Vô Địch Hắc Quyền

Chương 664




Từ sau khi đám người Nghiêm Hành chết đi. Diệp Thiên Vân chưa từng sảng khoái như vậy. Khoái ý tự nhiên dâng trào. Thiếu Lâm đẩy hắn mấy lần vào tuyệt cảnh. Hắn phải từ trong sinh tử chém giết ra. Những chuyện này hắn không thể không báo thù!

Giang hồ hiểm ác. Một võ giả muốn đặt chân vào trong giang hồ. Thì cũng đã đem đầu mình để trên tay. Nếu chết chỉ có thể trách mình không cẩn thận.

Hơn nữa, mỗi lần Thiếu Lâm đẩy hắn vào tuyệt cảnh xong. Công phu Diệp Thiên Vân đều có đột phá. Phúc luôn luôn ở chung chỗ với họa. Một chút lịch lãm về Sinh Tử đối với võ giả cũng không phải là không có lợi.

Nhưng mà Thiếu Lâm tìm tới Hình Ý Môn. Lấy đi tánh mạng của Đinh lão quái, làm trọng thương Vô Vi đạo nhân. Thù này không thể không báo!

Tuy Diệp Thiên Vân không muốn thừa nhận. Nhưng hắn vẫn là môn đồ chân chính của Hình Ý Môn. Hắn không có lòng dạ của Tiêu Hùng, dùng vài thập niên chăm lo việc nước. Càng không có việc chết mà không báo thù, nên hắn luôn có ý niệm báo thù trong đầu.

Có ân phải trả. Có cừu tất báo. Đây mới là chân ý của giang hồ!

Cho nên Diệp Thiên Vân ra tay với Thiếu Lâm cũng vì thân phận của mình. Hắn có tinh thần truyền thừa của Hình Ý Môn phải kéo dài mộng tưởng một đời của Hình Ý Môn.

Thiếu Lâm cũng không phải chỉ giết có vài vị tông sư. Mà còn khiêu khích trắng trợn Hình Ý Môn. Đối với chuyện này môn đồ của Hình Ý Môn không dễ dàng tha thứ được.

"Sư đệ. Cố lên!" Trong mắt Độ Minh tràn ngập vẻ hối hận. Hắn đặt nắm tay ở sau lưng Độ Ngạn. Nhưng mà máu từ trong miệng Độ Ngạn vẫn như cũ không ngừng tuôn ra.

"Hoàn hồn thang. Nhanh...... Hoàn hồn thang!" Độ Minh run rẩy lấy từ trên người ra một bình ngọc nhả. Muốn cho sư đệ ăn vào.

"Sư...... Sư huynh.... Không cần...... Lãng phí....... Đệ chỉ sợ...... Không được!" Độ Ngạn bởi vì máu chảy qua nhiều nên sắc mặt đã trắng bệch. Toàn thân không ngừng run rẩy. Nói mỗi chữ đều có huyết từ miệng theo ra. Diệp Thiên Vân dùng toàn kình lực xuất ra một quyền. Loại lực đạo này làm tổn thương cả tạng phủ.

"Chúng ta...... Làm bạn trăm năm. Hôm nay rốt cục......không phân biệt nữa…. Cuối cùng...... Cũng có thể gọi ngươi một tiếng...... Sư huynh!" Đồng tử của Độ Ngạn chậm rãi khuếch tán. Sinh cơ đã tuyệt.

"Độ Ngạn sư đệ!" Độ Minh phát ra một tiếng bi thống. Làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được sự thê lương.

"Độ Minh sư huynh. Độ Thế sư đệ…hắn......" Độ Nhiên rơi lệ nói. Kết cuộc này làm hắn không thể nào ngờ tới, đau khổ nói:"Chỉ sợ hắn...... Cả đời không thể động võ"

Độ Thế cố nén đau đớn. Lấy tay bụm đầu gối. Ra vẻ hào khí nói:"Chuyện này có tính là gì đâu. Không phải chỉ là một chân thôi sao!"

Độ Minh xoay người lại nhìn Độ Thế. Chân của hắn đã bị vỡ ra. Bắp đùi và bắp chân đồng dạng giống nhau. Chỉ còn lại chút thịt hồng bạch còn dính lại, hắn không đành lòng nhìn!

