Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 128: Vẽ chân dung.\n





Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 128: Vẽ chân dung.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Cảm giác căng thẳng của kỳ thi cuối kỳ, từ sáng sớm Lý Lộ Từ đã cầm sách đọc ôn tập, sau đó sau khi nhìn An Nam Tú lắc lắc đi vào phòng tắm, đưa cho cô sữa bò, trứng, lại để cơm bữa trưa vào lò vi sóng cài đúng thời gian, vội vàng rời nhà, đi xe điện đến trường.
Máy phô tô của trường học lúc này thường xuyên không có giấy, thường xuyên trục trặc, Lý Lộ Từ chạy ra ngoài phòng phô tô sửa lại tài liệu đóng dấu, lúc này là lúc các cửa hàng phô tô quanh Đại học thành kinh doanh tốt nhất, sao chép, đóng dấu, nhất là phô tô thu nhỏ tài liệu thì kinh doanh vô cùng tốt, dựa vào việc các học sinh dù tự mình chăm chỉ học tập cũng phải chuẩn bị nếu có điều không may xảy ra.
Lý Lộ Từ đi ngang qua Thanh Từ, liếc nhìn một cái, quả nhiên kinh doanh giảm đi rất nhiều, nghe người ta nói chiến đội người đẹp không ở trong này, các cô ấy thật đúng là sinh viên xinh đẹp gần đây, cũng chuẩn bị cho kỳ thi.
Lý Lộ Từ đến trường học, những chỗ vốn thích hợp cho những đôi tình nhân vẫn có rất nhiều đôi, nhưng những người đó không bận rộn anh anh em em, mà bận rộn giở sách.
Cũng may Lý Lộ Từ và An Tri Thủy gặp nhau trong thư viện, bởi vì hắn xin nghỉ đưa An Nam Tú thi thử vào trường cao đẳng, hai ngày trước chính là thời gian tổng kết môn học chuyên ngành quan trọng cuối cùng, Lý Lộ Từ đã bỏ lỡ rồi.
Hắn đương nhiên có thể tìm bọn Mã Đức Lý, bọn họ cả năm cũng chỉ chăm chỉ đi nghe mấy bài của mấy ngày này, tuy nhiên điều này là cái cớ đi gặp An Tri Thủy không tồi, hơn nữa cô ta sẽ không lấy cớ từ chối, đương nhiên Lý Lộ Từ muốn như vậy rồi.
Thư viện của trường đại học Quốc gia rất rộng, trong phòng tự học còn có siêu thị, nhưng chỉ bán đồ uống.
Lý Lộ Từ đi vào phòng tự học, gửi tin nhắn hỏi rõ nơi An Tri Thủy đang đứng, sau đó mới đi tìm người đội mũ màu trắng trong một rừng cái đầu màu đen.
An Tri Thủy hết nhìn đông lại nhìn tây, nhìn thấy Lý Lộ Từ đi tới, đẩy sách giáo khoa trên bàn ra.
- Mình giúp bạn chiếm chỗ rất lâu rồi…
An Tri Thủy cảm thấy còn cần thiết bổ sung thêm một câu:
- Hôm nay mình vốn đã có kế hoạch đến phòng tự học sớm một chút.
Lý Lộ Từ ngồi xuống, nhìn An Tri Thủy cười rất vui vẻ.

- Để làm gì vậy? Cười ngây ngô.
An Tri Thủy sờ sờ mặt mình, buổi sáng hôm nay lúc ra khỏi cửa đã soi gương rất nhiều lần, trên mặt không có vấn đề gì.
- Còn nhớ chúng ta đã cá cược không?
Lý Lộ Từ cảm thấy sắp thực hiện đánh cược, đương nhiên rất vui.
An Tri Thủy đỏ mặt, càng không ngừng lấy mũ che mặt.
- Cậu…cậu không thắng được đâu, vui cái gì…
Hai má An Tri Thủy nóng bừng lên, hối hận chết đi được, không ngờ Lý Lộ Từ lại đồng ý chơi như này, cái gì mà cái ôm của bạn bè, lấy cớ này cũ rồi, An Tri Thủy cảm thấy không an toàn một chút nào, cảm giác đó là một việc rất nguy hiểm.
- Nhìn bài ghi chép của bạn đi, cũng có thể thắng lắm.
Lý Lộ Từ dường như chiếm ưu thế.
- Mình không cho cậu xem đâu.
An Tri Thủy để sách trên bàn, lấy sách của cô quạt phe phẩy.
- Thật không giống cậu, lớp trưởng cùng lớp sao lại có lúc từ chối giúp đỡ bạn học tiến bộ vậy?
