Vô Địch Hắc Thương

Chương 39: Do ta làm sai cả




Tô Kỳ Nhĩ trừng mắt nhìn Diệp Sảng hơn nửa ngày:

- Ngươi thật sự không bán?

Diệp Sảng thầm nghĩ, làm ơn ngươi nghĩ kỹ đi chứ, không phải là ta không bán, mà ta đang rao hàng này:

- Khụ khụ, thật ngại, ta...

- Tốt, có dũng khí, chúng ta đi. Thật là đồ chết dẫm, đừng để ta nhìn thấy ngươi lần nữa!

Tô Kỳ Nhĩ nói xong quay đầu bước đi, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.

Hồng Thất Thập Thất lập tức theo sau, Tinh Tinh hừ hừ nói:

- A Ngân, coi như ngươi cũng có chút nghĩa khí, không uổng công ta chịu làm bằng hữu với ngươi.

Vừa nhìn thấy Tinh Tinh, Diệp Sảng lại lộ ra nụ cười vô sỉ:

- Tinh Tinh cô nương, mới không gặp một ngày mà cô hình như lại đẹp ra, ánh mắt u buồn kia, cái cằm xồm xoàm râu kia...

Tinh Tinh lườm hắn một cái:

- Cút!

Nhân Giả Tiên Tử rốt cục thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra nụ cười mê người, xem ra Hà Kim Ngân này chịu đứng cùng một phe của Thần Tiễn Gia, nàng đối với sắc đẹp của mình vô cùng tự tin, mình và Tinh Tinh đứng với nhau, bất cứ tên giống đực nào thì lực sát thương cũng đều là 100%.

Không phải nàng đánh giá cao vẻ đẹp của nàng, mà là nàng đánh giá quá thấp hệ số biến thái của bạn Sảng Sảng của chúng ta, Diệp Sảng đúng là loại người cứng mềm đều không chịu, cưỡng bức, dụ dỗ, quyến rũ gì gì đó, đối với hắn không có một chút tác dụng.

Nhân Giả Tiên Tử cười nói:

- Hà huynh đệ, xem ra Thần Tiễn Gia và ngươi có duyên, ta nghĩ...

Lần này Diệp Sảng cướp lời ngay, hắn nghiêm mặt nói với Tinh Tinh:

- Tinh Tinh a, làm bằng hữu của cô, ta có nghĩa vụ phải khuyên nhủ cô, chuyện này cô không đúng tí nào, vì sao cô lại ở cùng một chỗ với kẻ lừa đảo này?

Đầu Tinh Tinh đột nhiên to lên (), ngạc nhiên hỏi:

- Tên lừa đảo? Ai là tên lừa đảo? Ở đâu?

Thần thái của Diệp Sảng lúc này giống như thầy dạy môn chính trị xã hội, chỉ vào Nhân Giả Tiên Tử mà nói:

- Người này là ai?

- Đây là lão đại của ta, hội trưởng Thần Tiễn Gia chứ ai! Ngươi điên rồi à?

Tinh Tinh có cảm giác Diệp Sảng đang bị động kinh, Nhân Giả Tiên Tử cũng giật mình.

Diệp Sảng cười lạnh nói:

- Ta không điên, cô mới điên, ta nhìn liền biết nàng ta là người lừa đảo, hội trưởng cái quái gì, Thần Tiễn Gia là bang hội uy vũ đến mức nào, làm sao có người hội trưởng tệ thế này, ta ngon lành thế này mà chỉ được làm phó hội trưởng Túy Ngân Hội đây này!

- Tối dâm ô? ( Túy Ngân Hội phát âm khá giống tối dâm ô )

Mũi của Nhân Giả Tiên Tử thiếu chút nữa là xì khói, đầu của Tinh Tinh cũng "oành" một tiếng tí thì ngất xỉu, Diệp Sảng tuyệt đối là thần vương số một, vương của thần côn, vua mát dây a!

- A Ngân, không phải ngươi đang bị sốt cao mà online đó chứ? Khoang trò chơi có sóng siêu âm làm cho đại não...

Tinh Tinh nói còn chưa dứt lời đã bị Diệp Sảng nhảy vào mồm.

- Cô có biết ai mới là lão đại của Thần Tiễn Gia không? Ta nói cho cô biết, đó chính là U Buồn Thiên Sứ, loại người như nàng mới xứng làm lão đại, biết cách chỉ huy, bộ dạng trừu tượng, đao hoa như thần, cho dù có "về làng" cũng "về làng" một cách độc đáo, không bị đánh chết mà là do té chết, cô nói đặc sắc không? Thêm vào đó, cô ta suy nghĩ sắc bén, nhìn xa trông rộng, dẫn tới một đám Lưu toan cẩu (chó axít) 28 lv, sau đó chỉ huy mọi người chiến đấu thành công không bị tổn hao một cộng tóc, ai cũng lên hai cấp một lúc, quả thực là văn thao vũ lược, bất thế kỳ tài, thử nghĩ người như vậy không làm lão đại thì ai có khả năng làm? Chẳng lẽ "Nhẫn giả tiên tử" này nọ có thể làm được như vậy sao? Cô nghĩ xem ta nói có sai không?

