Vô Lại Kim Tiên

Chương 90: Tối hậu nhất chương




"Bạch Long Mã đúng là long mã trong truyền thuyết là tọa kì của Long thần!"

Lâm Phong nhảy xuống ngựa bước lên phía trước mỉm cười nói: "Kha La Đa thân ái của ta, ngươi không phải là đang nằm mơ đâu. Bạch Long Mã thực lực cường hãn, không hề thua kém thần thú. Nếu như ngươi còn không tin có thể thử xem, xem xem hoàng kim cự long cấp sáu có phải là đối thủ của bạch long không?"

"Ngao" Bạch long gầm lên một tiếng, uy vũ lầm lẫm nhìn Kha La Đa.

Kha La Đa trong lòng hơi run, ý thức tới từ sâu trong linh hồn nói với hắn rằng, con long mã có hai chiếc long giác đứng trước mặt kia đúng là long tộc, hơn nữa cũng rõ rằng đó là cường giả. Hắn không thể nào là đối thủ của con long mã này, chỉ gượng cười hành một nghi lễ cổ xưa với bạch long, nói: "Bạch long đại nhân tôn kính, người luôn tồn tại cùng long thần."

Bạch Long khẽ gầm lên một tiếng, dường như rất thoải mái, đắc chí vô cùng nhìn chúng nhân một lượt, ánh mắt của mọi người đểu nảy lên.

Khải Lâm Na vẻ mặt xúc động, mỉm cười nói: "Chàng trở vể, chúng ta đang bàn chuyện, gần đây Khố Khắc Sâm Đạt thu nhận không ít lưu dân, ta đang không biết quyết định cho bọn họ đi khai khai khoáng hay đi khai khẩn đất hoang, chàng về rồi thì thật tốt quá!"

Niên kỷ của Lâm Phong bây giờ thuộc vào thời kì phát triển chiều cao, sau ba tháng không gặp Lâm Phong đã cao lên rất nhiều. Bây giờ, hắn chỉ thấp hơn Khải Lâm Na gần nửa cái đầu, thiếu chút nữa thì đã cao bằng.

Lâm Phong cười rạng rỡ, dang rộng hai tay ôm lấy Khải Lâm Na, nói: "Vừa mới trở về vẫn chưa nghỉ ngơi được một chút nàng đã muốn ta đi xử lí công việc, phải chăng là nàng muốn nam nhân của nàng làm việc mệt đến chết, lần này ta đi tới Thâm Uyên Thế giới rất không may mắn, chúng ta đã gặp phải phiền phức rất lớn, thiếu chút nữa là không thể về được rồi!"

Ba tháng không gặp, Khải Lâm Na gầy đi rất nhiều. Khuôn mặt tuyệt mĩ của nàng không che dấu dược vẻ lo buồn, rõ ràng là vì tình mà đau buồn, nhưng không hề làm giảm bớt di vẻ phong tình khuynh quốc của nàng, ngược lại càng làm tôn thêm vẻ diễm lệ thoát tục của nàng. Mái tóc vàng óng ả của nàng được buộc gọn gàng ra đằng sau bởi một sợi lụa màu , vẻ mặt lại hồng rực thẹn thùng, dường như vui mừng vừa như tức giận càng làm tăng thêm vẻ diễm lệ vô song của nàng.

Chiếc vày dài màu trắng không thể nào che hết đi thân thể hoàn mĩ của nàng, khi người nàng đung đưa, lại hiện hiện phong tình tuyệt thế.

"Mọi người bây giờ không phải là đã bình yên trở về hay sao?"Khải Lâm Na cho dù đã cố giữ thái độ bình thường nhưng trong ánh mặt nàng vẫn hiện ra vẻ lo lắng, tim nàng đập nhanh cuối cùng nàng ta không thể nhịn được nữa hỏi: "Sao, đã xảy ra chuyện gì?"

