Vô Tận Cường Hóa

Chương 372: Dùng cách chiến hòa (3)




Theo một tiếng kêu rầm rĩ, thân hình Duriel không ngờ lại lần nữa phồng lớn thêm vài phần.

Từng khối bắp thịt dày đặc nổi lên từ thân thể, dần dần che kín toàn bộ thân hình nó, mớ giáp xác cứng rắn đã không cách nào bao trùm hoàn toàn bên ngoài thân thể, tựa như từng mảng lá cây dán trên người nó.

Làn suối lực lượng càng là bốc lên từ trên người, hình thành luồng khí hữu hình vờn xung quanh thân, lúc này Duriel thoạt nhìn đã không còn giống như con trùng giáp lớn, mà tựa như một tên võ sĩ cao to toàn thân mọc vảy giáp.

Ngơ ngác nhìn một màn này, La Hạo run một cái, nhẹ thở ra một câu: “Mẹ, nhanh như vậy liền lên 60% sức mạnh. Ngươi làm vậy là không hợp quy tắc, là chơi xấu đó a.”

Hai cánh tay đao của Duriel đã đồng thời bổ về phía mập mạp: “Lôi Kích Trảm!”

Ánh đao bổ xuống như điện, mập mạp phảng phất đã sợ tới mức ngây người.

OÀ..ÀNH!

Một cú phách trảm hung mãnh chém vào lồng năng lượng, khải giáp tinh thần lực còn tận hơn ba trăm tánh mạng cư nhiên bị một kích đánh nát.

Nhưng đúng vào lúc này, Duriel đột nhiên cảm giác không ổn, theo khải giáp tinh thần lực nghiền nát, một tia sáng bạc đột nhiên bắn về phía mình. Duriel nhanh chóng thối lui, tia sáng kia lại thuận thế tăng vọt, xuyên qua giáp xác đâm thẳng vào thân thể nó, sau đó bạo liệt thành vô số kim nhỏ, phảng phất như một con nhím nổ tung trong cơ thể Duriel.

Oanh một phát đã nổ bay một khối huyết nhục lớn bên hông nó.

“GÀO!” Duriel phát ra tiếng la thống khổ, cánh tay đao bên phải hất ngược lại, bổ ngay vào người La Hạo, lần thứ N đánh bay hắn.

Một kích này chém phăng hơn ba mươi điểm tánh mạng của La Hạo, La Hạo không sợ ngược lại còn mừng, lớn tiếng kêu lên: “Quả nhiên là vậy, lực lượng ngươi tăng lên sẽ giảm xuống phòng ngự!”

Chớ nhìn mập mạp chết bầm hắn nhát như chuột, tâm tư kỳ thực rất tẩn mẩn đấy.

Xét theo lực lượng hiện có của Duriel, một khi nó tăng lên 100% lực lượng, đòn công kích bình thường ít nhất đạt tới 200 điểm. Đây là một con số khủng bố khiến người sợ hãi.

Nếu như boss nào có đòn công kích bình thường mạnh mẽ như vậy, cộng thêm sinh mệnh lực cao và kỹ năng đặc hữu của boss, chỉ sợ có đến thêm một đám mạo hiểm giả cũng không phải là đối thủ.

Sau lưng lực lượng kinh khủng ấy, nhất định phải có hạn chế to lớn nào đó, cho nên Duriel mới không dễ dàng sử dụng, vì thế khi con kiến hộ vệ tử vong kia bắn trúng Duriel, mập mạp phảng phất thấy được một tia hi vọng.

Hắn đi lên tiến công là giả, dùng T-1000 khảo thí đối phương mới là thực. Lấy lực phòng thủ đặc biệt cao của Duriel, T-1000 vốn căn bản không có khả năng gây tổn thương cho nó, nhưng thời khắc này lại dễ dàng tạo thành thương hại như vậy, có thể thấy suy đoán trước đó của hắn là thật.

“Biết rõ thì đã sao?” Duriel điên cuồng hô lớn phóng tới La Hạo, đao tay trái hư trảm La Hạo Hư một cái, đao tay phải đã xẹt ngang qua sườn La Hạo.

Không nghĩ tới mập mạp giảo hoạt vô cùng, vậy mà không thèm tránh, ngược lại ngay tại chỗ lăn lăn như con lật đật, đao phải trực tiếp sượt qua da đầu hắn, còn La Hạo đã ù chạy đi.

Bốn con kiến hộ vệ lại lần nữa vây hắn vào chính giữa, La Hạo đứng lên lau trán đầy mồ hôi: “Móa, thừa biết ngươi sẽ chơi ngầm, may lão tử không mắc mưu. Ê này, mấy người các ngươi thêm chút sức a, đừng cứ thả nó tới đánh ta miết.”

