Vô Tận Thần Công

Chương 347: Võ Thánh Nham Thử Vs Đóa Tư




Hiện tại Đóa Tư là cường giả Võ Thánh sơ giai.

Cường độ thần hồn của mãnh thú dị thú bình thường hơi kém một chút. Dị thú mãnh thú Võ Thánh sơ giai, cường độ thần hồn thấp hơn Đóa Tư một đẳng cấp rồi.

Đại Tông Sư sơ giai, thấp hơn hai đẳng cấp.

Võ Tôn sơ giai thấp hơn ba đẳng cấp, có thể bị Đóa Tư điều khiển.

Về phần mãnh thú cấp độ Võ Sư, cấp độ Luyện Khí thì lại càng có thể tùy ý điều khiển. Quân sĩ Đại Chu chẳng qua chỉ là cấp độ Luyện Khí. Một đầu mãnh thú cấp độ Võ Sư, phải mừoi quân sĩ bình thường liên thủ lại thì mới có thể chém giết. Đừng nói là mười vạn mãnh thú Võ Sư, chỉ cần một vạn mãnh thú Võ Sơ thì cũng đủ khiến phòng tuyến của kinh thành Đại Chu mở ra một lỗ hổng lớn!

Đến lúc đó, quân Đại Thần đánh hạ kinh thành đơn giản đến cực điểm.

- Linh đang Thần Âm còn có công hiệu bậc này?

Dương Tử Mặc nghe thấy những lời này của Đóa Tư, hai mắt không khỏi sáng ngời.

Nếu thật sự có thể điều khiển đại quân mấy vạn mãnh thú, trên ý nghĩa chiến lược, kiện pháp khí này cường hoành hơn Thập Phương Ca Sa không ít!

Đương nhiên, kiện pháp khí này sử dụng cũng có tính cực hạn.

Linh đang Thú Âm điều khiển đại quân mãnh thú chắc hẳn có thời gian hạn chế.

Không có khả năng điều khiển một đám mãnh thú từ trong man hoang Thập Vạn Đại Sơn, sau đó lặn lội đường xa đến kinh thành Đại Chu, đánh hạ kinh thành.

Nói tóm lại, hẳn là số lượng mãnh thú ở sơn mạch phụ cận nhiều, sử dụng linh đang Thú Âm này mới có thể phát huy công hiệu lớn nhất.

May là phía nam kinh thành Đại Chu chính là núi Đại Hành. Số lượng mãnh thú ở núi Đại Hành, ngoại trừ Thập Vạn Đại Sơn ra, có thể nói là nhiều nhất, linh đang Thú Âm này sử dụng cũng dễ dàng nhất.

- Dương huynh đệ, hiện tại ta và Đóa Mẫu sẽ tiến về núi Đại Hành trước, điều khiển mãnh thú Đại Hành Sơn. Chậm nhất ba ngày sẽ có vô số mãnh thú tập kết, trùng kích kinh thành Đại Chu. Đến lúc đó, Dương huynh đệ chỉ cần để ý dẫn đầu quân đội Đại Thần đến tiếp nhận kinh thành là được!

- Đi thôi!

Nói xong, thân hình Đóa Tư khẽ nhoáng lên, rời khỏi doanh trướng.

Đóa Mẫu kia lưu luyến nhìn Dương Tử Mặc một cái, thân hình cũng khẽ nhoáng lên, rời khỏi doanh trướng.

Hai huynh muội này nhanh chóng ngồi lên tọa kỵ kên kên của bọn hắn.

Tra!

Con kên kên này kêu lên một tiếng chói tai, mang theo hai người bay lên, đi về phía nam, phương hướng núi Đại Hành…

__________

Đại Hành Sơn, một nơi trong rừng rậm.

Chíu!!

Một đạo kiếm quang hiện lên, một con tiểu thú giống con nai lập tức ngã xuống đất, chết.

Sau một khắc, không trung phía trên tiểu thú, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc và phân thân Thần Long đột nhiên hiện ra.