Lâm Phong nói: "Cũng chẳng có gì, chỉ là không cẩn thận gặp phải hố đen nguyên tố, làm hao phí hết pháp lực của ta, hại ta phải ở lại Thâm Uyên đại lục bế quan mất ba tháng mới có thể hồi phục lại được!"

Những tiếng kêu kinh hãi vang lên, mặc dù Lâm Phong đã cố nói hết sức bình thường nhưng tất cả mọi người đều có thể tưởng tượng ra tình thế nguy hiểm đó. Suy cho cùng, uy danh hiển hách của hố đen nguyên tố xuất hiện ở đâu, ai là không biết, ai mà không hiểu, chỉ khiến cho Lâm Phong tiêu hao hết pháp lực của toàn thân phải bế quan ba tháng mới có thể hồi phục lại đã đủ khiến mọi người kinh ngạc rồi.

Thực lực của Lâm Phong mọi người đều ít nhiều biết được, có thể khiến hắn tiêu hao toàn bộ pháp lực đúng là một việc không tầm thường.

Khải Lâm Na bịt miệng kêu lên, sau đó thời dài nói: "Không sao là tốt rồi, cũng coi là bình yên trở về!" Nói rồi vội vàng đón chúng nhân vào trong đại sảnh.

Lâm Phong quay đầu nhắc nhở Bạch long tự đi dạo chơi, sau đó mới đi vào trong đại sảnh.

Hai bóng người lao đến, Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp lần lượt lao tới, mỗi người túm lấy một cánh tay Lâm Phong, bây giờ hắn ta đã cao hơn hai người này một đỉnh đầu, đứng cạnh hai tiểu nữ này rõ ràng là không cân xứng.

Hai tiểu nữu bây giờ đã quên mất việc cãi nhau, mỗi người túm lấy một tay của Lâm phong, léo nhéo một hồi, mở miệng là đòi quà, cánh tay nhỏ bé của Đái Lệ Ty đưa ra, nàng ta cao giọng nói: "Chàng đã từng hứa với ta khi trở về sẽ tặng quà cho ta."

Toa Bối Lạp cũng không chịu yếu thế lắc lắc cánh tay còn lại của Lâm Phong, hai mắt long lanh nói: "Người ta bây giờ vô cùng nghèo khó, bất cứ một thành viên long tộc nào trong long quật cũng giàu hơn ta, chàng phải tặng cho ta thật nhiều thật nhiều bảo thạch đấy, thật nhiêu thủy tinh, thật nhiều. thật nhiều ..."

"Được rồi!" Khải Lâm Na nghe không nổi nữa, quay mặt lại trách: "Lâm Phong vừa mới trở về hai người đã xoắn lấy đòi quà, thật là không biết điều chút nào!"

Những người còn lại đều quay đầu sang một bên làm như không hề nhìn thấy điều gì.

Hai má tiểu nữu hồng lên, lập tức dừng việc làm phiền Lâm Phong, hiển nhiên đối với Khái Lâm Na vị đại tỉ này vô cùng kính trọng.

Lâm Phong mỉm cười nói: "Được rồi, đừng vội, Lần này tới Thâm Uyên thế giới, chúng ta thu hoạch không ít, mỗi người đều có quà, lát nữa đi tìm lão đầu Tạp Lạp Kì là có."

Hai tiểu nữu lập tức vỗ tay kêu rồi rít, cũng không quên hỏi thăm Lâm Phong, Đái Lệ Ti ai oán nói: "Sao lại đi liền ba tháng, khiến cho chúng ta lo chết , Khải lâm Na tỷ tỷ còn cho rằng mọi người đã gặp bất trắc, nếu như có thể đi qua Hỏa Diếm Sâm Lâm, chúng ta sớm đã tới Thâm Uyên thế giới tìm chàng rồi."

Toa Bối Lạp cũng nói: "Tại sao ban nãy ta lại nghe thấy tiếng Long ngâm, có phải người đã bắt về từ Thâm Uyên thế giới một con ma long? Đám vật sa đọa đó đáng ghét chết đi được, tại sao chàng lại dắt ma long về nhà."

