Vô Tận Thần Công

Chương 598: Một Tên Cũng Không Lưu Lại




Từ trong Thần hồn của Lam Viễn phát ra thanh âm kêu gào thê lương.

- Cái này? Chính là loại Bí pháp dùng để giết ngươi!

Thân hình Dương Thạc rất nhanh chợt động, sớm đuổi theo đến bên cạnh, thân thể mạnh mẽ xoay chuyển, một tiếng phốc nhẹ vang lên, cùng với Thần hồn của Lam Viễn tiếp xúc. Chỉ trong khoảnh khắc, đã đem Thần hồn của Lam Viễn đánh cho tan nát…

Phân tách! Phân tách!

Liên tục hai lần Bác Ly Đại Phái, Thần hồn của Lam Viễn đã ảm đạm đến cực hạn.

- Tiểu Địch, dùng Đại Thần Âm Linh, hoàn toàn tiêu diệt Thần hồn của hắn!

Dương Thạc vừa mới nói, trong tay Dương Địch đã xuất hiện một cái chuông nhỏ, nhẹ nhàng nhoáng lên, một cỗ âm ba cấp tốc bắn ra, hung hăng đánh thẳng lên trên cỗ Thần hồn đã ảm đạm trong suốt kia của Lam Viễn.

- Ngươi dám giết ta? Dương Thạc, nhất mạch Vân Lam Phủ ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi, tuyệt đối không có khả năng buông tha cho ngươi! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thanh âm gào thét thê lương từ trong Thần hồn của Lam Viễn truyền ra.

Ngay sau đó, phốc một tiếng, Thần hồn của Lam Viễn hoàn toàn bị hủy diệt, không còn sót lại chút gì!

- Cái gì? Lam Viễn thiếu gia đã bị giết chết?

- Điều này sao có thể?

Chỉ trong nháy mắt, Lam Viễn cảnh giới Hư Không Võ Thánh Nhị tinh không ngờ đã bị Dương Thạc, Dương Địch phối hợp giết chết. Trong khoảng thời gian này, nam tử hai cánh tay lân giáp, hai huynh đệ âm sát kia thậm chí ngay cả một góc áo của Dương Thạc cũng đều không thể đụng đến. Mà thiếu phụ kia, mặc dù cực lực quấn bện Dương Địch, nhưng mà cũng căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp gì cho nàng.

Cơ hồ có thể nói, kết quả chiến đấu hoàn toàn là nghiêng về một phía!

Cũng không phải là giống như dự đoán, bên phía Lam Viễn tuyệt đối chiếm thượng phong, mà là… bên phía Dương Thạc, chẳng những là chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, hơn nữa còn có thể trực tiếp giết chết Lam Viễn nữa!

Bí Nham cách đó không xa đã sớm trừng mắt há miệng, ngây người.

Nếu như nói phía trước, Bí Nham nghe Trương Chân Huyền nói là xem trọng Dương Thạc, Dương Địch, chính là nghĩ rằng Trương Chân Huyền đã điên rồi, nhưng mà hiện tại, hắn trực tiếp liền có chút choáng váng. Hắn thậm chí hoài nghi, có phải những thứ mình nhìn thấy trước mắt đều là ảo giác hay không?

Chỉ có Trương Chân Huyền vẫn như trước là bộ dáng vân đạm phong khinh, tựa hồ như đã sớm đoán trước được kết quả.

- Dương Thạc này rất biến thái!

- Không thể chống được! Trốn thôi!

Bốn vị Hư Không Võ Thánh kia tu vi cũng đã đạt tới Hư Không Võ Thánh Nhất tinh, tâm tình cũng là vô cùng kiên định. Tuy rằng giờ phút này trong lòng bọn họ đã khiếp sợ tới cực hạn, nhưng mà lại cũng không có hoàn toàn ngây người, đánh mất năng lực xét đoán. Nhìn thấy Dương Thạc, Dương Địch cường đại như thế, bốn người như thế nào còn dám ở lại chiến đấu, thân hình vừa động, liền lập tức tách ra chạy trốn.

- Còn mơ tưởng trốn thoát nữa sao?

Cơ hồ là đồng thời ngay khi thân hình bốn người vừa động, thanh âm lạnh lẽo của Dương Thạc đã truyền đến.

Thương!

Dương Địch bên kia, trong tay chợt lóe thanh quang, một thanh trường kiếm đã xuất hiện trong tay, rung lên ong ong, kiếm như trường xà, trước đem vị thiếu phụ hơn ba mươi tuổi kia ngăn cản lại.

Thanh trường kiếm trong tay Dương Địch, chính là do Dương Thạc lợi dụng ba ngàn Đạo Hoàng Kiếm làm cơ sở, chọn dùng bí pháp dung hợp, trong thời gian tám năm này đã cố ý tạo ra cho Dương Địch. Cấp bậc của nó hiện tại là Thần binh Lục cấp, Pháp khí Hư Không Võ Thánh. Tuy rằng cũng không thể so sánh với Thần binh Thất cấp, nhưng mà đối thủ của Dương Địch, vị thiếu phụ kia, cũng chỉ là Hư Không Võ Thánh bình thường mà thôi, Pháp khí trong tay cũng chỉ là Pháp khí Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, căn bản không phải là đối thủ của Đạo Hoàng Kiếm.

Phốc! Phốc! Phốc!