Lấy Thần Long Liệt Khôn Đao từ trong không gian Thập Phương Ca Sa ra, Dương Thạc liền đâm Thần Long Liệt Khôn Đao vào người con tiểu thú này, để Thần Long Liệt Khôn Đao hấp thu huyết dịch của con tiểu thú.

- Huyết dịch phù hợp sáu phần, thật sự quá yếu với biên độ tăng trưởng của Thần Long Liệt Khôn Đao…

Chỉ trong nháy mắt, Thần Long Liệt Khôn Đao hấp thu huyết dịch cũng đã bão hòa.

Một tay mở không gian Thập Phương Ca Sa ra, Dương Thạc ném Thần Long Liệt Khôn Đao vào.

Ông…! Ông…!

Lúc Dương Thạc và tiểu phân thân Thần Long đang chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm dị thú mãnh thú thì chợt thấy một trận sóng âm như có như không truyền đến lỗ tai Dương Thạc.

- Sóng âm này hình như ẩn chứa ý niệm đầu độc…

Dương Thạc nhướng mày.

Chíu!! Chíu!! Chíu!! Chíu!!

Sau một khắc, Dương Thạc đột nhiên phát hiện ra trong rừng rậm này, vô số tiểu thú, chim bay đều nhanh chóng chạy như điên về phía truyền ra sóng âm.

Chíu!

Bên cạnh Dương Thạc, ánh mắt phân thân Thần Long hơi chậm lại.

Sau một khắc, phân thân Thần Long này dĩ nhiên nhanh chóng quẫy cái đuôi, chíu một phát liền chạy về phía truyền ra sóng âm.

- Hả? Phân thân Thần Long cũng bị đầu độc?

Sắc mặt Dương Thạc hơi đổi.

Thần Long cũng là một loại thú. Thực lực thân thể nó rất mạnh nhưng thần hồn cực yếu, miễn cưỡng đạt tới cấp độ Võ Tôn mà thôi. Bị sóng âm ảnh hưởng, nó rõ ràng cũng bị đầu độc!

- Trở về!

Thân hình khẽ nhoáng lên, động tác Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc cực nhanh, trong chốc lát đã đến trước mặt phân thân Thần Long, xoẹt một cái, mở không gian Thập Phương Ca Sa ra, thoáng cái thu phân thân Thần Long vào trong đó. Đồng thời Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc cũng lập tức chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.

- Xảy ra chuyện gì?

Phân thân Thần Long trở lại không gian Thập Phương Ca Sa, không bị sóng âm kia ảnh hưởng, lúc này mới khôi phục thần trí.

- Tiểu gia, mới vừa rồi, một đám thần hồn của ta hình như bị một luồng sóng âm khống chế, chỉ điểm tiến về hướng sóng âm truyền đến.

Nhìn thấy Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc tiến đến, Thần Long vội vàng nói.

- Ừm.

Dương Thạc cũng khẽ gật đầu.

- Vừa rồi quả thật là có sóng âm vang lên. Hơn nữa chim thú phụ cận dường như cũng bị luồng sóng âm này khống chế, chỉ điểm tiến về phương hướng truyền ra sóng âm.

Vẻ mặt Dương Thạc ngưng trọng, chậm rãi nói.

- Chắc hẳn có người nào đó đang dùng pháp khí triệu hoán ác điểu dị thú!

Thần Long suy đoán nói ra.

- Thần hồn của ta là cấp độ Võ Tôn mà cũng bị luồng sóng âm này khống chế. Chắc hẳn trong núi Đại Hành này cũng có không ít mãnh thú dị thú từ Võ Tôn trở xuống đều bị triệu hoán về nơi sóng âm vang lên…

Thần Long nói xong, tròng mắt xoay chuyển.

- Tiểu gia, mặc kệ người nọ triệu hoán dị thú mãnh thú làm gì. Ít nhất giờ phút này, bên cạnh người kia tuyệt đối đã tập hợp đại lượng mãnh thú. Ngài đi theo sóng âm, gặp phải đại lượng dị thú mãnh thú, trực tiếp lần lượt chém giết hấp thu huyết mạch là được rồi. Như thế sẽ giảm bớt không ít phiền toái!

