Vô Tận Thần Công

Chương 314: Kiểm kê chiến lợi phẩm




Lúc này, nghe thấy Phương Tôn Minh nói một câu "có thích khách", thì những tên hộ vệ bên ngoài mới không có kiêng kị gì, thi nhau hét lớn, muốn xông vào doanh trướng.

Lập tức, trong doanh trại của 30 vạn tên tội phạm này tràn ngập những tiếng " bắt thích khách". Không khí trở nên vô cùng huyên náo. Có không ít tên tội phạm lập tức cầm binh khí bò ra khỏi doanh trướng, chuẩn bị bắt thích khách.

Xoẹt!

Bảy tám tên hộ vệ xé rách rèm vải doanh trướng rồi nhanh chóng xông vào.

Hấp!

Mà khi bảy tám tên hộ vệ Võ Sư vừa xông vào doanh trướng liền cảm giác được một luồng khí nóng tấn công mạnh mẽ về phía mình.

Roẹt! Roẹt! Roẹt! Roẹt!

Mấy tên hộ vệ đi đầu lập tức bị chém thành hai nửa.

Đại Nhiên Mộc đao pháp!

Ngao…o…

Đại Nhiên Mộc đao pháp này giết được mấy người xong. Tiếp đó là một tiếng thú rống, rồi một con thú lớn dài hơn hai trượng, trông như mãnh hổ nhảy ra. Nó há to miệng, vồ lấy một tên hộ vệ, răng rắc một tiếng, lập tức, tên hộ này đã bị xé thành hai nửa.

Máu tươi bắn tung toé.

Mấy tên hộ vệ phía sau thấy vậy đều biến sắc, theo bản năng vội chạy ra đằng sau.

Nhưng đáng tiếc đã muộn.

Con thú lớn kia lại vồ tới, há miệng, rồi lại cắn một tên Võ Sư nữa. Đồng thời, cái đuôi con thú này vung vẩy, liên tục đánh bay ba bốn tên hộ vệ Võ Sư còn lại.

- Thiếu gia.

Dương Thạc đang chuẩn bị đi ra theo Tiểu Hoả thì chợt nghe thấy tiếng của Dương Địch gọi lại.

Lúc này, vẻ mặt Dương Địch ngưng trọng.

- Chỉ còn thiếu khoảng ba đến năm trăm chữ nữa là muội thuộc hết toàn bộ Cửu Âm huyền công kia rồi. Đáng tiếc, đến cuối cùng, những văn tự kia lại hoá thành tro bụi. Chẳng qua, muội cũng nhìn thoáng qua được ba năm trăm chữ này rồi, có thể nhớ mang máng hình dáng của chúng. Vậy nên, muội muốn tìm một chỗ yên tĩnh để nhớ lại chúng.

Dương Địch nói.

Bên ngoài huyên náo khiến Dương Địch phải nhíu mày.

- Như vậy à? Vậy vào trong không gian Thập Phương Ca Sa đi.

Dương Thạc không hề do dự, lập tức xé mở hư không để Dương Địch tiến vào không gian Thập Phương Ca Sa.

Còn mình thì lưu ở bên ngoài.

- Một người cũng là giết, hai người cũng là giết. Đám tội phạm ngoài kia, không có kẻ nào người lương thiện. Mình có thể giết mười tên cao thủ từ cảnh giới Đại Tông Sư trở lên thì cũng có thể giết chết toàn bộ 30 vạn tên tội phạm này.

Dương Thạc hơi cụp mắt xuống, lạnh lùng nói. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Giết!

Một lát sau, Dương Thạc bỗng nhiên mở hai mắt ra.

Hào quang hung ác bắn ra ngoài.

Cùng lúc đó, Dương Thạc cũng bay nhanh ra khỏi doanh trướng này.

Hắn cầm Thần Long Liệt Khôn đao chém mạnh một nhát, khiến cho ba bốn tên hộ vệ cấp độ Võ Sư của Mạc Vân Cốc lập tức bị chặt đôi.

Vèo…o…o!

Cửu dương chân thân bay nhanh ra.

