Vô Thường

Chương 492: Thiên hàng thần lôi




- Phong ca ca, coi chừng.

Linh Khiếp Nhan cũng cảm giác có chút không thích hợp.

- Chỉ sợ tại đây có linh thú rất lợi hại, nếu không sẽ không yên tĩnh đến mức này.

Đường Phong gật gật đầu, linh thú đều có quan niệm địa bàn, chỉ sợ mình đã tiến vào địa bàn của một con linh thú cường đại, cho nên không đụng phải bất kỳ con linh thú nào.

Bất quá hiện giờ Đường Phong rất nhạy cảm với linh khí, chỉ cần con linh thú kia dám hiện thân, vô luận nó che dấu tốt thế nào, Đường Phong cũng phát hiện ra nó, hắn cũng là kẻ tài cao gan lớn, sẽ không vì sợ hãi mà không dám tiến về phía trước.

Đi về phía trước khoảng nửa nén hương, Đường Phong đột nhiên dừng bước, nghiêng lỗ tai lắng nghe một chút, bởi vì hắn nghe được tiếng sét cuồn cuộn, tuy khoảng cách còn rất xa xôi, nhưng có thể xác định đây là động tĩnh của sấm sét, hơn nữa âm thanh liên tục không dứt, không có dấu hiệu đình chỉ chút nào.

Cẩn thận cảm thụ một chút, Đường Phong phát hiện xung quang người tràn ngập đại lượng Lôi linh khí, so với địa phương khác nồng động hơn rất nhiều lần.

Điểm mủi chân một cái, leo lên đỉnh một ngọn cây đại thụ, Đường Phong vận dụng thị lực cao nhất nhìn về phía trước, cảnh tượng mà hắn nhìn thấy làm cho hắn thất kinh.

Thiên Hàng Thần Lôi?

Đường Phong hoảng sợ nói.

Tại một địa phương cách mình mười dặm, tụ tập vô số mây đen, lôi quang trong mây dên lập lòe, không ngừng đánh xuống mặt đất, tiếng răng rắc loạt xoạt không dứt bên tai, mặc dù còn cách mười dặm, Đường Phong cũng cảm nhận được uy lực tia chớp đánh xuống rất khủng bố.

Thiên Hàng Thần Lôi, trong Bạch Đế Bí Cảnh cũng không tính là hiện tượng hiếm thấy, chỉ có điều có chút bất đồng như lời Bạch Tiểu Lại nói cho hắn nghe.

Thiên Hàng Thần Lôi theo như lời Bạch Tiểu Lại, chỉ khi một địa phương tụ tập Lôi hệ linh khí đến trình độ nhất định, đột nhiên hội tụ thành một đạo thiểm điện đánh xuống, sau đó tiêu tán đi. Nhưng bây giờ hắn chứng kiến, không phỉa một đạo thiểm điện, mà là rất nhiều đạo thiểm điện, đánh xuống không ngừng nghỉ, hơn nữa có khi một chỗ đánh xuống vài lần.

Lôi hệ linh khí ở đó phải tụ tập đến trình độ nào mới có cảnh tượng như thế?

- Đây tuyệt đối là hiện tượng bảo vật xuất thế hoặc linh thú độ Hóa Hình Chi Kiếp.

Linh Khiếp Nhan ngữ khí kích động nói.

Linh thú vốn là thú thân, muốn hóa hình thành người, thiên lý nan dung, đã muốn nghịch thiên mà đi, khẳng định phải chịu thiên kiếp, chỉ cần còn sống vượt qua, mới có thể chính thức biến thành nhân hình.

Đường Phong nghi hoặc không lời giải, lập tức hỏi thăm một phen, lúc này mới biết được toàn bộ câu chuyện trong đó. Cũng không phải thực lực đạt đến Thất giai linh thú đều có thể hóa hình, không phải muốn hay không muốn, mà là thực lực có đủ hay không, bởi vì muốn hóa hình phải có thực lực đối kháng thiên kiếp, căn cứ vào thuộc tính nội đan bất đồng của linh thú, Hóa Hình Chi Kiếp cũng bất đồng với nhau.

Tại một nơi cách xa hơn mười dặm mà vẫn có Lội hệ linh khí dày đặc như thế này, như vậy linh thú đang độ kiếp có thuộc tính Lôi.

- Bất quá thanh thế của thiên kiếp quá lớn, đã vượt qua Hóa Hình Chi Kiếp bình thường, nhiều sét đánh xuống như vậy, xem như là Thất giai linh thú cũng khó chịu nổi.

Linh Khiếp Nhan có chút nghi hoặc.

- Đi qua xem là biết.

Sau khi nói Đường Phong liền đi về phía trước.

- Rất nguy hiểm đó.

Linh Khiếp Nhan mở miệng nhắc nhở.

- Ta chỉ muốn nhìn một chút.