Thần Long nghĩ kế nói ra.

Dương Thạc đến Đại Hành Sơn chẳng qua là vì tìm kiếm mãnh thú dị thú, chém giết xong rồi dung nhập máu huyết vào trong vài món pháp khí của bản thân, tăng cấp độ pháp khí lên.

Bình thường mà nói, mãnh thú dị thú trong Đại Hành Sơn đều có lãnh địa riêng của mình.

Trên cơ bản đều là nước giếng không phạm nước sông.

Nhất là mãnh thú dị thú đạt tới cấp độ Võ Tôn, thậm chí là cấp độ Đại Tông Sư, bình thường chỉ xuất hiện một con trong một khu vực. Chính bởi vì như thế, Dương Thạc muốn tìm được những mãnh thú dị này, nhất định phải tự đi khắp khu vực Đại Hành Sơn một lần.

Hiệu suất của biện pháp này là không thể nào cao chứ không còn nghi ngờ gì nữa.

Mà hiện tại, trong Đại Hành Sơn đột nhiên vang lên sóng âm kia, vậy mà có thể khiến mãnh thú dị thú dưới cấp độ Võ Tôn chạy theo như vịt, đều liên tục tập trung về phía truyền đến sóng âm. Rất rõ ràng, ở ngọn nguồn sóng âm kia tuyệt đối đã tập trung không ít dị thú mãnh thú. Hiện tại Dương Thạc chỉ cần đến trung tâm sóng âm là có thể lập tức nhìn thấy những mãnh thú dị thú kia.

Cấp độ Võ Tôn chỉ sợ đều có không ít!

Đến lúc đó, trực tiếp thi triển năng lực đặc thù bản thân, nhìn thấy đầu dị thú mãnh thú nào có độ dung hợp với pháp khí tương đối cao, trực tiếp chém giết là được!

- Phương pháp này cũng không tệ!

Dương Thạc khẽ gật đầu.

Không thể không nói đầu óc Thần Long vẫn tương đối tốt, nhiều khi còn linh hoạt hơn cả ý nghĩ của Dương Thạc.

- Nhưng người dùng sóng âm tập trung những dị thú mãnh thú này lại chỉ sợ cũng có mục đích khác. Qua xem cũng tốt!

Dương Thạc thấp trọng nói ra.

Triệu tập toàn bộ mãnh thú dưới cấp độ Võ Tôn trong phạm vi mười dặm, thậm chí mấy trăm dặm Đại Hành Sơn, hiển nhiên người triệu tập những mãnh thú kia có toan tính không nhỏ!

Cho dù Dương Thạc không cần máu huyết mãnh thú dung nhập vào pháp khí thì giờ phút này, hắn cũng phải đi qua xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

- Từ từ rồi qua xem!

Dương Thạc nhanh chóng quyết định.

Có được Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc vốn có thể trực tiếp xé mở hư không đến trung tâm sóng âm kia.

Chỉ có điều thứ nhất, trực tiếp xé mở hư không có thể bị đối phương phát hiện, đánh rắn động cỏ.

Lại thêm nữa, sóng âm này vừa mới truyền ra, giờ phút này, dị thú mãnh thú phạm vi mấy trăm dặm còn chưa tập trung toàn bộ đến nơi truyền ra sóng âm. Lúc này Dương Thạc đi qua cũng không có ý nghĩa gì. Chỉ có thể chờ đến khi số lượng mãnh thú dị thú nhiều hơn, Dương Thạc đi qua thì mới có thể dò xét độ phù hợp tốt hơn, chém giết dị thú, dung hợp huyết mạch.

Xoẹt!

Mở ra hư không, Dương Thạc liền đi ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa.

Thần Long không đi ra cùng.

Cường độ thần hồn hiện tại của nó, cho dù có đi ra theo thì chỉ sợ khả năng tám phần bị sóng âm kia ảnh hưởng. Cho nên lúc này, Thần Long tự nhiên không thể đi ra làm loạn thêm.