Độ Minh "Vọt" đứng lên. Ánh mắt không chỉ biểu lộ cừu hận mà còn có khoái ý trong giết chóc. Hắn thoáng nhìn người đánh lén. Kinh sợ nói:"Là ngươi! Diệp Thiên Vân!"

Bọn người Trần Mễ Lạp vừa rồi rất khiếp sợ đã từ từ khôi phục lại. Hai chiêu. Chỉ hai chiêu. Hai gã tông sư Thiếu Lâm hàng chữ Độ một chết một bị thương! Diệp Thiên Vân vừa mới ra tay đã tàn nhẫn như vậy.

Chân của Độ Thế bị đá như vậy chẳng khác nào phế bỏ một thân tu vi! Một võ giả có thể không có tay. Thậm chí có thể thiếu khuyết con mắt. Nhưng không thể thiếu công cụ để hành tẩu giang hồ.

Bốn mắt nhìn nhau. Diệp Thiên Vân thoáng gật đầu một cái. Chậm rãi nói:"Đã biết là ta. Cũng nên minh bạch vì sao ta ra tay!"

Vô luận như thế nào Độ Minh cũng không ngờ tới mấy người ra tay sau lưng lại tàn ác như vậy. Nếu không hắn tuyệt đối không mạo muội ra tay. Diệp Thiên Vân hời hợt phế bỏ hai vị sư đệ của hắn. Để báo lại cừu oán ngày xưa. Sắc mặt hắn trắng bệch bởi vì bị thoát lực. Hai mắt hắn đột nhiên trợn trừng:"Độ Duyên, Độ Nan, Độ Thế, Độ Ngạn! Bốn vị sư đệ của ta đều do ngươi tự tay giết chết a!"

"Còn Độ Ách nữa!" Diệp Vân bình tĩnh hơn trong tưởng tượng nói:"Ta có cừu hận với Thiếu Lâm. Không chết không hết! Trừ phi ta chết, nếu không Thiếu Lâm vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh!"

Độ Minh thở dài thật sâu. Trêu chọc phải đối thủ như vậy, nguy cơ của Thiếu Lâm thật sự rất cao! Hắn nhớ lại, nói:"Lúc trước Độ Nan sư huynh đã nhìn qua thiên cơ. Nói ngươi là kiếp số của Thiếu Lâm. Bần tăng còn chưa tin. Nhưng mà hôm nay xem ra. Là ta sai rồi"

"Thiên cơ chó cái rắm!" Trần Mễ Lạp nghĩ tới chuyện này cũng muốn nổi giận, có chút hèn mọn nói:"Nếu như không phải các ngươi tìm tới Diệp Thiên Vân. Thì sao lại có chuyện này? Thị phi đều do Thiếu Lâm làm. theo ta thấy Độ Nan đã chân chính ngộ ra kiếp số. Chẳng phải hắn đã bình an vô sợ mà ra đi sao!"

"Câm mồm! Sư huynh của ta đã sớm về miền cực lạc. Không ai có thể nói xấu hắn!" Độ Nhiên ở sau lưng Độ Minh giận dữ quát.

Ngô Lập Sâm ngửa mặt lên trời cười to. Giả mù sa mưa xoa xoa nước mắt. Chỉ vào Độ Nhiên nói:"Bị Diệp Thiên Vân đánh chết thì kêu là về miền cực lạc. Sao ngươi không đi theo hắn luôn đi!"

Độ Nhiên bị Ngô Lập Sâm ngang ngược châm chọc lập tức nổi giận! Thân hình hắn nhảy ra trước Độ Minh. Nổi giận gầm lên một tiếng:"Oan có đầu. Nợ có chủ. Hôm nay đừng trách bần tăng đại khai sát giới!" Tiếng nói vừa hạ xuống thì song chưởng cũng sáng ngời. Công kích mãnh liệt đến ngực của Ngô Lập Sâm!

Ngô Lập Sâm nhìn thấy đối phương động thủ cũng nhanh chống thủ thế. Hắn biết thực lực Độ Nhiên không tầm thường. Nhưng hắn là Thái Cực môn chủ. Lời nói và việc làm đều phải gương mẫu, nếu không sẽ chẳng còn mặt mũi. Hắn cắn răng xông lên.

