Vô Tận Đan Điền

Chương 3502: Đạm Đài Lăng Nguyệt xoắn xuýt (thượng) (2)




Mặc kệ thanh niên tài tuấn gì, mặc kệ ngươi ở Đế Cảnh tiềm lực bảng xếp hàng thứ mấy, bất kể là Hoàng đế vẫn Các chủ, dù sao đối với thiếu phong chủ mà nói, hết thảy không gặp!

Nhưng người bình thường không gặp ngược lại cũng thôi, dù sao thân phận bày biện ở nơi đó, nhưng tất cả mọi người không gặp, sẽ không tốt a!

Bất kể nói thế nào, vị Mạc Tường công tử này cũng đại biểu Càn Khôn các, không gặp mà nói, làm không cẩn thận sẽ khiến thế lực lớn của Thần giới này không thoải mái.

- Chẳng lẽ lời nói của ta không hữu hiệu?

Nghe được thị nữ nói, thiếu phong chủ nhíu mày.

Một cỗ lực lượng cường đại trong nháy mắt bao trùm xuống, tất cả mọi người đều không tự chủ được run rẩy.

Lúc này đám người mới nhớ tới, mặc dù vị thiếu phong chủ này đến Thần Nữ phong thời gian không dài, nhưng thực lực đã đạt tới Thiên Đạo cảnh, thậm chí ở trong Thiên Đạo cảnh, cũng được cho là gần phía trước!

Không nói cái khác, vừa rồi vị Càn Khôn công tử Mạc Tường kia, mặc dù rất lợi hại, ở Đế Cảnh tiềm lực bảng xếp thứ ba, nhưng chân chính chiến đấu, chưa hẳn có thể thắng qua vị thiếu phong chủ trước mắt này.

- Thuộc hạ không dám!

Tất cả thị nữ lui xuống.

- Ai!

Đám người rời đi, thiếu phong chủ thở dài một tiếng, trong mắt mang theo ưu sầu nhàn nhạt.

- Nguyệt nhi, thế nào?

Đang muốn đi trở về phòng, một giọng nói vang lên, thiếu phong chủ vội vàng xoay người, lập tức nhìn thấy một nữ tử đứng ở cách đó không xa.

- Đồ nhi Đạm Đài Lăng Nguyệt, gặp qua sư phụ!

Thiếu phong chủ vội vàng hạ bái.

Vị thiếu phong chủ này chính là Đạm Đài Lăng Nguyệt, mà nữ tử mới xuất hiện chính là người mạnh nhất Thần Nữ phong, Đế Huyền Đại Đế!

Thời khắc này khuôn mặt của Đế Huyền vui vẻ, nhìn đồ đệ trước mắt, hài lòng không nói ra được.

Tốc độ tu luyện của vị đệ tử này có thể nói để cho nàng lau mắt mà nhìn.

Nhập môn không đến hai năm, thực lực chẳng những đột phá Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, càng đạt tới Thiên Đạo cảnh, dựa theo loại tốc độ tu luyện này, chỉ sợ đột phá Đế Cảnh cũng không phải việc khó!

Đệ tử của mình đột phá Đế Cảnh... Nếu thật như vậy, Đế Huyền nàng ở toàn bộ Thần giới, cũng coi như dương danh lập vạn.

- Không cao hứng? Có tâm sự gì thì nói với vi sư một chút!

Đế Huyền cười nói.

- Ta... Không có!

Đạm Đài Lăng Nguyệt lắc đầu.

- Ta biết ngươi lo lắng cái gì, người đều phải đi bước này, nữ nhân mạnh là một mặt, tìm một người mạnh hơn dựa vào, mới là an toàn nhất! Đêm nay ta an bài cho ngươi yến hội, đi gặp Hiên Thần công tử của Vô Biên hải!

Đế Huyền nở nụ cười, trong mắt tràn đầy hương vị tán dương:

- Vị Hiên Thần này thật không đơn giản, là đệ tử chân truyền của Hiên Viên Đại Đế, giống như ngươi cùng là phi thăng giả, đi tới Thần giới không đủ trăm vạn năm, đã đạt tới Thiên Đạo Cửu Châu cảnh, khoảng cách đột phá Đế Cảnh cũng không xa! Hiện tại ở Đế Cảnh tiềm lực bảng đứng hàng thứ nhất, không biết có bao nhiêu người truy phủng!

- Ta không muốn gặp!

Đạm Đài Lăng Nguyệt lắc đầu.

- Không cần ngốc nữa! Nguyệt nhi, ngươi nghĩ cái gì, sư phụ cũng biết, có phải nhớ thiếu niên lúc trước cùng ngươi tới hay không? Nói cho ngươi biết, khẳng định không được!