- Qua xem thử!

Rời khỏi không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc lại nghe được sóng âm kỳ dị kia. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Hít sâu một hơi, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc phi hành không nhanh không chậm, tiến về hướng truyền ra sóng âm.

Đại Hành Sơn, trong sơn mạch chính.

Vút!! Vút!! Vút!!

Vô số con Nham Thử trong động đá nhanh chóng hành động, liên tục chui ra từ trong động đá, nhanh như chớp bay về phía truyền ra sóng âm dưới núi kia.

Mấy con Nham Thử này hầu như đều có màu xám bạc, thực lực đều ở dưới cấp độ Võ Tôn.

Giờ phút này, sắc mặt của toàn bộ bọn chúng đều ngốc trệ, hai mắt vô thần. Rất rõ ràng, chúng đã bị loại sóng âm kỳ dị kia khống chế!

Trong thạch động của chủ mạch lớn nhất Đại Hành Sơn, con Nham Thử cấp độ Võ Thánh kia đang ngồi ngay ngắn trên ghế ngồi bằng đá.

Vút!! Vút!!

Hơn hai mươi con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư nhanh như chớp đã tiến vào trong động đá này.

C-h-Í-T…T...T! C-H-Í-T…T...T!

Vào trong động đá này, những con Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư đều xèo xèo kêu gọi Võ Thánh Nham Thử, hình như là đang nói tình hình bên ngoài.

- Sóng âm này? Vừa rồi ta cũng đã nghe được. Các con dưới cấp độ Võ Tôn đều bị ảnh hưởng, chui ra khỏi động đá, chạy vội về hướng truyền ra sóng âm?

Sắc mặt Võ Thánh Nham Thử này vô cùng ngưng trọng.

- Hừ! Công kích sóng âm có ảnh hưởng tới thần hồn sao? Tuyệt đối là do tên tiểu tử tự xưng Dương Thạc kia làm ra. Ta đã nghe được rõ ràng, âm thanh này rõ ràng phát ra từ một loại linh đang! Linh đang của tiểu tử Dương Thạc kia tỏa ra công kích thần hồn, ngay cả ta cũng phải chịu ảnh hưởng!

Sắc mặt Võ Thánh Nham Thử vô cùng khó coi.

Rầm!

Móng vuốt dùng sức, dưới chỗ ngồi bằng đá, lan can bị Võ Thánh Nham Thử này thoáng cái bóp nát.

- Khinh người quá đáng!

- Quả thực là khinh người quá đáng!

- Tiểu tử Dương Thạc kia vào động đá của chúng ta, công kích chúng ta, chúng ta không chấp nhặt với hắn còn chưa tính. Hiện tại hắn lại còn lợi dụng sóng âm dẫn các con chúng ta ra khỏi động đá, không biết có chủ ý gì… Tiểu tử này, khi dễ Nham Thử nhất tộc chúng ta không người sao?

Võ Thánh Nham Thử oán hận nói.

Võ Thánh Nham Thử này bị Dương Thạc hung hăng chà đạp mới chỉ qua vài ngày.

Thương thế bên ngoài thân thể vừa mới khỏi hẳn mà thôi.

Giờ phút này, khí huyết Võ Thánh Nham Thử mất đi còn chưa bù đắp lại được. Hiện tại Võ Thánh Nham Thử nghĩ rằng Dương Thạc lại phát sóng âm dẫn động Nham Thử dưới cấp độ Võ Tôn ra, tuyệt đối không phải chuyện gì tốt!

Lực lượng chủ yếu trong Nham Thử nhất tộc chính là Võ Thánh Nham Thử này và hai mươi tư Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư kia.

Nhưng trong Đại Hành Sơn lại có vài chục đến hơn trăm vạn Nham Thử bình thường.

Những Nham Thử bình thường này chính là trụ cột của Nham Thử nhất tộc!

Luận trình độ trọng yếu, thậm chí chúng còn quan trọng hơn cả Võ Thánh Nham Thử này và hai mươi tư tên Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư kia.

