Vô Hạn Thự Quang

Quyển 12 - Chương 35: Đánh cờ mù




Dịch giả: Y_Ninh

Tin tức tập hợp từ tiền phương càng lúc càng nhiều. Bởi vì đặc tính ngăn trở thông tin của sương mù nên trước khi tiến vào khu vực sương mù, giữa mười quốc gia đã thành lập một đội ngũ tình báo, đội ngũ này tồn tại là để truyền đạt tin tức giữa mười quốc gia. Nhưng mà nói thật, loại hình truyền đạt tin tức này có hơi lạc hậu, hơn nữa cũng không chính xác. Những thứ khác không nói, ngoại trừ đội ngũ của quốc gia mình ra, làm sao nhà ngươi biết đội ngũ của các quốc gia khác ở chỗ nào? Là đi tới, hay là lui về sau? Cứ như vậy nhất định sẽ có người chết a.

Nhưng mà đây đã là biện pháp duy nhất rồi, bọn họ không thể không áp dụng phương thức lạc hậu như vậy để truyền đạt tin tức. Mấy người Sở Hạo là nhóm đầu tiên nhận được tin tức từ tiền phương, đủ loại tin tức không ngừng thi nhau truyền về.

Hiện tại đã mất ba giờ kể từ khi đội ngũ đầu tiên tiến vào khu vực sương mù, so với tưởng tượng thì tốc độ như vậy chậm hơn một chút. Mấu chốt là quái vật trong sương mù đã bắt đầu phản kích, hơn nữa còn là phản kích có tổ chức. Gặp được công kích đầu tiên là quân đội của nước Nga, bọn họ gần như là thua thảm lui về sau. Cho đến khi tụ hợp cùng quân đội của Australia ở phía sau, mới trụ nổi không để thua thảm, nhưng bọn họ lại phát hiện, cơn sóng quái thú tập kích bọn họ đã biến mất không còn đâu nữa.

Kế tiếp, quân đội của nước Pháp cũng gặp phải tập kích tương tự như vậy. Có điều quân đội nước Pháp cử ra đều được trang bị hạng năng, có thể chống đỡ nổi cơn sóng quái thú tập kích. Nhưng sau đó chưa đợi bọn họ có bất kỳ chuyện hậu chiến tranh gì với đám quái thú, đám quái thú kia đã biến mất trong sương mù...

"Rất hiển nhiên, đối phương đã phát hiện chúng ta không thể truyền đạt tin tức và trinh sát trong sương mù. Tại đó, chúng ta chính là người mù, kẻ điếc. Bọn họ định lợi dụng ưu thế của sương mù để tiêu diệt từng bộ phận của chúng ta!"

Một lão quan tham mưu tàn nhẫn đập mặt bàn. Ông ta cũng coi như là chức cao quyền trọng trong quân đội Mỹ, có đầy đủ năng lực. Lần này sáu bên cùng đưa ra sách lược cũng có một phiếu của ông. Vì thế, cục diện trước mắt quả thực giống như đang đánh vào mặt ông ta một quyền, điều này khiến ông ta phẫn nộ đến mức hận không thể tự mình cầm súng chạy ra tiền tuyến.

Một lão khác cũng là quan tham mưu lắc đầu, chỉ vào bản đồ nói: "Dựa theo tình huống hai đội ngũ đã bị đánh tan nhưng vẫn còn thừa lực phản kích, quái thú đột kích quân đội hẳn cũng không quá nhiều, nhiều lắm chỉ từ khoảng mấy chục nghìn đến mấy trăm nghìn. Hơn nữa có lẽ phần lớn trong đó là loại sinh vật tương tự nhện hoặc ruồi hay bọ ngựa cỡ lớn gì đó. Nếu không sẽ không chỉ đánh lui như vậy. Trong tình báo còn nhắc tới có một bộ phận rất lớn quái vật có biểu hiện nhiệt độ, tố chất thân thể và sức mạnh tăng cường, tốc độ cũng tăng nhanh. Có lẽ, đây là kích phát thực lực ở trình độ nào đó, chắc cũng sẽ không duy trì được lâu, nhưng hiện tại sẽ khiến áp lực của chúng ta càng nặng thêm."

Các quan tham mưu còn lại cũng đều phụ họa theo. Bọn họ đều là tham mưu có kinh nghiệm làm quân nhân, thế cục của chiến trường chẳng những vừa liếc qua đã thấy ngay, thậm chí ngay cả kẻ địch định làm gì đều có thể tưởng tượng được. Nhưng mà rất đáng tiếc, biết là một chuyện, giải quyết như thế nào lại là một chuyện khác. Ít nhất xem hiện tại, khốn cảnh trước mắt gần như không cách nào giải quyết.

Sở Hạo im lặng nhìn bản đồ, cách một lúc lâu sau, hắn mới lặng lẽ nói: "Đối phương cũng không biết sự hiện hữu của chúng ta, hơn nữa có lẽ bọn họ không có thủ đoạn điều tra phạm vi lớn."

