Vô Tận Kiếm Trang

Chương 420: Vạn Trân các




Diệp Bạch lắc đầu, không nghĩ tới chuyện này nữa, hắn cười cười nhìn Cốc, Hoàng Phó tam nữ mà nói:

- Được rồi, ta đã ăn no, ta ra ngoài một chút rồi trở về.

Bọn Hoàng Linh và Cốc Tâm Lan liền gật nhẹ đầu, bọn họ cũng không muốn hỏi xem hắn đi nơi nào. Sau khi ăn xong bọn họ cũng trở về khu vực phí đông của Bái Kiếm cốc.

Ngày hôm qua, tên đệ tử ngoại tông dẫn đường dẫn mọi người đi lịch lãm đã nói với Diệp Bạch rằng Bái Kiếm cốc mua bán các loại đồ vật quý hiếm dị bảo, ở phía đông của Bái Kiếm cốc chính là nơi đó. Diệp Bạch lần này đi chính là kiếm xem có thứ gì tốt sẽ mua.

Tiếp theo chính là, Bái Kiếm cốc luyện kiếm nổi tiếng như vậy, khắp cả Vô Sương quốc, thậm chí là Lam Nguyệt công quốc, kiếm do bọn họ luyện những môn phái bình thường không thể so sánh.

Bảy mươi hai thanh Hỏa Vân trọng kiếm của Diệp Bạch đã bị phá hủy tới bốn mươi thanh, hiện tại còn không tới một nửa, rất khó tạo thành kiếm trận, cho nên Diệp Bạch muốn mua vài thanh trường kiếm để sau này dùng.

Diệp Bạch sở dĩ đổi lấy hai vạn huyền tinh ở tông môn chính là vì mục đích này về phần KỲ Trân Dị Dược phổ và Cao Cấp huyền quyết ở trên người Phương Long Xà là tiện thể.

Kỳ Trân dị Dược phổ tùy ý có thể tháy được, không cần quan tâm, Diệp Bạch cũng không để ý nó trong lòng còn cao cấp huyền quyết thì đúng là vận may, Diệp Bạch cách cảnh giới huyền sư cũng không còn xa lắm, chỉ cần tấn cấp lên huyền sĩ đỉnh cấp là có thể dùng hai viên Cực Đạo Kim Đan trở thành huyền sư cường giả.

Đén lúc đó trung cấp huyền quyết có hạn, Cao cấp huyền quyết chính là thứ khan hiếm vô cùng trọng yếu, hiện tại thoạt nhìn tuy chỉ còn một khoảng thời gian nhưng cũng cần phải chuẩn bị sớm, lúc đó đỡ phải lãng phí thời gian tu luyện.

Chỉ có điều, thứ khiến hắn vô cùng khó hiểu chính là Cao Cấp huyền quyết này quả nhiên quá mức bình thường, Diệp Bạch ở Diệp gia từng tìm khắp nơi mà không có ai sử dụng.

Lần này Diệp Bạch tới Bái Kiếm cốc chính là xem trong Tàng thư các của tông môn này có còn hay không.

Nếu như tìm được thứ tốt thì bất kể phải tốn một cái giá lớn thế nào cũng phải nắm lấy, nếu như không thấy thì phải từ từ suy nghĩ tìm ra biện pháp, dù sao thiên địa lớn như vậy cao cấp huyền quyết tuy rằng khó tìm nhưng chỉ cần mình quyết tâm là không gì không thể.

Loại công pháp này không giống như các công pháp quý hiếm khác, cho nên Diệp Bạch cũng không lo lắng.

Chỉ là quá trình tìm kiếm thì hơi phiền toái, cho nên khi Diệp Bạch đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp trung đoạn đã muốn ra bên ngoài nghe ngóng, tìm hiểu nó.

Dù sao đến khi Diệp Bạch thật sự đạt tới cảnh giới huyền sư thì không biết đã qua bao nhiêu năm, lúc đó mà đi tìm thì sẽ rất lãng phí thời gian tu luyện, cho nên khi Cốc Tâm Lan và Hoàng Linh mời hắn tham dự lễ chúc thọ hắn không từ chối.

Trong Bái Kiếm cốc, không khí buổi sáng sớm vô cùng tươi mát, lúc này ở trên con đường, người đi không ngừng.

Trong đó, đệ tử của bái Kiếm cốc đều mang theo một thanh trường kiếm sau lưng, tốp năm tốp ba đi qua.