- Nói chuyện với ngươi như nói với người chết!

Tinh Tinh hận không thể một cước đá chết Diệp Sảng, thằng nhóc này thật sự là hết thuốc chữa rồi.

Mặt Nhân Giả Tiên Tử không chút thay đổi:

- Tinh muội, xem thử Tiểu U có online không? Nếu có thì nói nàng ta tới đây gặp ta ngay!

- Vâng, Tiên tỷ!

Tinh Tinh lấy ra bảng hỗ trợ người chơi.

Không tới mười phút sau, bạn U Buồn Thiên Sứ của chúng ta mặt một bộ đồ công chức, phong thái nhẹ nhàng tiến đến, chưa kịp rõ có chuyện gì xảy ra thì bạn Diệp Sảng đã chỉ ngay mặt nàng mà đắc ý nói với Nhân Giả Tiên Tử:

- Thấy chưa? Đây mới là lão đại chân chính của Thần Tiễn Gia a!

Đầu của U Buồn Thiên Sứ nổ "bùm" một cái, da đầu trở nên tê rần.

- Đại tỷ, ta đang giúp cô trút giận này, giáo huấn tên lường gạt này đó! Nàng ta dám giả mạo lão đại ngài, giả mạo làm lão đại của Thần Tiễn Gia a!

Vẻ mặt Diệp Sảng đầy chính khí, thần thánh cũng phải chịu thua.

U Buồn Thiên Sứ trừng mắt liếc hắn một cái:

- Hà Kim Ngân, ngươi lại muốn ăn đòn phải không? Đây chính là lão đại Nhân Giả Tiên Tử của Thần Tiễn Gia chúng ta, ngươi đúng là mắt chó không nhìn thấy Thái Sơn a!

- Cô nổi điên rồi! Nàng ta là tên lừa đảo mà!

Tinh Tinh cô nương bỗng dưng im lặng, nàng phát hiện tên này đối với người mang thù với hắn, hắn không những phải giết người ta, hắn còn muốn hung hăng đùa giỡn chà đạp người ta tới chết mới thôi.

U Buồn Thiên Sứ không thèm đôi co mà nói luôn:

- Tên phế thải Hà Kim Ngân ngươi, ta nghĩ ngươi muốn nuốt chìa khóa Ngân Nguyệt một mình phải không? Nhanh giao chỉa khóa ra đây, nếu không chúng ta giết ngươi thì ngươi có chìa khóa cũng vô dụng.

Giờ phút này, Nhân Giả Tiên Tử nhìn khó coi vô cùng:

- Tiểu U, xin lỗi người ta, nhanh!

Giọng nói của nàng thập phần nghiêm khắc làm cho cả người của U Buồn Thiên Sứ run lên.

- Đại tỷ, tỷ...

U Buồn Thiên Sứ cực kỳ bối rối.

- Ta nói ngươi nhanh lên, hay ngươi không hiểu tiếng người? Hay ngươi muốn chính ta thay ngươi xin lỗi? Ngươi nhìn mấy chuyện ngươi làm hôm qua đi, toàn là "chuyện tốt", nếu hôm nay ta không có được chìa khóa thì ngươi tự biết điều mà cút khỏi Thần Tiễn gia cho ta!

U Buồn Thiên Sứ ngẩn ngơ, rốt cục đã hiểu chuyện nghiêm trọng đến mức nào, lập tức cúi đầu nói:

- Ta xin lỗi!

Diệp Sảng kêu lên:

- Xong rồi, xong rồi, cái xã hội này xong rồi! Kẻ lừa đảo bắt lão đại thực hiện bang quy?

U Buồn Thiên Sứ cúi đầu thấp hơn:

- Ngân ca, vừa rồi là ta không đúng, ngày hôm qua cũng là ta không đúng, ta không nên ám hại ngươi, không có ngươi thì chúng ta đã không đoạt được chìa khóa, ngươi đại nhân thì có đại lượng, xin bỏ qua cho ta, ta mới đáng bị coi thường, ta mới là đồ phế thải...

Diệp Sảng vô cùng đau đớn mà nói:

- Đại tỷ a, cô làm cho ta phải thất vọng rồi, ta còn muốn vì cô mà gia nhập Thần Tiễn Gia a...

Thần tình của Nhân Giả Tiên Tử lúc này tràn ngập sát khí:

- Hà tiên sinh, xin cho hỏi ngươi có ý định bán chìa khóa cho bọn ta không? 20 điểm tín dụng, nếu ngươi không bán cũng không sao, nếu ngươi đồng ý bán, ân oán lúc trước liền xóa sạch!