Người xung quanh đều hơi sửng sốt, một quan tham mưu tò mò hỏi: "A? Vì sao nói như vậy? Nếu người của thế giới sương mù cũng không có kỹ thuật điều tra vậy bọn họ làm sao tìm được mỗi một đội ngũ của ta? Hơn nữa làm sao khiến cho những quái thú kia ẩn núp trong sương mù đây?"

Sở Hạo lắc đầu nói: "Sinh vật thế giới sương mù có trí tuệ, bọn họ quả thực có kỹ thuật điều tra quy mô lớn, cái này trong tương lai đã được xác nhận. Nhưng mà lần đầu tiên mở màn chiến tranh xâm lược, ở tương lai ghi chép của đoạn thời kỳ này đã sớm biến mất, ngay cả Chúa cứu thế cũng không thể nhớ được, chỉ có chút ký ức chắp vá. Cho nên chúng tôi cũng không biết tiểu đội tiên phong của thế giới sương mù có kỹ thuật dò xét phạm vi lớn trong sương mù hay không. Chỉ có thể điều tra tình huống ở trước mắt..."

"Đầu tiên, quái thú đều công kích đội ngũ có tốc độ đi tới nhanh nhất, xâm nhập khu vực sương mù sâu nhất. Tuy rằng nói như thế này có chút không tốt... Nhưng mà làm bị thương mười ngón, không bằng chặt một ngón tay. Nếu người chỉ huy quân đoàn quái thú của đối phương có chút thường thức quân sự, hoàn toàn có thể dụ dỗ quân đội của Nga và Pháp xâm nhập rồi dùng ưu thế số lượng của quái thú bao vây tiêu diệt. Dưới tình huống đột kích ở khoảng cách gần, nhân loại không cách nào so với những con quái thú này. Cứ như vậy, chúng ta rất có thể triệt để mất đi hai đội ngũ, chứ không phải biết được quái thú quân đoàn xuất hiện để sớm chuẩn bị phòng ngự như bây giờ. Đây là thứ nhất."

"Thứ hai thì là chúng ta rồi. Bất kể xem xét từ hoàn cảnh nào, đội ngũ này của chúng ta đều vô cùng đặc thù. Đầu đạn hạt nhân khổng lồ này chính là minh chứng. Nếu như tiên phong của thế giới sương mù có năng lực điều tra phạm vi lớn, như vậy chúng ta đã sớm bại lộ. Mượn sương mù, bọn họ hoàn toàn có thể khống chế quái thú xen kẽ vào khe hở giữa quân đội và quân đội, thực hành tập kích bất ngờ với chúng ta. Kể từ đó, tất cả kế hoạch của chúng ta đều bị tuyên án tử. Có điều bọn họ cũng không hề làm như vậy. Tổng hợp những điểm ở trên, tôi cảm thấy quân tiên phong của thế giới sương mù không chuẩn bị năng lực điều tra phạm vi lớn. Khả năng khá cao là bọn họ có thể biết được quái thú ở chỗ nào bị giết chết, sau đó lấy chỗ đó làm trung tâm, phỏng đoán ra hình thức của toàn bộ chiến trường. Đây cũng là nguyên nhân vì sao quân đội của Nga và Pháp đi đầu gặp tập kích."

Những nhân viên tham mưu còn lại cũng xông tới, nghe Sở Hạo phân tích, nhìn xem bản đồ, nghiên cứu loại khả năng này. Chờ giây lát, rốt cuộc phần lớn những nhân viên kia đều xác nhận loại khả năng này. Mà xét theo khả năng này, phần đông nhân viên tham mưu liền điều chỉnh một chút kế hoạch quân đội, hơn nữa còn từ kế hoạch đưa ra sách lược phản kích tương quan.

Kỳ thực phương diện chiến thuật trong chiến tranh chính là nghề của Sở Hạo, thứ hắn am hiểu nhất là mấy thứ này. Cho nên trong hoàn cảnh một đám quan tham mưu quân đội thảo luận kế hoạch, hắn thực sự là như cá gặp nước. Vậy nên những quan tham mưu và quan quân kia lại càng thêm kính nể hắn. Trong lòng bọn họ đều là nghĩ, không hổ là tướng quân đến từ tương lai, thân kinh bách chiến, trực giác đối với chiến trường thật đáng sợ. Cứ như vậy, Sở Hạo dần dần lấy được địa vị chủ đạo nào đó, ít nhất lời nói của hắn được quân đội Mỹ coi trọng.