Kha La Đa đi vào cùng nói: "Không phải ma long, là Bạch Long Mã, lãnh chủ đại nhân dắt một con bạch long mã trở về."

"Bạch Long mã?" Toa Bối Lạp kêu lên thất thanh. Là một cự long chân chính, Toa Bối Lạp đương nhiên biết bạch long mã gì, đó chính là tọa kì của long thần, Thâm Uyến thế giới tại sao lại có Bạch Long mã được, và tại sao lại có thể bị kẻ này dắt về nhà?

Sa Bối Lạp nghi hoặc nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong cười nói: "Đích thực là Bạch Long Mã, Bạch Long Mã đã chạy tới Thâm Uyên thế giới từ trước chúng thần đại chiến. Sau khi cửa vào Thâm Uyên thế giới bị phong trụ bởi hỏa diếm sâm lâm, Bạch long mã không thể trở ra. Lần này ta tới Thâm Uyên thế giới đã gặp được, nhân tiện lấy nó làm tọa kì của mình, Bạch long mã đang ở ngoài."

Toa Bối Lạp không kịp hỏi han tình hình trên đường đi của Lâm Phong , kêu lên một tiếng rồi chạy ra ngoài.

Đái Lệ Ti tiểu nữu này cũng là người có lòng hiếu kì to hơn cả một con đại tượng, do dự một lát cũng xông ra ngoài.

Lâm Phong quay đầu hỏi: "Toa Lị Na đâu, sao không thấy đâu vậy?"

Khải Lâm Na cười nói: "Tọa Lị Na đang luyện tập còn đang nhập định"

Đột nhiên phát hiện không thấy Ngải Lâm Uy Na đâu, trong lòng đột nhiên lo lắng hỏi: "Ngải Lâm Uy Na đâu? Sao không trở về?"

Lâm Phong nói: "Ngải Lâm Uy Na có chút vấn đề, ta tạm thời nhốt nàng ta lại rồi."

Khải Lâm Na trong lòng lo lắng nói: "Không có chuyện gì chứ?"

Lâm Phong lắc đầu cười nói: "Đừng lo lắng, không thể xảy ra chuyện gì đâu, trời có sấp xuống vẫn còn có ta chống đỡ, đừng quên ta cũng là một ngoại tịch cự nhân

Chúng nhân đều mỉm cười, Khải Lâm Na cũng cười.

Đoàn người tiến vào trong đại sảnh, mấy lão già kéo Tạp Lạp Kì về biệt viện của họ để hỏi thăm về quá trình đi Thâm Uyên Thế giới, Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều thì mệt tới nỗi không thở ra hơi, cũng sớm trở về nghỉ ngơi rồi.

Sau khi Lâm Phong và mọi người ngồi xuống trong đại sảnh, Nguyệt tinh linh thị nữ xinh đẹp bưng rượu lên. Lúc vừa bước vào cửa, Phù Lị Á không biết đã bay đi đâu rồi mới bay vào đại sảnh, hạ xuống vai Lâm Phong giọng lanh lảnh nói: "Thân Vương điện hạ tôn quý, lãnh địa của người thật là đẹp, sao lại có nhiều đặc sản của nguyệt tinh tinh thế, chẳng nhẽ người có sanh mệnh chi nguyên?"

Lâm Phong sớm đã để ý tới, Khố Khắc Sâm Đạt ngày nay so với ba tháng trước đúng là thay đổi một trời một vực, xung quanh đều là một màu xanh, tăng thêm biết bao nhiêu sinh khí, xem ra sau khi Lâm Phong đi tới Thâm Uyên thế giới Khải Lâm Na đã bỏ ra không ít công sức để kiến thiết lãnh địa

Lâm Phong lại mừng thầm vì lúc đầu đã kéo được ba vị thụ cự nhân tới Khố Khắc Sâm Đạt, cười nói: "Ta đã lấy được một lượng lớn sinh mệnh chi nguyên tại Bích Thủy Hàn đầm, nếu như người thích Khố Khắc Sâm Đạt thì cũng có thể ở đây an gia, nhân tiện giúp ta chăm sóc những đặc sản của nguyệt tinh linh chi đô."

