Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 457






Bây giờ bộ dạng của bà, sao có thể đi tìm bọn họ.

Cuối cùng, bà nghĩ đến Nguyễn Tri Hạ.

Nghĩ tới lúc trước Nguyễn Tri Hạ nghe lời bà như vậy, đối xử với bà tốt như vậy, bà xúc động, liền bắt xe tới biệt thự của Tư Mộ Hàn.

Nguyễn Tri Hạ trước kia từng nói sẽ không quản chuyện của Nguyễn Hương Thảo nữa, nhưng bà không tin Nguyễn Tri Hạ sẽ mặc kệ bà.


Lúc trước bà từng tới biệt thự của Tư Mộ Hàn một lần, biết được địa chỉ của biệt thự.

Xe taxi dừng cách biệt thự khoảng ba mét.

Tiêu Giai Kỳ xuống xe, sửa sang lại quần áo trên người mình, liền ngẩng đầu ưỡn ngực đi về hướng biệt thự.

Bảo vệ ở cửa ngăn bà lại.

“Bà là ai?”
Bảo vệ mặt mũi nghiêm túc, cả mặt lạnh như băng.

.

ngôn tình hài
Tiêu Giai Kỳ có chút bị hù dọa, nhưng nghĩ đến mình là mẹ của Nguyễn Tri Hạ, liền trở nên có khí thế nói: “Tôi là mẹ ruột của mợ chủ các người.”
Nghĩ tới trong điện thoại Nguyễn Tri Hạ có nhắc tới một câu “một xác hai mạng”, bà lại bổ sung thêm một câu: “Tri Hạ mang thai, người làm mẹ như tôi đương phải tới thăm nó rồi.”
Bảo vệ dường như không tin nhìn bà một cái, cuối cùng ném ra hai chữ: “Chờ chút.”

Ngữ khí của bảo vệ vẫn luôn lạnh như băng, đi qua một bên gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn.

Sau khi trải qua chuyện Nguyễn Hương Thảo lái xe đụng Nguyễn Tri Hạ, Tư Mộ Hàn bây giờ đặc biệt cẩn thận từng chút một, nếu như Nguyễn Tri Hạ đi ra ngoài nhất định sẽ phái người đi theo, có người tới tìm Nguyễn Tri Hạ, cũng phải thông báo trước cho anh.

Điện thoại rất nhanh được kết nối.

“Cậu chủ, có một người phụ nữ tự xưng là mẹ của mợ chủ, nói là tới thăm mợ chủ.”
Tư Mộ Hàn đang họp, ngồi phía dưới bàn họp, anh quét mắt nhìn mọi người một cái, ngữ khí lạnh nhạt phun ra hai chữ: “Đuổi đi.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại, Tư Mộ Hàn bỏ điện thoại di động qua một bên: “Tiếp tục.”
Tư Mộ Hàn tới nhà họ Tư cũng mới chưa tới nửa tháng.

Nhà họ Tư thuộc tầng lớp nhà giàu ở thành phố Hà Dương, sản nghiệp của tập đoàn Tư Thị chiếm một nửa nền kinh tế, hơn nữa các nghành các nghề đều đã đọc lướt qua, muốn xuống tay cũng không nhanh như vậy.

Nhưng mà, Tư Mộ Hàn tới công ty sau khi trải qua nhiều chuyện, lại khiến các lãnh đạo trong công ty và nhà đầu tư nhìn với cặp mắt khác.


Bên kia, bảo vệ cúp điện thoại, nháy mắt với một bảo vệ khác.

Tiêu Giai Kỳ thấy bảo vệ cúp điện thoại, tưởng anh ta gọi điện hỏi Nguyễn Tri Hạ, vội vàng nói: “Thấy chưa, tôi không lừa các người.”
Bảo vệ lạnh lùng nói: “Mợ chủ không có nhà, ngày khác bà tới đi.”
“Buổi tối nó có về không? Tôi có thể vào trong đợi….”Tiêu Giai Kỳ không có dự định sẽ rời đi như vậy.

Bảo vệ không nói nhảm với bà, kéo bà ra sau núi.

Ở quốc lộ nơi khúc quanh, ném bà ra ven đường.

Giọng điệu bảo vệ mang chút giễu cợt: “Mợ chủ nhà chúng tôi không phải ai cũng có thể gặp được.”
Tiêu Giai Kỳ lúc này cũng không để ý hình tượng của mình, từ dưới đất bò dậy giải thích với anh ta: “Tôi là mẹ của nó! Tôi là mẹ của Nguyễn Tri Hạ!”
Quần áo trên người Tiêu Giai Kỳ thật ra không hề rẻ, nhưng cả mặt bà đều sưng lên, mới vừa rồi còn bị bảo vệ ném xuống đất, lúc này ngược lại nhìn có chút chật vật..