Lý Lộ Từ mở sách ra.
- Nhanh một chút, đừng làm lãng phí thời gian nữa.
An Tri Thủy trừng mắt nhìn hắn, đương nhiên sẽ không đưa cho hắn thật sự.
- Đầu tiên mở sách kinh tế vi mô ra học, giáo sư Lâm nói trọng điểm bài thi gồm tám phần, mình đều đã đặt trên gía sách, nội dung dùng bút màu hồng ghi chính là những ý quan trọng.
Lý Lộ Từ không nói nhảm nhiều, dù sao thì muốn hẹn hò thật sự có thể đi đến chỗ khác, đến thư viện chủ yếu vẫn là đến học tập.
An Tri Thủy lấy ra một quyển sách, lại khó có thể tập trung tinh thần, chỉ trong chốc lát đã nghiêng đầu nhìn Lý Lộ Từ, phát hiện thấy hắn vẫn còn đang học tập thật sự, tình cờ phát hiện ra cô đang nhìn hắn, cũng chỉ là khẽ mỉm cười với nhau, sau đó lại cúi đầu xuống đọc sách.
Bạn bè nên là như vậy, cùng nhau học tập, cùng nhau cố gắng, bạn bè như vậy mới có ý nghĩa giúp đỡ lẫn nhau, An Tri Thủy cũng chăm chỉ tập trung tinh thần học bài, bắt đầu chăm chỉ học tập rồi.
Vừa đến buổi trưa, Lý Lộ Từ liền lấy môn chuyên ngành quan trọng ra ôn một lần, sau đó đưa sách giáo khoa cho An Tri Thủy.
An Tri Thủy rất ngạc nhiên:
- Nhanh như vậy?
- Tốc độ như vậy không có, nào dám tranh vị trí thứ nhất với lớp trưởng.
Lý Lộ Từ không khiêm tốn, bình thường hắn học rất chăm, bây giờ ôn lại một lần cũng không mất nhiều thời gian, nhưng nhanh hơn người giúp hắn rất nhiều, An Tri Thủy đương nhiên sẽ ngạc nhiên.
- Mình kiểm tra cậu xem sao.
An Tri Thủy không chịu.
- Cậu ra đề bài đi, kỳ thi này không đánh gục mình được đâu, trưa nay mình sẽ mời cậu đi ăn cơm.
Lý Lộ Từ nhân cơ hội đưa ra yêu cầu.
- Vì sao kỳ thi này không gục ngã được cậu, cậu sẽ mời mình ăn cơm?
An Tri Thủy cảm thấy Lý Lộ Từ nói ngược.
- Bởi vì tất cả cơ hội ở cùng An Tri Thủy, Lý Lộ Từ đều phải tranh thủ cố gắng.
Lý Lộ Từ nói xong, không để cho cô có thời gian suy nghĩ vấn đề này:
- Nhanh lên, nhanh lên đi, trưa rồi.
An Tri Thủy lúng túng hoảng hốt, vội vàng nhìn chằm chằm vào vở, tùy ý lật vài trang ra đề:
- Giải thích vài danh từ đơn giản đi, thị trường hoàn toàn cạnh tranh, kinh tế đối ngoại, kinh tế trong nước, mô hình Cournot, cân bằng Nash…
(*Mô hình Độc quyền song phương Cournot: Đặc trưng của mô hình Cournot là bắt đầu với một công ty hoạt động như một nhà độc quyền và sau đó tính đến công ty "kia" gia nhập thị trường)

- Đươc rồi….Được rồi…. Những từ này đi…cũng không phải là cuộc thi chính thức.
Nơi đây là thư viện, không cho phép Lý Lộ Từ thao thao bất tuyệt nói, cách đơn giản là Lý Lộ Từ viết đáp án giải thích mấy danh từ dính vào bên cạnh.
An Tri Thủy nhìn chằm chằm vào vở, trong đầu đang so sánh, không sai chỗ nào, xem ra kiến thức cơ bản của Lý Lộ Từ rất tốt, không giống như ôn cho qua, không xong rồi, nói không chừng vị trí thứ nhất trong kỳ thi này sẽ bị hắn cướp mất.
Lý Lộ Từ đứng thứ nhất, An Tri Thủy là bạn bè sẽ rất vui, cũng sẽ động viên bản thân học tập Lý Lộ Từ, nhưng vụ cá cược kia….An Tri Thủy có chút lo lắng rồi.
- Không cần phải căng thẳng, không cần phải quan tâm thắng thua, mình sẽ đi làm người tuyết với cậu, dù sao câik cũng chiếm ưu thế.
