Vô Tận Cường Hóa

Chương 402: Tiền lì xì




Trên đường trở về, Trầm Dịch hỏi Kim Cương: "tình huống tài chính của đội Phong Lâm cùng đội Nam Hải hiện tại thế nào?"

Kim Cương mở máy tính ra, điều ra bản ghi chép số liệu: " đội Phong Lâm hoàn thành nhiệm vụ thợ rèn cùng nhiệm vụ bảy cổ mộ, đạt được tổng cộng điểm tích phân là ba nghìn tám trăm điểm, mặt khác theo ngục giam hoàng gia nơi đó được thưởng ba trăm sáu mươi điểm cống hiến, hai gã đội viên Phong Lâm ở nhiệm vụ huyết ô đạt được tích phân không rõ ràng lắm, nhưng phỏng chừng sẽ không vượt qua năm mươi điểm, ở nhiệm vụ hải cảng đạt được 420 điểm tích phân, nhiệm vụ thứ tư đạt được 1282 điểm, tích phân cộng lại khoảng sáu ngàn điểm, cũng chính là sáu ngàn điểm huyết tinh. Bất quá lo lắng đến bọn họ có tương đương một bộ phận nhân số không đủ 900 tích phân, bởi vậy khi kết toán cuối cùng, sẽ tiến hành khấu trừ. Ta thử qua khẩu khí của bọn họ, trừ Tông Đường cùng trâu kiên quyết hai người, trước mắt không có người khác đột phá 900 điểm, bởi vậy bọn họ sẽ bị khấu trừ mất không ít, có thể tính toán cho bọn hắn có năm vạn điểm."

"Mặt khác, Tông Đường ở hai lần bán đấu giá tổng cộng tiền trả là 66 000 điểm, hắn có thể đạt được tiền lời từ buổi bán đấu giá là 25266 điểm. Nói cách khác, hắn hoa rớt đi 40734 điểm, lo lắng đến hắn còn thiếu chúng ta sáu ngàn điểm, cho nên trước mắt trong tay của hắn có thể vận dụng huyết tinh điểm, sẽ không vượt qua bốn ngàn điểm."

Trầm Dịch nói tiếp: "Phải lo lắng đến mạo hiểm giả chết đi để lại điểm huyết tinh."

Kim Cương gật đầu: "Đã chết ba người, diểm của lão lí sẽ do đội Nam Hải kế thừa, sẽ không chia cho người khác, mặt khác hai tên mạo hiểm giả khác có điểm huyết tinh ít đến đáng thương, cơ bản có thể xem nhẹ. Kỳ thật mạo hiểm giả chết đi tất nhiên sẽ gia tăng điểm huyết tinh những người khác điểm có thể nhận được, cũng có có thể giảm bớt điểm huyết tinh có thể nhận lấy, dù sao đây là con dao hai lưỡi."

Hồng Lãng nói: " đội Nam Hải đâu?"

Kim Cương nở nụ cười: "Ngươi quan tâm đến Anbela."

Hồng Lãng dõng dạc: "Tốt xấu mới ngủ với nàng."

Ôn Nhu bay lên một cước đem hắn đá đến một bên.

Kim Cương tiếp tục làm báo cáo: " huynh đệ Thường gia đã tiết lộ cho chúng ta, bọn họ ở nhiệm vụ nữ bá tước nơi đó đoạt đi 120 điểm tích phân, cho nên đội Nam Hải trong nhiệm vụ nữ bá tước chỉ có 680 điểm, hơn nữa còn có hai nhiệm vụ trong độ khó thứ hại, tổng tích phân là 3080 điểm. nhiệm vụ thứ ba đội Nam Hải đạt được 310 điểm tích phân, nhiệm vụ thứ tư là 400 điểm, tổng tích phân là khoảng 3800 điểm. Bất quá bọn họ đã chết một người,điểm tích phân của lão lí có bao nhiêu ta không rõ lắm, nhưng nếu đội Nam Hải tiến vào độ khó thứ ba thì toàn bộ thành viên cũng đã thoát ly khỏi danh sách tử vong, lo lắng bọn họ sau đó lại lấy cống hiến đổi tích phân, cho nên trên người lão lí ít nhất phải có sáu trăm điểm tích phân, nói cách khác, tích phân của Nam Hải đội sẽ không vượt qua 3200 điểm. Bởi vì bọn họ chia đều cho tất cả mọi người, cho nên bọn họ cũng không ai có thể đạt tới 900 điểm tích phân, bất quá trong đó có một bộ phận nhân hẳn là đã tiếp cận, sau nhiệm vụ thôi phàm khắc, có thể sẽ có hai đến ba người hoàn thành yêu cầu 900 tích phân. Chúng ta nhiều nhất chỉ có thể cho rằng hai người trong bọn hắn được phân sáu trăm điểm tích phân, cũng chính là còn thừa 2600 điểm."