Không nghĩ tới Duriel giương hai tay lên: “Băng Thương Trùng Kích!”

Giữa không khí đột ngột hiện ra gần trăm cây thương băng, đồng thời đâm về phía La Hạo.

La Hạo bị hù kêu to: “Cứu giá!”

Hắn vốn định hô biến hình, nhất thời tình thế cấp bách lại thành cứu giá, thanh âm quá lớn trực tiếp rơi vào trong tai Thẩm Dịch, làm hại Thẩm Dịch lảo đảo một cái suýt nữa ngã sấp xuống, còn bị hai kẻ mạo hiểm cho mấy chân liên kích.

T-1000 nhanh chóng biến hình khải giáp bảo vệ La Hạo, mấy chục cây thương băng đâm trúng khải giáp, lập tức lại băng giải kim loại thể lỏng lần nữa.

T-1000 tổn thương càng nặng, khôi phục tốc độ lại càng chậm. Lần này bị thương băng đầy trời đâm tán, hệt như vô số khối dịch kim loại bị đông lạnh mệt rã rời trong Terminator II, nhất thời không cách nào khôi phục, có thể thấy được uy lực một kích này to lớn cỡ nào.

Duriel không ngờ lại bỏ qua kiến hộ vệ tiếp tục vọt tới, chém ngay đỉnh đầu La Hạo một đao.

Một đao kia chém thẳng mập mạp, mập mạp bị hù kêu to: “Địa Hành Thuật!”

Cả người lập tức biến mất không thấy tăm hơi, đúng là chui vào dưới đất.

Cánh tay đao sượt qua da đầu hắn, lại không thể thương tổn được hắn mảy may.

“Khốn nạn!” Giờ phút này Duriel đã triệt triệt để để phẫn nộ rồi.

Nó vốn là siêu cấp hãn tướng anh dũng chiến địch, đối mặt mập mạp trơn trượt chết bầm này đã xuất hiện cảm giác có lực mà không có chỗ phát.

Mập mạp chết bầm không chỉ có lực phòng ngự cao thái quá, càng sở hữu trực giác bén nhạy với nguy hiểm, tuy hắn không am hiểu chiến đấu, không biết phản kích, nhưng tránh né trốn chết với hắn đơn giản là bản năng trời sinh, mặc kệ kỹ xảo cận chiến của ngươi xuất sắc thế nào, đối mặt một kẻ chỉ chạy không đánh, chỉ trốn không công, ngẫu nhiên thình lình thoáng gõ một phát lại bỏ chạy, cũng là bó tay hết phép.

Khiến Duriel cảm thấy căm tức nhất là, người này lại cũng giống như mình, cũng có nhiều át chủ bài, theo lực lượng của nó tăng lên, từng tấm át chủ bài cũng lần lượt lật tẩy.

Mắt thấy mập mạp chết bầm chui xuống đất, Duriel đột nhiên dùng sức giẫm mạnh: “Ngưng Địa Biến!”

La Hạo đang núp trong lòng đất âm thầm may mắn thì bỗng cảm thấy thổ địa quanh thân đột nhiên điên cuồng vọt tới cạnh mình, chẳng khác gì sáu tấm sắt lớn đè ép về phía hắn.

Hắn hết cả hồn vội vàng nhảy ra mặt đất, vừa mới ló đầu lập tức ngồi xổm xuống, cánh tay đao của Duriel lại lần nữa xẹt qua phía trên tóc.

Đột nhiên La Hạo vươn người húc đầu, đâm ngay vào bụng Duriel, lần này đâm không nhẹ, Duriel bị bắn ngược trở ra, bốn con kiến hộ vệ đúng là âm hồn bất tán đuổi tới, chết sống không cho nó cơ hội tiếp tục công kích La Hạo nữa.

La Hạo nhìn xem mặt đất, vốn là đất xốp bùn lại biến thành vật chất cứng rắn như xi-măng vậy, nếu hắn ra ngoài hơi chậm một chút, chỉ sợ đã bị kẹp lại thành bánh thịt.

Hắn nhìn mà hoảng sợ, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn về phía Duriel: “Con trùng này đến cùng có bao nhiêu kỹ năng a?”

Duriel là boss sở hữu nhiều kỹ năng nhất mà hắn biết từ trước đến giờ, Tử Vong Thiết Cát, Xông Trận, Toái Tinh Đao, Băng Thương Trùng Kích, Toàn Thiên Trảm, Hơi Thở Giá Băng, Băng Khí Gia Trì, Lôi Kích Trảm, cộng thêm năng lực hóa bùn thành đá vừa rồi, tên này đã thể hiện ra chín loại kỹ năng.