Diệp Thiên Vân đâu để cho hắn khoa trương như vậy. Trong bốn người hàng chữ Độ thì thương thế của Độ Nhiên nhẹ nhất. Cho nên hắn bước về phía trước. Dùng ra Hình Ý bổ ra một quyền sét đánh nện lên cánh tay Độ Nhiên!

Độ Nhiên cũng không thèm tránh. Đem lực lượng cự đại dồn vào tay. Thề phải bóp nát Ngô Lập Sâm dưới chưởng của mình!

Diệp Thiên Vân nhìn thấy tám phần lực đạo này có uy lực không tầm thường.

"Bang!" trong sát na gặp nhau liền phát ra một âm thanh giao kích xé gió. Hai người đồng thời bị lực lượng của đối phương đánh bay ra!

"Kim Chung Tráo!" Sau khi Độ Nhiên ổn định liền nghẹn ngào kêu lên. Hắn quá quen thuộc cỗ lực đạo trên người Diệp Thiên Vân. Từ khi bảy tuổi gia nhập vào Thiếu Lâm, hắn cũng luyện tập Kim Chung Tráo!

Diệp Thiên Vân không đáp lời. Trầm giọng nói:"Mấy vị lão ca. Độ Minh giao cho các huynh!"

"Tốt!" Ba người cùng tụ vào một chộ. Vây Độ Minh ở bên trong. Trần Mễ Lạp cười lạnh nói:"Độ Minh. Chúng ta phải giết ngươi a!"

Yết hầu của Độ Minh giật giật. Bình tĩnh nói:"Cho dù bần tăng phải liều mạng cũng sẽ đem bọn ngươi vào tầng mười tám của địa ngục!" Nói hai tay áo quét tới ba người.

Trên người Trần Mễ Lạp trời sinh đã có công phu thiết ngưu. Chính diện giao thủ cùng Độ Minh cũng không thiệt thòi. Ngô Lập Sâm và Diệp Vô Nhai đều giỏi về chém giết cận chiến. Ba người liền vây quanh chiến cùng một chỗ với Độ Minh.

Vừa mới đối chiến Trần Mễ Lạp đã phát huy ra hoàn toàn thực lực. Lợi dụng kỹ xảo của Võ Đang. Hai tay tung bay lúc trên lúc dưới! Hai người Diệp Vô Nhai và Ngô Lập Sâm thì tìm cơ hội để công kích.

Tuy Độ Minh có thực lực. Nhưng lại bị áp sát gắt gao nên hắn chỉ có thể ngăn chặn công kích của đối phương. Ba người hắn đang đối phó không phải bình thường. Mà là ba võ giả có thực lực tông sư.

Diệp Thiên Vân hít một ngụm khí mở ra cảm giác. Một mực chế trụ đối phương. Độ Nhiên cũng dùng Kim Chung Tráo, bất quá cho dù thực lực hắn có cao. Nhưng mà Kim Chung Tráo chỉ giỏi về phòng ngự. Căn bản là không cách nào công kích trí mạng. Diệp Thiên Vân có thể bảo vệ tánh mạng trong những cuộc đấu sinh tử cũng là do nguyên nhân này.

Nhưng mà Kim Chung Tráo cũng không phải không có nhược điểm. Chỉ cần có thể đánh trúng tráo môn llà có thể phá hủy ngạnh công. Song phương đều biết rõ đạo lý này.

Quanh thân cơ thể người có 5 đan huyện.300 song huyệt, 50 kinh ngoại kỳ huyệt. Có 108 chỗ hiểm huyệt. Trong đó có 72 bình thường không đến mức trí mạng. Còn lại là huyệt trí mạng. Được gọi là "Tử Huyệt". Trong sách Kim Chung Tráo có nhắc tới những điểm yếu này. Người bị đánh trúng tráo môn. Mười người thì chín người vong. Cho dù là ai cũng phải gặp Diêm Vương.

Thời gian cấp bách. Diệp Thiên Vân cần tranh thủ thời gian để đánh bại Độ Nhiên. Sau đó mới có thể đi giúp bọn Trần Mễ Lạp. Hắn bình tĩnh lại rồi phát công đến Độ Nhiên.