"Bất quá đội Nam Hải ra tay không lớn, bọn họ ở hai lần bán đấu giá, tổng cộng chi ra 25000 điểm, đạt được phân phối tiền lời là 17716 điểm, hơn nữa bọn họ không nợ chúng ta, cho nên có thể sử dùng điểm huyết tinh ngược lại cao hơn so với đội Phong Lâm, không sai biệt lắm còn có một vạn tám ngàn điểm tự do...... nữ nhân Anbela này ở phương diện tiêu tiền thực cẩn thận."

Trầm Dịch cười: "Không cần lo lắng, nàng cũng rất muốn mua quyển trục kỹ năng, chỉ cần nàng cần, sẽ không sợ nàng không vay nợ."

"Nếu nàng cùng Tông Đường không có mắc nợ đâu?" Ôn Nhu hỏi.

Trầm Dịch lạnh lùng nói: "Vậy dẫn bọn hắn đi đánh huyệt động con nhện, làm cho bọn họ ở trong nhiệm vụ chết vài người, tự nhiên liền thiếu tiền. Về phần Lão Mạnh bên kia, chỉ cần cho hắn cũng đủ chỗ tốt, sẽ không có vấn đề."

Mọi người trong lòng đều chợt lạnh, vì đối phó Diablo, Trầm Dịch có thể nói dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Hồng Lãng hỏi: "Chúng ta đâu?"

Kim Cương thổi thanh khẩu trạm canh gác: "Nói đến chúng ta, ta phải trước nhắc nhở một câu, trước mắt tích phân của Ôn Nhu còn không đến bốn trăm năm mươi điểm."

Ôn Nhu cũng không ngại: "Còn kém bảy mươi điểm, sau nhiệm vụ này tuyệt đối có thể hoàn thành."

"Về phần tổng tích phân, vậy hơn rất nhiều. Cho tới bây giờ, tích phân chúng ta thu hoạch là 17385 điểm, cũng chính là 1 vạn 7 điểm huyết tinh, còn có tiền thuê lính nhảy dù với, phân phối tiền lời có khoảng bốn vạn năm nghìn điểm. Bất quá nói thực ra, phương diện phân phối tiền lời kỳ thật ta không trông cậy vào nhiều lắm. Đồ vật này nọ đại bộ phận đều do người khác mua đi rồi, bọn họ đã chết, chúng ta cái gì đều không chiếm được. Mà trận chiến đấu này đến cuối cùng có thể sống được chỉ sợ không có bao nhiêu người."

Trầm Dịch không sao cả: "Hết thảy trả giá đều là đầu tư. Liều mạng đem tất cả tiền lời trong độ khó thứ ba đều ném vào, chỉ cần bắt được Diablo, thì có thể thu hồi lại hết thảy mọi thứ."

"Bất quá chúng ta nợ cũng nhiều nhất. Chúng ta nợ đao ba 3000 điểm,nợ đô thị gần hai vạn điểm, nợ AI Mikania một vạn điểm, nợ huynh đệ Thường gia một vạn điểm, còn nợ tất cả mạo hiểm giả tổng cộng ba vạn điểm, mắc nợ tổng cộng là bảy vạn ba nghìn điểm! Chúng ta giống như người Mĩ Quốc, kiếm tiền nhiều nhất, nợ cũng ngập đầu."