Đứng giữa không trung. Bốn thanh Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm cũng bắn nhanh xuống, lấy đi tính mạng của những tên tội phạm này.

Một người với hai đại phân thân giết cho 30 vạn tên tội phạm kêu khóc thảm thiết. Tại thời khắc này, toàn bộ doanh trại trở nên náo loạn.

Một lúc mà mới giết được mấy trăm tên tội phạm làm cho Dương Thạc nhíu mày.

- Tốc độ giết như vậy là quá chậm.

- Tội phạm cứ giống như con kiến, giết kiểu gì cũng không hết được vậy.

Dương Thạc hơi duy nghĩ, bất chợt, vươn tay xé rách hư không, mở ta không gian Thập Phương Ca Sa.

- Thần Long, đi ra giúp ta giết người.

Quát khẽ một tiếng, Dương Thạc thả Thần Long ra.

Thần Long với thân hình dài hơn mười trượng rơi vào trong doanh trại của đám tội phạm Đại Thần quân này phát ra mấy tiếng ầm ầm, khiến cho không ít doanh trướng bị thân thể khổng lồ của Thần Long đè bẹp xuống. Cũng không biết có bao nhiêu tội phạm bị thân thể khổng lồ của Thần Long đè chết.

Mới xuất hiện còn, chưa hành động gì mà đã giết cho thây chất đầy đồng rồi.

Uy lực của Thần Long khủng bố quá!

- Thần Long, theo ta chém giết những tên quân sĩ trong quân đội Đại Thần này!

Triệu hoán Thần Long ra, Dương Thạc lập tức nói với Thần Long.

- Tiểu gia để ta giết người? Có cao thủ cấp độ Võ Thánh không?

Thần Long xuất hiện trực tiếp đè chết bảy tám chục tên tội phạm. Giờ phút này, nghe được âm thanh của Dương Thạc, cái đuôi khẽ động, rầm rầm hai tiếng, trực tiếp đập vỡ hai tòa doanh trướng, nện bảy tám tên tội phạm thành thịt nát, lúc này mới hơi có vẻ chây lười hỏi Dương Thạc.

- Yên tâm đi, cường giả Võ Thánh đã bị làm thịt rồi!

- Cho dù là Đại Tông Sư thì cũng không còn mấy người!

Dương Thạc nói xong, thân hình căn bản không dừng lại, Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay không ngừng vung trảm ra.

Mỗi một lần xuất đao đều lấy đi tính mạng của một gã tội phạm!

Chỉ tiếc chính là doanh trại quân Đại Thần này lan tràn vài dặm, mặc dù là ba mươi vạn người nhưng cũng tương đối phân tán. Dương Thạc muốn một đao chém chết hơn mười tên tội phạm hầu như là chuyện không thể nào.

Nhưng có Cửu Dương Chân Thân bản thân, lại lợi dụng Đạo Hoàng Kiếm chém giết tội phạm nên tốc độ cũng nhanh chóng.

Tốc độ chém giết của Tiểu Hỏa cũng tạm được.

Nó há to miệng nhổ ra khí tức hỏa độc, có thể bao phủ hai ba mươi tên tội phạm.

Dưới ảnh hưởng của khí tức hỏa độc này, hai ba mươi tên tội phạm đều liên tục kêu thảm thiết, làn da trên mặt nhanh chóng bị ăn mòn, trong chớp mắt đã biến thành xương trắng, hầu như đã trở thành khô lâu.

Tiểu Hỏa răng nhọn móng sắc, mỗi lần vung vẩy cũng có thể lấy đi tính mạng của một tên tội phạm bình thường!

Nhưng tốc độ chém giết có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nào đánh đồng với Thần Long.

- Không có Võ Thánh?

- Tiểu gia, đây là muốn đánh chó mù đường sao?

Thần Long cười hắc hắc, nói ra.

- Tiểu Hỏa, khí tức hỏa độc này của ngươi uy lực nhỏ quá, nhỏ quá! Tiểu gia, cho ta một chút Thái Dương Chân Hỏa, Thái Âm Chân Hỏa để ta phát uy cho Tiểu Hỏa xem!