Lý Lộ Từ dọn sách giáo khoa, chuẩn bị đi ăn cơm.
- Đúng vậy, năm nay chắc chắn sẽ có tuyết rơi.
An Tri Thủy vui vẻ đứng lên, tuy nhiên cô quyết định nhất định phải cố gắng thắng cá cược với Lý Lộ Từ để cho Lý Lộ Từ đi đắp người tuyết cùng cô.
- Đợi một chút….
Lý Lộ Từ và An Tri Thủy đang định rời đi, một học sinh nam ngồi tự học ở bàn đối diện mặc một chiếc áo khoác cổ điển hình ô vuông bên trong mặc áo da trâu chạy tới, trong tay còn cầm phác họa.
Anh ta cầm phác họa đến, là phác họa An Tri Thủy.
An Tri Thủy nhìn nhìn Lý Lộ Từ, lùi lại ra sau một chút, có chút bối rối, người này làm gì vậy?
Lý Lộ Từ chỉ nhìn tấm phác họa kia, đúng là hình dáng An Tri Thủy vừa rồi chăm chỉ ngồi học, không thể không nói, trình độ vẽ bức phác họa này rất tốt, thể hiện khí chất của An Tri Thủy vô cùng sinh động, về phần kỹ thuật vẽ bức hội họa không nói làm gì, so với Lý Lộ Từ chỉ biết vạch vạch mấy đường tròn méo thành đầu người với ngũ quan thì quá lợi hại.
Đương nhiên, Lý Lộ Từ đã từng thấy An Nam Tú dùng ngón chân gắp những hạt đậu xếp thành bức tranh hộp sữa rồi, bức tranh bình thường hắn thật sự không cảm thấy có kỹ thuật đặc biệt gì.
- Xin chào, mình là Trương Bách Mại học viện mỹ thuật Trung Hải, hôm nay đến đây tìm bạn học, định đến thư viện gặp mặt, kết quả là vẫn chưa gặp được….Nhìn thấy dáng vẻ lúc ngồi học của bạn rất đẹp, không kìm nổi đã vẽ một bức.
Trên gương mặt Trương Thập Mại có ánh nắng mặt trời chiếu vào hơi ngượng ngùng và hoảng hốt, làm cho người ta cảm thấy anh ta làm như vậy có chút liều lĩnh và không ổn.
- Ồ.
An Tri Thủy nhíu mày, nam sinh theo đuổi cô rất nhiều, có rất nhiều cách, nhưng làm như này hình như là lần đầu tiên, hơn nữa cô cũng không xác định ý đồ thực sự của đối phương.
Lý Lộ Từ đã nhíu mày, cũng cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ không có di động sao? Bạn học chưa tới, sao không gọi điện liên lạc?
- Đi ra ngoài nói chuyện đi.
Lý Lộ Từ kéo An Tri Thủy ra ngoài, Trương Thập Mại đi theo sau.
- Xin lỗi, vô cùng mạo muội, có thể cho mình biết tên của bạn không? Mình sẽ viết tên của bạn lên, hy vọng có thể tặng bức tranh này cho bạn.
Ra ngoài thư viện, bước chân ba người dừng lại, Trương Thập Mại cầm bút, làm dáng điệu sắp viết, nhìn chờ đợi An Tri Thủy.
An Tri Thủy rất khó xử, cô tuyệt đối không nghĩ sẽ nói cho Trương Thập Mại biết tên của cô, về việc bức tranh xử lý như thế nào? Nhận lấy, đương nhiên không muốn, để Trương Thập Mại giữ? An Tri Thủy càng khó chịu, nghĩ bức tranh của mình lại ở trong tay của một nam sinh hoàn toàn xa lạ, An Tri Thủy chắc chắn không ngủ được.
Đầu giường của cô có thể bày những sản phẩm thủ công của Lý Lộ Từ làm, cô nghĩ đặt con khủng long to của cô ở trong phòng của Lý Lộ Từ cũng rất vui, nhưng Trương Thập Mại này, anh ta dựa vào cái gì chưa lịch sự xin phép đã đưa cho cô bức tranh, hơn nữa không để cho An Tri Thủy lựa chọn, rất phiền.
- Ồ, tên của cô ấy là An Tri Thủy, An trong an tâm, Ti trong tri thức, Thủy trong dòng nước.
Nhưng Lý Lộ Từ lại cười ha hả, giống như một người đàn ông không thèm để ý đến việc người khác xum xoe quanh bạn gái của hắn.