Đường Phong ngoài miệng nói thế, tuy trước mắt rất nguy hiểm, nhưng nếu ở đó có Xích Tâm Linh Quả thì sao? Nếu như không nhìn một chút, trong nội tâm Đường Phong sẽ không yên.

Hơn mười dặm lộ trình, Đường Phong toàn lực chạy đến, chẳng mất bao nhiêu thời gian.

Càng đi về phía trước, Lôi hệ linh khí trong không khí càng nồng đậm, đến bây giờ, Đường Phong cũng phải vận công ngăn cản, dù vậy, trên thân thể thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng xoẹt xoẹt của điện quang, điện quang chạm vào làm thân thể tê tê.

Thời điểm còn cách nơi địa phương kia nửa dặm, Đường Phong liền dừng lại, khu vực này miễn cưỡng được xem là an toàn, nếu đi về phía trước, khẳng định sẽ bị liên lụy, tình huống trước mắt không rõ, Đường Phong không dám mạo hiểm.

Phóng nhãn nhìn quanh, chỉ thấy vị trí phía trước là một sơn cốc, chiếm diện tích không phải rất lớn, phương viên đại khái khoảng vài dặm, vị trí trung tâm sơn cốc, có một đoàn ánh sáng chói mắt, cũng không rõ bên trong ánh sáng là đồ vật gì.

Nhưng Đường Phong có thể xác định, trong đoàn ánh sáng kia, ẩn chứa Lôi Điện chi lực không gì sáng kịp, làm cho tâm người ta rung động không thôi.

Từ xa quan sát và đến gần quan sát, cảm giác hoàn toàn khác nhau, ở gần như thế Đường Phong có thể cảm nhận được uy lực của sấm sét trên bầu trời, mỗi một đạo thiên lôi, đều giống như một kích toàn lực của Thiên giai đỉnh phong cao thủ, hơn nữa số lượng không ngừng tăng lên.

- Đây tuyệt đối không phải là Hóa Hình Chi Kiếp.

Linh Khiếp Nhan khẳng định.

- Nhưng đây là bảo vật xuất thế gì xuất thế mà gây ra động tĩnh lớn như vậy chứ?

Vừa nghe lời này, Đường Phong nheo mắt lại, bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm nhận được một thân hình trong đó lóe lên rồi biến mất, đáng tiếc không đợi hắn minh bạch đã biến mất không còn gì nữa.

Ngay sau đó, Đường Phong cảm nhận được một cổ thần thức tập trung vào hắn, mặc dù không có sát ý, nhưng ở địa phương này mà bị thần thức tập trung, nhất định không phải chuyện tốt.

Không hề nghĩ ngợi, Đường Phong cấp tốc thối lui về phía sau. Dị bảo tuy trân quý, nhưng mạng nhỏ mới là trọng yếu nhất. Xích Tâm Linh Quả chẳng qua chỉ là một khỏa trái cây, đại khái sẽ không sinh ra trong hoàn cảnh này.

Đường Phong nhanh chóng lui về, nhưng từ trong đoàn ánh sáng kia bắn ra một tia chớp như linh xà, lập tức vọt tới trước mặt hắn.

Đường Phong hoảng hốt, giơ kiếm ngăn cản, nhưng không nghĩ tới đạo tia chớp này giống như một sinh vật sống, tránh khỏi đoản kiếm, bao chung quanh người của hắn, trói hắn lại.

Trong nhất thời, Đường Phong không ngừng giãy dụa, giờ phút này uy lực của Lôi Điện hiện ra, Lôi Điện giật hắn sùi bọt mép, toàn thân run rẩy không thôi.

Đạo Lôi Điện kia sau khi trói Đường Phong xong liền quay trở về, Đường Phong bị kéo vào trong bạch quang.

Sau khi tiến vào trong bạch quang, Đường Phong cảm nhận bốn phía chung quang thân thể tràn ngập Lôi hệ linh khí khổng lồ, thân thể của hắn không ngừng bị Lôi Điện trùng kích, quần áo toàn thân bị đốt cháy, khắp người hắn đau ê ẩm.

Mượn Xác Hoàn Hồn, giờ phút này Đường Phong đã không còn do dự. Thực lực Thiên giai thượng phẩm bạo phát ra, mạnh mẽ bức đứt đạo Lôi Điên trói buộc.

Răng rắc xoạt, vài đạo Lôi Điện từ trên không đánh xuống, trong đó có vài đạo đánh lên thân thể Đường Phong, trong đầu truyền đến âm thanh nổ vang, tai hắn nghe được tiếng ong ong ong không dứt, lỗ mũi Đường Phong tràn máu tươi, hai mắt trở nên mơ hồ.

Thiên lôi tiến vào thân thể, tung hoành ngang dọc, mạnh mẽ đam vào kinh mạch thân thể hắn.

Đường Phong nào dám lãnh đạm, trân thủ thời gian vận chuyển Vô Thường Quyết, ngăn cản cổ Lôi hệ linh khí tinh thuần đến cực điểm này. Thân thể hắn rung động liên tục lập lòe.