Thần Long liếc nhìn Tiểu Hỏa, thấy nó dùng khí tức hỏa độc chém giết tội phạm lập tức không cho là đúng.

- Được!

Dương Thạc nói xong, một tay phất lên, một đạo đao khí Đại Nhiên Mộc Đao liền bay về phía trước mặt Thần Long.

Cùng lúc đó, Cửu Dương Chân Thân cũng chém ra Đại Nhiên Mộc Đao. Thân thể chém ra Đại Nhiên Mộc Đao mang theo Thái Âm Chân Hỏa, mà Cửu Dương Chân Thân chém ra Đại Nhiên Mộc Đao lại mang theo Thái Dương Chân Hỏa.

Hô! Hô!

Đúng lúc hai đạo đao khí Đại Nhiên Mộc Đao này bay tới trước mặt Thần Long thì đồng thời, trong lỗ mũi Thần Long cũng chợt bắn ra hai luồng thần hoang nguyên lực!

Thần hoang này dẫn đốt đao khí Đại Nhiên Mộc Đao, thoáng cái đã phun ra hơn mười trượng, trở thành hai đạo hỏa long. Một đạo là hỏa diễm màu trắng dày đặc, một đạo là hỏa diễm màu xanh da trời xen lẫn màu xanh lá cây.

- Hỏa diễm thật lợi hại!

- A…

- Chạy mau!

Mang theo hai đạo hỏa diễm này, Thần Long nhanh chóng bay đi, bắt đầu phun về phía những tên tội phạm bên dưới bụng.

Hỏa diễm hừng hực nhanh chóng bao phủ mấy trăm tên tội phạm!

Uy lực của Thái Dương Chân Hỏa, Thái Âm Chân Hỏa đều mạnh mẽ đến cực hạn, cứ tiếp tục thiêu đốt, cho dù thần binh cấp độ Tam Cấp Tứ Cấp thì cũng đều phải hóa thành một vũng nước thép. Binh khí áo giáp trên người những tên tội phạm kia đương nhiên không thể thừa nhận Âm Dương Chân Hỏa vô cùng cường đại.

Lại muốn trốn? Đáng tiếc, tốc độ của bọn hắn đâu chỉ kém Thần Long gấp hai gấp ba.

Căn bản trốn không thoát!

Chỉ có thể bị Âm Dương Chân Hỏa lập tức vượt qua, đốt thành tro bụi!

- Tiểu Hỏa, nhìn thử xem, cái gì mới gọi là thực lực!

Vừa đốt cháy những tên tội phạm này, Thần Long còn vừa truyền thụ kinh nghiệm kỹ xảo chiến đấu cho Tiểu Hỏa.

Thần Long này rốt cục không phải là nhân loại.

Đối với nó, nhân loại cường đại hoàn toàn có quyền lợi nói chuyện ngang hàng với nó, thậm chí còn có thể uy hiếp đến tính mạng của nó. Ví dụ như Dương Thạc, nó cam nguyện cho người này thành cháu trai.

Nhưng đối với nhân loại bình thường thực lực không tốt, đối với nó chỉ giống như con kiến. Chém giết mấy con kiến, nó căn bản không sinh ra nửa phần tâm lý tội ác nào. Nếu là nhân loại bình thường, chẳng lẽ lại không châm lửa thiêu đốt con kiến?

- A…!

- A…!

Tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang lên.

Không ít tội phạm bị Âm Dương Chân Hỏa phun trúng, trực tiếp bị đốt thành tro bụi.

Có một số bản thân chưa bị thương tổn nhưng áo giáp và binh khí trong tay đều bị đốt thành vũng nước, chảy lên người bọn hắn khiến bọn hắn bị bỏng chết.

Mới chỉ trong khoảnh khắc, Thần Long đã chém giết hơn một ngàn tên tội phạm, còn nhiều hơn Dương Thạc và Tiểu Hỏa liên thủ chém giết một ít.

- Quá chậm, quá chậm!

- Xem chiêu pháp mới của gia gia!

Thiêu đốt trong chốc lát, Thần Long này vẫn cảm giác tốc độ không được nhanh.