Trầm Dịch thản nhiên nói: "Tấm gương thôi, dù sao cũng phải làm tinh thần gương mẫu, mới có người học theo."

Chu Nghi Vũ cười: "Mượn tiền để phát triển là tốt, nhưng không có năng lực hoàn lại, sẽ diễn biến thành hành vi nguy hiểm nhất trên thế giới. Lão Đại, ngươi đây là đang chơi đùa với lửa nha."

"Ta càng nguyện ý lý giải việc này là tiền tệ co rút nhanh dẫn đến hiện tượng hiển nhiên."

Mọi người đều cười to, trong khi cười thì bọn họ đã về tới Kurast.

———————————————

sáng sớm Ngày hôm sau, mọi người ở ngoài thành Kurast chỉ định điểm tập hợp, sau đó cùng nhau hướng về “thôi phàm khắc “xuất phát.

Bởi vì theo Kurast đi về phía thôi phàm khắc là vùng đất bằng phẳng, cho nên mọi người không hề theo hàng ngũ đi tới, ngược lại lấy phương thức tự do chạy đi.

Thói quen tự do tản mạn của nhóm mạo hiểm giả một khi bị buông ra dây cương trói buộc bọn họ, ngay lập tức sẽ bày ra một mặt cuồng dã không kềm chế được của bọn họ, một đám nhằm về phía trước, ở vùng quê mờ mịt tận tình bày ra một mặt bản thân không bị cản trở.

Bởi vì đại lượng lính nhảy dù kéo chậm lại tốc độ của các mạo hiểm giả, bọn người kia rõ ràng một bên đi đường một bên chơi đùa. Bọn họ tận tình chạy trốn, tùy ý chơi đùa, không chút nào cố kỵ bày ra lực lượng siêu nhân của bản thân. Có người thậm chí thả ra một đám kỹ năng sắc thái hoa lệ lên không trung, giống như pháo hoa. Có người thậm chí vừa chạy vừa đánh nhau, lẫn nhau đánh giá, so tốc độ, so khí lực, so kỹ xảo, cái gì cũng đều so tài, tận tình đùa giỡn.

Xa xa đội Phong Lâm cưỡi hỏa chiến mã của bọn họ, một đường phong cách đi trước đội ngũ. Vài tên mạo hiểm giả trong đội lập tức biểu diễn xiếc ảo thuật,thể hiện ra những động tác kinh điển chỉ có thể trên TV nhìn đến, hiện giờ với bọn họ mà nói, bất quá là hành vi bình thường nhất đơn giản nhất. Ngẫu nhiên có người trên không trung thực hiện động tác trao đổi ngựa với nhau, thậm chí giục ngựa trở mình trên không trung, khiến cho mọi người đều trầm trồ khen ngợi.

Có người thậm chí còn xuất ra bóng đá: "Đến chơi bóng đá!"

Hắn lăng không một cước đem bóng đá đá ra, khi bóng đá bay ra, đã có người rất nhanh chạy đến phía trước, thế nhưng thưởng nhảy lên đá ra cước, đem cầu đá hướng chỗ một gã mạo hiểm giả phía xa, hô to: "Tiếp theo!"

mạo hiểm giả Kia cười hắc hắc, đối với bóng đá đang bay tới đánh ra một quyền, quả bóng đã bị đánh trở về.

Người đá quả bóng Lúc trước bất mãn kêu lên: "Uy, đây là bóng đá không phải bóng rổ!"

Người nọ nhún vai: "Không sao cả."