Không đề cập tới lực lượng lớn đến kinh khủng kia, riêng là chín loại kỹ năng này cũng đủ khiến người ta kinh hãi.

Nhưng mà đây nhất định không phải toàn bộ kỹ năng của Duriel, bởi vì ngay lúc ấy, Duriel lại rống to lên lần nữa: “80% lực lượng!”

“Tổ cha nó! Còn a! Ngươi có hết hay không hả?” La Hạo phẫn nộ quát to lên.

Hai người kia xuất hiện quỷ dị như thế, thời khắc này vừa xuất hiện liền đồng loạt phóng về phía Kim Cương, Kim Cương lập tức biết không ổn, nhưng muốn lui về phía sau cũng đã không kịp, hai gã anh em này đồng thời húc vai trúng Kim Cương, Kim Cương chỉ cảm thấy hệt như bị hai chiếc xe tải lớn xông lên kẹp ở giữa, đã tao ngộ tràng tông xe lớn xưa nay chưa từng có.

Hắn phun ra một ngụm máu to, một kích này đã tạo thành gần hai trăm điểm thương tổn với hắn, vậy cũng thôi đi, hắn lại còn tiến nhập trạng thái hôn mê 2 giây.

Phải biết rằng đây chính là trong tình huống mạo hiểm giả công kích lẫn nhau, suy yếu 25% tổn thương.

Cùng lúc đó mạo hiểm giả ục ịch kia không ngờ nhanh chóng đi vòng vèo, cùng hai gã anh em vừa vặn tạo thành một trận tam giác xoắn giết, ba người đồng thời đánh về phía Kim Cương, cũng đồng thời dùng ra công kích mạnh nhất của riêng mình.

Liên tiếp ba cái kỹ năng cường lực đánh vào người Kim Cương, Kim Cương chỉ thấy ba gương mặt nhe răng cười, cả người đã bồng bềnh bay lên…

“Kim Cương…” Một tiếng thê lương kêu quanh quẩn bên tai Kim Cương.

Ta phải chết rồi sao. Trong đầu Kim Cương hiện lên một ý nghĩ như vậy.

Phanh!

Thi thể nặng nề ngã xuống.

“A!”

Hồng Lãng giống như điên cuồng quát lên.

Hai mắt hắn đều đỏ, chiến phủ đè xuống, kỹ năng Xung Kích phát động, đâm vào một mạo hiểm giả đang giao thủ cùng Thẩm Dịch, húc bay gã, đồng thời oanh tới hai gã anh em đột nhiên xuất hiện kia, lại húc bay một người trong đó, đồng thời tiếp tục vọt tới tên mập lùn.

Hắn ầm ầm thoáng cái tông liền ba người, một mực vọt tới phía sau chiến trường nhất, quay đầu lại, chiến phủ trong tay đã vứt về phía mập mạp, kỹ năng Hồi Toàn Phủ phát động, kỹ năng Tàn Sát Điên Cuồng phát động.

Cùng lúc đó, Thẩm Dịch nghiêm nghị hô gấp: “Avril!”

Mặc dù hắn sớm biết có người núp bên cạnh, lại không ngờ hai người này công kích hung ác đến thế, phối hợp tên mập lùn kia có thể nháy mắt giết Kim Cương, một mình hắn chiến ba người, vừa muốn phân tâm giám thị bốn người đội Long Nha, hơn nữa mập mạp thỉnh thoảng còn cầu cứu với hắn, thật sự loay hoay không rảnh, đợi đến lúc phát hiện đã chậm một bước, không thể kịp thời sử dụng Huyết Mạch Tương Liên.

Đây có thể nói là lần đầu tiên hắn gặp trọng tỏa từ hồi tiến vào Huyết Tinh đô thị đến nay, trong lòng cũng âm thầm tỉnh ngủ —— với tư cách nhân vật trung tâm trận hình đoàn đội, cần phải đặt thêm chú ý vào việc quan sát chiến trường, chỉ huy khống chế và tạm thời ứng biến.

Chính mình đã lâu không gặp trắc trở, lần này cuối cùng là khinh thường, cũng may có Avril, chưa tạo thành tổn thất không thể cứu vãn.