Lại nói với Khải Lâm Na: "Đây là Mộc tinh linh nữ vương Phù Lị Á, sau khi tinh linh đại đế quốc và nhân loại khai chiến năm nghìn năm trước, mộc tinh linh tộc đã di rời tới Thâm Uyên thế giới, vừa hay lần này ta tới Thâm Uyên thế giới đón bọn họ trở về, sau này mộc tinh linh cũng chính là một thành viên của Khố Khắc Sâm Đạt."

Khải Lâm Na hơi ngạc nhiên, lập tức thi hành lễ nghi quý tộc đối với Phù Lợi Á, nói: "Nữ vương bệ hạ cao quý, hoan nghênh người cùng những thành viên trong bộ tộc của người ra nhập Khố Khắc Sâm Đạt!"

Cũng giống như Lâm Phong, không có ai coi một người có trí tuệ như mộc tinh linh nữ vương là đám sâu kiến cấp thấp. Cho dù mộc tinh linh thật sự không khác gì với đám côn trùng nhưng những sinh mệnh có trí tuệ thì vẫn là những sinh mệnh có trí tuệ, không ai co thể bỏ qua sự tồn tại của bọn họ. Text được lấy tại Truyện FULL

Lâm Phong giới thiệu Khải Lâm Na một chút, Phù Lị Á lảnh lót nói: "Chào tiểu thư Khải Lâm Na tôn quý, Lâm Phong thân vương điện hạ đã đưa chúng tôi về từ Thâm Uyên thế giới. Mộc tinh linh tộc chúng tôi tình nguyện quy phục thân vương điện hạ."

Phù Lị Á suy cho cùng là sinh mệnh trí tuệ có một trí tuệ cao, cho dù chỉ là trong những suy nghĩ đơn thuần của mộc tinh linh căn bản không tồn tại chút suy nghĩ mờ ám, có ý đồ khác. Nhưng lần này vì nghĩ tới an nguy của những người trong bộ tộc, Phù Lợi Á cũng không thể không suy nghĩ tới đại kế sinh tồn của mộc tinh linh tộc thời gian sau này.

Sau khi nhận thấy được thực lực hùng mạnh của vị thân vương điện hạ này, Phù Lị Á lập tức chọn lựa cách dựa vào Lâm Phong. Có được sự hậu thuận hùng mạnh như vậy, cũng có nghĩa là đem lại cho những người trong bộ tộc của mình một cây đại thụ có thể che lấp mặt trời chói lọi

Nói thế nào đi nữa thì Lâm Phong cũng là nguyệt tinh linh thân vương, trong cảm giác của Phù Lợi Á đã gần gũi hơn rất nhiều.

Lâm Phong và Khải Lâm na nhìn nhau, cả hai đều mừng thầm, đem chuyến đi tới Thâm Uyên thế giới thuật lại một lượt, sau đó nói với Phù Lị Á: "Người đã thích nơi đây, vậy thì ta sẽ cho xây một lâm viên ở Khố Khắc Sâm Đạt cho mọi người, làm nơi cư trú cho bộ tộc mộc tinh linh."

Tay áo vung lên, lập tức vô số tiểu tinh linh từ trong tay áo bay ra, bay lượn trong đại sảnh, lập tức căn đại sảnh vô cùng rộng rãi tự nhiên có phần chật chội. Tiểu tinh linh bay ra đầu tiên bay một vòng trong đại sảnh lập tức quay đầu bay ra ngoài những người nhìn thấy không khỏi ngạc nhiên.