Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Quyển 3 - Chương 11: Mình Được Trúng Tuyển Đi




Thuận lợi qua vòng thứ nhất, qua hai lần phỏng vấn sau, Thu Linh Tố vui mừng đi ra muốn nói cho Hạ Toa tin tức tốt này, làm thế nào tìm, cũng không có tìm được cô. Có chút mất mác đợi vòng phỏng vấn thứ ba .

Nhìn những người cùng đợi phỏng vấn ngồi ở bên cạnh đang lấy ra gương trang điểm lại, Thu Linh Tố ngồi ở trên ghế, nghịch điện thoại di động của mình.

"Thu Linh Tố, Thu Linh Tố." Đang nghịch điện thoại , đột nhiên nghe được có người kêu tên mình, Thu Linh Tố dụi dụi con mắt đi theo giám đốc Lục đi vào phòng họp tham gia vòng phỏng vấn thứ ba .

Vừa mới đi vào phòng họp, thấy Hạ Toa đang ngồi ở đối diện nhìn mình len lén nháy mắt, Thu Linh Tố kích động, cứng cõi mà nói .

"Cô có thể đi ra ngoài, kết quả trong vòng ba ngày bộ phận nhân sự sẽ thông báo cho cô ." Giám đốc bộ phận nhân sự Giang Nguyên nhìn Thu Linh Tố nói.

"Dạ, cám ơn nhiều." Thu Linh Tố vừa nói, vừa hướng Hạ Toa nháy mắt.

Thấy bộ dạng tinh quái của Thu Linh Tố , Hạ Toa không khỏi che miệng bật cười, trộm cho cô dấu OK , để cho cô ở bên ngoài chờ mình một lúc.

Thu Linh Tố nhìn Hạ Toa gật đầu một cái, đi ra ngoài.

Nhìn Hạ Toa và Thu Linh Tố hai người liếc mắt đưa tình , Tiêu Thần cũng không nhịn được bật cười, mặc dù nói điều kiện của Thu Linh Tố không phải thích hợp làm thư ký , nhưng là chỉ cần Hạ Toa vui vẻ lại có cái gì không thể đây? Dù thế nào đi nữa hắn cũng không phải là chỉ có một thư ký, không làm được thư ký liền làm trợ lý thư ký , cũng không phải là vấn đề gì lớn.

" Em và Thu Linh Tố quen nhau sao?" Thấy mấy người khác đi ra ngoài, Tiêu Thần đứng lên, nghiêng đầu hỏi thăm cô.

"Không phải, cô ấy là fan hâm mộ của Tô Mạc, em rất thích cô ấy , em muốn nói cho cô ấy biết, cô ấy được trúng tuyển, anh không được trách em đâu đấy." Hạ Toa suy nghĩ một chút hướng về phía Tiêu Thần nói.

"Ừ, em vui vẻ là tốt rồi." Tiêu Thần gật đầu một cái, đồng ý, vốn là còn muốn nói nhiều cái gì, nhưng Hạ Toa lại chạy nhanh như làn khói đi ra ngoài, chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu

"Hạ Toa, thì ra là bạn không phải tới phỏng vấn , bạn là quản lý ở đây à?" Thu Linh Tố chán đến chết ngồi ở trong hành lang, thấy Hạ Toa đi ra vội nghênh đón, hỏi.

"Không ." Cô chính làm một ít việc của thư ký, nhưng mà những lời này nói ra chắc chắn Thu Linh Tố sẽ không tin tưởng, chẳng để cho cô ngày sau từ từ hiểu rõ là được.

"Hạ Toa, mình đói quá , chúng ta đi ăn cơm được chứ?" Thu Linh Tố tội nghiệp nhìn xem Hạ Toa, cô hôm nay ngủ quên, vội vã chạy tới, đến bây giờ ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn nữa.

"Hiện tại căn tin không có cơm, nếu không mình dẫn bạn tới quán trà gần đây ăn chút gì vậy." Nhìn Thu Linh Tố kéo tay của mình , Hạ Toa không có suy nghĩ nhiều đồng ý.

"Được , không làm trễ giờ làm của bạn chứ ." Thu Linh Tố vui vẻ gật đầu đồng ý, nhưng khi nhìn đến trong phòng làm việc mọi người đang bận, không nhịn được hỏi thăm.

"Không có việc gì, đi thôi." Hạ Toa lắc đầu một cái, lúc đi qua phòng làm việc của Tiêu Thần , cô gõ một cái lên tường kính , vẫy vẫy một cái.

"Hạ Toa, bạn không sao chớ." Đối với động tác mới vừa rồi của Hạ Toa , Thu Linh Tố sợ hết hồn, tuy nói trong hành lang có thể nhìn đến trong phòng làm việc , nhưng mới vừa rồi cái đó hoàn toàn không thấy được a.

"Đó là phòng làm việc của boss , mình xin nghỉ rồi, ở bên trong có thể nhìn ra bên ngoài ." Nhìn dáng vẻ đầy nghi hoặc của Thu Linh Tố , Hạ Toa khẽ cười giải thích.

" À ." Thu Linh Tố gật đầu một cái, nhưng trong lòng vẫn như cũ không có biện pháp hiểu.

"Chờ bạn đi làm sẽ biết." Nhìn Thu Linh Tố do dự , Hạ Toa lắc đầu một cái, không có nói thêm cái gì.

"Hạ Toa, mình thật sự trúng tuyển sao?" Đi vào thang máy, Thu Linh Tố nhớ tới mình mới vừa trải qua cuộc phỏng vấn , vẫn còn có chút không tin mình được trúng tuyển.

" Ừ, yên tâm chờ thông báo ." Hạ Toa mỉm cười gật đầu một cái, một chút việc nhỏ như vậy nếu mà Tiêu Thần cũng làm không xong, vậy thì quá kém rồi.

"Hắc hắc, mình hiểu rồi, mình là dựa vào bạn mà được vào đi ." Thu Linh Tố ngơ ngác nghĩ một lát, hì hì một tiếng bật cười, nhìn Hạ Toa nhếch miệng cười một tiếng nói.

"Xem như thế đi." Nhìn Thu Linh Tố làm mặt ngốc , Hạ Toa cảm thấy buồn cười , cũng không phủ nhận.

"Yên tâm mình sẽ làm cho cậu đẹp mặt ." Thu Linh Tố vỗ ngực bảo đảm.

"Ừ." Hạ Toa gật đầu một cái, cửa thang máy đinh một tiếng mở ra, hai người đi ra khỏi thang máy.

"Mình còn tưởng rằng cô ấy là thế nào mới vào được vào vòng ba , thì ra là có người quen biết ."

" Đúng vậy , không phải là bộ dạng xinh đẹp sao? Trình độ học vấn cũng bình thường ."

"Nhìn cô ta có thể ở lại đây bao lâu."

Hai người còn chưa đi mấy bước, liền nghe đến phía sau truyền đến những lời xì xào. Hạ Toa có chút lo lắng nhìn Thu Linh Tố, ai biết cô thế nhưng giống như không có bị ảnh hưởng, hướng về phía mình cười cười.

"Chị , không riêng có quan hệ , chị còn có bối cảnh, liền tức chết mấy em ." Giọng nói của Thu Linh Tố không tính là quá lớn, tuy nhiên nó khiến cho mấy người phía sau nhất thời ngậm miệng lại.

Nhìn bộ dạng chảnh chọe của Thu Linh Tố , Hạ Toa không khỏi bật cười, người này là hạt dẻ cười mà ông trời đưa cho cô đi, như vậy cũng sẽ vui vẻ .