Những người còn lại Diệp Bạch nhìn thấy có đệ tử thuộc về Nhật Nguyệt tông, có người là của Càn Khôn môn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Nhật Nguyệt tông ở phía Tây Vô Sương quốc, Càn Khôn môn cũng ở phía đó, hai tông môn này liên kết với nhau làm việc xấu, tuy hai mà như một.

Trừ những người này Diệp Bạch còn thấy những ký hiệu kỳ lạ của các tông môn khác như là Lưu Tinh tông, hoặc Cửu Nhạn Cung, Linh Lung tiểu trúc.

Còn có Hỏa Linh thành của Chu Tước quốc, đây chính là tông môn bát phẩm, xuất phát từ năm quốc gia phía bắc, ở Lam Nguyệt công quốc, mạnh nhất là ba tông môn phía đó, cho nên các tông môn phía bắc mạnh hơn các tông môn phía nam một chút.

Mà Hỏa Linh thành chính là đệ nhất đại tông ở Chu Tước quốc, so với Tử Cảnh Cốc ở Vô Sương quốc cũng tương tự, bởi vậy bọn họ vô cùng cao ngạo.

Mà Kim Nhạn cung ở Thanh Long quốc và Linh Lung tiểu trúc ở Bạch Mã quốc thì bọ họ đều bị các tông môn bát phẩm đè ép, tuy thực lực không yếu nhưng an phận hơn rất nhiều.

Đại tông đệ nhất của Thanh Long quốc chính là Lôi tông, tông chủ của Lôi tông chính là cường giả huyền tông, Kim Nhạn cung dù thế nào cũng không sánh bằng được, tự nhiên là thấp hơn một bậc.

Mà đệ nhất của Bạch Mã quốc chính là Hỏa Phong hồ, tông chủ của Hỏa Phong Hồ cũng là một vị huyền tông, thực lực còn cao hơn cả Tử Cảnh Cốc.

Đám nữ tử của Linh Lung tiểu trúc nguyên một đám mặc áo lam, dáng người còn rất trẻ, không ít người đeo trường kiếm sau lưng, thực lực thấp nhất cũng là huyền sĩ cao cấp

Ngoại trừ vài tông môn này thì cũng có những tiểu môn phái khác.

Diệp Bạch với một thân bạch y, với ký hiệu ngôi sao, cho thấy xuất thân từ Tử Cảnh cốc. Mọi người nhìn thấy hắn thì đều không dám khinh thường mà hành lễ nhường đường.

Đây chính là uy hiếp của Bái Kiếm cốc, Diệp Bạch không muốn hấp dẫn chú mục của mọi người, chỉ là lần này hắn mua bán ở đây, cho nên phải mặc đồng phục đúng cách.

Đệ tử Tử Cảnh Cốc lần này đi một là lịch lãm hai là thể hiện thực lực của tông môn mình, cho nên Diệp Bạch muốn an phậ cũng không được.

Chỉ là hắn cũng không để ý, người khác hành lễ với hắn hắn cũng chỉ gật đầu, không dừng lại nói chuyện mà tiếp tục đi về phía trước.

Lần chúc thọ này vài tông môn bát phẩm không đến, Tử Cảnh Cốc xứng đáng là tông môn đệ nhất, cho dù Diệp Bạch chỉ là một đệ tử ngoại tông nhưng dựa vào chỗ dựa Tử Cảnh Cốc hắn có đủ tư cách để kiêu ngạo, ai cũng không dám chậm trễ với hắn.

Ở sau lưng có một tông môn mạnh mẽ, đây chính là chỗ tốt, cho dù địa vị của ngươi thấp nhưng người khác khiếp sợ uy danh của tông phái thì cũng sẽ hành lễ, nịnh nọt với ngươi.

Diệp Bạch cũng không thèm để ý, tuy vạn người chú ý tới hắn nhường đường có chút hư vinh nhưng tâm trí của hắn vẫn kiên định, hắn biết rõ những thứ này không phải vì chính mình cho nên chỉ gật đầu mà không để trong lòng.

Với tốc độ của hắn nhanh chóng đã tới khu phố buôn bán của Bái Kiếm cốc, các cửa hàng ở đây san sát nhau, rất nhiều hiệu thuốc, kiếm khí Phường hiện ra.

Diệp Bạch nhanh chóng dừng chân trước một tòa gọi là Vạn Trân các thứ này cùng với Bách Bảo các ở Tử Cảnh Cốc thì giống nhau, Diệp Bạch dừng một chút, suy nghĩ rồi tiến vào bên trong.