Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống

Chương 86: Thanh Xung đạo trưởng quyết đoán!




Đến lúc đó Võ Đang phái sẽ khó tránh khỏi phải diệt vong, nối bước Võ Đang phái ngay sau đó liền là đến Ngũ Nhạc kiếm phái tro tàn còn sót lại từng được Tiếu Diện Ma Đầu bỏ qua mà không giết, Hành Sơn kiếm phái sớm muộn liền theo chân Võ Đang kiếm phái biến mất trong lịch sử, đồng thời Phong Thanh Dương có khả năng uy hiếp bọn hắn cũng khó tránh khỏi bị truy sát, tiếp đến chính là lần lượt thâu tóm tiêu diệt từng cái một các thế lực tổ chức có tiềm năng trở thành hiểm họa sau này, mà lý do để làm những chuyện đó vô cùng đơn giản chỉ cần gán ghép cái tên “cấu kết Tiếu Diện Ma Đầu” lên đầu đám người kia liền có thể.

Lúc bấy giờ toàn bộ giang hồ còn không phải là muốn nằm sấp ra cho Thiếu Lâm tự muốn đè đầu cưỡi cổ, muốn đánh người nào liền đánh!?

- Tiểu hữu, như vậy quá nguy hiểm, lực lượng triều đình cùng Thiếu Lâm tự nội ngoại đối ứng không phải chỉ là ngươi và Võ Đang phái có thể chống lại, tuy nói có Nhật Nguyệt thần giáo làm kẻ tiên phong suy yếu phần nào bọn hắn, nhưng là nếu thất bại không nghi ngờ các ngươi sẽ...

Phong Thanh Dương lo lắng lên tiếng nhắc nhở, hắn đã từng tìm đến Đạo Giang thôn để tìm Lệnh Hồ Xung cũng là kiến thức qua được quân chủ lực của Ngô Chính cường đại, nhưng là Ngô Chính bản thân chính là mấu chốt có khả năng cứu vãng tình thế sắp tới, nếu lần này Ngô Chính thất bại như vậy còn có ai có thể chống lại triều đình cùng Thiếu Lâm tự cấu kết với nhau!?

- Không, lần này đã là cơ hội tốt nhất, nếu bỏ qua liền không có lần sau!

Xung Hư đạo trưởng thì ngược lại tỏ ra thái độ kiên quyết vô cùng, Xung Hư đạo trưởng gánh trên đôi vai chính là trách nhiệm giữ vững Võ Đang phái không suy tàn biến mất, lần này phải nói đã là cơ hội tốt nhất để hắn có thể tận dụng, bằng không đợi nước đến chân muốn nhảy cũng không thể nhảy a.

- Ài, nếu đã kiên quyết như vậy lão mổ cũng muốn giúp một tay, Hoa Sơn kiếm phái tuy là bị tiểu tử ngươi đánh đến tàn nhưng là thêm một người lại thêm một phần sức lực a.

Phong Thanh Dương bất đắc dĩ thở dài than ngắn nhưng là sự việc đã quá mức nghiêm trọng lúc này không thể không quyết đoán, tuy nói Hoa Sơn kiếm phái không bao nhiêu lực lượng nhưng là nếu không tham gia lần này sớm muộn cũng bị kéo vào vũng lầy mà diệt vong, chi bằng cứ đánh cược một phen.

- Chỉ cần Phong Thanh Dương tiền bối có mặt là đủ, không phải ta chê tốt tìm xấu, nhưng là Hoa Sơn kiếm phái không phải hiện tại do Ninh Trung Tắc phu nhân chủ trì sao!? Liên quan đến môn phái tồn vong ta không nghĩ Ninh Trung Tắc phu nhân sẽ quyết đoán như tiền bối nguyện ý giúp đỡ, hơn nữa ta còn là kẻ thù không đội trời chung của nàng a, vẫn là không nên làm khó phu nhân thì hơn.

Ngô Chính không nhanh không chậm nói ra lời hay ý đẹp, nhưng thực chất Hoa Sơn kiếm phái suy tàn quá mức, một đám người nhị lưu tam lưu có thể giúp được gì sao!? Hơn nữa Ninh Trung Tắc cũng lưu lại hình tượng rất tốt trong lòng Ngô Chính để hắn trong tâm rất kính trọng.

Phải nói trong “Tiếu Ngạo Giang Hồ” thế giới nữ hiệp khiến Ngô Chính kính trọng nhất chính là Ninh Trung Tắc, nàng là nữ lưu nhưng không yếu đuối nhu nhược, ngược lại tính cách ngay thắng chính trực, mạnh mẽ cứng rắn, đồng thời còn là người trọng tín nghĩa, nhân từ hiền hòa đối với tất cả mọi người miễn không phải là cái gì đó ác ôn ác bá, Ninh Trung Tắc không nghi ngờ chính là một cái hình mẫu định nghĩa chân chính về hai chữ “hiệp” cao thượng tốt đẹp trong lòng Ngô Chính, cũng là vì như vậy Ngô Chính rất không muốn làm khó nàng đồng thời cũng không hy vọng Ninh Trung Tắc có mặt ở Thiếu Lâm tự để nộp mạng.

Tuy nói là Ngô Chính có mặt bên trong thế giới võ hiệp nhưng là có mấy ai xứng đáng với chữ “hiệp” đây!? Trước kia khi nói về “hiệp” thì Quách Tĩnh là một ví dụ điển hình nhất, được người đời lấy hắn làm ví dụ để định nghĩa về “hiệp”, nhưng đó là bởi vì Quách Tĩnh may mắn gặp được Hoàng Dung một cái trí tuệ siêu việt thời đại phò tá mới có được thành tựu để người đời vinh danh, nhưng thực tế mà nói những người mang trên mình xứng đáng với chữ “hiệp” kèm theo đều là những người có số phận bi thảm, bởi vì thế giới này chân lý không phải là đạo lý mà là thực lực và thực dụng đi cùng lợi ích, thương tiếc thay không phải là ai cũng có thể may mắn như Quách Tĩnh được, Ninh Trung Tắc chính một ví dụ khác cho thực tế tàn khốc không tha cho bất cứ ai.