Dù sao một khi Võ Thánh Nham Thử này và Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư chết, chỉ cần có hơn trăm vạn Nham Thử kia làm cơ sở, tương lai còn có thể xuất hiện đại lượng cường giả Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư, thậm chí là Võ Thánh. Nếu hơn trăm vạn Nham Thử bình thường này chết, còn mười mấy tên cường giả Nham Thử này thì còn ích lợi gì?

Cho dù năng lực sinh sôi nảy nở của chúng rất mạnh, nhưng chỉ sợ mấy trăm năm, hơn một ngàn năm cũng đều chưa hẳn có thể sinh sôi nảy nở ra tộc đàn Nham Thử hơn trăm vạn.

C-H-Í-T...T...T! C-H-Í-T…T...T!

Võ Thánh Nham Thử vừa mới dứt lời, trong những Nham Thử Đại Tông Sư kia, một gã thực lực mạnh nhất, Nham Thử màu đen đã đạt tới cấp độ Đại Tông Sư đỉnh phong chợt nói hai câu chin chít.

- Để lão tổ tông đối phó hắn sao?

Võ Thánh Nham Thử nghe Nham Thử màu đen nói, lông mày nhíu chặt lại.

- Lão tổ tông đã bế quan, bình thường không thể quấy nhiễu hắn!

Võ Thánh Nham Thử lắc đầu.

- Lúc này không biết Dương Thạc kia lại có chủ ý gì. Ta ra thử xem. Thật sự không được thì liền chịu thua. Chỉ cần hắn bỏ qua những hài nhi kia, mọi chuyện đều dễ nói!

Hung hăng cắn răng một cái, Võ Thánh Nham Thử trầm giọng nói ra.

Vì những Nham Thử bình thường kia, Võ Thánh Nham Thử quyết định hy sinh lớn nhất.

Đối với nó, Dương Thạc chính là hậu nhân của Đại Bằng Kim Sí Vương, gì sao cũng là người trong Yêu tộc, có lẽ sẽ không đến mức làm ra những chuyện đuổi tận giết tuyệt. Mục đích của Dương Thạc có lẽ là nó, Nham Thử cấp độ Võ Thánh mạnh nhất này.

- Đi thôi!

Nói xong, thân hình Võ Thánh Nham Thử khẽ nhoáng lên, rời khỏi động đá này.

Đại Hành Sơn, gần dải đất trung tâm, có một con kên kên vỗ cánh đang lơ lửng giữa không trung.

Trên lưng con kên kên này có hai người, một nam một nữ trẻ tuổi. Hai người đều ăn mặc lộ liễu, làn da màu đồng cổ, một thân cốt sức, đúng là con cái vương giả A Cốt Đả Nam Man, thực lực đã tiến vào cấp độ Võ Thánh, hai người Đóa Tư và Đóa Mẫu.

Giờ phút này, trong tay Đóa Tư cầm một chiếc linh đang, không ngừng lắc lư chiếc linh đang này. Trong linh đang này tràn ra một luồng sóng âm kỳ dị, nhanh chóng lan tràn ra hơn mười dặm, thậm chí trăm dặm bên ngoài.

Hống hống hống! Quác quác quác!

Phía dưới, vô số mãnh thú bắt đầu tiến đến.

Trên bầu trời cũng có vô số ác điểu lao về bên ngoài. Trong đó có một số ác điểu có sải cánh rộng khoảng hơn một trượng, khí thế trên người dĩ nhiên đã đạt tới tiêu chuẩn Luyện Khí cao giai.

- Đây là Hoàng Nhãn Điêu, ác điểu Luyện Khí cao giai, thực lực hơi kém một chút nhưng có được năng lực phi hành, lúc đánh kinh thành sẽ phát huy tác dụng không nhỏ. Hoàng Nhãn Điêu này đã tập trung được sáu ngàn con rồi à? Vừa lúc để bọn chúng làm binh sĩ tiên phong, đi trước đánh kinh thành Đại Chu!