Miệng rộng mở ra, uỳnh một tiếng, một đoàn thần hoang nguyên lực trực tiếp bị Thần Long phun ra.

Lúc đoàn thần hoang nguyên lực này bay qua lỗ mũi Thần Long liền phân biệt nhiễm lên một tia Thái Dương Chân Hỏa và Thái Âm Chân Hỏa. Mang theo hai luồng khí tức hỏa diễm này, đoàn thần hoang nguyên lực trực tiếp rơi xuống, bao phủ mấy trăm tên tội phạm.

Xì xì! Xì xì!

Trên đoàn thần hoang nguyên lực này, Thái Dương Chân Hỏa và Thái Âm Chân Hỏa không ngừng đan vào nhau.

Đột nhiên!

Uỳnh!

Một tiếng bạo nổ vang lên. Âm Dương Chân Hỏa đan xen với nhau, lập tức bạo tạc nổ tung. Vô số thần hoang nguyên lực bị bắn tản ra, kích bắn về bốn phương.

Trên người mấy trăm tên tội phạm này lập tức bị nhiễm hỏa diễm Âm Dương, bị cháy ngã xuống đất lăn qua lăn lại.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp không ngừng.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Thần Long này vui cười không thôi, lại liên tục phun ra bảy tám ngụm thần hoang nguyên lực. Mỗi một ngụm thần hoang nguyên lực đều có thể chém giết bốn năm trăm tên tội phạm. Mới chỉ trong khoảnh khắc, lại đã có hơn ba ngàn tên tội phạm bị chết dưới đạn hỏa diễm bạo liệt của Thần Long.

Liên tục phun ra hơn mười ngụm thần hoang nguyên lực, Thần Long đều cảm giác hơi thở hổn hển rồi. Dù sao phun ra đại lượng thần hoang nguyên lực này, đối với nó cũng là tiêu hao không nhỏ. Sau khi dùng một khoảng thời gian, nó cũng phải chờ thời gian dần qua để nghỉ ngơi khôi phục lại.

Tuy không thể nào tiếp tục nhổ ra đạn đạo bạo liệt như Âm Dương Chân Hỏa nhưng nếu Thần Long muốn giết người, tốc độ tuyệt đối không thể chậm lại!

Thân hình khẽ nhoáng lên, thân thể cao lớn trực tiếp rơi xuống doanh trại, nhanh chóng lăn lộn trong doanh trại này. Mỗi một lần cuồn cuộn đều mang theo hơn mười tính mạng. Vô số tội phạm bên này đều bị Thần Long đè thành thịt nát.

- Trốn thôi!

- Thần Long xuất thế, hầu hết Mạc lão đều đã chạy trốn, chúng ta cũng mau trốn đi thôi!

Bản thân bọn tội phạm này, quân kỷ cũng vô cùng rời rạc. Giờ phút này, Mạc Vân Cốc, Lô Quyền, Phương Tôn Minh đều liên tục chết đi, chỉ còn lại một số quan quân cấp thấp thì làm sao có thể quản được những tên tội phạm này? Nhất thời, những tên tội phạm này nhanh chóng chạy khỏi doanh trại, nhanh chóng chạy trốn về hướng nam, ý đồ muốn chạy ra khỏi địa vực kinh thành, trở lại trong núi Đại Hành. Cho dù có tiếp tục làm thổ phỉ thì cũng tốt hơn việc ném tính mạng ở đây nhiều.

Kinh thành Đại Chu.

- Dương Thạc hắn thành công rồi?

Nhìn thấy ngoài mười dặm phía đông có ánh lửa ngập trời, Dương Thành mặc một thân trọng giáp, vẻ mặt ngưng trọng.

Nếu Dương Thạc không thành công thì sao doanh trại bên kia lại có ánh lửa?

- Cũng có thể là Mạc Vân Cốc tự đốt doanh trại, muốn chúng ta xuất động. Nếu thật sự là như vậy, Mạc Vân Cốc thật sự là đại thủ bút…

Hai mắt Dương Thạc hơi nheo lại.