"... Tình huống cơ bản chính là như vậy. Trước mắt, tin tức của đôi bên không đối xứng đã tạo thành hoàn cảnh hiện tại. Nếu các người có chơi một vài loại hình trò chơi chiến lược tức thời của thời đại này, như vậy hoàn cảnh trước mắt chính là cái gọi chiến tranh sương mù rồi, hai bên, một bên là khai màn cho chiến tranh bên trong sương mù, nhưng lại không có biện pháp quan sát được toàn bộ cục diện chiến trường. Bên còn lại thì cho nhân viên vào trong phạm vi sương mù thăm dò, nhưng lại không có ai trở về được để báo cáo. Tình huống này, cơ bản là giống như đánh cờ mù.

"Bên ta là nhắm mắt đánh cờ, toàn cục chỉ có thể dựa vào trí nhớ, hơn nữa không cách nào nhìn thấy quân cờ của đối phương. Mà đối phương thì trợn mắt để mà đánh cờ, có thể nhìn thấy quân cờ chúng ta đã xuất động. Đối với chúng ta, đại cục vô cùng bất lợi, nhưng chúng ta cũng có ưu thế. Bây giờ quân cờ bên ta nhiều hơn đối phương, mà đối phương chỉ có thể nhìn thấy quân cờ chúng ta đi, không cách nào nhìn thấy quân cờ chúng ta cất giấu, còn có bước tiếp theo chúng ta định đi. Cho nên loại hoàn cảnh này..."

Sở Hạo dùng sức vỗ một cái ở chỗ quân đội Nga, quân đội Pháp và quân đội nước Z nằm phía trước quân Mỹ, nói tiếp: "Như vậy sẽ không ngại để chúng ta biến chỗ bất lợi thành chỗ có rồi. Tại đây, ván cờ kế tiếp sẽ như thế nào?"

"Bất lợi biến thành có lợi?"

Các quan quân xung quanh rõ ràng có chút không hiểu, một tham mưu trong số đó tò mò hỏi: "Bất lợi ta có thể hiểu được. Chỉ là hoàn cảnh sương mù trước mắt, xin hỏi, bất lợi này làm sao mà chuyển?"

"Ít nhất, binh sĩ sẽ không vì đợt quái thú tập kích lúc trước mà hạ thấp và tan vỡ sĩ khí, không phải sao? Chờ khi họ phát hiện, họ đã sớm bước vào chiến trường. Khi đó ngoại trừ chiến đấu, trong thời gian ngắn sẽ không cần lo lắng mấy chuyện sĩ khí tan vỡ rồi? Kỳ thực đây cũng coi như ưu thế của chúng ta." Sở Hạo nói như thế.

Các quan quân bên cạnh không nói chuyện một lúc lâu. Biến binh sĩ trở thành tiêu hao phẩm. Tuy rằng lời này rất không êm tai, nhưng mà người có thể ngồi ở chỗ này thảo luận sách lược chiến tranh cũng sớm đã thoát ly cấp độ bia đỡ đạn. Bọn họ càng có thể hiểu được ý nghĩa của câu nói từ bất chưởng binh (*). Trong chiến tranh hiện đại, khi quy mô chiến tranh đạt tới trình độ nhất định, cái gọi là nhân số tử vong chẳng qua chỉ là con số đo lường mà thôi. Ở trong mắt nhân viên cao tầng, tất cả binh sĩ thực sự chỉ là tiêu hao phẩm. Cách nói như vậy cũng áp dụng trong trận chiến trước mắt.

"... Cho nên, nếu chỉ dùng nhân mạng để liều, thậm chí ngay cả kẻ địch ở đâu chúng ta cũng tìm không thấy. Nhưng nếu không xem nhân mạng là nhân mạng, ở chỗ này, chúng ta chỉ cần như vậy... Là được rồi, kế tiếp, liền nhìn xem người của thế giới sương mù đến cùng định làm gì. Chỉ vì trì hoãn thời gian, hay vì toàn diệt chúng ta..."

Sở Hạo chỉ tay vào một chỗ trên bản đồ. Không biết từ lúc nào, hắn đã đeo lên chiếc kính phẳng lấy ra từ trong lồng ngực, nói ra những lời vừa rồi là lúc đang đeo cái kính mắt này. Cho nên lời nói này bình thản, lạnh như băng, không một chút tình cảm. Dường như là kẻ đánh cờ, chân chính xem nhẹ tất cả sinh mệnh. Trạng thái như vậy của hắn cũng không khiến những tham mưu hay quan quân khủng hoảng sợ hãi, ngược lại khiến cho bọn họ có một loại cảm giác nghiêm nghị kính nể. Giống như tâm tình của một quân nhân chưa từng tham gia chiến tranh đối với một lão binh ở sa trường coi thường sinh tử.

"Tình huống cơ bản chính là như vậy, hiện tại... phản kích đi."

(*) Từ bất chưởng binh: ý nói người nhân từ thì không thể nắm giữ binh quyền.

* Thông báo: tuyển dịch giả + người chưa có kinh nghiệm dịch (muốn học dịch series Vô Hạn), ai quan tâm mời trả lời vào topic thảo luận của VHTQ để biết thêm chi tiết.