Bóng đá ở không trung xoay tròn hướng phía Trầm Dịch bên này, Kim Cương giơ tay lên, bóng đá đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, ở không trung tự quay tròn không ngừng, Chu Nghi Vũ vỗ thân xe, Hắc Tia chớp nhảy lên, đem thân xe hướng về quả bóng kia, đem quả bóng bay về phía đội Phong Lâm bên kia. Trâu kiên quyết cười hắc hắc, giục ngựa nhảy lên, hỏa chiến mã chân sau một đá, đem quả bóng kia đá bay đi ra ngoài,

Quả bóng Này cũng không biết làm bằng cái gì, trải qua nhiều sức ép mạnh mẽ của nhiều người như vậy cũng không bị phá hủy, lại gào thét bay về phía đội Nam Hải. Mọi người chờ mong biểu hiện của đội Nam Hải, không nghĩ tới Anbela đột nhiên nhảy lên, năm ngón tay chụp vào quả bóng, sau đó dùng sức sờ, sinh sôi đem quả bóng niết bạo, một ngọn lửa theo cánh tay của nàng bùng lên, đem quả bóng hóa thành tro tàn.

"Nhàm chán!" sắc mặt Anbela âm trầm trở lại trong xe jeep của bản thân.

"quả bóng Của ta!" mạo hiểm giả Kia kêu to lên. Hắn căm tức nhìn Anbela: "Ngươi thối đàn bà này!"

Hắn cố kỵ thực lực đoàn đội của Anbela cùng thân phận phó chỉ huy, không có tiến lên tìm phiền toái, chỉ có thể nhịn khẩu khí này, bất quá những người khác xem ở trong mắt, đều nói thầm: "Nữ nhân này làm sao vậy? Đến ngày rồi à?"

"Ai biết, không chuẩn là mãn kinh tới rồi."

"Thực mẹ nó kỳ lạ."

"Thoạt nhìn ngươi ngày hôm qua kích thích nàng rất lớn a." Trầm Dịch cười với Hồng Lãng nói.

Hồng Lãng nhún vai: "Thao, liên quan gì đến lão tử đ."

"Phụ nữ khổ nhất, không chim trong nhà." Kim Cương trêu ghẹo. (ta chế tý do cv rất khó hiểu)

"Thô tục!" Ôn Nhu trừng mắt nhìn Kim Cương liếc mắt một cái: "Hơn phân nửa vẫn là cố kỵ cuộc nói chuyện ngày hôm qua, sợ chúng ta biết chuyện."

Đối với Anbela mà nói, mượn sức Hồng Lãng mang tới di chứng đáng sợ về sau —— nàng ngày hôm qua chung quy uống hơi nhiều, làm việc không lo lắng hậu quả, mới phạm phải sai lầm ngu xuẩn này. Nếu cho nàng làm lựa chọn một lần nữa, tuyệt sẽ không xúc động làm việc như vậy, lại càng sẽ không tùy tiện nói ra đề nghị Hồng Lãng giết Trầm Dịch, lưu lại tai hoạ ngầm cho bản thân.

Nhưng mà sự tình làm thì đều đã làm, nàng hối hận đã không kịp, thời khắc này hành vi bất quá là biểu hiện tâm tình lo âu thôi.

Theo phương diện này cũng đó có thể thấy được tâm lý của Anbela vẫn như cũ không đủ, ở việc nhỏ thì luôn trấn định, càng là ngoài ý muốn thì càng là dễ dàng kinh hoảng. Nữ nhân này nguyên bản là nữ nhân thông minh, nhất thời hồ đồ làm chuyện sai lầm không thể sợ, đáng sợ chính là bởi vậy mang đến chướng ngại tâm lý làm cho hành vi của nàng trở nên thất thường, ngược lại tiến thêm một bước khiến biểu hiện của nàng chuyển biến xấu.

Bất quá đối với Trầm Dịch mà nói chuyện này cũng không phải là chuyện tốt —— chuyện này ý nghĩa là Anbela đối với bọn họ có cảnh giác, ngược lại mới có thể thúc đẩy kế hoạch sinh ra biến cố. Nhất là hiện tại đích tâm lý của Anbela đang ở thời kì bàng hoàng, tùy thời có thể mất đi lý trí, vạn nhất nàng luẩn quẩn trong lòng, làm ra chuyện ngu xuẩn gì, có khả năng tạo ra phiền toái, khiến cho kế hoạch của Trầm Dịch xuất hiện biến cố.

"nghĩ cái biện pháp gì an ủi nàng một chút." Trầm Dịch nói: "Nàng hiện tại đã trở thành nhân tố bất ổn định."