Đốt cháy doanh trại bản thân, giả vờ đánh lén thành công, dẫn xà xuất động, trên chiến trường thì loại sách lược này cũng thông thường. Nhưng hiện tại, đối với quân Đại Chu mà nói, sách lược này vô dụng mà thôi!

Chíu!

Đúng lúc Dương Thành đang nghĩ đến những điều này, một đạo quang mang màu xanh chợt bay đến từ phía đông.

Chính là một chiếc chiến xa phong cách cổ xưa vô cùng khổng lồ.

Thiên binh chiến xa!

Người cưỡi thiên binh chiến xa đúng là Âu Dương Ngự.

Không chờ cửa thành mở ra, Âu Dương Ngự đã cưỡi thiên binh chiến xa nhanh chóng bay lên, trực tiếp lên trên cổng thành.

- Nguyên soái!

Âu Dương Ngự nhanh chóng nhảy xuống chiến xa, hành lễ với Dương Thành.

- Bẩm báo nguyên soái. Bên ngoài phía đông mười dặm, doanh trại quân địch đã bị quấy đến long trời lở đất. Dương công tử dẫn theo Thần Long thượng cổ đến chém giết phản quân. Mạc Vân Cốc không xuất hiện, hẳn là đã bị Dương công tử chém giết. Ngoài ra, trong loạn quân này, cường giả Đại Tông Sư đều còn loại rất ít. Có một số tướng lãnh cấp độ Võ Tôn đã dẫn theo thủ hạ binh sĩ chạy thục mạng về phía nam!

Âu Dương Ngự nhanh chóng bẩm báo.

Có được thiên binh chiến xa, Âu Dương Ngự này chính là trinh sát mạnh nhất!

Cho dù Mạc Vân Cốc tự đốt doanh trại, dẫn xà xuất động, Dương Thành vẫn có thể phái Âu Dương Ngự đi thăm dò.

Hiện tại, kết quả thăm dò này hiển nhiên khiến Dương Thành vô cùng thỏa mãn!

- Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại được!

- Lưu Ngự Thanh, ngươi dẫn theo một vạn kỵ binh ngự lâm quân lập tức ra khỏi thành, truy kích phản quân!

Dương Thành ngạo nghễ đứng thẳng, nhanh chóng hạ lệnh.

- Mạt tướng tuân lệnh!

Lưu Ngự Thanh lớn tiếng đáp.

Giờ phút này, doanh trại quân Đại Thần đã sớm là một mảnh hỗn độn. Toàn bộ doanh trại đều bị Thần Long làm cho long trời lở đất.

Hầu như tất cả quân sĩ tội phạm còn sống cũng đều đã thoát khỏi doanh trại, chạy trốn bốn phía. Cho dù thực lực của Dương Thạc và Thần Long có mạnh hơn nữa, nhưng muốn chém giết toàn bộ ba mươi vạn người này thì cũng hầu như là chuyện không thể nào. Trước sau nửa canh giờ, một người một rồng, cộng thêm Tiểu Hỏa chẳng qua mới chém giết được bảy tám vạn người thôi, trong đó Thần Long chém giết nhiều nhất.

Bên kinh thành, Lưu Ngự Thanh đã sớm xuất động một vạn kỵ binh ngự lâm quân đuổi giết đám tội phạm kia.

Một vạn người đuổi giết hơn hai mươi vạn người, nghe có chút vớ vẩn nhưng lại là sự thật.

Bởi vì có lúc một gã cường giả siêu cấp có thể hơn cả đại quân vài chục vạn người.

Giờ phút này, Dương Thạc lơ lửng trên không trung doanh trại Đại Thần.

Phía dưới khói báo động cuồn cuộn, thi thể mấy vạn tội phạm nằm trên mặt đất, còn có một số bị đốt thành tro bụi, thậm chí là hoàn toàn thành tro bụi…

Chíu!! Chíu!!

Dương Thạc có thể cảm giác được trong không khí xung quanh có một tia sát khí đang nhanh chóng dung nhập vào trong nhục thể hắn. Cường độ nhục thể của hắn lại tăng thêm một ít.