Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1109




Chương 1109

Đúng là ghê tởm, thật đáng ghét. “Có lẽ ngài đã hiểu lầm rồi, tôi…tôi đến chỉ để phỏng vấn xin vào vị trí trợ lý tài vụ. Tuyệt nhiên tuyệt nhiên không phải, vậy tôi xin phép về ạ…

Cô vội vã đứng dậy, anh ta liền gọi cô lại: “Cô gái, cô thật sự không xem xét sao? Tôi chu cấp cho cô một tỷ tám một tháng, cô biết ở Đà Nẵng có một tỷ tám có ý nghĩa như thế nào không? Một sinh viên đại học chưa tốt nghiệp như cô, kiếm được một tỷ tám là chuyện không hề dễ dàng. Cô chỉ cần hầu hạ tôi một tháng, sau đó tôi sẽ làm cho cô một bản thực tập giả, như vậy không phải ổn thỏa rồi sao?”

Cảm giác mới mẻ với anh ta với phụ nữ cũng chỉ có một tháng. Một tháng tiền hàng rõ ràng.

Hứa Minh Tâm nghe những lời này thì vô cùng tức giận, khóe miệng nhếch lên một cách khinh bỉ.

Được thôi, hóa ra anh ta là có ý này.

Cô từ từ quay người lại, tổng giám đốc nhìn thấy cô quay lại, cho là chuyện này đã có chuyển biến.

Anh ta nói: “Có phải rất mê người không, tiền đúng là rất tốt, hơn nữa lại tới một tỷ tám.

Hứa Minh Tâm đứng trước mặt anh ta, lấy điện thoại ra rồi nhấn số của Cố Gia Huy. “Minh Tâm. “Anh Huy, anh đã nghe đến Công ty văn hóa Quy Nhơn bao giờ chưa?”

“Sao vậy?”

“Anh có thể cho công ty này phá sản được không? Giám đốc ở đây ức hiếp em!”

“Chỉ cần một câu!”

Câu vừa rồi không phát ra từ điện thoại mà từ phía sau cô.

Cô kinh ngạc, lập tức quay người lại thấy Cố Gia Huy đang sải những bước lớn đi tới, tay vẫn cầm điện thoại, chưa ngắt trạng thái đang kết nối với cô.”

“Sao anh lại tới?”

“Em nghĩ là có thể giấu được anh sao?” Anh bước tới, không nể nang gì gõ gõ vào đầu cô, nói: “Anh đã bảo Khương Tuấn điều tra tất cả tài liệu xin việc của em, biết được hôm nay em quay lại công ty này, mà vốn dĩ công ty này đã vướng tai tiếng không tốt, anh sợ em gặp rắc rối, nên mới vội vã đến đây. Anh ta ức hiếp em như thế nào, nói anh nghe.”

Hứa Minh Tâm nghe vậy liền chỉ vào mặt giám đốc nói: “Anh ta nói sẽ chu cấp một tỷ tám bao nuôi em một tháng?”

“Chỉ một tỷ tám?”

Cố Gia Huy nheo mắt hung dữ, có chút không vui, vợ anh từ khi nào lại rẻ mạt tới vậy?

Một ngày không có bốn mươi tỷ mà cũng dám nói ra hai chữ bao nuôi?

Ánh mắt anh lạnh lùng, ông giám đốc sợ tới mức toát mồ hôi hột, thân hình đầy đặn run như cây sấy

Ông ta đúng là nên kính nể người trước mặt vì dù sao anh ta cũng là một nhân vật lớn, thường xuyên xuất hiện trên truyền thông và các tờ báo tài chính lớn.

Cố Gia Huy!

Nằm trong tay hai tập đoàn đa quốc gia, đứng đầu ở Đà Nẵng.

Trong giới kinh doanh anh ta rất đáng sợ, chỉ cần anh giậm chân, cả Đà Nẵng đều phải chao đảo.

Làm thế nào mà một thực tập sinh bình thường lại có thể dính dáng đến Cố Gia Huy?

Hứa Minh Tâm…

Thực tập sinh này tên là Hứa Minh Tâm, sao nghe lại quen vậy?

Giám đốc không quan tâm tới những tin lá cải, thêm việc anh ta chưa đọc hết thông tin của cô, nên lại càng không thể nhớ ra. “Ông cũng to gan đấy, còn dám động đến người của tôi”