- Nếu đã như vậy liền theo ý tiểu hữu là được.

Phong Thanh Dương nghe xong cũng rất đồng tình với Ngô Chính, một cái Hoa Sơn kiếm phái hữu danh vô thực ngoại trừ Phong Thanh Dương và Ninh Trung Tắc ra còn lại đều là một đám người hỷ mũi chưa sạch, có thể giúp ích được gì cơ chứ.

- Nếu đã quyết định xong, như vậy ta lại nói điều kiện thứ hai, này cũng không hẳn là điều kiện, có thể xem như là thỉnh cầu của ta đối với Xung Hư đạo trưởng.

Chính sự đã an bài thỏa đáng Ngô Chính liền không chần chờ muốn giải quyết chuyện riêng tư cấp bách lúc bấy giờ.

- Thiếu hiệp cứ nói, chỉ cần trong tầm khả năng bần đạo tất nhiên sẽ không chối từ!

Xung Hư đạo trưởng ôn hòa không nhanh không chậm nói, dù sao Ngô Chính đã đồng ý sẽ giúp đỡ Võ Đang phái giải quyết tồn vong nguy cơ, đừng nói là một cái thỉnh cầu, cho dù là mười cái cũng có thể chấp nhận được, đương nhiên điều kiện tiên quyết vẫn là phải trong tầm khả năng.

Phong Thanh Dương một bên nghe được liền có cho mình suy đoán, phải chăng Ngô Chính là lại bực bội ngứa tay ngứa chân giống như lần trước muốn tìm Xung Hư đạo trưởng “phát tiết”!? Bằng không cũng không cần phải dùng hai chữ “thỉnh cầu” để thay thế cho điều kiện a, nhưng nếu là như vậy trận này thật rất đáng xem, phải biết Xung Hư đạo trưởng gần đây đột phá hiện tại đã là tuyệt đỉnh tu vi hậu kỳ, hơn nữa lấy Võ Đang phái tuyệt kỹ mỗi môn võ học đều là đỉnh phong hàng thứ, chiến lực của hắn cũng không bị tuổi tác suy giảm như Phong Thanh Dương, tuyệt đối có thể thỏa mãn cho Ngô Chính gãi đúng chỗ ngứa.

- Đạo trưởng không biết còn nhớ lần trước Nhật Nguyệt thần giáo giao trả cho Võ Đang phái Võ Đang Thần Công?

Ngô Chính thản nhiên cười nói, hắn là đang muốn lật bài ngửa tạo thành một cái lý do chính đáng cho Xung Hư đạo trưởng, hiện nay tình thế bất trắc không bao lâu nữa đã đến ngày Võ Lâm Đại Hội diễn ra, nếu Ngô Chính cứ đơn giản như vậy khiêu chiến khó nói Xung Hư đạo trưởng sẽ lại lấy lý do dưỡng sức cho trận chiến sắp tới mà chối từ hoặc là hẹn dịp khác, ngược lại Ngô Chính không có quá nhiều thời gian để lãng phí, bây giờ không mạnh lên có thể sau này sẽ không còn cơ hội để mạnh lên nữa.

- Bần đạo tất nhiên là không quên, nhưng làm sao thiếu hiệp có thể biết được chuyện này? Có lẽ nào là... có liên quan đến thiếu hiệp!?

Xung Hư đạo trưởng kinh nghi đáp lời tựa hồ đã nghĩ thấu điều gì, Nhật Nguyệt thần giáo trong một khoảng thời gian trước đây nội bộ hỗn loạn tranh chấp lẫn nhau quá mức bất thường, trước đó còn lại giúp Võ Đang phái thanh lọc phản đồ đồng thời giao trả Võ Đang Thần Công thư tịch, hiện tại Ngô Chính lại nhắc đến sự việc đó có thể nào là do một tay hắn từ trong bóng tối sắp đặt!? Nhưng nếu như vậy thì mục đích của Ngô Chính là gì? Là muốn Võ Đang tranh đấu với Thiếu Lâm tự dẫn đến cục diện ngày hôm nay sao!? Nếu thật như vậy thì tâm cơ của hắn cũng quá khủng khiếp đi, Võ Đang phái phải chăng là bị Ngô Chính biến thành con cờ bên bàn cờ của mình rồi!?

- Đúng là do ta làm, nhưng đạo trưởng không cần lo lắng, ta làm vậy bởi vì không quen nhìn Thiếu Lâm tự giả nhân giả nghĩa mà thôi, hơn nữa ta cũng rất muốn kiến thức chân chính Võ Đang phái tuyệt học là như thế nào, cho nên lần này mạo muội đến đây muốn cùng đạo trưởng thỉnh giáo một phen.

Ngô Chính bình thản từ tốn thanh minh cho mình, tuy nói là muốn lật bài ngửa nhưng cũng không thể lật cả tâm tư cho người khác nhìn a, tất nhiên là chỉ lật theo chiều hướng tích cực tốt đẹp mà thôi, nếu là để Xung Hư đạo trưởng biết được Ngô Chính cố ý hố Võ Đang phái một phen khó tránh Xung Hư đạo trưởng tiếp tới sẽ cố kỵ đề phòng hắn, gây cản trở rất không tốt cho kế hoạch đã đề ra.

------*-*------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.