Vô Tận Đan Điền

Chương 221: Nguy cơ của dong binh đoàn (trung)




Bởi vì Nhiếp Vân không biết là chuyện gì xảy ra cho nên không nói xen vào, nghe một lúc liền hiểu được, xem ra là do mình giết Liễu Thành Trạch gây ra.

Nhưng lúc ở Tế Bắc thành, nhìn quan hệ giữa Liễu Tật Phi cùng Liễu Thành Trạch cũng không quá thân thiết, nhưng vì sao hiện tại Liễu Tật Phi khăng khăng giá họa cho Thiết Nham dong binh đoàn, chuyện này thật có chút quái dị.

- Thiết Lan Nhi, có phải ngươi cho yêu sủng của mình ra tay hay không, trong lòng ngươi hiểu được! Nếu không phải ngươi động thủ, có dám mở ra bảo khố của dong binh đoàn cho ta kiểm tra một lần?

Liễu Tật Phi nói.

- Hừ, mở ra bảo khố của chúng ta? Ngươi không nằm mộng đi!

Nghe được yêu cầu vô lễ như vậy, Thiết Nham dựng thẳng mày.

- Nằm mơ? Người dám nói ta nằm mơ thật không nhiều lắm…xem ra Thiết Nham dong binh đoàn muốn bị tiêu diệt…

Thanh âm Thiết Nham vừa dứt, một thanh âm bình thản chợt vang lên, một lão giả chậm rãi bay vào.

- Phi hành? Cường giả chí tôn?

Chứng kiến thân ảnh bay tới, đồng tử mọi người co rụt lại.

Có thể phi hành chỉ nói rõ một vấn đề, đối phương chính là cường giả chí tôn!

- Ân? Là Hoắc Cương? Cái chết của một Liễu Thành Trạch nho nhỏ, hẳn không quan hệ tới hắn đi? Sao hắn đi tới nơi này?

Thấy rõ khuôn mặt của lão giả, Nhiếp Vân cau mày.

Hoắc Cương chính là Hoắc gia lão tổ, người mạnh nhất Hoắc gia!

Ở kiếp trước, Nhiếp Vân đích thân tiêu diệt tam đại gia tộc cùng hoàng thất Thần Phong đế quốc, cho nên nhận thức nhân vật trong số đó, dựa theo đạo lý Hoắc Cương là cường giả chí tôn, địa vị tôn sùng, bình thường chỉ ở trong gia tộc tu luyện, nhưng bây giờ xuất hiện trong một dong binh đoàn nho nhỏ…

Cho dù Liễu Tật Phi là bộ hạ cũ của hắn, cũng không có được mặt mũi lớn như vậy, khiến cho hắn phải đích thân chạy tới bức bách Thiết Nham dong binh đoàn.

Chẳng lẽ…là Nguyên Tinh Khí!

Liễu Thành Trạch tích góp Nguyên Tinh Khí không biết bao nhiêu năm, Liễu Tật Phi là ca ca đương nhiên cũng biết.

Nguyên Tinh Khí hữu dụng với cường giả chí tôn, chỉ sợ chỉ có lý do này mới có thể câu dẫn lão gia hỏa kia ra tay!

Nhưng Nhiếp Vân vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao Liễu Tật Phi có thể xác định Nguyên Tinh Khí đang nằm trong tay Thiết Nham dong binh đoàn!

- Thiết Nham bái kiến tiền bối, không biết tiền bối…

Trong lòng trầm xuống, Thiết Nham do dự hỏi.

Hoắc Cương là Hoắc gia lão tổ, cường giả chí tôn bình thường rất ít ra mặt, Thiết Nham đương nhiên không nhận ra hắn.

- Càn rỡ, nhìn thấy Hoắc Cương đại nhân còn không quỳ xuống, còn dám hỏi lung tung. Thiết Nham, ngươi thật to gan!

Một tiếng hừ lạnh vang lên, bên ngoài xuất hiện thêm một người.

Người này thoạt nhìn bốn mươi tuổi, mặt trắng không râu, bộ dáng có chút tương tự Ngụy Thần, vừa vào cửa liền nhìn Thiết Nham, khóe môi cười lạnh.

Đoàn trưởng Lạc Ung dong binh đoàn, cha của Ngụy Thần, Ngụy Thiên!

- Hoắc Cương, Hoắc gia lão tổ?

Sắc mặt Thiết Nham tái nhợt.

Hắn là khí tông đỉnh, nếu phối hợp cùng Hắc Vân Báo của nữ nhi mới có thể chiến thắng Ngụy Thiên cùng Liễu Tật Phi, nhưng nếu gặp phải cường giả chí tôn, chỉ một chiêu sẽ bị đối phương giết chết, không chút khả năng phản kháng!