Diệp Sảng thấy Tinh Tinh đưa mắt ra hiệu với mình, hắn nghĩ phải cho Tinh Tinh chút mặt mũi nên liền đưa thẻ tín dụng của mình cho Nhân Giả Tiên Tử.

20 điểm tín dụng nhanh chóng được chuyển vào, Diệp Sảng liền lấy chìa khóa Ngân Nguyệt giao cho nàng ta.

Nhân Giả Tiên Tử không nói một lời liền xoay người muốn bỏ đi, U Buồn Thiên Sứ ủ rũ đi theo sau nàng.

Tinh Tinh không đi, đứng tại đó mà cười nói:

- Tên tiểu vương bát đản nhà ngươi, không ngờ lại có chiêu số âm hiểm như thế!

Diệp Sảng vô duyên vô cớ liền có 20 điểm tín dụng, thật là đại phát tài, hắn vui mừng vô cùng. Diệp Sảng cười hắc hắc:

- Cô không cần khách khí, lần này ta giàu to rồi!

Tinh Tinh cười ha hả:

- Ha ha, A Ngân, làm thật hay, lần này có thể nói U Buồn Thiên Sứ bị ngươi chỉnh cho thê thảm, hôm qua nàng "về làng" một lần, hôm nay lại bị lão đại mắng chửi, ta thật sung sướng, nếu biết ngươi sớm một chút thì tốt quá, trước đây không bị nàng làm cho bực bội, lần này ngươi lập công to rồi, thật là hay!

Diệp Sảng tỏ ra hào sảng:

- Đều là bằng hữu cả, ta nói, trưa nay cô muốn ăn gì, ta mời, ta hiện nay là một tên có tiền a!

Trong lòng Tinh Tinh cảm thấy ấm áp ngay, Diệp Sảng nhìn qua cũng có chút dễ thương nha, ưu điểm của tiểu tử này cũng khá nhiều a.

Hai người ở trên quảng trường hi hi ha ha, đột nhiên bảng trợ giúp người chơi chợt rung lên, Diệp Sảng nhìn một cái liền xoay người nhìn.

Chưa tới một phút sau, một người toàn thân đen đúa, người dính đầy bùn đất từ trên đường lớn tiến vào quảng trường:

- Bùn Thiểm Tây thê tử đáng chết!

Lại là ám hiệu!

Ánh mắt Diệp Sảng dại ra:

- Phân nhão tìm bất tử!

Tây Môn Xuy Ngưu tiếp tục nói:

- Dừng xe thích thú vui chơi mãi!

Diệp Sảng đáp:

- Trác táng ba tháng xuyên hè đông!

Sau một loạt ám hiệu, thần sắc Tây Môn Xuy Ngưu vô cùng nghiêm túc:

- A Ngân!

- A Ngưu!

Diệp Sảng cũng thấy lão đại từ sau lưng của Tây Môn Xuy Ngưu tiến tới.

Tây Môn Xuy Ngưu vỗ vỗ bả vai Diệp Sảng:

- A Ngân, lần này lão đại có nhiệm vụ trọng yếu giao cho ngươi!

- Thật không? Lần này tới phiên ta a!

Tinh thần Diệp Sảng đại chấn.

Hắn rất muốn vác cái cuốc ra múa may một hai cái, nhưng trên quảng trường có hai Tứ nha đầu đứng gần bọn hắn, nếu làm loạn thì sẽ bị chụp mũ ngay, không mang tội quấy rối tình dục cũng mang tội có ý đồ cướp bóc. (61)

- A Ngân, ngươi cũng ở Mộng Tiên Thành a!

Lão Đại mặt đầy thần quang, vẻ mặt sắc bén hơn trước, sự nghiệp của lão đại chắc đang phát triển, chắc bán được nhiều đĩa phim "heo" lắm đây!

- Lão Đại!

Diệp Sảng mới vừa la lên, Tinh Tinh liền "oa" một cái, hôn mê ngay, lão đại của tên điên quả nhiên càng điên hơn.

Lão Đại không thể mặc trang phục chiến đấu vào thành, nên hắn chỉ mặc một bộ trang phục thường ngày cùng các loại trang bị khác, vì thế quần áo vô cùng lộn xộn, ở trên thì mang một giáp che ngực màu lam, trên đó còn có lỗ chỗ vết đen lõm vào, nhìn qua có vẻ là do dụi thuốc là vào, phía dưới thì mặc một cái quần short jeans, khắp quần rách te tua, chân thì mang một đôi giày cỏ, toàn thân đầy bùn, trên miệng thì ngậm một điếu thuốc, hình như là loại thuốc không có đầu lọc a...

Hình dạng thế này, làm sao gọi là sự nghiệp phát triển a???

- Nhìn cái gì thế? Chưa thấy ai đẹp trai như lão đại của ta sao?

Thái độ của Diệp Sảng vô cùng bất mãn đối với sự hôn mê của Tinh Tinh.