiếu ngược lại an tâm không ít, hắn hiện tại chỉ sợ Tần Di đột nhiên trở lại, bởi vì hắn không biết nên giải thích như thế nào . Hiện tại cuối tháng mới về , như vậy ít nhất hắn còn có nửa tháng để xử lý chuyện Đào Nhạc .

"Cũng tốt, vừa đúng đem những chuyện này xử lý , tránh cho đến lúc đó xui xẻo." Tần Lạc trở lại trên ghế sa lon, suy nghĩ một chút tự nhủ.