Chỉ đánh ra vài kiếm, kiện Pháp khí trong tay thiếu phụ kia không ngờ đã hoàn toàn bị đánh nát. Dương Địch đem vị thiếu phụ này ngăn chặn lại, thường xuyên lại lấy Đại Thần Âm Linh phối hợp, khiến cho thiếu phụ này có muốn toàn lực chạy trốn cũng căn bản không có khả năng…

- Ba người các ngươi cũng không cần phải đi nữa!

Vù!

Mắt thấy ba vị Hư Không Võ Thánh còn lại đang chia ra chạy trốn, từ trong hai mắt Dương Thạc, một đạo quang mang nhàn nhạt đột nhiên xuất hiện, đánh thẳng về phía một trong hai huynh đệ âm sát kia.

- A!

Người này thét lên một tiếng, thân hình đang phóng vọt chạy trốn trong khoảnh khắc liền ngưng trệ lại, cả người không chút cử động.

Thần hồn trực tiếp bị tách rời đi!

Bác Ly Đại Phái, lúc ban đầu khi Dương Thạc mới lĩnh ngộ ra được, một ngày chỉ có thể sử dụng tối đa ba lượt. Mà hiện tại, trải qua thời gian tám năm hoàn thiện, cái Bí pháp này, tuy rằng về mặt uy lực cũng không có gia tăng lên, nhưng mà số lần thi triển cũng đã tăng lên đến sáu, bảy lần. Lúc đầu khiến cho Thần hồn của Đồ Hàng suy yếu thật lớn, giết chết Lam Viễn, hiện tại vẫn còn đủ để đối phó với một vị Hư Không Võ Thánh.

- Đại ca!

Người còn lại của hai huynh đệ âm sát nhìn thấy Đại ca của mình bị Dương Thạc sử dụng Bác Ly Đại Pháp chế trụ, hai mắt không khỏi trừng lớn lên.

- Đại ca, tiểu đệ nhất định sẽ báo thù cho ngươi!

Tuy rằng trong lòng phi thường phẫn nộ, nhưng mà thân hình của người này cũng không chút dừng lại, nhanh chóng phóng vọt đi, căn bản là không có tâm tư cứu viện cho Đại ca của mình.

- Báo thù? Chỉ tiếc, ngươi không có cơ hội đó! Ngươi… còn chết sớm hơn Đại ca ngươi nữa!

Phốc!

Thân hình Dương Thạc cực nhanh, giống như tia chớp phóng vọt về phía người kia.

- Khốn kiếp! Âm Sát Ma Công!

Mắt thấy sắp bị Dương Thạc đuổi theo, sắc mặt người này đại biến. Từ bên trong cơ thể, một cỗ khí tức âm độc màu đen hắc ám đột nhiên bùng phát ra, hướng về phía Dương Thạc hung hăng bao phủ tới. Cũng đồng thời trong lúc này, đại lượng khí âm sát không ngừng tụ tập lại xung quanh thân thể người này, hình thành nên một lĩnh vực không gian, ý đồ muốn ngăn cản công kích của Dương Thạc.

- Công pháp thuộc tính Chí Âm? Tựa hồ còn ẩn chứa một chút độc tính mãnh liệt… Chỉ tiếc, ta tu luyện Cửu Âm Chân Thân, Cửu Âm Huyền Công Đệ lục trọng căn bản không sợ loại Ma công này! Ngươi… chết đi!

Thanh âm âm lãnh từ trong miệng Dương Thạc truyền ra, thân hình của Dương Thạc cũng cực nhanh bắn thẳng tới trước mặt người này.

- Như thế nào có thể?

Sắc mặt người này đại biến.

Soạt soạt!

Ma khí âm sát kia căn bản không thể ngăn cản được Dương Thạc.

Thân hình của Dương Thạc thẳng tắp va chạm thẳng tới. Những nơi hắn lao qua, đám ma khí âm sát kia tựa hồ như băng tuyết gặp nham thạch nóng chảy vậy, tức khắc hoàn toàn tiêu tán mấy. Tốc độ thân thể Dương Thạc không giảm, phóng vọt tới trước mặt người này, hai tay vừa động, phốc một tiếng, liền đâm thẳng vào trong đan điền của người này. Trong nháy mắt sau đó, một tay khác đã đâm phập vào giữa trán của người này.

- Lực lượng thân thể thật mạnh!

Giờ phút này, người này mới chính thức thể nghiệm được sự cường đại của thân thể Dương Thạc. Cũng không phải lúc trước phòng ngự của Lam Viễn quá kém, mà là… công kích của Dương Thạc quá mức tàn nhẫn, cường thế!

Vù!

Một cỗ Thần hồn đạm bạch sắc từ trong thân thể người này thoát ly ra.

- Đốt!

Không đợi hắn chạy trốn, Thái Dương Chân Hỏa trong cơ thể của Dương Thạc tức khắc chớp động, đem cỗ Thần hồn đạm bạch sắc này hoàn toàn bao phủ lại.

- Đây là… Thái Dương Chân Hỏa? Thần hồn của ta chính là thuộc tính Chí Âm, Thần Hỏa này… a a a a…

Thanh âm thê lương gào thét từ bên trong Thần hồn truyền ra. Ngay sau đó, Thần hồn của người này hoàn toàn bị thiêu đốt, tiêu tán gần như không còn.

Hư Không Võ Thánh, lại bị giết chết thêm một người nữa!

- Kế tiếp!

Thân hình vừa động, Dương Thạc trực tiếp hướng về phía gã tráng hán hai tay bao phủ lân giáp kia mà đuổi theo.