Đề thân nhảy lên. Trên không trung Diệp Thiên Vân hơi biến đổi. Lòng bàn tay trái phía sau tay phải đánh về phía trước, năm ngón tay như ưng chi lệ trảo. Song chưởng trở mình từ bụng lên đỉnh đầu Độ Nhiên. Đánh thẳng xuống. Vai trầm xuống phát lực thêm cho khuỷa tay, hai chưởng năm ngón tay đánh về huyệt Thái Dương của đối phương.

Hình Ý ưng hình!

Huyệt Thái Dương là điểm yếu cuối cùng của tráo môn. Chỉ cần không luyện đến trình độ viên mãn thì đây chính là điểm yếu trí mạng, tử huyệt!

Độ Nhiên quát lên một tiếng lớn, bước về phía trước. Mũi chân điểm tới. Dùng cánh tay trái thủ hộ phía trên huyệt Thái Dương. Tay phải nắm chặt. Vai phải nghiêng lên tống một quyền về phía trước!

Diệp Thiên Vân cũng không e ngại gì. Chân trên không đột nhiên phát lực. Đánh lên huyệt Chương Môn của đối phương!

Độ Nhiên thiếu chút nữa đánh trúng Diệp Thiên Vân. Nhưng mà đối phương không sợ hãi mà còn ra tay phản chế. Hắn không khỏi hoảng hốt. Xoay người về phía sau lăn một vòng. Trong nội tâm cả kinh.

Diệp Thiên Vân rơi ở sau. Băng quyền liền bổ xuống. Như là một đạo lôi điện!

"Bang!" Độ Nhiên vô pháp tránh khỏi một kích này. Chỉ cảm thấy tay của mình tê dại như bị điện giật. Không còn dũng khí tiếp đòn.

Diệp Thiên Vân thôi thúc Kim Chung Tráo đến đỉnh phong. Thân thể dựa theo quán tính vọt tới. Quyền sau còn nặng và hung ác hơn quyền trước. Đều là chiêu số âm độc của Hình Ý!

Lúc đầu Độ Nhiên còn có thể đánh trả. Nhưng qua ba quyền hắn chỉ cảm thấy hai lỗ tai ong ong. Giống như có máy bay chạy qua bên tai. Quyền phong cuồng bạo làm da mặt hắn rát nhức.

Giao thủ qua mấy chiêu Diệp Thiên Vân đã biết rõ. Kim Chung Tráo của đối phương nhiều nhất là ở tầng thứ tám. Phải biết rằng Kim Chung Tráo tầng tám và chín có sai biệt rất lớn. Quyền cấp bách biến hóa!

Dữ tợn đánh về phía Độ Nhiên!

Thần sắc Độ Nhiên lần đầu xuất hiện vẻ bối rối. Hắn phát lực bay ngược về phía sau. Dùng hai tay một mực bảo vệ huyệt Thái Dương cùng huyệt Chương Kỳ. E sợ bị Kim Chung Tráo đánh vào.

Diệp Thiên Vân cũng không đánh vào chỗ này. Nương theo lực đạo vọt về phía trước. Thân thể ma xát trên mặt đất làm cát đá tung bay. Chân Diệp Thiên Vân đột nhiên phát lực. Thời cơ đã đến mủi chân đánh tới, quát một tiếng:"Chết" Truyện được copy tại Truyện FULL

Chân của Diệp Thiên Vân đánh vào tráo môn của đối phương.

Độ Nhiên liền phun ra một búng máu. Kim Chung Tráo bị phá. Chẳng khác nào tánh mạng sinh của hắn đã mất!

Diệp Thiên Vân đứng lên. Nhắm ngay mặt đối phương liên tục xuất băng quyền.

Sau khi Kim Chung Tráo bị phá, Độ Nhiên cũng giống như võ giả bình thường. Vài giây sau, huyết nhục trên mặt hắn đã mơ hồ!

Tay Diệp Thiên Vân phát lực trên cổ hắn. Trong nháy mắt tia sinh khí của Độ Nhiên biến mất, chỉ còn lại một túi da thê thảm!