Trương Thập Mại mừng thầm, vừa rồi nhìn Lý Lộ Từ và An Tri Thủy giống như thân thiết, nhưng nhìn tình hình này không giống, có lẽ An Tri Thủy và Lý Lộ Từ không có vấn đề gì.
An Tri Thủy nghi hoặc nhìn Lý Lộ Từ, hắn muốn làm gì? Hắn biết rõ cô không thích.
Nhưng An Tri Thủy sẽ không dễ dàng kích động, lần trước cô kích động, cuối cùng Lý Lộ Từ tặng cho mình con ngựa to, sau đó nghe thấy tin đồn không dứt của hắn và An Tri Thủy , đến bây giờ vẫn chưa kết thúc.
Trương Thập Mại vội vội vàng vàng viết tên rất đẹp, mong chờ nhìn An Tri Thủy.
- Bạn An Tri Thủy, tặng cho bạn, có được không?
- Bức tranh thật đẹp, như vậy cần phải đóng khung lại, hoặc là khảm thủy tinh cho vào trong tủ kính, đặt ở phòng khách, hoặc là đặt ở phòng ngủ?
Lý Lộ Từ thưởng thức rất chăm chú.
- Bạn Trương, bạn nghĩ cô ấy nên làm thế nào?
- Bạn An Tri Thủy có thể nhận, đó là vinh hạnh của mình rồi, đương nhiên là tùy An Tri Thủy xắp xếp rồi.

Trương Thập Mại vui không thể tả, người này thật không tồi.
- Cứ như vậy đi, nhận lấy đi.
Lý Lộ Từ cầm bức tranh, nhét vào túi xách của An Tri Thủy.
- Nhưng…..Nhưng mình không muốn nhận…
Đứa trẻ này sao có thể tuỳ tiện nhận đồ như vậy, là quà của người xa lạ, bức tranh này hay cái gì gì đó thường mang ý mờ ám, cái gì mà treo trong phòng ngủ, treo trong phòng khách, An Tri Thủy ra cửa sẽ ném bức tranh vào thùng rác.
- Phòng của mình không thích hợp treo ảnh của cậu sao? Mình còn định đưa cậu ra ngoài phố tìm một một họa sĩ vẽ tranh, như vậy cũng phải hai ba mươi đồng, vừa hay tiết kiệm được tiền.
Lý Lộ Từ cười Trương Thập Mại nói:
- Đang thiếu tiền, cảm ơn nhé.
- Ngươi…
Trương Thập Mại đã hiểu ra, tay giơ lên run rẩy trong không trung, bức tranh này nhìn qua thấy giống người thật, không ngờ lại bị hắn âm thầm hãm hại, Trương Thập Mại bình thường không phải là người đơn giản, bị người khác đùa giỡn cuối cùng cũng hiểu rồi.
- Cho cậu này, muốn gắn khung ảnh thì tùy, không được treo trong phòng ngủ, cũng không được treo trong phòng khách…
Lúc này ý kiến của An Tri Thủy có vẻ rất nhiều, kỳ thật tim cô đang đập rất nhanh, hắn có thường xuyên mang ảnh của cô ra xem không?
- Treo trên bàn thờ? Như vậy không tốt, con hiếu thảo mới làm như vậy.
Lý Lộ Từ bối rối.
- Đặt trên bàn đi, chỉ cho phép xem ngẫu nhiên thôi, bình thường không được xem….
An Tri Thủy bị hắn trêu cho cười đỏ cả mặt.
- Nếu như mình thấy bạn nhìn trộm, mình sẽ cầm lấy.
- Được, mình nhất định không để cho cậu thấy mình nhìn trộm.
Lý Lộ Từ cười to.
- Trả lại cho mình…
An Tri Thủy nóng nảy.
- Không thể cho cậu…
Lý Lộ Từ co chân bỏ chạy.
An Tri Thủy giậm chân, nắm tay lên giống bộ dạng đánh người, sau đó liền đuổi theo.
- Hẹn gặp lại.
An Tri Thủy vẫn không quên nói lời tạm biệt với Trương Thập Mại.
- Tạm…
Trương Thập Mại chưa nói xong, An Tri Thủy đã chạy ra khỏi cửa rồi, nhìn thấy hai người thân mật như vậy, Trương Thập Mại đã tức đến run cả lên, không ngờ chính y lại bị đùa giỡn như vậy, bị Lý Lộ Từ xem như là tranh vẽ ngoài đường.
Đương nhiên anh ta sẽ không nghĩ lại đi làm cái chuyện như thế này với một cô gái có con trai đi cùng, người ta sẽ nghĩ sao…