Nghe được đệ tử cự tuyệt mình, đôi mi thanh tú của Đế Huyền nhăn lại.

- Làm sao không được? Hiện tại hắn đã là Hoàng đế của Phổ Thiên Hoàng triều, địa vị cũng không thấp đi!

Đạm Đài Lăng Nguyệt phản bác.

Tin tức Nhiếp Vân trở thành Thái tử của Phổ Thiên Hoàng triều, đồng thời thuận lợi kế vị, đã sớm truyền khắp Thần giới, không tính là bí mật gì.

- Địa vị chỉ là một phương diện, mấu chốt là thực lực bản thân!

Đế Huyền khoát tay áo.

- Thực lực thế nào? So với ta, hắn tiến vào Thần giới trễ hơn, tính toán đâu ra đấy cũng bất quá hai năm tả, thực lực bây giờ chỉ sợ cũng đạt tới Thiên Đạo cảnh, loại tốc độ tu luyện này, ngươi nói Hiên Thần công tử gì kia cũng khẳng định không so sánh được!

Đạm Đài Lăng Nguyệt dựa vào lí lẽ biện luận.

- Tu luyện nhanh thì sao? Nếu như Thần giới thực sự đại loạn, Phổ Thiên Hoàng triều có thể gánh vác được sao?

Đế Huyền khoát tay áo:

- Được rồi, suy nghĩ thật kỹ lần trước sư phụ nói với ngươi, không cần hành động theo cảm tính!

Nói xong thân ảnh của Đế Huyền nhoáng một cái, biến mất tại chỗ.

Xem ra nàng đối với đệ tử này cố chấp, đã có chút tức giận.

- Sư phụ... Không phải ta muốn phản bác ngươi, là ngươi không biết tình cảm của ta và hắn!

Nhìn thấy sư phụ biến mất, ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt phức tạp, lắc đầu, thở dài một tiếng:

- Từ Phù Thiên đại lục cùng nhau đi tới, một mực là ta thiếu hắn!

- Lần này, mặc kệ như thế nào, cũng không thể phụ hắn!

- Dù chống đối ngươi, để ngươi không cao hứng, cũng không sao cả!

- Dù Thần giới sụp đổ, cũng không thể thay đổi tâm ý của ta!

Nói đến đây, ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt càng ngày càng kiên định, đồng thời cũng tràn đầy lo lắng:

- Nhiếp Vân, ngươi bây giờ thế nào? Vì sao không đến?

Nếu như Nhiếp Vân không có việc gì, nàng có thể khẳng định đối phương tuyệt đối sẽ không chút do dự tìm tới.

Nhưng bây giờ không đến, có thể xảy ra chuyện gì hay không?

- Nhưng bọn hắn đích xác rất lợi hại, ngươi tốt nhất đừng đến...

Một lòng muốn gặp Nhiếp Vân, muốn hắn đến, nhưng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng biết, hắn tốt nhất đừng đến.

Người đến đây cạnh tranh đều rất lợi hại, từng cái cơ hồ đều là cao thủ trên Đế Cảnh tiềm lực bảng, tu vi ngay cả mình cũng khó chống lại, hắn tùy tiện tới, nhất định sẽ lọt vào đối phương nhục nhã!

Nhất là cửa ải sư phụ, chỉ sợ cũng không qua được!

Sư phụ là quyết tâm muốn mình và Hiên Thần công tử của Vô Biên Hải thành đôi, khẳng định không chào đón Nhiếp Vân.

- Ai!

Muốn hắn tới, lại không muốn hắn đến, Đạm Đài Lăng Nguyệt thở dài một tiếng, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy xoắn xuýt.

...

Bên ngoài Thúy Hoa đỉnh.

- Hồi bẩm Mạc Tường công tử, thiếu phong chủ nhà ta thân thể không khỏe, hôm nay không muốn gặp khách!

Một thị nữ đi tới, cung kính nói.

Thiếu phong chủ có thể không để ý tới người trước mắt này, nhưng các nàng không dám.

Trước đây thật lâu liền nghe tên của người này, nói thật, từ sâu trong nội tâm để lộ ra sùng bái nồng nặc.

- Không sao, ta chờ ở chỗ này một chút là được, ngày mai ngươi tiếp tục hỏi, chỉ cần chờ ở chỗ này, một ngày nào đó thiếu phong chủ của các ngươi sẽ gặp ta!

Mạc Tường cũng không có bởi vì Đạm Đài Lăng Nguyệt không gặp mà cảm thấy

tức giận, ngược lại cười nói.