Vô Tận Đan Điền

Chương 116: Phùng Tiêu tấn cấp




Chẳng lẽ Lạc Chiêm Hào thành chủ chỉ có một nữ nhi mà không có nhi tử là bởi vì nguyên nhân nguyền rủa này sao?

Như vậy, một suy nghĩ cổ quái hiện lên trong lòng hắn.

Nếu như vậy, khó trách thành chủ sau khi thê tử mất đi lại ở vậy không có tái giá, chỉ sợ hắn đã biết rõ mình trúng Yêu tộc nguyền rủa, kiếp này nhất định không có hậu nhân nối dõi tông đường a.

Khó trách đối phương lại đưa nữ nhi tới Bách Hoa tông, chỉ sợ chuyện như vậy chí ít cũng đã có hơn mười năm.

- Không cần tìm, ta đã biết rõ thứ trân quý nhất nơi này ở đâu, đi theo ta.

Sau khi hiểu ra những chuyện này, trong lòng Nhiếp Vân lập tức trở nên sáng rõ, hắn ngẩng đầu thì nhìn thấy Phùng Tiêu đang gõ vách tường bốn phía, dường như muốn tìm mật tàng mà cao nhân lưu lại.

- Được.

Phùng Tiêu bây giờ có thể nói là Nhiếp Vân nói gì nghe nấy, nghe đối phương biết rõ đồ vật trân quý ở nơi nào, hắn cũng không có chút do dự mà vội vàng đi theo Nhiếp Vân.

- Tam Linh Huyền Thiên Diệt long hiến tế, mỗi một tế đàn đều cần ba miếng yêu hạch làm động lực khu động, phân biệt đặt ở chung quanh tế đàn, tạo thành hình tam giác, có lẽ là ở chỗ này...

Miệng Nhiếp Vân nói hai câu, đi một vòng mô đất, sau đó đột nhiên chộp một trảo xuống phía dưới, mặt đất kiên cố đột nhiên bị đánh vỡ ra, một thứ hình cầu lớn bằng quả trứng gà bị chân khí cuồn cuộn nhấc lên, sau đó rơi vào trong tay hắn.

Đây đúng là một khỏa yêu hạch.

Yêu hạch này sáng lóng lánh, bên trên có năng lượng nồng đậm nhộn nhạo, là chấn động cấp bậc cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong sau khi chết lưu lại.

Lại làm hành động giống như trước đó, Nhiếp Vân liên tục tìm ra hai khỏa yêu hạch giống nhau, lúc này hắn mới dừng tay.

- Nhiếp Vân, đây là cái gì?

Phùng Tiêu chưa nhìn thấy qua yêu hạch, nhưng mà cảm nhận năng lượng nồng đậm bên trong, trong lòng hắn không nhịn được có chút kinh ngạc.

- Ha ha, đây là yêu hạch bổn mạng mà chỉ có Yêu tộc huyết mạch Hầu tộc thượng phẩm mới có thể sinh ra được, vô cùng trân quý. Nếu như đấu giá, chỉ tính một khỏa chỉ sợ cũng phải bán mấy mươi vạn lượng bạch ngân. Hơn nữa còn là có tiền mà không mua được. Khí hải tu luyện giả một khi có được một khỏa, tuyệt đối là đan dược tăng lên thực lực. Cho ngươi.

Nhiếp Vân thuận miệng giảng giải một câu, lại ném cho Phùng Tiêu một khỏa yêu thạch:

- Bên trong ẩn chứa toàn bộ lực lượng của một Yêu tộc Thành Cương cảnh đỉnh phong, nếu như cẩn thận hấp thu là có thể giúp ngươi đột phá lên Thành Cương cảnh đỉnh phong, có lẽ không có chút khó khăn nào. Về phần Binh Giáp cảnh, còn cần tu luyện nhiều hơn.

Hiện tại Phùng Tiêu là Xuất Thể cảnh đỉnh phong, thực lực tùy thời đều có thể đột phá, loại tình huống này chỉ cần có năng lượng sung túc là có thể đột phá tới Thành Cương cảnh, thậm chí ngay cả đỉnh phong cũng không có chút khó khăn, nhưng mà muốn đạt tới Binh Giáp cảnh lại không dễ dàng như vậy.

Khí hải cửu trọng thiên sở dĩ gian nan trùng trùng điệp điệp, tu luyện mỗi một tầng đều tựa như lên trời cũng là bởi vì tu luyện mỗi một tầng không phải là tăng lên lực lượng tích lũy mà còn có đột phá tâm cảnh.

Tâm cảnh không đạt tới, tích lũy có nhiều năm đi chăng nữa cũng không có tác dụng.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu làm cho Lạc Thủy Thành bao nhiêu năm qua có vô số cường giả Binh Giáp cảnh đỉnh phong, nhưng mà lại không có ai đạt tới Khí Tông cảnh là vậy.