"an ủi Như thế nào?" Ôn Nhu hỏi.

Kim Cương nói: "Làm cho Hồng Lãng đi nói cho nàng, hắn không đem chuyện ngày hôm qua nói cho chúng ta biết, lý do thôi...... Đã nói là xem ở phân thượng một đêm vợ chồng."

Trầm Dịch lắc đầu: "Không có khả năng, nàng sẽ không tin tưởng. Nhất là hiện tại, nói với nàng như vậy chỉ làm nàng biết chúng ta là muốn ổn định nàng, sẽ tính toán sổ sách sau."

"vậy phải làm sao bây giờ?"

Trầm Dịch suy tư một hồi, thấp giọng nói: "Vơ vét tài sản nàng."

"Vơ vét tài sản?"

"phải, vơ vét tài sản nàng! Làm cho nàng lấy tiền mua mệnh!"

Nói xong Trầm Dịch nhảy ra Hắc Tia chớp, đi nhanh hướng Anbela mà đi.

Nhìn đến Trầm Dịch đi tới, Anbela trong lòng nhảy dựng.

Nàng nghĩ muốn ra vẻ không biết, Trầm Dịch cũng đã nhảy lên xe jeep của đội Nam Hải, trầm giọng nói: "Tất cả mọi người đi xuống, ta cùng với lão Đại các ngươi đàm chút sự tình."

Những người khác ngạc nhiên nhìn về phía Anbela, chỉ thấy nàng sắc mặt âm trầm: "Đi xuống!"

Mọi người chỉ có thể nghe lệnh.

Trầm Dịch lúc này mới chuyển hướng Anbela nói: "chuyện Ngày hôm qua, ta hy vọng ngươi có thể cho ta một cái công đạo......"

——————————

mười phần chung sau, Trầm Dịch trở về.

Nhảy lên Hắc Tia chớp, Trầm Dịch ngữ khí đạm mạc nói: "Thu phục."

"thu phục Như thế nào?" Kim Cương hỏi.

"Nàng xuất ra bồi thường, ta cam đoan tuyệt đối không tìm phiền toái với đội Nam Hải của nàng."

" bồi thường Cái gì?"

Trầm Dịch cười, lấy ra bình máu của đô đốc Farrell.

Mọi người lẫn nhau nhìn, nhất thời đều nhìn nhau không nói gì.

Ai có thể nghĩ đến bình máu từng bị hắn bán cho Anbela, hiện giờ không ngờ lấy phương thức này về tới trong tay bọn họ. Mà đối với đội Đoạn Nhận mà nói, đây là thứ mà bọn họ cần nhất

Ôn Nhu từ từ hỏi: "Ngươi xác định ngươi muốn cho nàng không có áp lực mới làm như vậy?"

Trầm Dịch trả lời: "Trên đời này vĩnh viễn không thiếu người dùng tiền mua mệnh, trên đời luôn luôn như vậy một ít người, thấy thầy thuốc cầm tiền lì xì của bản thân, mới bằng lòng tin tưởng hắn sẽ toàn lực cứu chữa......"

Kim Cương cười lạnh: " tiền lì xì của nàng chính là cho không."

"Đối với người bệnh bệnh nan y mà nói, có bao nhiêu tiền cũng sẽ dùng hối lộ bác sĩ nhưng không biết có hiệu quả hay không. Bất quá không sao cả, nàng cầu là an tâm, mà chúng ta thì cầu bọn họ đừng tìm phiền toái là được. kết cục tất cả cùng vui, không phải sao?"

"Chính xác là như thế!" Mọi người cùng kêu lên cười to, lại nhìn biểu tình của Anbela, đã rõ ràng thả lỏng rất nhiều.

————————

Một đường tây tiến, hai giờ sau, mọi người rốt cục đuổi tới “thôi phàm khắc”

thời khắc nhìn thấy “thôi phàm khắc”, mọi người trong lòng đều chợt lạnh.

Lông mày của Trầm Dịch cũng nhăn lại thật sâu.

Hắn thấp giọng mắng một câu: "Mẹ nó, công thành chiến!"