Vợ Mới Của Bố Ở Nhà Đối Diện

Chương 14




Lâm Hán Huy tỉnh lại, bật đèn ngủ lên, yên lặng nhìn nam nhân mỹ lệ nằm bên cạnh mình.

Ngay từ đầu, hắn đã biết Bạch Tiểu Sao không thích mình. Tướng mạo anh tuấn, sự nghiệp thành công, tất cả các nữ nhân đều muốn, kể cả với những người đồng tính hắn cũng là mẫu người đáng mơ ước. Chỉ ngoại trừ trước mặt Bạch Tiểu Sao, bất luận là ưu thế gì, cũng không là gì cả.

Tựa như tất cả đều không đúng. Kết giao với Bạch Tiểu Sao, nhưng hắn không hề biết cậu muốn gì, có lẽ Bạch Tiểu Sao không quá quan tâm, mỗi lần phát sinh quan hệ cũng thực dễ dàng. Ngay cả mỗi ngày tan tầm cùng nhau ăn cơm, cậu cũng chưa từng để ý.

Thật là bi ai.

Lâm Hán Huy đứng dậy, mặc quần áo. Lấy điện thoại trên tủ đầu giường để xem giờ, vô tình lại đọc được mấy tin nhắn.

Thời gian nhanh quá, cũng nên quyết định rồi.

Bạch Tiểu Sao mở mắt, Lâm Hán Huy đang ở phòng khách gọi điện thoại, âm thanh rất nhỏ, nghe không rõ lắm, mà cũng không muốn nghe xem anh ta nói gì nữa.

Khoác tạm áo bước ra ngoài phòng khách, Lâm Hán Huy nhìn thấy, đột nhiên cấm khẩu. Bạch Tiểu Sao liếc mắt nhìn Lâm Hán Huy, mặt không biểu tình tiêu sái đi vào nhà vệ sinh.

Bước ra khỏi nhà vệ sinh, Lâm Hán Huy đã nói chuyện xong, nhìn thấy Bạch Tiểu Sao, ngượng ngùng cười hỏi: “Sao hôm nay em lại dậy sớm thế?”

“Anh xong thì phải về thôi.” – Bạch Tiểu Sao ngáp đi về phòng ngủ, tiện tay đóng cửa phòng lại.

Lâm Hán Huy nhìn cửa phòng ngủ, thở dài.

Ngủ thêm một giấc nữa mới chịu dậy.

Mở cửa phòng ngủ, thấy Lâm Hán Huy đang khoác áo ở huyền quan.

“Sao muộn thế này mới đến công ty?”

“À, có hẹn với khách hàng, nhưng họ có việc nên hoãn lại.”

Bạch Tiểu Sao à một tiếng, đột nhiên tâm huyết dâng trào, nói với Lâm Hán Huy: “Tôi tiễn anh ra cửa.”

Lâm Hán Huy ngạc nhiên nhìn Bạch Tiểu Sao, Bạch Tiểu Sao nhăn mặt, nở nụ cười nhạt, giải thích: “Cũng không phải có nguyên nhân gì đặc biệt, chỉ là hiếm khi tôi rời giường mà anh vẫn chưa đi, thế nên muốn tiễn anh.”

Mở cửa, hai người cùng bước ra ngoài.

Ngoài cửa, nhìn hai bên trái phải không có người, Lâm Hán Huy nắm tay Bạch Tiểu Sao, cúi đầu hôn lên môi cậu. Đã qua giờ đi làm, hành lang không có người, nên Bạch Tiểu Sao cũng để Lâm Hán Huy tùy ý.

Bỗng nhiên “Cạch” một tiếng, cửa nhà đối diện mở, hai người đang hôn nồng nhiệt không kịp rời nhau.

Hoàng Diệu Sư ôm một đống đồ đạc đầy bụi bước ra, nhìn thấy tình cảnh trước mặt, ngây người một chút, gãi đầu, đi lướt qua hai người, xuống dưới lầu, ném đống đồ cũ đó vào bãi rác. Rồi cứ thế đi lên lầu vào nhà, “Rầm!” một tiếng, đóng cửa lại.

“Hàng xóm của em, có vẻ không được vui lắm.” – Lâm Hán Huy ngại ngùng nói – “Chắc là, anh ta không thích đồng tính luyến ái.”

Bạch Tiểu Sao đột nhiên cảm thấy hụt hẫng, lãnh đạm nói: “Cũng không còn sớm nữa, anh đi đi, không nên trễ hẹn với khách hàng.” – Nói xong đầy Lâm Hán Huy ra, xoay người bước vào nhà.

Hoàng Diệu Sư rầu rĩ mở máy tính ra, đăng nhập vào trò chơi, điên cuồng thăng cấp.

Vừa rồi nhìn thấy một màn đó khiến anh chấn động, những tin nhắn đêm qua đột nhiên hiện ra trong đầu, tâm tình bỗng nhiên bị tạt một chậu nước lạnh.

Bạch Tiểu Sao đã có bạn trai rồi, vì thế mình cũng nên biết điểm dừng. Người ta như thế, muốn người nào chả lẽ lại không được sao. Đột nhiên nổi hứng lên muốn tán tỉnh mà thôi, đại khái cũng như là đột nhiên muốn dồn tâm huyết cho một trò chơi nào đấy.

Chỉ là trò chơi mà thôi.

Không muốn nghĩ nữa, Hoàng Diệu Sư chuyên tâm vào trò chơi, điên cuồng chém giết.