- Liễu Thành Trạch là luyện đan đại sư bài danh thứ ba trong đế quốc. Hắn bị người đánh chết đối với cả đế quốc mà nói đều là tổn thất lớn, một dong binh đoàn nho nhỏ thế nhưng không chịu phối hợp đế quốc điều tra, thật nghĩ mình có yêu thú khí tông đỉnh thì có thể tung hoành thiên hạ hay sao!

Hoắc Cương hừ lạnh từ trên không trung đi xuống, quay người ngồi xuống chủ vị trong phòng nghị sự, ánh mắt nhìn mọi người giống như hoàng đế nhìn thần tử.

- Đại nhân…chúng tôi không phải không phối hợp, nhưng bảo khố của chúng tôi…thật không phương tiện để cho người ngoài quan sát!

Tuy trong lòng Thiết Nham tức giận, nhưng người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hắn đành phải khom người giải thích.

Người khác muốn xem thân thể vợ của ngươi, hơn nữa còn là một đám người. Ngươi lại không thể phản kháng, không thể trách mắng, trong lòng uất ức thế nào có thể nghĩ!

- Không phương tiện? Ta xem là chột dạ đi! Hừ, đệ đệ của ta chế thuốc hơn hai mươi năm, tinh luyện không ít Nguyên Tinh Khí, hút một ngụm là có thể giúp người ta kéo dài năm năm tuổi thọ, bị các ngươi lấy đi, không dám cho kiểm tra bảo khố, là sợ bị điều tra ra đi!

Liễu Tật Phi nói xen vào.

- Nguyên Tinh Khí? Thì ra là thế, nguyên lai là muốn tham ô Nguyên Tinh Khí của dong binh đoàn chúng ta!

Nghe được đối phương nói rõ, Thiết Nham rốt cục hiểu được, siết chặt nắm tay rống một tiếng.

- Nguyên Tinh Khí của dong binh đoàn? Đây là có chuyện gì?

Thấy thái độ của Thiết Nham, Nhiếp Vân có chút sửng sốt, nhịn không được thấp giọng hỏi Thiết Lan Nhi.

- Đoạn thời gian trước dong binh đoàn chúng ta đi làm nhiệm vụ, gặp được một bảo tàng, lấy được một ít Nguyên Tinh Khí trong đó!

Thiết Lan Nhi khẽ nói.

- Có những ai biết các ngươi lấy được Nguyên Tinh Khí?

Nhiếp Vân hỏi.

- Ta cũng không biết, lúc đó đã tranh đoạt với Lạc Ung dong binh đoàn, ta nghĩ Ngụy Thiên biết!

Thiết Lan Nhi thoáng trầm tư, trả lời.

- Ngụy Thiên cũng biết? Thì ra là thế a…

Nghe được lời này, rốt cục Nhiếp Vân đã nghĩ ra.

Lạc Ung dong binh đoàn có thù với Thiết Nham dong binh đoàn, Ngụy Thiên không lấy được Nguyên Tinh Khí, tự nhiên trong lòng còn tham niệm, không biết dùng phương pháp gì liên hệ với Hoắc Cương, mà lúc này Liễu Tật Phi vì cái chết của đệ đệ nên tìm tới đế đô…

Hai bên thương nghị, nháy mắt tìm được lý do, đạt chung nhận thức!

Hung thủ đánh chết Liễu Thành Trạch là ai khẳng định Liễu Tật Phi cũng không biết, dù sao Nhiếp Vân cũng không lưu dấu vết cho hắn điều tra.

Đệ đệ có Nguyên Tinh Khí, Thiết Nham dong binh đoàn cũng có, vừa lúc đem tội lỗi đổ lên người bọn họ, vừa có thể làm cho Hoắc Cương danh chính ngôn thuận chiếm đoạt, thứ hai mình cũng lấy được không ít thứ tốt.

Nghĩ tới đây, Nhiếp Vân khẽ cười.

Kỳ thật tuy không hoàn toàn đúng như suy nghĩ của Nhiếp Vân, nhưng cũng không sai biệt bao nhiêu.

Lần này Hoắc Cương tới đây là vì Nguyên Tinh Khí!

- Mở ra bảo khố của các ngươi đi, nếu không có Nguyên Tinh Khí thì ta không làm khó dễ các ngươi, để Liễu Tật Phi tiếp tục điều tra, nếu có, hừ! Ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!

Hoắc Cương khoát tay ngăn chặn lời nói của mọi người, thanh âm không lớn nhưng mang theo uy nghiêm không cho phép phản kháng.

- Có Nguyên Tinh Khí thì nói chúng ta giết Liễu Thành Trạch, đây là đạo lý ở đâu vậy?

Mạnh Quyền cũng là người tính tình nóng nảy, nghe được đối phương nói như vậy liền hô to.