Avril giương một tay lên, Ngược Dòng Thời Gian phát động. Kim Cương vừa nằm xuống lại đứng trở lên, Vì lý do an toàn, Avril không có tận lực khống chế thời gian, bởi vậy lần Ngược Dòng Thời Gian này trực tiếp đưa hắn về tới trạng thái 3 giây trước, cho nên ngay cả trạng thái hôn mê của hắn cũng được giải trừ, Kim Cương tỉnh lại ngay trong dòng tư duy truy kích tên mập. Mắt thấy tên mập kia đang ở trước mặt, hắn hoàn toàn là bản năng phát động Gông Cùm Xiềng Xích.

Tay mạo hiểm giả ục ịch kia căn bản không nghĩ tới Kim Cương sẽ phục sinh, đang trợn mắt há hốc mồm, trơ mắt nhìn Gông Cùm Xiềng Xích của Kim Cương đánh trúng mình, lập tức mất đi năng lực di động. Đúng vào lúc này, chiến phủ của Hồng Lãng đã ném qua, Hồi Toàn Phủ thêm Tàn Sát Điên Cuồng, vô cùng hung ác chém lên người gã. Hồng Lãng cũng nương thế xông lên, kỹ năng Cường Lực Trùng Kích phát động, vừa đánh trúng tên mập lùn liền chứng kiến Kim Cương, không khỏi ngẩn người: “Sao ngươi vẫn còn sống?”

Kim Cương cũng là ngẩn ngơ: “Ngươi nói cái gì? Ta đã chết?”

Hồng Lãng bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn hô to với Avril: “Tiểu cô nương, lão tử cảm kích ngươi cả đời!”

Kim Cương cũng đã sáng tỏ, giận dữ quát: “Cmn, ai cmn giết ta?”

Mặc dù hai người này đang nói chuyện, tay vẫn không ngừng, mạo hiểm giả ục ịch kia cũng không biết bị hai người đánh cho bao nhiêu quyền, bị rìu chém bao nhiêu nhát trong lúc nói chuyện, ba mươi sáu phát Tàn Sát Điên Cuồng vừa chém xong, Hồng Lãng đã tiếp nhận rìu thoáng cái chém vào cổ họng tên nọ, triệt để chung kết tánh mạng cuối cùng của gã, sau đó mới nói: “Đây là một đứa, còn có hai đứa ở đằng kia!”

Hắn chỉ ngón tay xa xa, Kim Cương giận tím mặt, lập tức vọt tới.

Hai anh em nọ sớm bị Kim Cương chết đi sống lại hù sợ, trên thực tế không chỉ hai người bọn hắn, tất cả mạo hiểm giả rải rác không biết nội tình, toàn bộ bị một màn này dọa ngu người.

Phải biết rằng Huyết Tinh đô thị không phải là không có đạo cụ hoặc kỹ năng có thể khiến người chết sống lại, nhưng toàn là hàng khủng cao cấp, hơn nữa không có thứ nào có thể mua được trong đô thị. Đừng nói là Khu Phổ Thông, dù là Khu Nhà Trọ cũng không nghe nói có ai có loại năng lực hay đạo cụ này, hôm nay bất chợt gặp gỡ, có thể nào không kinh hãi?

Chẳng lẽ lại cô nàng kia đúng là cường giả cấp bậc nghịch thiên? Hay phải chăng có siêu cấp giao tình gì với mạo hiểm giả độ khó cấp bốn trở lên?

May mà bọn họ đều là dân già dặn chiến trường, cũng không có lập tức buông tha chiến đấu, nhưng tâm tư lại không thể ngăn chặn chuyển hướng về phía Kim Cương và Avril.

Chiến đấu coi trọng nhất tập trung, một khi không cách nào tập trung cao độ, ứng biến và phối hợp đều sẽ xuất hiện vấn đề cực lớn, mạo hiểm giả rải rác nguyên bản không am hiểu hợp tác, thời khắc này càng không cách nào hình thành sát thương hữu hiệu với bọn Thẩm Dịch.

Hơn nữa đội Đoạn Nhận vừa liên sát hai người, trên số lượng đối lập đã thành mười đối mười hai, ngược lại chiếm cứ thượng phong rõ ràng. Đúng lúc này, tiếng súng lại vang lên, một phát ngang trời kéo lê một vệt sáng hình cung rực rỡ, phốc phốc phốc liên tục xuyên thấu thân thể bảy tám kẻ mạo hiểm, những người trúng đòn đều bị thương không nhẹ.

Một phát này uy lực tuyệt luân, lần nữa chấn nhiếp toàn trường, Thẩm Dịch lúc này mới thu súng quát: “Đủ rồi chứ? Không muốn chết thêm người thì dừng tay toàn bộ cho ta!”