Vừa vặn Nhiếp Vân thấy tâm cảnh của Phùng Tiêu đã sớm đột phá, hiện tại sở dĩ vẫn dừng lại ở Xuất Thể cảnh đỉnh phong chủ yếu là bởi vì tích lũy lực lượng không đủ. Hiện tại nếu như phối hợp với một khỏa yêu hạch, hoàn toàn có thể tiến bộ nhanh chóng.

Về phần muốn đột phá Binh Giáp cảnh, không có tích lũy tâm cảnh, chỉ sợ không có dễ dàng như vậy.

Đương nhiên đột phá loại cấp bậc này Nhiếp Vân là ngoại lệ, hắn là người của hai kiếp, đối với mỗi một cấp bậc hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ cần có đủ năng lượng tích lũy là hắn hoàn toàn có thể tùy ý đột phá.

Nói cách khác, nếu như lúc vừa mới trọng sinh mà có được mấy khỏa yêu hạch này, như vậy chỉ sợ Nhiếp Vân chỉ cần một ngày cũng có thể trở thành cường giả Binh Giáp cảnh đỉnh phong.

Tuy nhiên, loại đột phá này Khí Tông là cánh cửa, muốn trở thành một Tông sư, cho dù là tích lũy tâm cảnh của Nhiếp Vân đầy đủ, năng lượng tích lũy cũng đủ, nếu như không có cơ duyên thì cũng không dễ dàng thành công như vậy.

Bằng không thì hiện tại Nhiếp Vân cũng không cần tu luyện, chỉ cần tìm đủ yêu hạch, không cần vài ngày là có thể khôi phục tới thực lực kiếp trước.

- Có thể khiến cho ta tăng tiến tới Thành Cương cảnh đỉnh phong? Chuyện này... Đồ trân quý như vậy ta không thể nhận.

Nghe thấy yêu đan có giá trị mấy mươi vạn lượng bạch ngân, hơn nữa có tiền mà không mua được, Phùng Tiêu giật mình, liên tục từ chối.

Tuy rằng nơi này là hắn tìm được, nhưng mà yêu hạch là Nhiếp Vân phát hiện ra, đồ vật đương nhiên là của đối puhowng.

- Cầm lấy.

Nhiếp Vân cười nhạt nói:

- Bây giờ ngươi hấp thu năng lượng trong đó, ta giúp ngươi đột phá bình cảnh Xuất thể cảnh.

- Được rồi.

Thấy Nhiếp Vân quyết định, Phùng Tiêu gật đầu, lập tức khoanh chân ngồi xuống dưới đất, tay cầm yêu hạch rồi đặt trước ngực, điên cuồng hấp thu năng lượng bên trong.

Hắn vốn có tu vi Xuất Thể cảnh đỉnh phong, lần này điên cuồng hấp thu, cả người lập tức được linh khí bao bọc, lực lượng hùng hậu dường như có thể tùy thời phun ra.

Xoẹt... Xoẹt... Xoẹt...

Hấp thu lực lượng quá nhiều, thân thể Phùng Tiêu xảy ra biến hóa, gân xanh trên trán nổi lên, thân thể như là đột nhiên tăng lên một vòng, dường như chỉ cần hơi chút không cẩn thận là bạo thể mà vong.

- Xem ra ta vẫn coi Khí hải Cửu trọng thiên tấn cấp quá đơn giản a.

Nhìn thấy biến hóa trên người đối phương, Nhiếp Vân lắc đầu nói.

Bản thân hắn có Linh Tê Luyện thể quyết, thân thể cứng rắn vô cùng, cho dù năng lượng có quá nhiều cũng không bạo thể mà vong, mà hắn dựa vào bản năng cho rằng, chỉ cần tâm tình đạt tới, hấp thu đầy đủ năng lượng là có thể đột phá. Hiện tại xem ra phương pháp này dùng trên người hắn thì có thể sử dụng, nhưng mà sử dụng trên thân người khác lại không thể nào.

- ta không được, nếu như hấp thu nữa chỉ sợ sẽ nổ tung...

Tiếp tục hấp thu một hồi, thân thể Phùng Tiêu đã bắt đầu sưng vù lên, lúc này hắn mới tràn ngập không cam lòng buông tha yêu hạch, vẻ mặt uể oải nói.

- Tiếp tục hấp thu, ta tới giúp ngươi.

Thấy đối phương muốn vứt bỏ, Nhiếp Vân đi lên phía trước một bước, bàn tay vươn ra, lực lượng cường đại mà hùng hậu phô thiên cái địa ép xuống.