Vô Tận Thần Công

Chương 441: Cao tăng Hiển Tông, thông thiên Chân Như Nhãn!




- Hồi trước, tuy thực lực Trấn Quốc Công Dương Nghiệp kém Dương Thiên hiện nay, nhưng cũng không kém ngươi là mấy. Dù hắn không có thần binh như Chân Vũ kiếm nhưng thân là Đại Chu Trấn Quốc Công thì chắc chắn cũng có vài món pháp khí mạnh mẽ. Nhưng, hắn phải liên thủ với hơn mười tên Võ Thánh của Đại Chu, lại có thêm hai cơ quan Cự Thú mới có thể đánh lui được con Man Văn Thiên Tượng này.

- Bây giờ, thực lực của Man Văn Thiên Tượng còn mạnh hơn trước, vậy nên, ngươi không phải đối thủ của nó.

Nam Cung Phá Thiên chắp tay sau lưng, chậm rãi nói.

Trác Tử Dương nheo lại hai mắt, cũng hiểu Nam Cung Phá Thiên nói là sự thật.

Trăm năm trước, Man Văn Thiên Tượng chính là cường giả siêu cấp tuyệt đỉnh của Thú tộc.

Rất nhiều Võ Thánh liên thủ mới có thể đánh lui được nó.

Tuy thực lực của Trác Tử Dương mạnh mẽ, nhưng nếu một người hắn so với hơn mười Võ Thánh Đại Chu lúc trước thì vẫn kém quá xa, vậy nên, bị Man Văn Thiên Tượng đánh bại cũng không mất mặt.

- Man Văn, trở về.

Man Văn Thiên Tượng vừa mới không cẩn thận đâm vào cột sáng hư không chín màu, ngã xuống đất một chút, lung lay thân mình, mới vừa bò lên đã lập tức nghe được một tiếng kêu nhỏ.

- Vâng, chủ nhân.

Man Văn Thiên Tượng há miệng nói ra ba chữ kia xong, liền di chuyển bốn chân, rầm rầm chấn động, chạy về phía Dương Thạc, Dương Địch. Sau khi nó đến gần chỗ Dương Địch, còn cố gắng giảm tốc độ, thu liễm khí tức, miễn cho lực lượng khí huyết mạnh mẽ của nó làm tổn thương Dương Địch.

Dương Địch chính là chủ nhân của Man Văn Thiên Tượng này.

Đại Thần Âm Linh Đang đã hoàn toàn thu phục được Man thú siêu cấp này.

- Hoàn toàn thu phục được rồi sao… tốt, tốt, tốt quá.

Dương Thạc rủ mắt xuống, không nhịn được bĩu môi một cái, vươn lưỡi liễm bờ môi, trong hai mắt bắn ra ánh sáng kích động.

Không cần phải bàn về thực lực của Man Văn Thiên Tượng nữa. Vừa rồi, một mình nó có thể đánh tan đám cường giả tầng thứ hai đương thời như Nam Cung Phá Thiên, Trác Tử Dương, Hoả La Vương, phân thân huyền xà, thậm chí còn va chạm với cột sáng hư không chín màu. Thông qua việc này đã có thể thấy rõ thực lực của Man Văn Thiên Tượng rồi.

Bây giờ, nó lại thành một sủng thú của Dương Địch, chịu Dương Địch khống chế rồi sao? Với tình trạng này, có thể nói, thực lực của Dương Địch cũng đã đi vào hàng ngũ tuyệt đỉnh đương thời rồi.

- Thiếu gia, con Man Văn Thiên Tượng này vừa mới mở ra linh trí, cường độ thần hồn còn kém ta một chút, nên ta mới có thể dùng Đại Thần Âm Linh Đang điều khiển nó. Việc này đã vượt xa so với người bình thường. Nếu là tên vương tử Nam Man lúc trước, dù hắn có thực lực Võ Thánh, nhưng muốn dùng Thú Âm Lương Đang để khống chế con Man Văn Thiên Tượng này cũng rất khó, xác suất thành công chưa tới 10%.

Dương Địch trầm giọng nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Dương Địch dùng Đại Thần Âm Linh Đang điều khiển Man Văn Thiên Tượng đã vượt xa so với người bình thường rồi.

Nguyên nhân chủ yếu là do Đại Thần Âm Linh Đang mạnh hơn rất nhiều so với Thú Âm Linh Đang.

Lúc trước, Man Văn Thiên Tượng chính là Thần Thú trấn tộc của tộc Nam Man. Nhưng thực tế, lúc đó Man Văn Thiên Tượng là bị Thú Âm Linh Đang điều khiển thôi.

Nhưng, trong trận chiến hồi trước, Man Vương của tộc Nam Man, người khống chế Thú Âm Linh Đang lúc đó bị cao thủ Đại Chu vây giết, nên Man Văn Thiên Tượng này mới thoát được điều khiển, có cơ hội được tự do và trốn vào trong rừng sâu.

Nó tu luyện trăm năm, đã mở ra linh trí, tự thấy với thực lực bây giờ của mình mà gặp được người có Thú Âm Linh Đang thì cũng chưa chắc đã điều khiển được nó. Chỉ tiếc, nó không biết rằng, Thú Âm Linh Đang đã sớm biến thành Đại Thần Âm Linh Đang, tác dụng đã tăng lên, dưới sự điều khiển của Dương Địch liền có thể khống chế được nó.

Man Văn Thiên Tượng này chỉ có thể cảm thán một tiếng, số mệnh mình không may mắn mà thôi.

- Man văn, sau này ta là chủ nhân của ngươi, thiếu gia Dương Thạc cũng là chủ nhân của ngươi, ngươi cũng phải nghe theo mệnh lệnh của hắn, hiểu rõ chưa.

Dương Địch nhìn thẳng Man Văn Thiên Tượng, nghiêm mặt, trầm giọng nói.

- Vâng, chủ nhân.

Man Văn Thiên Tượng thấp giọng đáp một tiếng.

- Tốt.

Dương Thạc nhẹ gật đầu.

- Man văn, sau này ngươi hãy ở bên cạnh chủ nhân của ngươi, cố gắng bảo vệ là được rồi. Ngươi muốn đánh bại đời sau của tổ tiên Dương Nghiệp của ta để tâm cảnh thông suốt sao? Đời sau cảu tổ tiên Dương Nghiệp có thực lực mạnh nhất chính là Trấn Quốc Công Dương Thiên hiện nay. Thực lực của hắn còn mạnh hơn ta gấp trăm lần. Nếu ngươi đánh bại ta mà không đánh bại hắn thì tâm cảnh của ngươi vẫn không thể thông suốt được. Bây giờ, ngươi đã thành sủng thú của Tiểu Địch thì ta sẽ giúp ngươi đánh bại Dương Thiên để tâm cảnh ngươi được thông suốt, thực lực được gia tăng.

Dương Thạc nói với Man Văn Thiên Tượng.

Tuy Man Văn Thiên Tượng bị Dương Địch điều khiển nhưng vẫn có trí nhớ cùng linh trí.

Nó có cừu oán với Trấn Quốc Công Dương Nghiệp trước đây. Bây giờ, nó cần đánh bại đời sau của Dương Nghiệp mới có thể thống suốt tâm cảnh, thực lực mới tăng tiến. Mà người có tính đại biểu lớn nhất trong số con cháu của Dương Nghiệp không phải Dương Thạc mà là Dương Thiên.

- Đa tạ thiếu gia.

Man Văn Thiên Tượng nghe được những lời này của Dương Thạc liền hai mắt sáng ngời, trong miệng lẩm nhẩm hai chữ Dương Thiên, rồi nằm rạp xuống mặt đất, cảm ơn Dương Thạc.

- Ngươi đi theo Tiểu Địch đi.

Dương Thạc nói với Man Văn Thiên Tượng một tiếng rồi không quản tới nó nữa, mà nhìn về phía cột sáng hư không chín màu kia.

- Bây giờ đã có Man Văn Thiên Tượng, nếu muốn trực tiếp xông vào trong mộ của Nhân Hoàng cũng không phải việc quá khó, dù là đám cao thủ Chân Vũ môn cũng không thể ngăn cản được ta.

Đã có được Man Văn Thiên Tượng, thực lực của Dương Thạc lại tăng thêm.

Việc muốn vào mộ của Nhân Hoàng đã không còn là chuyện khó đối với Dương Thạc nữa. Dù không có Man Văn Thiên Tượng, Dương Thạc cũng tự tin, với Cửu Dương Chân Thân có được phòng ngự như thần binh cấp năm của mình thì cũng có thể xông qua cột sáng hư không chín màu để vào trong hầm mộ của Nhân Hoàng.